Anh có nghĩ như em không??

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đến 1 ngày đến một ngày em hiểu mình không cần ai đưa đón để có thể đi hết cả Bình Dương thì anh lại mỉm cười sách chiếc vali hành lý ký ức của ngày yêu nhau trở về mọi điều em đã đốt trụi là hiện hữu tất cả đã quên lại sự xuất hiện rõ mồn một như một căn bệnh nhớ ký ức em mắc phải.
Ngày anh xa, Bình Dương cứ ngỡ quá rộng lớn. Phía cuối con đường đã co lại như mùa đông vừa đến tình yêu em đang có chứ- Một người khác tưởng như rất sâu đậm chỉ cần nhìn thấy nụ cười của người em đã nhận ra mình thật có lỗi tự lừa dối bản thân là trọng tội.
Thế mà em còn lừa cả trái tim người khác tin rằng em đã quên anh thật sự . Không như anh là một khoảng thời gian cố định mãi mãi có nghĩa là cả đời có thể em không nhìn thấy cầu vồng khi anh ấy nắm lấy đôi bàn tay này như ít nhiều em cũng hiểu được rằng có bão tố đến mặt đất liền như việc hơi bàn tay ấy vẫn mãi nắm lấy em suốt cả cuộc đời..
Bình Dương những con đường không đủ rộng vậy mà chỉ còn một bước rời xa cũng đã đủ mênh mông để yêu nhau hai lần yêu một người giống như đi vào biển lửa không phải phía trước đầy hiểm nguy gian khổ, mà là có quay lại phía sau cũng chẳng còn đường thoát Anh có nghĩ như em không ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#linhyen