những ngày vỡ đôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


trên gác mái một khuya vắng mây, em ngồi đây, nghe đồng hồ tích tắc từng nhịp gõ, nghe tiếng gió nhẹ xuyến xao trên mái tóc em còn vương mùi hoa quỳnh nở rộ, nghe trong lòng buốt lạnh những ngày vỡ đôi. 

thành phố về đêm bỗng lặng lẽ đến lạ thường, không còn tiếng ồn ã của xe cộ qua đường hay những cuộc trò chuyện rộn rã từ những khách bộ hành xa lạ. em ngả lưng lên chiếc sạp gỗ cũ còn đọng hương kỉ niệm rồi nằm cuộn lại trong mảnh chăn mỏng, thẩn thờ bện hồn mình vào vầng trăng xa. rồi bất chợt, một vì sao nhỏ rơi tọt ra khỏi dãy ngân hà trên mắt em, len lỏi bên sống mũi, ngạo nghễ kéo khóe môi em xuống, thấm vào lòng em một nỗi buồn nhẹ hẫng.

hôm nay, em nghĩ về anh. 

những hoài niệm lúc xưa ùa về và bám chặt lấy em. tựa hồ có cơn đau nào vừa ghé ngang trái tim. như cơn mưa rào đổ xuống mảnh đất cằn cỗi nơi này, bỏng rát một miền thương  yêu em cất kĩ, khiến trong phút chốc nào đấy,em bỗng yếu lòng khi nhớ đến anh. em nhận ra, vào phút giây tĩnh lặng, hồi ức luôn là thanh âm ầm ĩ nhất. 

nhấp một ngụm coffee sớm bị sương đêm pha loãng, em ước giá như lúc này có anh ở đây, giá như bản thân được phép trở về quá khứ mà ôm chặt anh lần cuối, chứ chẳng phải day dứt một nỗi niềm khắc khoải, chứ chẳng để em phải xót xa cái tình chẳng nên duyên. anh đi rồi. em biết nếu có cố gắng đến mấy cũng phải buông lơi, thì thôi anh, cho em lần cuối được phép đau đớn. 

xin phép anh,  xin phép chính bản thân mình

cho em lần cuối cùng được yếu đuối trước mây trời, bởi lẽ sau hôm nay, tất cả sẽ chỉ còn lại là một nắm tro tàn tan trong gió, bởi lẽ sau hôm nay em sẽ chẳng còn lần nào nữa bừng tỉnh lúc nửa đêm vì cơn ác mộng bủa vây và òa khóc vì nhận ra một sự thật đau lòng quá đỗi

rằng anh ơi, ta xa nhau mất rồi. 


end.

#grey






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hurt#love