Những câu hỏi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Gửi nguyên ánh thế giới của tớ.
Cậu biết không tình yêu của quân nhân luôn thầm lặng vì có thể cuộc đời của họ cũng sẽ kết thúc ở tuổi đôi mươi. Tớ nhớ cái ngày gặp cậu là một buổi cuối Xuân nói đúng ra là tháng bốn , tớ cứ nghĩ cậu được vẽ ra nét đẹp không thể diễn tả nhưng đôi mắt của cậu là thứ khiến tớ chú ý nó thật đẹp nó nhưng hút tớ vào trong . Tớ cứ nhìn chằm chằm vào cậu mà không để ý cái thái độ nhìn tớ như biến thái của cậu

Tớ ngập ngừng hỏi cậu tên gì ,cậu cũng nhẹ nhàng nói tên là là trương nguyên ánh ,nó thật đẹp ,đẹp như con người cậu vậy . Cậu nhìn tớ một ánh nhìn nhẹ nhàng như mang nhiều xúc cảm ,cậu mang giọng điệu nhẹ nhàng như làn gió hỏi tớ cậu có thấy cuộc đời này tươi đẹp không ,tớ bảo có , cậu lại nhìn tớ bắt đầu bảo không,cậu nói cậu chưa bao giờ thấy điều tươi đẹp ,tớ bảo vậy tớ sẽ làm cho thấy thế giờ này tươi đẹp . Từ đó chúng ta làm bạn

Tớ nói cậu nghe thật nhiều , tớ thấy cậu cười ,nhưng mà đó chỉ là lần hiếm hoi .tớ công nhận là cậu khó cười nhưng mà không sao tớ sẽ. Làm cậu cười đến chết cho coi . Rồi từng ngày trôi qua tớ phát hiện trái tim mình rung động , tớ muốn được nhiều cái nắm tay hơn ,muốn được ôm nhiều hơn nhưng mà lời yêu tớ sẽ để đây nhé tớ hứa khi trở về sau trận chiến này tớ sẽ nói yêu cậu mỗi ngày tớ hứa đó .nhưng mà bây giờ cậu ổn chứ!

Trên chiến trường mưa máu tiếng súng đạn như những con mưa to làm ướt lòng người ,tớ mang tình yêu của cậu và tình yêu nước oai hùng ra trận tớ biết đây có thể là  trận chiến cuối cùng rồi tớ sẽ theo những đám mây kia về với trời , tớ từng cảm thấy may mắn khi nữa phần đời còn lại của mình đã gặp được cậu nhưng mà chúng ta chỉ nên gặp chứ không nên yêu .tình yêu quân nhân thầm lặng nên đôi môi mấy khi đám mở lời nên dành thôi hẹn người ở đời khác .thế là tớ mất , tớ mãi không trở về sau trận chiến này và tớ cũng thể nói yêu cậu mỗi ngày bây giờ tớ không biết cậu có ổn không nữa sau khi nhận giấy chứng tử và bức thư


Tôi thấy không ổn khi nhận bức thư và giấy chứng tử tôi trách hữu trân mang thân quân nhân nhưng tôi không thể hận đất nước đem cậu đi ,tôi nhớ ngày nắng xanh cả hai không nhau vui vẻ ,nhớ nhũng ngày mưa cả hai ôm nhau sưởi ấm thật vui biết bao mà sau giờ đây cơn mưa ngoài kia như xé Nát lòng người ,tiếng tivi phát ra làm tôi nhớ tớ tiếng cậu cười khi xem những bộ phim hài nụ cười giòn tan làm tôi nhớ mà giờ đâu còn gì , bây giờ chỉ còn tiếng lòng tôi nát tan cậu có nghe , tin tức nói là cậu hi sinh anh Dũng kìa. An hữu trân chắc cậu vui nhỉ,tại sao lúc nào cậu cũng hỏi tôi ổn không. Giờ thì tôi hỏi cậu nhé cậu có một lòng một dạ gã cho tôi không ?

Thể là hai cô gái mang tình yêu mãnh liệt nhưng lại nhẹ nhàng sâu lắng thổi vào lòng người ra đi ở tuổi đôi mươi . Một người chết bên chiếc tivi đang phát tin tức ,một người chết ở chiến trận súng đạn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#annyeongz