Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Em bước đi trên con đường vắng , chỉ có vài ánh đèn soi sáng . Lẩm nhẩm lời bài hát trong miệng , em vừa đi vừa mỉm cười hạnh phúc .

Lộp...cộp...

Cảm giác ớn lạnh dọc sóng lưng khiến em rùng mình , dùng hai cánh tay ôm lấy thân , chân bước nhanh hơn .

Lộp...cộp...

Tiếng bước chân đằng sau càng vang rõ bên tai , bóng đen của hắn in rõ trên mặt đường .

Trán em lấm tấm vài giọt mồ hôi , các dây thần kinh hoạt động hết công sức chuẩn bị cho màn rượt đuổi kinh hoàng .

Khẽ xoay đầu , em sợ hãi nhìn tên đằng sau lâm le tiến đến gần hơn , mũ trùm kín đầu khiến em chẳng thể nhìn rõ hắn , bước chân gấp rút , em khuỵu gối xuống rồi chạy nhanh về phía trước .

Tên phía sau thấy động tĩnh liền đuổi theo . Em cứ chạy , chạy và chạy .

Một lát , chân đã mỏi nhừ , tốc độ cũng chậm lại . Tên kia nhân thời cơ bắt lấy em , em dùng hết sức thoát khỏi hắn . Hắn lôi em vào con hẻm vắng , ép em sát tường .

Em vùng vẫy , hơi thở hôi hám và thân người cao lớn của hắn khiến em hoảng loạn . Hắn cười nham nhở , mũi kề sát cổ em hít lấy mùi hương của đứa trẻ 14 tuổi .

Hắn bắt đầu sờ soạng khắp nơi , tay cũng cởi nút áo đầu tiên .

Em mím môi , cố gắng không để rơi nước mắt , tay chân cũng không còn sức để đánh trả .

Bốp !

" Wonie , chạy thôi "

Chị thả thanh gỗ xuống , tay nhanh nhẹn kéo em đi khi hắn còn đang ôm đầu đau đớn .

Nhưng em có thể chạy sau khoảnh khắc đó ?

Chị bối rối , xốc em lên lưng , đôi mắt ánh lên tia lo lắng " Xin lỗi , chị đến trễ rồi "

Đằng xa , có một người lặng lẽ rời đi .

*

Chị đưa em về nhà , trên đường miệng vẫn không ngừng quan tâm hỏi han , nhưng em vẫn im lặng .

Sợ hãi và hạnh phúc , em bất loạn trong chính cảm xúc của mình hiện giờ .

Cách !

" Về nhà rồi , em ổn chứ ? " Chị cúi xuống , vén tóc em .

Lặng một lúc lâu , em giữ lại bình tĩnh , dù vậy , mắt vẫn mọng nước , chỉ chực chờ rơi xuống .

" Có chị ở đây rồi , đừng sợ nữa nhé  ? "

Em khóc thật rồi , phải chị chị đừng thốt ra câu đấy .

" Chị ở lại đây đêm nay được không ? Em không muốn một mình "

Chị ôm em vào lòng , thay cho câu trả lời , nhẹ nhàng vuốt mái tóc em " Chị pha cho em một ly trà sữa , chịu không ? "

Chị bước chân vào căn bếp nhỏ , em ngắm nhìn bóng lưng chị loay hoay .

Nhân lúc chị chẳng để ý , em lẳng lặng bước tới , vòng cánh tay ôm lấy chị , mặt áp sát tấm lưng khiến em thương nhớ .

Chị bất động , trong tim len lỏi thứ cảm xúc khó tả .

*

" Cảm ơn chị " Em nhận lấy cốc trà sữa , kề môi nhấp " Trà sữa gì vậy ạ ? "

Ấm áp , chị đưa quệt đi nước mắt còn đọng lại bên gò má " Trà sữa dành riêng cho em "

Trà sữa Protect , mang đến cho em cảm giác an toàn .

Protect là bảo vệ . Bảo vệ em , bé con của chị .

--------
Hết Tết rồi mấy cậu ạ :)))))))))))))))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro