Chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trên lầu hai rất yên tĩnh, khách tới đều rất lịch sự, không tùy ý đi lên lầu hai, nơi riêng tư của chủ nhà.

Somi đỡ Lisa vào phòng của cô ấy, lúc này Lisa đã bắt đầu say khướt.

“Gái không những xinh đẹp mà còn giàu có, không bằng theo ta đi, ta rất lợi hại, có thể cho gái sướng như tiên” Nói xong Lisa ôm lấy Somi, đòi hôn nàng.

“Cứu mạng…” Somi ban đầu còn hớn hở giả bộ phối hợp với Lisa, mãi đến khi bị son môi của Lisa ấn đầy mặt, còn bị cô kéo váy thì Somi mới ý thức được Lisa thật sự say rồi.

Dưới lầu, qua một lúc không nhìn thấy Lisa ở đâu nữa, còn có cả Somi cũng không thấy bóng dáng. Jungkook lập tức hoảng hốt, còn tưởng rằng hai người bọn họ đã đi về rồi. Hắn vội vàng đi khắp nhà tìm, đến lầu hai vừa nghe thấy tiếng Somi kêu cứu, Jungkook vọt đến.

“Lalisa đâu rồi?” Thanh âm của Jungkook vang lên ngoài cửa, nghe có hơi khô khốc.

Somi vừa nghe thấy tiếng anh mình thì giống như gặp cứu tinh, điên cuồng hô to: “Anh ơi! Anh! Mau vào, cứu mạng!”

Đại khái là do tiếng Somi khóc rất thê thảm, làm Jungkook tưởng thật sự có chuyện, nổi giận đùng đùng mà đi vào, mặt so với băng còn lạnh hơn. Nhưng Jungkook thật sự không ngờ tới, ở nhà hắn, quấy rối em gái hắn lại là Lisa, người mà hắn đang tìm. Trong nháy mắt không khí như ngừng lại. Biểu cảm của Jungkook sốc ngang ngoài ra còn có xấu hổ, bi thương, khó hiểu, phẫn nộ và ủy khuất. Đủ mọi biểu cảm trên một khuôn mặt.

Sau đó Lisa còn rất tự nhiên véo cằm Somi, định hôn tiếp.

“Anh, cô ấy say rồi làm loạn! Cứu em với!!!” Somi gắt gao giữ chặt váy của mình, liều mạng tránh xa cái miệng của Lisa.

Jungkook trong nháy mắt như sống lại, tách Lisa và Somi ra. Lisa giống như người không xương, trượt theo chân của Jungkook, ngồi phịch xuống, ôm lấy chân hắn ngơ ngác.

“Anh… anh khỏe hơn em, anh quản cô ấy đi, em đi thay quần áo, anh đừng có làm chuyện cầm thú gì đấy” Somi còn chưa hết kinh hồn túm váy của mình nhìn hai người họ.

“Anh là loại người như vậy à?” Jungkook cúi đầu nhìn Lisa, không thèm để ý tới lời nói của Somi.

“Anh không phải, em biết anh không phải mà, anh em chính là người quang minh chính đại” Somi còn chưa kịp nói xong đã nhanh chân bỏ chạy.

Jungkook nhìn thoáng qua bóng dáng Somi, hơi bất đắc dĩ kéo Lisa từ trên mặt đất lên: “Bản lĩnh đấy, bảo em đừng có uống tới say khướt, em lại uống tới mức đi làm lưu manh đùa giỡn gái nhà lành?”

Lisa nương theo lực kéo của Jungkook, thuận thế ôm lấy cổ hắn hôn xuống, cạy mở môi mỏng, cướp hết ngọt ngào bên trong. Jungkook chỉ ngẩn ngơ trong một giây, sau đó lập tức đã có thể đảo khách thành chủ.

Thật lâu sau, Lisa tách ra một khoảng cách nho nhỏ với Jungkook, nhỏ giọng lưu manh: “Anh theo em đi, em thật sự có thể làm cho anh thoải mái mỗi ngày, tin hay không? Em thực sự có thể làm được."

Jungkook nhắm mắt lại, quay đầu không nhìn Lisa, nhỏ giọng lẩm bẩm gì đấy, sau đó cúi đầu, nghi ngờ hỏi: “Em là sắc quỷ đầu thai à?”

Lisa sờ lên eo hắn, nhẹ nhàng cọ xát: “Anh dám nói anh không thích không?”

Theo một đường đi xuống, Jungkook bỗng kêu lên một tiếng giữ chặt tay cô: “Đừng nháo”

“Anh có theo hay không?”

“Ừm” Jungkook lấy chăn cuộn lấy người cô: “Anh đi pha trà giải rượu, em ngoan ngoãn đợi ở đây biết chưa”

“Bà xã, chăm sóc em à~” Lisa nằm trong chăn, vặn vẹo cơ thể định câu dẫn hắn, lại chỉ có thể giống như một con nhộng đang ngọ nguậy..

Sắc mặt Jungkook nháy mắt so với mực còn đen hơn, xoay người bóp lấy mặt Lisa: “Gọi anh là gì?”

“Ông xã?” Được rồi được rồi, lúc yêu nhau nên linh hoạt một chút thôi mà.

Tay Jungkook như bị phỏng rụt nhanh lại, hắn bỏ chạy nhưng thật ra là đi lấy trà giải rượu cho Lisa.

Lisa không chịu uống trà giải rượu, làm rớt ướt cả ga giường, cuối cùng Jungkook đành phải bóp lấy mặt cô để đút. Sau đó Lisa lâm vào tình trạng bất tỉnh nhân sự.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro