anh uoc la gio...o mai ben em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đêm nay thật lạnh, co ro một mình trong góc tối. Người uể oải mệt mỏi, tinh thần suy sụp nhưng không thể ngủ. Dằn vặt, dày vò bởi những suy nghĩ vu vơ cho là cần thiết, là thực tế.

Cái gì đang đeo đuổi? Bản thân đang tìm kiếm cái gì? Một lối thoát chăng? Có thể lắm... Nực cười, giam giữ gì đâu mà thoát. Tham vọng chăng? Nghe cũng hợp lý bởi rất băn khoăn về nó... nhưng thời gian còn nhiều sốt ruột làm gì. Thế rốt cuộc vì cái gì?

Không trả lời được. Vẫn đang tìm kiếm.

Vẫn thức, mắt vẫn mở, đảo mắt xung quanh một cách vô thức, cái nhìn bất chợt dừng lại nơi cửa sổ. Sau tấm kính mờ phủ đẫm sương đêm là khoảng tối lặng, yên ắng đến khó chịu. Tự hỏi đã bao giờ để suy nghĩ "lặng" như thế? Sống nội tâm quá chăng? Buồn cười... chỉ là một chút suy tư về cuộc sống thôi.

Điếu thuốc tàn cháy dở, làn khói trắng vi vu cũng với những câu hỏi không câu trả lời. Cứ như thế cảm thấy bản thân thật gò bó, khó chịu, tự giam mình trong một mớ bòng bong không nơi khởi đầu không điểm kết thúc.

Có nhiều "lý tưởng" lắm, nhưng cái nào cũng nhạt nhoà như lớp nước sương tan trên cửa kính kia vậy. Cũng nhiều mục đích lắm nhưng nó, mờ ảo chẳng khác gì làn khói trắng với mùi vị đặc trưng đang bao quanh khắp phòng.

Có lẽ là tình cảm, chắc vậy. Cũng như cái lạnh cắt da cắt thịt đang phải hứng chịu. Hời hợt, phong phanh với nó thì bản thân sẽ phải chịu "lạnh", có thế thôi. Cười nhạt: đơn giản thế thôi sao? Đúng, không hiểu thì nó đã và sẽ vẫn đơn giản vậy thôi.

Có những câu hỏi của em anh không thể trả lời. Chẳng phải vì anh hay dối trá. Vì anh quá chân thành đó thôi

Lúc nào anh cũng muốn ôm em vào lòng và nói: "Anh yêu em". Nhưng đã trên một lần em hỏi lại: "Vì sao anh lại yêu em?". Anh ko trả lời được!A chỉ biết là a yêu e!Tình yêu thì làm gì có lý do đúng ko em!Có lẽ yêu chỉ vì yêu!Và cũng ko có câu trả lời tại sao a yêu e cho e!A và e quen nhau như thế nào!Phải nói là rất tình cờ!Lúc đấu a xem e như bao người con gái khác!Ko có chút tình cảm gì đặc biệt cả!Nhưng dần dần a nhận ra rằng a yêu e!Đả có lúc a có kiềm nén tính cảm đó lại thậm chí a đã rất nhiếu lấn chuẩn bị câu chia tay để nói với e!Nhưng khi đối diện với e a lai ko làm được điều đó!Lúc đó a biết a đả yêu e thật rối!Mặc dù e ko phải là mẫu người mà a thik e hoàn toàn trái ngược với những diều đó nhưng tình yêu mà e có ai biết trươc điều gì đâu!E lun ko nghe lời a lun làm những gì mà e thik!Còn a thì ngươc lại a làm tất cả để e vui!Nhưng ko vì thế mà tình cảm a dành cho e sẽ phai mờ!Nhiều lúc a cảm thấy mệt mỏi vì e nhưng thấy e vui a cũng bỏ wa!Tư ngày mình wen nhau a va e chưa một lần nắm tay chưa 1 nụ hôn chưa một cái ôm ấm nống nào!Cái điều này ai mà ko mún làm đúng ko e!Nhưng a ko cấn những cái đó cái wan trọng là tình cảm!Khi gặp e a chỉ cần ngồi nhìn e thấy e cười!E hỏi sao lại nhỉn e như zậy !A cũng ko có câu trả lời!

Có lẽ lúc này a nên tỉnh giấc trong cái giấc mơ có thật này!A ko mún làm điều này chút nào!Nhưng vì e mún a làm thì a sẽ làm!!A sẽ buông tay và ko níu kéo và đề e bước đi!Đó là điều mà e mún đúng ko!A lun cho e quyết định những gì mà e mún làm!Vả mún biết điều đó là đúng la tốt cho e!A hy vọng va lun nghĩ sau chuyện này e sẽ hiểu ra nhiều điều và thay đồi sống tốt hơn!Và a vả e có thể way lại như xưa a sẽ lam tất cả để giữ e cạnh bên a!Nhưng bây giờ a thật sự cảm thấy wá mệt mỏi a ko mún bước đi nữa a ko bít mình làm gì nữa!Gần 2 tháng wa a sống như một cái xax vô hồn!A lun cố mỉm cười cố tỏ ra mình sẽ thay đổi e!Nhưng bây giơ a phải chấp nhận nó!Sư thật lun làm cho người ta thất vọng!A đã lừa dối bản thân mình a cố ko chấp nhận nó!Nhưng giờ đây a phải chấp nhận nó thôi dù biết rằng sẽ rất khó khăn !!

A ko ngừng hy vọng e sẽ thay đổi nhưng cũng chính e đã dập tất nó!Ừ..... thì e mún chia ly a sẽ chấp nhận nó vì nó là điều là e mún đúng ko!Zậy e hãy làm những gì mà e mún mà e cho là đúng!A sẽ chấp nhận nó dù a biết sẽ a rất dâu khổ trong chuyện này!A sẽ buông tay và ra đi a sẽ trả lại cho e sự tự do mà mún!A cũng sẽ châp dứt wan tâm tới e vì những sự wan tâm đó chỉ là phiến phức đối với e!Đừng co bao giờ có khái niệm la chia tay sẽ làm bạn nha e!A sẽ ko châp nhận nó đâu!A ko cần sự thương hại đó dành cho a đâu!Đối với a e sẽ lun là người mà yêu!E sẽ là người con gái mà a yêu thật lòng cuối cùng trong cuộc đời này!A đã trải wa hai lần yêu và cả hai đem lai cho những gì!Nườc mắtĐau khổ!Để rùi a trựot dài theo những lỗi lầm!Có lẽ cuộc sống cô đơn sẽ thik hợp với a hơn!A sẽ ko yêu nữa vì a đã wá đau rùi !Nước mắt rơi wa nhiếu rôi!!Tổn thương cũng nhìu rôi!A sơ......!Nhưng vẫn hy vọng đúng ko em!A hy vọng e sẽ thay đổi sẽ lờn hơn sẽ ko còn giống con nit nữa!Sẽ biết mình làm những gì là đúng!A tin e sẽ làm đươc điều đó!A sẽ lun dõi theo bước chân e!Lúc nào e thấy mệt mỏi thì hãy way về với a!A sẽ lun dang rộng cánh tay để đón e!Chào e!Cảm ơn vế tất cả!E đã cho a biết cuộc đời này chưa lá dấu chấm hết với a!A lun yêu em!

.........Buông tay người ta ra để người ta bước tiếp...........

..........Dấu tình yêu vào trong tim để giữ riêng cho mình.........

..........Che nước mắt bằng nụ cười để thấy chỉ 1 mình mình đau khổ.........

.........Nhìn người ta bằng những cái trộm nhìn......và chỉ như vậy thôiEm sẽ là ngọn gió yêu thương Đăng Nhập Để Thấy Link

Nếu ... một ngày nào đó anh ra đường, bất chợt bắt gặp một bóng dáng ai giống em đi lướt ngang qua, khiến anh giật mình và thảng thốt, thì biết đâungọn gió yêu thương đã đưa đến anh chút mùi hương của em, khiến anh bồi hồi, nhung nhớ....

Nếu ... một ngày nào đó, anh vô tình đi trên con đường anh đã đưa em đi, anh vô tình đi ngang qua quán cà phê mình cùng đến, thì biết đâu, em đã hóa thành một ngọn gió yêu thương, đưa chân anh đến những nơi đầy ắp kỷ niệm này...

Nếu ... một ngày nào đó, anh chợt thấy vắng khi không được nhìn đôi môi em cong lên giận dỗi, thì biết đâu, ngọn gió yêu thương trong em nhắc anh nhớ rằng, anh muốn được trông thấy em mỗi ngày, được xoa dịu những giận hờn yêu thương trong em....

Nếu ... một ngày nào đó, anh vô tình thấy giọt nước mắt lăn trên má em, nhưng anh lại không thể đưa tay ra lau cho em dù đang ở ngay gần em, thì có thể, giữa chúng ta đã có một khoảng cách vô hình. Và ngọn gió yêu thương sẽ nhắc em nuốt ngược nước mắt vào trong, để em không nhìn thấy ánh mắt anh tuyệt vọng vì không thể làm gì cho em...

Nếu ... một ngày nào đó, anh bỗng nhớ em quay quắt và muốn được về lại bên em, thì có nghĩa là ngọn gió yêu thương sẽ nhắc anh rằng, anh vẫn còn yêu em...

Nếu ... một ngày nào đó, mọi kỷ niệm tràn về khiến anh nhận ra rằng mọi thứ với em vẫn còn thiết thacháy bỏng đến khắc khoải, thì biết đâu, đó là lúc em không thể trở về bên anh được nữa...

Nếu ... một ngày nào đó anh bỗng nhớ lắm nụ cười em vô lo, nhẹ nhõm và trong veo, khuôn mặt em bừng sáng khi anh ở bên, thì anh hãy nhớ rằng, ngọn gió yêu thương trở về để nhắc anh một điều: Anh muốn được làm em vui, anh hạnh phúc khi thấy em cười biết bao. Sống ở trên đời cần có một tấm lòng, dù chỉ để gió cuốn đi, phải không anh?

Nếu ... một ngày nào đó, người đàn ông trong anh bỗng muốn bật khóc vì bất cứ chuyện gì, thì nghĩa là khi ấy, ngọn gió yêu thương sẽ thổi mát qua anh, nhắc anh nhớ rằng: Có một vài lần, anh bình yên tựa vào vai em, cho những giọt nước mắt rơi ratừ khóe mắt anh không còn mặn chát và nóng hổi, rằng dù em bé nhỏ nhưng vẫn có thể dang rộng vòng tay để ôm chặt lấy anh...

Nếu ... một ngày nào đó, anh chợt nhận ra, em không còn than thở với anh là em ở nhà một mình giữa một đêm mưa bão, sấm chớp đầy trời và... sợ ma, thì ngọn gió đêm mưa ấy sẽ mang đến anh một điều xa xăm: rằng anh thực ra rất muốn được an ủi em, rất muốn làm em yên tâm, rất muốn được che chở cho em...

Nếu ... một ngày nào đó, anh không còn nhận được tin nhắn của em, nói rằng tối nay em mệt nên không muốn ăn cơm, thì ngọn gió yêu thương sẽ thổi vào tâm trí anh, rằng anh đã muốn mắng yêu em vì cái tội lười ăn, nghĩa là anh muốn quan tâm em biết bao...

Nếu ... một ngày nào đó, anh không nhận được những trách móc của em với những vặn vẹo tại sao anh không chúc em ngủ ngon như hôm qua, hôm kia và những ngày trước đó, thì khi ấy, ngọn gió yêu thương sẽ ghé ngang qua anh, đủ để cho anh nhớ ra một điều: rằng mỗi sáng thức dậy, anh muốn bắt gặp khuôn mặt em tươi tắn, khoé mắt không trũng sâu vì đêm qua em có một giấc ngủ ngon với lời chúc của anh...

Nếu ... một ngày nào đó, anh không còn thấy em phụng phịu hỏi anh em để tóc này có đẹp không, thì ngọn gió yêu thương sẽ trở về, nhắc anh rằng, đã từng có những lúc như thế, anh muốn nói với em là em dễ thương và đáng yêu biết bao...

Nếu ... một ngày nào đó, trên con đường anh đi, anh bỗng thấy lạnh từ phía sau mình dù trời không mưa, thì khi ấy, là ngọn gió yêu thương thổi ngang qua, nhắc anh rằng em ...không còn ngồi phía sau anh, ôm lấy lưng anh đầy tin cậy...

Nếu ... một ngày nào đó, anh bỗng ngửi thấy một mùi vị lạ, nó giống như món thịt cháy em đãng trí để quên trên bếp và bất chợt mỉm cười thì anh sẽ nhận ra, thực sự, anh thích không khí bữa cơm đạm bạc em nấu. Khi ấy, chính là lúc ngọn gió yêu thương đã hiện ra nhắc anh...

Nếu ... một ngày nào đó, có thể ngay sáng mai thôi, anh thức dậy, thấy mọi thứ vẫn yên ổn, vẫn thấy em với nụ cười thường ngày, thấy mọi việc bình thường như bao ngày qua vẫn thế, con đường đầy nắng không có tiếng gió xào xạc, có thể gặp ai đó giống em nhưng không làm anh giật mình, có thể đi ngang qua quán cũ nhưng không làm anh thảng thốt, có thể thấy rất nhiều thứ quen thuộc khác nữa... thì anh sẽ chẳng nhận ra em đang ở ngay cạnh anh, quý giá đối với anh thế nào....

...Và lại càng không thể nhận ra, đến một ngày nào đó, ngọn gió yêu thương sẽ có thể bay xa, vĩnh viễn, không bao giờ quay trở lại hoặc hóa thân thành cơn bão, thổi lướt qua anh, bập bùng và biến mất! Một ngọn gió yêu thương sẽ thổi nhè nhẹ, kéo dài, không đủ mạnh làm rối tóc anh, nhưng vẫn khiến tâm hồn anh rượi mát, thư thái. Một cơn bão sẽ phá tan bất cứ thứ gì nó gặp nhưng sẽ biến mất và để lại nỗi đau...

Em ... muốn làm gió, mãi mãi ở bên anh, mặc dù có thể anh không thể cảm nhận được sự hiện diện của em, nhưng chắc chắn, em sẽ luôn dõi theo anh, mãi mãi... Và anh à, hãy nhớ rằng ,đã có một thời, em là ngọn gió yêu thương ở trong anh...

Nếu ... một ngày nào đó, anh nhận ra em đã đi đến một nơi rất xa, nơi không anh, không kỷ niệm, thì ngọn gió yêu thương sẽ trở về, sẽ nhắc anh rằng, anh vẫn....... còn yêu em......

........biết bao nhiêu.........

Nhưng biết đâu, đó lại là lúc anh không thể trở về bên em được nữa...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro