Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có lẽ là bị nàng làm tổn thương, ba ngày sau đó, cô không còn cố ý lởn vởn xung quanh nàng nữa.

Cả hai quay xung quanh ba cặp đôi đã chia tay, đứng ở góc độ người ngoài cuộc để phân tích, giúp họ nhận ra vấn đề của bản thân, tiếp thu kinh nghiệm.

Trong đó có một đôi, tình huống cũng y như nàng và cô trước đây.

Đều là sự nghiệp của một bên mạnh hơn bên kia rất nhiều, bên này đau lòng cho bên kia vì làm việc vất vả nên mong bên kia có thể từ bỏ sự nghiệp, ở nhà mình nuôi.

Bên này không hiểu, bản thân vì muốn tốt cho bên kia mà thôi, vì sao bên kia cứ nhất quyết phải chia tay?

Chuyện này nàng phải nói mới được.

Ai ngờ nàng còn chưa kịp mở miệng, cô đã giành nói trước:

“Phụ nữ chẳng lẽ cứ phải như dây đằng bám vào người yêu mình sao? Cô ấy muốn sóng vai cùng người mình yêu chứ không phải làm bông hoa treo trên người của người khác, như vậy có gì mà không tốt?”

“Cảm giác an toàn mà người yêu mang tới là hữu hạn. Cô ấy nghỉ việc ở nhà, quãng đời còn lại có hạnh phúc hay không hoàn toàn là dựa vào lương tâm của người mà mình xem là chồng là vợ sau này. Còn người cô ấy xem là tất cả vì cô ấy không muốn từ bỏ công việc mà uy hiếp cô ấy, giận cô ấy, chứng minh người đó cũng chẳng có lương tâm gì sất!”

“Cô ấy không chịu khổ vì công việc thì chính là chịu khổ vì người cô ấy yêu đấy. Khổ vì công việc thì vẫn còn có tiền, khổ vì người khác lại chẳng nhận được cái gì cả.”

“Thành công của cô ấy không phải do người khác phán xét hay không mà là do cô ấy cảm nhận như thế nào”

“Cô ấy muốn nghỉ ngơi ở nhà, thì người như cậu có thể tạo cho cô ấy một hoàn cảnh thoải mái, cô ấy muốn phấn đầu bên ngoài, cậu có thể giúp đỡ cô ấy, giải thích cho cô ấy”

“Con người không phải là dây thừng trói người phụ nữ mà là đôi cánh để cô ấy có thể bay cao”

“Tôn trọng cô ấy, khiến cô ấy vui vẻ chứ không phải là vây khốn cô ấy”

“Đừng mơ tưởng người cậu yêu có thể sống trong sự quản lý của cậu. Dù nở hay không nở thì hoa vẫn là hoa; có cậu hay không thì cô ấy vẫn là cô ấy.”

“Nếu bây giờ cậu vẫn không chịu tỉnh ngộ thì chỉ có nước truy thê hỏa táng tràng như tôi mà thôi, có khi không truy được ấy chứ!”

Mấy câu liền tù tì, hầu như không hề dừng lại, mấy khách mời ngồi nghe mà ngây ngẩn.

Trước đây Yujin lúc nào cũng nhẹ nhàng, dĩ hòa vi quý.

Đây là lần đầu tiên cô kích động như thế.

Cư dân mạng cũng ngây ngẩn:

“Sao lại thế này? Sao nghe biểu cảm thế?”

“Chẳng lẽ chị ấy với bạn gái cũ cũng chia tay vì lý do này? Cảm giác này tôi cũng hiểu được”

“Simp lỏd cái gì cũng tốt, chỉ có cái không tốt là quá dính người, luôn lo được lo mất. Thật ra nếu ở chung thì nhà gái cũng rất mệt”

“Nhưng mà Yujin rất tốt ý, chị ấy ý thức được vấn đề rồi, cũng phân tích, nghĩ lại bản thân. Đúng là chị ấy simp, nhưng những vấn đề này cần rất nhiều thời gian để nghĩ thì mới có thể hiểu được hoàn toàn”

Nàng cũng có hơi bất ngờ, không khỏi nhìn cô, đối diện với đôi mắt cô cũng đang nhìn lại đây.

Bi thương, bất lực, lại mang theo một chút đáng thương và mong chờ.

Như thể muốn nói: Em nhìn đi, chị thật sự hiểu mà, chị sẽ sửa.

Trái tim nàng mềm nhũn.

Băng tuyết trong lòng như tan ra, những mầm xuân bắt đầu nở rộ.

Cậu bạn khách mời bị mắng, ấp úng nửa ngày mới nói ra được một câu: “Nhưng mà, cô ấy nói cô ấy đã không còn yêu tôi nữa… nếu tôi sửa lại, tôi còn cơ hội không?”

“Có yêu hay không, miệng nói dối được chứ trái tim thì không”

MC chỉ máy giám sát nhịp tim ở bên kia, đề nghị cho hai khách mời nắm tay nhau, xem chỉ số nhịp tim của họ như thế nào.

Kết quả ngoài dự đoán.

Nhịp tim của cô gái ấy vô cùng vững vàng, thậm chí có thể nói là lạnh lùng.

Còn cậu ta có hơi dao động, nhưng cũng rất ít.

Cả hai đều ghét nhau như chó với mèo, hầu như chẳng dao động bao nhiêu.

Kết quả này khiến ánh mắt của cô cũng ảm đạm theo.

Có lẽ là nhìn thấy bản thân trong đó.

“Có lẽ máy bị hư rồi chăng?” MC hòa giải, bỗng nhiên đổi chủ đề, “Yujin, hay là cậu với Wonyoung thử xem, xem thử máy có phải có vấn đề gì rồi không?”

“Hả?”

Cô ngẩn người, nhìn về phía nàng, thật cẩn thận hỏi:

“Wonyoung, được không?”

“Được chứ.”

Vừa hay nàng cũng đang tò mò, chỉ số nhịp tim của cả hai bây giờ là bao nhiêu.

Nàng đeo dụng cụ, ngồi đối diện cô.

Cô vươn tay về phía nàng, nàng nhẹ nhàng nắm lấy.

Ngẩng đầu, khoảnh khắc hai mắt chạm nhau, cả thế giới như rơi vào tĩnh lặng. Như thể có một sợi dây vô hình trói chặt cả hai lại với nhau.

Nàng đắm chìm trong ánh mắt cô, cảm nhận độ ấm quen thuộc trong lòng bàn tay cô, như đang thầm gọi nàng, ôm nàng.

“Ồ…”

Âm thanh cảm thán của mấy khách mời kéo cả hai trở về hiện thực.

Sau khi lấy lại tinh thần, bấy giờ nàng mới nhìn thấy chỉ số nhịp tim của mình và Yujin đã cao đến mức báo động.

Dụng cụ cũng muốn cháy tới nơi.

Cô trố mắt kinh ngạc, sau đó là mừng như điên.

Cô nhìn tôi cười, cười ngây ngô. Đúng là cún ngố

Khiến nàng cũng bật cười theo, cũng quên mất phải buông tay cô.

Bên phía cư dân mạng đã cãi nhau ngất trời:

“Chắc chắn, Jang Wonyoung chắc chắn là bạn gái cũ của Ahn Yujin!”

“Thôi được, nếu Jang Wonyoung là bạn gái cũ của Ahn Yujin thì tôi nguyện ý tin cô ấy thật sự gửi nhầm mã xác minh”

“Mau đào xem Wonyoung tối đó rốt cuộc đang ở đâu?”

“Tìm được rồi, paparazzi chụp được tối đó Wonyoung mặc áo ngủ xuống dưới vứt rác, sau đó đi lên lại, không thấy xuống nữa”

“Nói cách khác, Yujin thực sự nhầm mã xác minh thành số phòng sao?”

“Ôi một sự kiện thế kỷ, Yujin còn ở trước cửa khách sạn ôm cây mà khóc nữa chứ, tôi không nhịn cười nổi nữa rồi hahaha”

“Toang rồi, đẹp đôi quá đi, phải làm sao đây? Chị đẹp ngoài mềm trong cứng yêu sự nghiệp x cún con simp lỏd thích làm nũng, khóc huhu. Tôi xin dập đầu trước để tỏ lòng tôn kính!”

“Ba cặp đôi kia cạn lời: Ngộ ha, chúng tôi là trò chơi của hai người à?”

Đêm nay là đêm cuối cùng cả hai ở biệt thự này.

Người trước nay vẫn luôn dễ ngủ như nàng bỗng nhiên tối nay lại mất ngủ.

Trước đây, nàng cho rằng duyên phận giữa mình và Yujin đã hết, cố tình ép bản thân không được nghĩ nhiều.

Nhưng chương trình hôm nay và chỉ số nhịp tim khiến nàng ý thức được, mình còn yêu cô, mà cô cũng đã hiểu được vấn đề khiến cả hai chia tay.

Có lẽ, chúng ta vẫn còn cơ hội phải không?

Nàng nằm trên giường, lăn qua lộn lại vẫn không ngủ được, đành lấy điện thoại ra, click mở video ghép cp Annyeongz của cả hai.

Lướt một hồi liền không dừng lại nổi.

Đúng thật là đẹp đôi.

Những động tác nhỏ, những ánh mắt vô tình đều khiến nàng ngọt hết cả người.

Đang lướt thì trượt tay một cái, nàng lại không cẩn thận nhấn vào nút like.

Lúc phát hiện ra thì đã chậm, rất nhanh đã có fans nhanh mắt chụp lại cái like của nàng.

Nàng còn đang ảo não thì đúng lúc này, cửa phòng bỗng nhiên bị gõ vang.

Yujin ôm gối, vô cùng đáng thương đứng ở ngoài cửa.

“Wony à, chị không ngủ được, cho chị ngủ chung với được không?”

Giọng điệu đáng thương vô cùng, còn mang theo một chút ranh mãnh và mong chờ.

Nàng hạ giọng:

“Đang còn quay đấy, bên ngoài phòng ngủ có cameras”

“Chị phá hết rồi” Yujin chớp mắt nói, “Với cả chị bị sốt rồi, khó chịu quá…”

“Sốt?”

Nàng sờ lên trán cô, đúng là nóng thật.

Hơi thở cô yếu ớt, trông có vẻ rất mệt mỏi.

“Haizz…” nàng bất đắc dĩ đồng ý, “Chị lên giường nằm đi, em chăm sóc chị”

Yujin vừa nghe vậy liền vội ôm gối phi nhanh lên giường, như thể là sợ nàng đổi ý.

“Wonie, em không nằm à?”

“Em đi rót cho chị miếng nước”

Nàng cầm ly nước đến mép giường, lại bị Yujin kéo lấy ôm chầm vào lòng.

Đầu cô dụi vào hõm vai nàng, khí nóng thổi vào tai nàng:

“Wonie, chị thấy em like video rồi, em cũng thấy chúng ta đẹp đôi, đúng không?”

Bị cô lôi ra trêu ngay trước mặt, nàng xấu hổ hận không thể độn thổ biến mất ngay lập tức.

Cô cọ vào mặt nàng: “Quay lại được không em? Trước đây là do chị không tốt, không quan tâm đến cảm nhận của em. Sau này chị đảm bảo chị sẽ sửa, sẽ tôn trọng mong ước của em. Nếu chị lỡ có sai gì đó, em cứ lấy roi đánh chị. Dù sao trước đây chúng ta cũng mua không ít roi, chị đều giữ lại, đợi em về sử dụng đấy…”

Nhắc tới roi, trong đầu nàng bất giác hiện lên một vài hình ảnh trước đây, lập tức mặt đỏ tai hồng.

“Đang sốt thì đừng nói chuyện”

“Không, chị muốn nói, chị sợ em về rồi sẽ không để ý đến chị nữa”

“Không đâu” Nàng buột miệng.

Cô vừa nghe xong lập tức vui mừng trợn tròn mắt: “Ý của em là…”

“Em sẽ không không để ý đến chị”

Nàng ngẩng đầu, nghiêm túc nhìn cô:

“Chị đề nghị quay lại, em đồng ý. Em muốn cho chính mình một cơ hội nữa”

Trong phút chốc, ánh sáng trong mắt cô càng ngày càng sáng.

Cô như chưa từng mệt mỏi yếu ớt, tinh thần phấn chấn mà ôm lấy nàng.

Nàng ngây người: “Từ đã, chị đang sốt mà”

“Đó là chị lấy khăn nóng đắp lên đấy. Chứ không lấy cớ gì để em đồng ý cho chị vào phòng?”

Yujin cười hihi, ôm lấy mặt nàng, hôn một nụ hôn thật sâu.

“Vậy lần này, có thể cho chị một danh phận không? Chị không muốn phải làm người đứng phía sau em… chúng ta công khai được không?”

Nàng bật cười:

“Bây giờ ai ai cũng biết chuyện của chúng ta rồi, muốn không công khai cũng khó”

Trên mặt cô tràn đầy vui vẻ:

“Chị muốn cảm ơn sự simp của mình, nếu không phải chị nhầm mã xác minh thành số phòng thì sao có thể theo đuổi em lại được nữa?

Đêm xuân rực rỡ, bẻ gãy cành hoa.

Gió lay mặt nước, sóng gợn lăn tăn, một đêm dịu dàng…

Nhưng mà, sáng sớm hôm sau, cô vừa từ phòng nàng đi ra…

Cameras cố định bên ngoài đúng là đã bị phá hư.

Nhưng cô lại trùng hợp đụng ngay cameraman đang cầm camera, quay lại cảnh cô đi ra từ phòng nàng, toàn bộ…

Cameraman sửng sốt, cô cười, cư dân mạng bùng nổ.

Fan CP vui như ăn Tết.

Tình yêu cứ thế mà được xác định, cũng không cần phải nghĩ phải công khai như thế nào.

Nhưng vấn đề quan trọng ở đây là, chương trình “Gặp lại người yêu” vẫn còn vài kỳ nữa, cả hai phải đối mặt với sự hóng hớt và nghi vấn của mấy khách mời khác như thế nào đây…

“Đừng sợ, chị yêu, chị chịu”

Cô không hề lo lắng một chút nào, chỉ nắm chặt lấy tay nàng.

“Chỉ cần theo đuổi lại được vợ, chị chính là cún con hạnh phúc nhất thế giới”

Nàng hiểu ý cười, ngoắc lấy ngón út của cô, cùng cô đi vào trường quay.

Sau đó cả hai cùng nhau đi thảm đỏ, cùng nhau đến tiệc tối, cùng nhau xuất hiện trên phim.

Cả hai đi qua rất nhiều danh lam thắng cảnh, đi qua bao nhiêu năm tháng.

Mất đi mà tìm lại được, là đạt được mong ước, là hạnh phúc cuối cùng.

May mắn làm sao…

Thời gian đẹp nhất là chị.

Năm tháng ấm áp nhất cũng là chị.

——–HẾT——–

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro