Một buổi chiều nắng đỏ
Gió thổi vào tán cây
Thổi bùng lên sức sống
Tựa như tôi hôm nay
Lại đến quán trà sữa
Định gặp anh mỗi ngày
Đôi mắt anh sâu thẳm
Làm cho lòng tôi say
Anh vẫn như mọi ngày
Lạnh lùng và im lặng
Anh làm ly trà sữa
Đắng tựa cà phê đen
Trông anh bình thường lại
Không còn chút bực mình
Có lẽ anh chẳng nhớ
Người mua ngày hôm qua
Chị bạn gái bước ra
Tôi ngỡ ngàng đến lạ
Nụ cười anh lại nở
Tựa như nắng ban mai
Nỗi buồn không lặng im
Chán nản cứ dai dẳng
Tôi cầm ly cà phê
Quay đầu xe đi về
Từ đó,
Không bao giờ đến nữa
Bởi nụ cười của anh
Tỏa nắng đến chói mắt
Làm cho lòng tôi cay
(N.N.M.T)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro