Ngoại truyện: Tập thể hình.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhưng trừ gập bụng Wonyoung còn có nhiệm vụ tập thể hình khác, tỷ như... Hít đất...

Khác với gập bụng hít đất lại càng cần vận dụng lực ở tay. Trước kia Wonyoung đều lặng lẽ ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu, lấy động tác không tiêu chuẩn nhưng nhẹ nhàng để làm xong số lượng mục tiêu.

Tâm nhãn Yujin  vừa chuyển, đương nhiên cũng có biện pháp trị em.

Buổi tối lúc đi ngủ Yujin  thay áo ngủ ren đen mới nhất. Quai váy mềm mại nối với vải đen xuyên thấu trên tuyết nhũ, bên eo sợi dây lưng liên tiếp với quần lót sa mỏng.

Yujin  nửa dựa vào đầu giường, hai chân thon dài trắng nõn vuốt ve cọ vào nhau, ở trên tấm nệm tối màu lại càng thêm nổi bật.

Wonyoung từ phòng tắm đi ra thì nhìn thấy bức họa này, ánh mắt ngay lập tức bị dục vọng xâm chiếm, bọt nước chảy xuống bên hông cũng giống như ma pháp tiến vào khăn lông, đánh thức thứ vũ khí đang giấu bên trong.

Wonyoung nhìn chằm chằm cô gái quyến rũ như hồ ly tinh ở trên giường, eo mông căng chặt từng bước một đi về phía giường.

Càng đến gần da thịt dưới vải đen càng thêm mông lung mê người. Đầu nhũ hoa phấn nộn ở dưới sa mỏng vừa thuần khiết lại mị hoặc, khiến cho trong miệng Wonyoung chợt thấy khát nước, hầu kết nhịn không được lăn lộn trên dưới.

Yujin  thấy em đến gần, cũng thuận thế xoay người, đem hai chân cọ vào nhau vuốt ve tách ra một chút, như ẩn như hiện, dục cự còn nghênh.

Wonyoung không hề chớp mắt nhìn chỗ vuốt ve thần bí kia. Theo hai chân trắng nõn tách ra, Yujin mới phát hiện, ở giữa quần lót ren màu đen có một lỗ hổng!

Hoa phụ hồng hào ở giữa hai chân nở rộ, lộ ra nhụy hoa kiều nộn, dưới bụi cỏ um tùm che dấu một huyệt động không ai biết. Dụ dỗ Wonyoung không màng tất cả tìm tòi đến tận cùng.

"Ưm..." Tiếng rên rỉ yêu kiều nhu mị từ trong miệng Yujin phát ra, âm điệu giơ lên biểu hiện cho nội tâm vui thích của cô.

Wonyoung đè lên, Yujin  còn chưa kịp nói câu gì nhụy hoa dưới thân đã bị người con gái ăn vào trong miệng, hút đến mức phát ra tiếng "sùm sụp"

Đầu lưỡi trơn ướt theo mương máng hoa phụ một đường xuống phía dưới, dừng lại trêu chọc ở chỗ thịt non mẫn cảm, khi thì dùng hàm răng nhẹ cắn, khi thì dùng sức mút vào...

"Hừ... Ha..."

Cùng với tiếng rên rỉ dễ nghe, mùi hương đặc biệt trên người Yujin  cũng bắt đầu phát ra, dụ đến Wonyoung nhịn không được tìm kiếm về ngọn nguồn của mùi hương kia.

Cái mũi cao thẳng khẽ chạm vào thịt cánh, đòi lấy mùi hương khiến người ta si mê, đầu lưỡi đói khát đã lâu hướng về phía chỗ sâu trong ngọn nguồn mùi hương tìm kiếm. Thịt lưỡi trơn ướt phá vỡ vách trong chặt chẽ, ở trong đó tùy ý sưu tầm. Tuy không gặp được chỗ ngọn nguồn nhưng lại đạt được mật dịch càng thêm ngọt ngào.

Yujin  đè nặng đầu Wonyoung ấn vào giữa hai chân mình, bụng nhỏ run rẩy, mắt đẹp nhắm chặt, hưởng thụ loại khoái cảm khiến người ta trầm luân này.

Chỉ vài phút sau cô đã ngẩng cổ ê a ngâm nga, đem tất cả suối nguồn phun ra, rót vào trong môi lưỡi đói khát.

Wonyoung ở này giữa hai chân cô phát ra tiếng nước "nhóp nhép" cho đến sau khi một tia mật dịch cuối cùng nuốt vào trong bụng, gương mặt xinh đẹp mới ngẩng lên, bên khóe miệng còn mơ hồ có thể nhìn thấy vệt nước, thật quá dâm mĩ.

Khăn lông bên hông đã sớm bị nhục côn gắng gượng dâng trào giữa hai chân căng lên, nhưng cũng coi ngư nó rất thức thời tụt xuống để lộ ra vai chính.

Qua một lần cao trào lí trí của Yujin dần dần hợp lại, mắt thấy Wonyoung  sắp xoay người đè lên, cô vội vàng nâng một chân chọc ở bụng Wonyoung.

"Hôm nay em hít đất không đúng cách, em phải làm lại một lần nữa mới được."

Yujin  cười dụ dỗ, ngay sau đó cả người nằm xuống, cẳng chân cô nghịch ngợm cuốn lấy Wonyoung đang nửa đè trên người mình.

Sau đó cô duỗi tay từ bên cạnh lấy ra một chiếc gối lót dưới mông, hai chân thon dài cũng thuận thế nâng lên cuốn lấy mông Wonyoung, gót chân nhẹ nhàng điểm ở chỗ xương cùng của em qua lại cọ xát, cọ đến mức da đầu Wonyoung tê dại, cô lập tức mở miệng mê hoặc nói:

"Chị nằm ở đây, nếu em hít đất đạt tiêu chuẩn sẽ có thể theo đó tiến vào, nếu làm không chuẩn... em chỉ có thể chọc lên bụng chị."

Âm cuối của Yujin  vừa vũ mị lại khiêu khích, kích đến đáy lòng Wonyoung âm thầm hạ quyết tâm, phải cẩn thận trừng trị cô một phen.

"Được!" Theo một tiếng nói trầm thấp rơi xuống, tiếp theo là eo bụng trầm xuống cắm vào.

Khi cánh tay khởi động nhục côn thô dài cũng theo đó rời khỏi khi cánh tay ép xuống, dưới eo mông nhục côn dâng trào cũng thuận thế đâm vào chỗ sâu trong hoa huyệt.

"Ưm... Hô...." Wonyoung làm được thoải mái, ngược lại với Yujin  lại như tra tấn trá hình.

Cảm giác tê dại và hư không ở sâu trong hoa huyệt làm cho Yujin  rất nhiều lần muốn từ bỏ, muốn em nhanh một chút thao cô, càng nhanh càng tốt, càng sâu càng tuyệt, hận không thể làm cho nhục côn kia vẫn luôn ở trong cơ thể, làm dịu đi cảm giác ngứa ngáy này.

Mỗi khi nhục côn rút ra, hoa huyệt chặt chẽ đều không cầm lòng được hút chặt lấy nó, như biểu đạt ý không muốn buông tha của chủ nhân.

Nhưng việc tập thể hình là do Yujin  tự nói ra, Yujin  cũng ngại đổi ý. Cho nên cho dù cô đã bị dục vọng tra tấn nhưng vẫn cố nén chờ Wonyoung  làm xong.

Mà Wonyoung tự mình cũng không chịu nổi, mỗi một lần thong thả cắm vào đối với em mà nói đều giống như gãi ngứa, căn bản không đủ để thỏa mãn sức ăn uống to lớn của em. Nhưng cô gái nhỏ này tâm tư kiên cường, mỗi lần bố trí nhiệm vụ nhất định phải tự em hoàn thành mới gật đầu đồng ý cho làm việc khác. Bây giờ em có chút hối hận tại sao hôm nay không tử tế hít đất cho xong, nếu như vậy thì hiện tại em có thể đem yêu nữ mê người này đè dưới thân, dùng vũ khí giữa hai chân mình khiến cô thuần phục!

Yujin  cũng ở bên dưới đếm kĩ, đợi một cái hít đất cuối cùng làm xong cô lập tức giơ tay đè Wonyoung  dưới thân.

Cô giống như hiệp sĩ chính nghĩa vội vã lên ngựa, múa roi ở trên lựng ngựa nhanh chóng kích thích.

"Ưm.... A.... Wonyoung ... chị muốn.... A.... sâu một chút... Hừ..."

Dục vọng trong nhà giam bị thả ra, trong nháy mắt nó đã khống chế lí trí của Yujin , không cần Yujin  dùng ý thức điều khiển hoa huyệt dưới thân sớm đã khó dằn nổi tự động vuốt ve nhục côn thô cứng, mỗi cái ngồi xuống đều khiến quy đầu nhập vào trong hoa tâm.

Wonyoung nhìn khuôn mặt nhỏ phía trên chìm vào trong dục vọng đôi tay đỡ bên hông cô càng dùng thêm sức, giúp cô đâm chọc đến càng sâu càng nhanh.

Tuyết nhũ trước mắt bất lực lay động cũng bị Wonyoung ăn vào trong miệng, ngậm lấy đầu nhũ hoa nhỏ xinh mút vào.

Hai người làm từ trên giường đến dưới giường, lại từ dưới giường làm đến trước cửa sổ.

Trong đêm tối cửa kính chiếu ra hình ảnh hai người đè lên nhau, nửa người trên của cô gái dựa vào cửa kính, hai nhũ hoa cực lớn bị mặt kính ép đến thay đổi hình dạng, hợp lại một
Phía sau cô gái là cô gái cao lớn, một tay chị ôm eo cô, một tay hơi nâng chân cô lên, chọc đến cô lay động trước sau.

Chỗ kết hợp dưới thân hai người có thể mơ hồ thấy được một cây gậy đang ở giữa hai chân người con gái ra ra vào vào, đem chỗ kia căng đến dữ tợn, làm người thấy đều phảng phất như sợ rằng huyệt động kia sẽ bị căng đến nứt ra.

Sau một hồi vật lộn liều chết, cuối cùng dưới sự xin tha liên tục của cô. Em mới hài lòng đem cô ôm vào trong ngực, nửa đè ở trên người cô như tuyên cáo chủ quyền, lúc này hai người mới ôm nhau ngủ.

Ai cũng không có cách nào tách bọn họ ra, chỉ vì bọn họ đã hợp thành một thể, bất cứ lúc nào cũng luôn có một chỗ kết nối với nhau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro