Chap 13: "Gọi tên em" (H siu nhẹ)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày đầy tháng của Mai mở tiệc rất lớn. Mai là cô chủ nhỏ của gia tộc, bạn bè và đối tác đến chúc mừng rất nhiều. Những buổi tiệc như thế này, chúc mừng nhân vật chính chỉ là cái cớ, mục đích thực sự vẫn là những cuộc làm ăn trên bàn rượu.

Gần nửa đêm tiệc tàn Cheer đưa mẹ con Ann và dì Ni về trước, Yui ở lại tiễn vài người còn lại. Hôm nay tiệc lớn như vậy cả chị và con đều rất mệt mỏi, Ann không quen với những nơi ồn ào, cơ thể chưa khỏe hẳn nữa khiến chị mệt mỏi lại càng thêm mệt mỏi.

Dì Ni đưa Mai về phòng dỗ cho con bé ngủ, còn Cheer thì đưa Ann về phòng. Ban nãy có người tới mời rượu chị, nhưng Cheer đã uống thay, thật không biết cô ta có suy nghĩ hay không, nghĩ kiểu gì lại có thể đi mời rượu một người còn đang ở cữ như Ann. Cũng may lúc ấy Cheer ở đó để nhận thay chị, chứ Cheer hiểu với bản tính của Ann chị sẽ chẳng từ chối nổi đâu, Ann quá ư là hiền lành.

Người Cheer có chút men say, ở gần Ann khiến cô dường như muốn nổ tung tất cả các tế bào cảm xúc. Chị vừa vào phòng, cô cũng chạy vội về phòng mình đứng dưới vòi hoa sen, làn nước lạnh thấu xương khiến Cheer dường như tỉnh ra đôi chút. Một tấm ảnh gửi đến điện thoại của Cheer, cô vơ lấy xem, rồi con tim cô như chợt rơi xuống vực sâu không đáy.

Trong ảnh là anh trai cô và...

Đột nhiên đầu Cheer như bị ai cầm búa gõ thật mạnh, cảm giác đau buốt, hai tai cô ù đi. Cheer ôm đầu, điện thoại rơi xuống đất. Màn hình tối đen, hình ảnh trước mắt cô cũng mờ đi rồi hoàn toàn bị bao vây bởi một màu đen u tối.

Khi Cheer tỉnh dậy, ánh sáng ban mai đã tìm đến nơi cô nằm. Nheo mắt nhìn chiếc đồng hồ treo tưởng chỉ vừa vặn 6h, Cheer cố gắng hết sức ngồi dậy. Hôm qua rốt cuộc có chuyện gì, thật sự cô không nhớ, chỉ nhớ là khi cô nhìn bức ảnh của Yui được gửi đến, rồi đau óc cô đột nhiên đau đớn, sau đó thì ngất đi. Chuyện là vậy thôi nhỉ? Nhưng tại sao?

Cheer thở dài, có lẽ dạo gần đây cô làm việc quá sức nên mới sinh ra tình trạng này. Nhìn quanh tìm chiếc điện thoại, mở màn hình lên vẫn là hình ảnh của tối qua. Cô nhìn hai người trong ảnh, đôi môi khẽ nhếch lên tạo thành một nụ cười rợn người...

Cô Cheer xuống ăn sáng!

Dì Ni thấy Cheer từ trên đi xuống lên cất tiếng gọi. Ann đang ngồi ở bàn, thấy Cheer bước xuống cũng đưa mắt nhìn theo cô.

- Em ngã sao? Trán em chảy máu kìa!

Ann lo lắng, theo phản xạ đưa tay lên trán Cheer định chạm vào nhưng ngay lập tức bị cô gạt đi. Bàn tay Ann lơ lửng giữa không trung, đôi mắt chị dường như trống rỗng khi nhận sự cự tuyệt của Cheer. Cheer cũng hơi bất ngờ khi mình lại phản ứng mạnh như vậy, thấy mình có hơi quá tay, Cheer ngậm ngùi:

Tôi không sao.

Ann thu tay về, cúi mặt không nhìn Cheer. Trong lòng Ann đang cảm thấy sự quan tâm của mình dường như là thừa thãi. Người ta đã không muốn, vậy cớ gì chị cứ mãi phải bận lòng?

 Đã rất lâu rồi chị không còn cảm nhận được sự quan tâm từ Cheer nữa, cũng chẳng hiểu từ khi nào bản thân lại lún ngày càng sâu vào loại tình cảm này như thế. Từ lúc chị hỏi cô điều đó chăng? Có thể là vậy, cũng có thể là không? Cheer bây giờ mới là Cheer mà mọi người biết, chỉ là không giống với Cheer mà chị quen. Cũng có thể, thứ chị quen chỉ là lớp vỏ bọc mà Cheer tạo ra, đến bây giờ khi sự thật lộ ra trước mắt Ann lại chẳng đành chấp nhận! 

Anh Yui tối qua không về sao?

- Cậu Yui đi cả đêm, sáng sớm nay khi tôi dậy cậu ấy mới trở về. Có cần tôi lên gọi cậu không?

- Không cần, cứ để anh ấy ngủ!

Cheer lau miệng đứng dậy chuẩn bị đi làm. Lòng cô khi hỏi tới tên Yui thì đang có vài mớ băn khoăn cần suy tính. Nhưng trước tiên cô phải giữ cho mình được bình tĩnh và tỉnh táo trước đã, có như vậy mọi chuyện mới có thể được thuận lợi tiến hành.

_____________

Cheer cầm tờ giấy trên tay, ánh mắt cô mở to như không tin vào mắt mình. Cheer đánh rơi tờ giấy xuống đất. Bên ngoài trời sấm cũng vang lên một tiếng, báo hiệu cho điều chẳng lành...

_____________

Hôm nay ngoài trời mưa rất lớn, sấm gầm cả một góc trời. Đồng hồ đã điểm 12h klhuya, Ann lo lắng vì giờ này mà Cheer vẫn chưa trở về. Lòng chị bất an, thấp thỏm không yên. Có tiếng xe ngoài cổng, Ann biết là cô đã về. Lòng chị như hạ được gánh lo xuống. Đôi môi còn chưa kịp nở nụ cười, lòng còn chưa buông hết lo toan, cảnh tượng trước mắt đã khiến tim Ann vỡ vụn.

Cheer được Mia dìu vào trong với tình trạng say xỉn không còn biết trời đất. Đôi mắt cô nhắm nghiền, nương theo Mia mà đi. Dì Ni vội chạy ra đỡ lấy Cheer, nhưng Mia không đồng ý, Cheer trong cơn say dắt tay cô ả lên phòng, bỏ qua ánh nhìn đầy đau đớn của Ann. Một nụ hôn đặt lên môi Mia trước mắt Ann, chị nhìn thấy, con tim dường như bị xé ra thành từng mảnh.

Ngoan đi Cheer, lên phòng rồi chị muốn gì em cũng sẽ chiều!

Một vai áo của Mia đã bị Cheer kéo xuống và dán môi lên đó, tất cả hành động trước sau đều để Ann chứng kiến không sót điều gì. Nụ cười trên môi Cheer càng khiến cho cõi lòng Ann thêm phần vụn vỡ.

Ngoài trời vẫn không ngừng mưa, càng lúc lại càng lớn, Ann nằm trong căn phòng trống muôn phần lạnh lẽo. Ban nãy đi ngang qua phòng Cheer, chị đã nghe thấy tiếng hai người họ. Tiếng của Cheer và của Mia, rất rõ ràng rằng họ đang hạnh phúc cùng nhau. Đến chút ghen tuông chị cũng không có quyền! Phải rồi, Mia là bạn gái của Cheer, họ ở bên nhau thì có gì là không phải? Biết là vậy, nhưng con tim này vẫn không ngừng kêu lên những tiếng lòng ai oán!

Cửa mở, là Yui về. Ann nghe mùi rượu rất nồng hòa trong không khí. Chị nhắm mắt xem như không biết chuyện gì, im lặng đợi hắn đi ra ngoài. Nhưng không!

Một bên nệm lún xuống, rồi rất nhanh Ann cảm giác cổ tay mình đã bị bàn tay Yui giữ chặt kéo qua đỉnh đầu.

Anh... Anh làm gì vậy chứ hả?

Ann hoảng loạn vùng vẫy mong thoát khỏi sự kìm hãm của Yui, nhưng nào có dễ dàng. Rượu vào càng khiến hắn trở nên điên loạn, bất chấp.

Làm gì cô còn không hiểu sao? Cô là vợ tôi, tôi đang làm việc mà một người chồng phải làm thôi.

Những nụ hôn dồn dập bắt đầu xuất hiện trên cơ thể Ann khiến chị khinh tởm. Yui dùng hết sức lực kìm chặt chị dưới thân. Hôm nay cô nhân tình của hắn đã bỏ rơi hắn, dục vọng thì phải được giải tỏa, và người hắn tìm đến là Ann...

Buông tôi ra đi mà...

Ann không đủ sức chống lại những hành động của Yui. Chiếc váy ngủ của Ann cùng bộ suit nồng hơi rượu của Yui đã yên vị dưới sàn nhà. Bàn tay Yui lần mò trên cơ thể mềm mại của chị, mân mê từng tấc da thịt ấm nóng. Ham muốn xác thịt khiến hắn bỏ qua hết tất thảy, trong lòng chỉ duy nhất có một ham muốn là thỏa mãn được bản thân hắn!

Ann đau đớn khi Yui xâm nhập vào cơ thể mình. Cảm giác nhục nhã bao trùm lấy tâm trí chị. Nước mắt Ann lăn dài trên má, cả vì đau đớn lẫn tủi nhục, chị lắc đầu để né tránh nụ hôn Yui càn quấy trên cơ thể mình. Chẳng một chút yêu thương, chẳng một chút trân trọng, tất cả hành động này chỉ để thỏa mãn con thú trong hắn!

Ann đưa mắt nhìn ra cửa sổ, mưa vẫn xối như trút nước, dù chị có gào khản tiếng cũng chẳng có ai nghe, mà nghe thì sao chứ? Họ sẽ đến cứu chị sao? Làm sao có thể đây, khi hai người là vợ chồng, và thật nực cười khi ai đó sẽ đến giúp chị thoát khỏi điều dường như là nghĩa vụ. Đây là bổn phận của một người vợ, chẳng phải hay sao? Nhưng cảm giác này thật sự đau đớn và tủi hổ quá, lúc này đây, trong đầu Ann hiện lên chỉ có duy nhất một cái tên.

" Cheer..."

Sau cơn mưa trời lại sáng. Không khí buổi bình minh trở nên trong lành hơn bao giờ hết. Ann cựa mình thức giấc. Cơn đau truyền đến từ phần hạ thân khiến chị chau mày. Yui đã đi từ bao giờ, không còn thấy hắn ở đây khiến Ann phần nào thoải mái. Nghĩ lại chuyện tối qua, lòng Ann trào lên một cảm giác ớn lạnh, nhớp nháp đến rợn người. Chị đứng dậy, nhặt quần áo chuẩn bị xuống nhà.

Dì Ni đang chăm cho Mai ăn bữa sáng thì Ann xuống, cả Cheer và Mia cũng đang ở đó. Bà đưa lại Mai cho Ann, con bé thấy mẹ thì liền ngoan hẳn, ánh mắt lấp lánh nhìn mẹ. Dì Ni nhìn đến cổ tay Ann, vết hằn đỏ vẫn còn rất rõ. Bà đưa mắt nhìn chị, bắt gặp lại ánh mắt lẩn tránh của chị, rồi vội vàng quay mặt đi nơi khác, cố che đi vết thương mà Yui để lại trên cơ thể.

- Xem ra anh hai và chị dâu vừa có một đêm rất mặn nồng!

Mia lên tiếng, trong giọng nói nghe chừng cũng vài phần bỡn cợt, xong thì quay sang Cheer âu yếm. Nghe câu nói của Mia Cheer mới đưa mắt nhìn chị. Một cảm giác khó chịu vô cớ xuất hiện trong tim Cheer.

Ánh mắt cả hai chạm nhau, Ann không cố tình tránh né Cheer như đối với dì Ni, chị nhìn thẳng vào đôi mắt Cheer, Ann muốn biết lòng Cheer nghĩ gì khi biết chị qua đêm cùng anh trai cô, liệu rằng trong lòng Cheer có giống chị khi chị phải nhìn cô ở cạnh Mia hay không, có đau đớn, có ghen tuông dù chỉ một chút hay không?

Nhưng Ann có lẽ lại phải thất vọng, gương mặt Cheer vẫn lạnh tanh, cô ăn nốt chút thức ăn còn trên dĩa rồi đứng dậy, chào dì Ni rồi kéo theo cả Mia bước đi trước sự chứng kiến của mọi người.

Hôm qua Cheer không hề say tới mức không biết gì, chỉ là trước mặt Ann cô muốn cho chị thấy điều đó, để chị vì đau mà buông bỏ chấp niệm trong lòng. Hai người là chị dâu và em chồng, trước sau vẫn nên là như vậy, tốt nhất vẫn là như vậy. Yui về nhà cô không biết, nhưng khi Yui đi cũng là lúc cô vừa định xuống nhà. Hắn đi từ rất sớm, không biết là chuyện gì nhưng có vẻ rất gấp gáp. Ngàn vạn lần Cheer cũng không nghĩ qua một ngày giữa Ann và Yui lại phát sinh ra chuyện đó!

Biết Ann bao lâu qua, đủ để Cheer hiểu Ann là người như thế nào. Chuyện đêm qua, chắc chắn không phải do Ann tự nguyện, nếu không cũng chẳng để mình thương tổn đến thế kia. Đôi mắt sưng húp đỏ ngầu, còn chẳng phải là vì chị đã khóc?

Yui...!

Chẳng phải anh ấy không yêu Ann hay sao, chẳng phải anh ấy chán ghét chị hay sao? Bên ngoài anh ấy nào đâu có thiếu nơi để thỏa mãn, để phóng túng vui vẻ, tại sao lại là Ann, tại sao lại làm điều ấy với chị chứ?

Là vì, Ann là vợ của anh ấy, hay chỉ vì, Yui muốn thấy Ann chống cự rồi buộc phải khuất phục trước mình. Anh ấy là muốn Ann thuần phục mình, vĩnh viễ bị giam trong nhà tù hôn nhân này...

Đến bây giờ thì Cheer hiểu rồi, cô hiểu thứ tình cảm cô dành cho Ann là gì rồi!

Cô đã không còn lời nào để chối cãi nữa, lời tỏ tình ấy của chị dường như Cheer đã không còn lí lẽ để khước từ!

Phải, cô yêu Ann!

------------------------------------------

Chap sau có H nha bà con, siu nhẹ nhưng mà có H nha bà con, nói cho hóng chơi z á😂

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro