Chap 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Mà nè tôi cấm chị thích Woonsen đó nha"

"Sao vậy? Em ấy dễ thương mà... còn đẹp nữa". Ann ngơ ngác nhìn Cheer

"Em gái tôi thích Woonsen"

"Ý của em là Paula đó hả? Mà cả hai đều là con gái"

"Con gái thì sao? Tình yêu thì cần gì phải phân biệt"

"À". Ann gật gật hiểu ra vấn đề

"Chị nói Woonsen dễ thương, xinh đẹp, vậy còn tôi thì sao?". Cheer chống cằm nhìn chị chờ câu trả lời

"Em cũng đẹp nhưng mà em hung dữ quá à"

Ann thẳng thắn nhận xét

"Tôi dữ khi nào?". Cheer đập bàn

Thấy chưa!!! Vậy mà la không hung dữ

"Ừ... ừm... không có dữ, không có chút nào hết". Ann sợ hãi

"Tôi với Woonsen ai xinh hơn"

Ann suy nghĩ một lúc

"Em xinh hơn"

Chị nghĩ chị mà nói Woonsen xinh hơn chắc Cheer sẽ xé mình ra mất

Âyy khúc này lại bỗng nhiên thông minh đột xuất

"Vậy chị có thích tôi không?"

"Không". Ann lắc đầu rất dứt khoát

"Sao lại không?". Cheer đập bàn cái nữa

"Ơ... ơ vậy thì thích"

Cheer làm người ta sợ muốn chết

"Chị bị ngốc hả? Nói thích là thích sao? Quan trọng là cảm xúc của chị kìa"

Ann lại gãi đầu

Không hiểu sao Cheer cứ hỏi về mấy cái vấn đề gì vậy không biết ????

.

.

Hôm nay là ngày thứ 23 Cheer ở nhà Ann, tất cả mọi công việc đều do Ann làm. Nhìn Ann cứ như một người chồng mẫu mực, sáng đi học, trưa mang con về nhà cho vợ, chiều đi làm thêm, tối về nhà nấu cơm cho vợ ăn rồi giặt giũ quần áo. Cheer thì không động lấy đến một chiếc móng tay, nàng cứ nghĩ việc nàng ở lại nhà Ann hổm giờ vẫn chưa đủ 1 triệu bath nên rất thoải mái không phải thấy ngại ngùng

Bố mẹ của Cheer cũng chẳng thèm tìm nàng, dù sao thì cũng chưa hết một tháng, hai người vẫn nghĩ nàng sẽ tự lết xác về nhà

"Wow đẹp thật đó"

Cheer đứng nhìn chiếc váy bên trong lồng kính

Đại tiểu thư Cheer Thikamporn thích gì mua đấy mà giờ lại phải đứng nhìn một cách thèm thuồng

"Tôi thấy bình thường mà". Ann đẩy cặp kính lên sát mắt rồi quan sát

"Đúng là không có mắt thẩm mỹ"

"Thôi đi về". Cô kéo tay Ann trở về nhà

Chỉ vài ngày nữa là Woonsen và cô em gái Paula sẽ về nước, Cheer nhất định phải chạy ngay sang  nhà Woonsen ăn nhờ ở đậu rồi kêu Paula đem tiền đến nhà cho mình đi mua sắm một ngày thoả thích

"Cheer"

"Hả?"

"Cho em nè"

Ann cầm chiếc túi gì đó đưa cho Cheer

"Gì vậy?". Cheer nhận lấy rồi mở chiếc túi ra xem

Trong đó là chiếc váy mà hôm trước đi cùng Ann cô đã bảo đẹp

"Sao... sao lại mua cho tôi"

"Tại... tại muốn mua cho em thôi! Em thích mà"

"Chỉ cần tôi thích là chị sẽ mua sao?"

"À... ừm... chắc là vậy"

"Tại sao lại như vậy?". Cheer cố tình hỏi cho bằng được

Không biết Cheer muốn nhận lại câu trả lời như thế nào đây

"Không biết". Ann nói rồi lảng tránh đi vào phòng tắm

Cheer ngồi ở ngoài cứ tủm tỉm cười mãi

Đồ ngốc đó đáng yêu vậy mà

.

.

Hôm nay là ngày Woonsen và Paula về nước, Cheer cùng Ann đến sân bay đón hai người

Woonsen nhìn thấy Ann liền chạy đến ôm ấp, làm Cheer lẫn Paula đều thấy hơi khó chịu

"Chị khoẻ chứ Ann?"

"Chị khoẻ". Ann tươi cười

"Ủa bạn cậu sao cậu không hỏi?". Cheer lườm

"Chị về nhà chưa?". Paula hỏi Cheer

"Chưa". Cheer liền xụ mặt

"Hổm giờ chị ở đâu?"

"Chị ở nhà của Ann! Cái nhà như cái lỗ mũi vậy, khó chịu chết đi được"

"Đi, về nhà cùng em"

"Thôi đi, chị mà về là lại bắt kết hôn với Toey, Woonsen cậu cho tớ ở nhờ điiiii". Cheer lắc lư cánh tay cô bạn

"Thôi được rồi cứ về nhà tớ". Woonsen nói

Thế là Cheer không còn ở cùng Ann mà chạy sang nhà Woonsen, coi như số nợ 1 triệu bath cũng được xoá bỏ

Cheer đang ngồi nghịch điện thoại trên ghế sofa, cô vừa bắt Paula tậu một chiếc điện thoại mới cho mình. Thấy Woonsen chuẩn bị đi đâu nên cô hỏi

"Cậu đi đâu thế, Woonsen"

"À... ửm tớ đi gặp vài người bạn một tí"

"Bạn nào?"

"Thì bạn tớ"

"Bạn của cậu có người nào mà tớ không biết". Cheer hơi nghi ngờ

"Ờ... thì... chị Ann"

Cheer biết ngay mà

"Tớ đi với"

'Nhất định phải đi cho bằng được

"Ừm". Woonsen gật đầu nhưng có vẻ không muốn cho lắm

.........

Ở quán coffee

"Lâu rồi không gặp". Cheer nói với Ann

"Mới có hai ngày à". Ann giơ hai ngón tay lên nhe răng cười

Sau câu nói đó thì Ann không đếm xỉa gì đến cô nữa, Ann chỉ lo nói chuyện với Woonsen không thôi, cô ngồi đây như một người vô hình

Cheer tức giận liếc Ann bằng nửa con mắt

...

"Tạm biệt". Ann vẫy tay chào tạm biệt hai người

"Cậu về trước đi, tớ đi nơi này một tí". Cheer nói với Woonsen

Woonaen cũng gật đầu ra xe trở về

"Tôi về nha". Ann nói rồi cũng quay lưng đi

"Nàyyyy". Chưa được ba bước là Cheer đã đi đến nắm lấy chiếc balo trên vai Ann mà giật ngược

Cô hét lên làm Ann giật mình

"Gì vậy?". Ann ngơ ngác

"Chị thích Woonsen hả?"

"Hhhả... tôi...."

"Tôi đã nói rồi chị không được thích Woonsen Virithipa nghe rõ chưa?"

Ann thấy Cheer hung dữ quá vội gật gật đầu

"Còn nữa! Sao chị dám bơ tôi?"

"Không có". Ann nói lí nhí trong miệng

"Sau này không được như thế nghe chưa"

"Ddddd... dạ..."

Rồi... tự nhiên cái dạ luôn

"Tôi đói rồi tôi muốn đi ăn"

Người gì mà ngang ngược vậy không hiểu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro