chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi thi đại học trường học lập tức  phải khai giảng, Thẩm Mộc Tinh học lại không thể không lại phải nắm lên đề khêu đèn học đêm, vì sắp đã đến một năm sinh hoạt “Lao ngục” trước tiên tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến tranh.

Tuy nói chỉ cách ngắn ngủn hai tháng, nhưng nghĩ mình vừa được hoàn toàn giải phóng, khi lại lần nữa phải học lại các công thức đó, tâm đã thu không trở lại.

Từng hàng chữ như là từng chiếc xe lửa, từ trước mắt gào thét mà chạy qua.

Đối diện nhà Hạ Thành đã tắt đèn, cái gia hỏa may mắn này bởi vì hắn không có một cái mụ mụ buộc hắn phải vào đại học trọng điểm mà yên tâm thoải mái thi được vào trường hạng hai Hàng Châu, sắp trở thành một tân sinh viên “Đi học ngủ tan học đi tiểu” , mà nàng, từ nhỏ nổi danh “Tiểu thần đồng” nháy mắt hạ gục trấn trên nam nữ già trẻ, hiện giờ nguyện vọng thi đại học không điền tốt mà cùng trọng điểm đại học lỡ mất dịp tốt, thành kẻ đáng thương “Thêm hình một năm”.

Thẩm Mộc Tinh thở dài một tiếng, chuyển bút viết, tay chống ở trên bàn sách, chống cằm nhìn ra phía ngoài cửa sổ.

Đêm khuya buông xuống, mọi người sớm đã tắt đèn đi vào giấc ngủ, Thẩm Mộc Tinh lại phát hiện, nhà tiểu thợ may lầu hai đèn còn ở sáng.

“Không phải không đi học sao? Lại không đọc sách, thức khuya như vậy làm gì?”

Thẩm Mộc Tinh nhìn ánh đèn màu vàng ấm áp, giống như một màu quả cam màu vàng, như đi vào cõi thần tiên, chậm rãi, chậm rãi ngủ rồi...

Ba ngày sau, Thẩm Mộc Tinh đến tiệm may lấy váy, cửa hàng có hai nữ nhân đang chọn váy, vây quanh kệ để hàng ríu rít cười.

Thẩm Mộc Tinh phát hiện bọn họ cầm hai chiếc váy giống kiểu dáng váy liền áo của nàng.

Tiểu thợ may dùng vải bông màu khác may, lại ở vạt váy may thêm một tầng lụa mỏng, khi đó chưa lưu hành hình thức lớp ngoài váy may thêm lụa mỏng, cũng chính là sau lại mọi người thường nói váy chiffon.

“Váy ngươi ở chỗ này.”

Tiểu thợ may từ trong phòng trong lấy ra một cái túi trong suốt, bên trong váy được để tỉ mỉ che chở, đưa tới tay nàng.

Hai nữ nhân đi về phía hắn trả tiền, như đạt được chí bảo giống nhau mang đi hai chiếc váy liền áo.

“Cảm ơn.”

Thẩm Mộc Tinh lần đầu tiên cầm được dùng loại túi cao cấp như này để quần áo.

“Trên tầng không có người, ngươi có thể đi thử quần áo.”

Hắn đem tiền bỏ vào ngăn kéo, cúi đầu tiếp tục cắt, nhàn nhạt nói.

“Được.”

Thẩm Mộc Tinh ôm váy, lên lầu.
Trên tầng đại khái là phòng của hắn, có một chiếc giường đơn, khăn trải giường được giặt đến trắng bệch, còn có cái cửa sổ nhỏ, chính là nàng buổi tối nhìn cửa sổ đặc biệt giống quả cam, mặt khác, trừ bỏ đồ dùng hơi cũ cùng quần áo liền không có gì.

Thẩm Mộc Tinh đóng kỹ cửa khóa trái, thay váy.

Nàng đẩy cửa ra, giày vải bạt ở cầu thang cũ phát ra kẽo kẹt tiếng vang.

“Gương ở nơi nào?”

Thẩm Mộc Tinh đứng ở trước mặt hắn, có chút ngượng ngùng nhẹ nhàng xoay mình.

Hắn đang bận rộn ngẩng đầu lên, ánh mắt ở trên người nàng xẹt qua, vốn cũng cũng chỉ là giống đi ngang qua, lại đột nhiên ngừng lại ở trên người nàng.

Tựa như giống như lần đầu tiên nàng đi ngang qua chỗ hắn.

Hắn nhìn váy nàng, từ trên xuống dưới, cuối cùng tầm mắt đến trên mặt nàng.

Thẩm Mộc Tinh đột nhiên có loại cảm giác không được tự nhiên, chuyển qua đi làm bộ tìm gương.

“Ngươi nơi này không có gương sao?”

Hắn phía sau lẳng lặng mở miệng.

“Không cần soi, đẹp.”

Về đến nhà, cô nàng luôn cao ngạo ở nước ngoài trở về giống như chúng tinh phủng nguyệt không có hứng thú với Thẩm Mộc Tinh, đột nhiên trở nên dính người, phải biết rằng, thành tích học tập ưu tú giống như vương miện trên đầu, làm Thẩm Mộc Tinh ở nhà cũng là rất có địa vị, cô nàng đối với cái cháu gái xinh đẹp biết nói ngọt phá lệ yêu thích, không ngừng nói cho nàng sinh hoạt bên nước ngoài tốt như thế nào.

Thẩm Mộc Tinh vẫn luôn biểu hiện như là cái đuôi con cún cùng đồ nhà quê, cái này làm cho cô nàng càng ngày càng hưng phấn, cuối cùng cô nàng mở ra vali, cho nàng một đống hàng hiệu đồ trang điểm.

Buổi tối, Thẩm Mộc Tinh xách theo túi to ra cửa, xa xa thấy cửa tiệm may mở chỉ có một nửa, ánh sáng bên trong cánh cửa bị một tờ báo che khuất, cuối cùng chỉ còn lại có một ít ánh sáng thoát ra ngoài.

Thẩm Mộc Tinh bước nhanh đến, đứng ở trước cửa.

Hắn giơ tay lên, đang muốn đẩy cửa ra, lại nhìn ra phía ngoài hơi kinh ngạc.

“Đóng cửa à?”

Thẩm Mộc Tinh cười cười đôi mắt cong lên.

“Ừ, có việc gì?”

Tay hắn dừng ở giữa không trung.

“Cho ngươi cái này, ta nói rồi, thiếu ngươi một cái nhân tình sẽ báo đáp!”

Thẩm Mộc Tinh đem túi nhét vào tay hắn.

“Đây là váy ta mượn từ cô ta, nàng mới từ nước ngoài trở về, có thật nhiều váy hàng hiệu, ngươi nhìn xem có thích hay không?”

Hắn từ trong túi lấy ra tới một cái, trong mắt liền có ánh sáng chớp động.

“Khi nào ngươi còn cho ta mượn nữa?”
Hắn hỏi.

“Mỗi ngày một bộ đi, cô ta gần nhất mỗi ngày đều có bằng hữu tới chơi, cho nên mỗi ngày đều phải mặc đồ mới.”

Thẩm Mộc Tinh cảm thấy hắn trầm mặc nhìn nàng, tựa hồ là muốn nói cảm ơn, nhưng hắn tựa hồ cũng không giỏi biểu đạt.

Thẩm Mộc Tinh dứt khoát chủ động mở miệng:

“Ngươi gọi là tiểu tài sao? Không có đại danh sao?”

“Có, Nghiêm Hi Quang.”

“Cái nào hi?”

Hắn dừng một chút, đột nhiên lấy ra một viên phấn, ở trên bảng viết ba chữ.

Tấm ván gỗ phát ra thanh âm phấn viết nhẹ nhàng.

Chữ hắn viết cũng không đẹp, nhưng là từng nét bút, đều phi thường tinh tế.

“Nghiêm... Hi... Quang... Thật dễ nghe nha! Ta kêu Thẩm Mộc Tinh, ba ta đặt tên cho ta, ba ta là thầy giáo dạy vật lý, hắc hắc.”

Nghiêm Hi Quang nghe nàng nói như vậy, tựa hồ cũng cảm thấy chính mình cũng nên giải thích một chút tên của mình, nhưng đang muốn nói, lại có chút do dự.

“Mẹ ta...”

“Đặt tên cho ta.”

Từ tiệm may trở về, Thẩm Mộc Tinh vô cùng cao hứng, bật đèn trên bàn sách, đem bài thi cùng notebook đều lấy ra, quả nhiên, không bao lâu, phòng hắn đèn cũng sáng lên.

Giống như, thế giới lập tức không tịch mịch.

Thẩm Mộc Tinh ngáp một cái.

“Ngày mai mua một cân quả cam ăn, thèm chết ta.”

Nàng cúi đầu, ở trên tờ giấy trắng xé xuống một góc, dùng đầu lưỡi liếm liếm, dán ở mí mắt, cầm sách lên lớn tiếng mà ngâm nga tiếng Anh.

“easy for all of us...”

(Dễ dàng cho tất cả chúng ta...)


Thông báo nhỏ: vì chương truyện này khá ngắn chỉ tầm hơn 500 chữ nên mình sẽ gộp chương lại để tiện đọc hơn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro