Chap 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ấn tượng 1 điều ng dân ở ngôi làng này đều rất thân thiện và cởi mở, họ dẫn Lãnh Phong và Mẫn Vy đi làm bánh creepe có nụ hoa oải hương khô. 1 bao chứa nụ hoa đc đặt cạnh bột bánh cùng nguyên liệu. Ng phụ nữ hướng dẫn yêu cầu cô làm nhân còn a làm vỏ bánh. Trg khi Mẫn Vy đag rán xúc xích rất thuần thục r chuẩn bị thái cà chua dưa chuột thì a vẫn đag ho, nhăn nhó đổ bột vào bát. Gương mặt Lãnh Phong dính bột tèm lem, bờ môi quyến rũ đầy bột bám lên.
Cô ngước nhìn a bật cười giành lấy bát bột :
- Đi lấy cho tôi bát nc trg kia đi để tôi làm cho.
Lãnh Phong nghe lời ngoan ngoãn đi lấy nc cho cô. Nhận đc bát nc Mẫn Vy điệu nghệ vừa đổ vào bát vừa ngoáy bột . A thấy v lấy ngón trỏ quẹt 1 chút bột r bôi lên má cô. Mẫn Vy trừng mắt nhìn lên :
- A tin đống xúc xích kia rơi vào ng a k?
- Ksaoo hết xúc xích ở đấy r tôi sẽ bù!
Hai má cô hửng đỏ :
- Ko ns vs a nx ra kia xào cà rốt giúp tôi đi.
Sau vài phút món bánh đc làm xg thì ng phụ nữ kia đi vào. Nhìn thấy 2 ng bà bật cười r ns :
- Cả 2 hãy tự thưởng thức thành quả của mình đi.
- Vâng.
Ăn uống xong Lãnh Phong và cô đc dẫn ra cánh đồng oải hương. Mẫn Vy thể hiện vốn kiến thức sâu xa của mình :
- Suốt thời Trung Cổ, oải hương được xem như là thảo dược của tình yêu. Hoa oải hương mang ý nghĩa của sự thủy chung !Và còn có người cho rằng hoa mang hàm ý là sự nghi ngờ, nhưng người Trung Quốc lại nói hoa oải hương hàm chứa ý nghĩa "chờ đợi tình yêu".
A bật cười nhìn vào mắt cô :
- Mẫn Vy, cô ngửi xem hoa có mùi gì?
Cô cúi ng xg ngửi r đứng lên :
- Rất nồng nàn, tôi k thể diễn tả.
- Mùi hương của Lavender k thể lẫn với bất kỳ loài hoa nào đc. Ko phải là mùi thanh mát như bạc hà, ko phải nồng đậm như hoa hồng mà rất huyễn hoặc mê đắm. Thật sự vc yêu thích 1 mùi hương nào đó cx tùy vào cảm quan của mỗi ng. Và tôi cũng công nhận rằng mùi thơm của hoa Lavender không phải ai cx ưng bụng. Nhưng tôi dám khẳng định rằng những ai đã trót mê mùi hương này rồi sẽ không thể nào rời bỏ nó đc.
- Giống tôi v. Anh ra đây vs tôi 1 lúc!
Mẫn Vy kéo Lãnh Phong ra 1 chc bàn gỗ ngồi xuống hì hục vẽ 1 chc váy r đưa cho a :
- Thấy sao?
- Woww?!! Đẹp thật.
- Tôi quyết định r đây sẽ là thiết kế chính!
- Ok! Tôi tin cô.
Trời ngả trưa Mẫn Vy cùng a đi dạo dọc đường ngôi làng. Đứng ở chỗ dừng đèn đỏ bỗng có vật lấp lánh làm cô chú ý :
- Ơ kia chẳng phải 1 chc ví? Ai lại làm rơi nhỉ? A đứng đây tôi nhặt r mag tới cho cảnh sát.
- Ừ.
"Bíp! Bíp!"
- Cận thận! ( Lãnh Phong chạy ra kéo cô sag 1 bên)
"Xoẹt"- 1 chiếc gọng sắt từ giỏ chc xe máy đi ẩu làm nhanh gọn 1 vệt trên má a. May mà ko dài lắm nhưng máu vẫn chảy.
- a chảy máu r, đi thôi tôi băng cho a! Xin lỗi vì tôi mà...
- Tôi k đau.
Băng vết thương, đem chc ví đến cảnh sát, về thu hoạch hoa trời cx đã tầm 7h tối.
Lúc này Lãnh Phong đc giao nhiệm vụ bó hoa còn cô phụ giúp bữa tối. Trg lúc ăn cơm a nhắn cho cô dặn tí gặp mặt ở sân thượng.
------------------
Trên sân thượng từng đợt gió đông đag thổi như xuyên tâm can mọi ng. 1 ng cn trai vs bờ vai rộng phong thái ung dung đag cầm 1 bó oải hương đợi ai đó.
- A tìm tôi à? (Mẫn Vy bước đến)
- Đúng. (Lãnh Phong quay ra bc đến gần cô)
Bức tường nơi đây đc trag trí bằg những sợi dây nhấp nháy trông thật lãng mạn.
- Có chuyện j thế?
- Trg 3 ý nghĩa của oải hương, tôi chọn ý nghĩ thứ 3 cho bó hoa này đó là chờ đợi tình yêu. Thực ra ng làm tôi cảm thấy cuộc sống vui vẻ hơn chính là e. Tôi bt, để có thể chấp nhận tình yêu của tôi là 1 quyết định rất khó. Tôi bt tôi đã để lại trg lòng e 1 vết thương. Nhưng e chỉ cần để tôi yêu e, tôi cx mãn nguyện r. Đc chứ?
Bàn tay cô run run ngập ngừng nhận lấy bó hoa. Nghe những lời này sống mũi cô thấy cay cay. Cô quay lưng đi nhắm mắt vào để giọt nc mắt đắng chát rơi ra :
- Ước gì cta...gặp nhau khi cả 2 đã chín chắn chứ k phải khi đó. Ước gì tôi k ngu ngốc mà nhường a cho ng khác, giữ tình yêu đơn phương ấy lâu đến v.
Ns xong cô cất bc giống như lần trc để 1 mình a ở lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#langman