5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit+beta: lucchuocham

Bốn tháng trước.

Cuộc chiến đã đến thời khắc quan trọng,  Sakaguchi Ango ở trong phòng chỉ huy, phụ trách tiếp thu tin tức từ Dazai Osamu, sau lưng chỉ huy tác chiến.

Hắn vẫn luôn bình tĩnh nghiêm túc, không vì thời khắc dành thắng lợi đã đến mà có cảm xúc dao động, trước sau sắm vai một người chỉ huy ưu tú, lý trí tuyệt đối.

Thẳng đến hắn thình lình giải ra một chuổi ám hiệu kỳ lạ từ Dazai.

"Hẹn gặp lại , Ango."

...... Cái gì? Hắn lập tức sửng sốt, trong lúc nhất thời thậm chí không phản ứng kịp. Hô hấp, nhịp tim, máu trong cùng một lúc như ngừng hoạt động, hắn cả người phảng phất bị ấn xuống nút tạm dừng, rơi xuống vực sâu.

Dazai nói lời cáo biệt với hắn.

Cậu ta muốn cùng ma nhân đồng quy vu tận......?

Thời điểm lý trí quay lại, hắn ngay lập tức vọt đến trước mặt trưởng quan.

"Yêu cầu cung cấp chi viện cho Dazai Osamu!"
Hắn nôn nóng mà hô lớn.

Nhưng mà hắn không được đáp lại.

Trưởng quan đặt trên người hắn ánh mắt thâm trầm túc mục, đây là không tiếng động trả lời, làm hắn kinh hoàng  lảo đảo lui về sau.

Không biết qua bao lâu, hắn mới cúi đầu.

"Xin lỗi...... Quấy rầy."

Trưởng quan mỉm cười.

"Sakaguchi-kun, cuộc chiến đang rất căng thẳng, không được quên chức trách của bản thân."

"...... Đúng vậy, trưởng quan."

Hắn biết rõ.

Hắn lại khiến một người bạn tốt, chết bởi cái gọi là “Giải pháp tối ưu”.

Cùng thiên nhân ngũ suy đấu tranh, bên ta cũng bị hao tổn nghiêm trọng, sẽ không có khả năng vì một Dazai Osamu, hy sinh càng nhiều người.
—— đây là đương nhiên, ngẫm lại là có thể hiểu rõ, chỉ là hắn quá hỗn loạn.

Hắn không cam tâm.

Hắn một bên lắc đầu trở về, vừa nhớ lại, năm đó Dazai cũng xin giúp đỡ từ Mori Ougai, liệu bây giờ cảm xúc của hắn có giống cậu ấy lúc đó? Không có lợi hại được mất, không có thận trọng suy xét, trong nháy mắt chỉ nghĩ đánh cược hết thảy đi cứu người kia.

Đáng tiếc, bọn họ cũng không thể làm được.

Bất quá, năm đó Dazai cố chấp vẫn cố mà chạy tới bên cạnh Odasaku.

Hiện tại hắn, lại không thể.

Hắn một lần nữa mang lên tai nghe, một lần nữa bình tĩnh mà chỉ huy, phảng phất vừa rồi chẳng có gì xảy ra. Chiến sự thuận lợi, hết thảy đều theo  bố cục Dazai Osamu đặt ra —— Dazai Osamu thậm chí  còn đoán được hắn có mười phút mất bình tĩnh.

Cuối cùng, hắn vì trận chiến này kéo xuống màn che, nghe tiếng nhịp tim cuối cùng của người bạn duy nhất của mình.

Thời khắc đó, đầu hắn đau như muốn nôn ra, ai ai cũng vì chiến thắng mà vui vẻ ôm lấy nhau, chỉ có hắn ở trong căn phòng u ám, quỳ trên mặt đất lạnh băng, trên mặt đất là nước mắt cùng mồ hôi lạnh nôn khan.

—— đây là vì chính nghĩa.

—— đây là vì Yokohama.

Những câu nói treo trên linh hồn hoàn chỉnh của Sakaguchi Ango này là cọng rơm cuối cùng, linh hồn mất đi giá trị chính là vạn kiếp bất phục.

——

——

Cơ thể Dazai Osamu kỳ thật không có vấn đề, trạng thái gần kề cái chết lúc trước cũng như đau đớn do nhảy lầu tự tử và bốn năm kia đang dần khá lên. Hay nói đúng hơn, đây là lần hiếm hoi hắn khỏe mạnh như vậy.

Cùng một nguyên nhân, Sakaguchi Ango nhanh chóng quyết định, chỉ ngắn ngủn dừng lại hai ngày, thừa dịp đêm tối liền mang Dazai Osamu rời Yokohama.

"Cậu vừa rồi cùng Akutagawa-kun nói gì đó?" Sakaguchi Ango quay đầu đi, hỏi.

Trước khi rời đi, Dazai Osamu lại chọn nói chuyện với Akutagawa Ryunosuke lần cuối là ngoài dự kiến của Sakaguchi Ango.

"A nha cái này sao." Dazai Osamu chống mặt, lộ ra nụ cười, "Tôi nói cho cậu ta, khi nào cậu ta đánh bại Chuuya, lại đến tìm tôi."

"......" Sakaguchi Ango há miệng thở dốc, cuối cùng chỉ khô cằn mà nói một câu, "Dazai cậu nghiêm túc đó hả?"

Dazai Osamu cười như không cười mà nhìn hắn, không cần tốn quá lâu, Sakaguchi Ango từ câu trả lời chấn động của Dazai Osamu đi ra, bình tĩnh nghĩ lại, có thể hiểu được dụng ý của Dazai.

Việc Dazai Osamu còn sống chỉ sợ giấu không được bao lâu, vì thế hắn mới phải mang Dazai rời đi. Đừng nói đến thân phận giả của họ, vẫn là Sakaguchi Ango đi mang ơn Mafia Cảng, Akutagawa Ryunosuke tuyệt đối là đã biết nên mới vội vàng chạy đến đây.

Chiếu theo tính cách của Akutagawa Ryunosuke, Dazai Osamu đã chết thì không sao, cậu ta nhất định sẽ bảo hộ thành phố mà người thầy của mình không tiếc sinh mạng mà bảo vệ. Nhưng hiện tại Dazai Osamu còn sống, người thầy tưởng chừng không còn nay quay trở lại, cậu ta sẽ trở thành một con chó điên đứt xích, dùng cả tính mạng cũng muốn bản thân đủ tư cách đứng bên cạnh Dazai.

Bởi vậy Dazai Osamu phải cho cậu ta một mục tiêu khác, cậu ta sẽ vì nó mà nỗ lực tồn tại, không ngừng mạnh lên.

Huống chi, lúc hắn nhặt được Akutagawa, mục tiêu cũng là biến cậu ta trở thành dị năng lực gia mạnh nhất của Mafia Cảng.

"Tôi mong chờ ngày cậu ta hoàn thành mục tiêu đó quá đi." Dazai Osamu cong đôi mắt, "Lúc đó tôi sẽ cười thẳng vào mặt tiểu chú lùn."

"Cậu biết...... Tôi xin giúp đỡ từ mafia?" Sakaguchi Ango do dự mà mở miệng, bởi vì chuyện năm đó của Odasaku, Sakaguchi Ango không nói cho Dazai Osamu hắn nhờ sự giúp đỡ từ Mafia Cảng.

"Ừ hừ? Bởi vì trừ bỏ mafia, cũng không còn người khác đi? Trụ sở Thám Tử vẫn còn đang ở dưới tầm mắt của Chính phủ chẳng phải sao." Dazai Osamu nhìn hắn liếc mắt một cái, "Lúc tôi hôn mê, cậu không có khả năng đứng nhìn tôi đâu ha—— nên cậu tìm tới Mori-san."

Sakaguchi Ango nhấp môi.

"Cậu thật thông minh, Dazai."

Dazai Osamu khóe miệng ý cười dần dần gia tăng.

"Là sợ tôi vì Odasaku không muốn tiếp nhận sự trợ giúp từ Mori-san cùng mafia sao?"

"Lại nói tiếp tôi rất tò mò, nếu Ango biết tôi từng là thủ lĩnh Mafia Cảng bốn năm liền không biết sẽ có biểu cảm gì."】

Oda Sakunosuke nhìn vị thu lĩnh trẻ tuổi, tiếng trêu đùa cùng tiếng nhịp tim đập nhẹ nhàng vang lên cạnh tai, ngược lại làm hắn cảm thấy khó thở. Hắn luôn luôn bình tĩnh với tất cả mọi việc, nhưng hắn biết trên thực tế cũng không phải như vậy.

Rất nhiều thời điểm, bên dưới vẻ ngoài bình tình đó, hắn đang tức giận, hối hận, phẫn nộ.
Giống như hiện tại.

Odasaku, Odasaku, vị thũ lĩnh kia cứ gọi lên như vậy, cho dù lúc gọi có vui vẻ hay giận dỗi.

Ở 【 thế giới kia 】, cơ hồ tất cả mọi người biết, vì "Odasaku", chàng trai tên  "Dazai Osamu" đã đứng ở phía đối diện Mafia Cảng, ở thế giới này, cũng là vì "Odasaku", hắn cam nguyện đắm chìm cầm tù chính mình tại nơi hắn cho rằng buồn nôn nhất thế giới suốt bốn năm.

Nhưng hắn cũng không phải vì tôi.

Oda Sakunosuke rũ mắt.

Đứa nhỏ cô độc kia, không cho tôi có cơ hội trở thành "Odasaku"; cho dù lần gặp mặt cuối cùng, cậu ta có lẽ chỉ sợ bản thân sẽ cắt bỏ mối liên hệ cuối cùng giữa tôi và ‘Odasaku' mà thôi.

"Sắp kết thúc." Edogawa Ranpo đột nhiên nói.

——

——

Có lẽ là bởi vì Yokohama, trong lòng hiểu rõ mà không nói ra nguyên nhân trận chiến, phía Chính phủ muốn nhanh chóng giành quyền lợi xử trí Thiên nhân ngũ suy,  đến Châu Âu đàm phán cùng tổ chức Dị năng Châu Âu yêu cầu được đưa tội phạm Thiên nhân ngũ suy về Nhật Bản, nhiệm vụ này được giao cho Sakaguchi Ango.

Việc này rất trọng đại, là nhiệm vụ tối mật tối cao, trừ bỏ các cấp cao của Cục quản lí dị năng, Sakaguchi Ango liền cắt đứt với tất cả mối quan hệ bên ngoài.

Đây là một nhiệm vụ khổng lồ, chờ khi hắn hoàn thành nhiệm vụ trở lại Yokohama, đã là chuyện của một tháng sau.

Vừa mới khôi phục liên lạc với người ngoài, hắn nhận được cuộc điện thoại  đến từ Taneda trưởng quan.

"Ango...... cậu, ai."

"Taneda trưởng quan......?"

"Cũng không phải chúng tôi cố ý muốn gạt cậu, phía trên cũng là lo lắng cậu chịu không nổi. Kỳ thật, thi thể của Dazai Osamu đã ở trong phòng thí nghiệm ngây người thật lâu."

Sakaguchi Ango hô hấp đình chỉ.

"Trưởng quan, ngài đang nói cái gì?"

"Nên nghiên cứu nghe nói đều đã  làm xong, phòng thí nghiệm bên kia cũng  không nói ra kết quả, chính là......"

"Bọn họ muốn "Nhân gian thất cách", phải không?" Sakaguchi Ango ngữ khí bình đạm như nước, giống như đang kể lại một chuyện không liên quan đến mình.

"Đi đón cậu ấy trở về đi, Ango."

Sakaguchi Ango không nói gì, hắn vừa mới nhận được một bưu kiện mới trên máy tính,  đó là nhiệm vụ mới của hắn.

"Ango?"

"Taneda trưởng quan." Sakaguchi Ango ngữ khí gần như mê mang, "Vì sao, phải ra tay với Trụ sở Thám Tử Vũ Trang?"

"Đối với tàn dư của thiên nhân ngũ suy tiến hành nghiên cứu tẩy não, dùng dị năng giải phẫu.

Tội nhân Dazai Osamu đưa ra phán quyết cuối cùng, về hành vi bao che tội phạm Trụ sở Thám Tử Vũ Trang tiến hành tra hỏi.

Đối với thi thể Dazai Osamu, Fyodor chờ tiến hành nghiên cứu, gia tặng thu thập thông tin.”

—— "Tội nhân".

"Từ từ? Cái gì? Tôi phía trước cũng không biết......"

"Trưởng quan, ngài nói rất đúng." Sakaguchi Ango đánh gãy lời Taneda, đôi mắt đen nhánh nhìn chằm chằm dòng chữ cuối cùng, áp lực cảm xúc  mãnh liệt mà quay cuồng, gào rống, hắn ngữ khí lại dị thường ôn nhu, phảng phất tình nhân nhỏ giọng triền miên, "Ngài nói rất đúng, tôi muốn đi đón cậu ấy trở về."

Dừng một chút, hắn đem bưu kiện bí mật gửi tới Trụ sở Thám Tử Vũ Trang.

Đây là một cái bắt đầu.

Hắn không thể quay đầu được nữa.

Hắn bình tĩnh mà nghĩ đến.

——

Thành viên của Trụ sở Thám Tử Vũ Trang cũng không phải kẻ ngốc, vừa mới trải qua cuộc đại chiến lớn nhất chưa từng có,  đồng bạn hy sinh chảy máu tươi ngay trước mắt, trước đó vài ngày lại bị mạnh mẽ cướp đi thi thể của Dazai, cảm xúc thống khổ còn chưa nguôi ngoai,  tất cả cảm xúc trộn lẫn cùng nhau, khi nhìn thấy nội dung của tấm bưu kiện, tất cả như chẳng còn gì để nói.

Tất cả các vấn đề đã có câu trả lời.

"Bọn họ đánh bại thần uy, rồi sau đó muốn trở thành thần uy." Edogawa Ranpo bén nhọn mà nói ra bản chất.

Thiên nhân ngũ suy hoàn toàn là tội phạm tử hình, cách tốt nhất là xử tử toàn bộ.

Nhưng mà bọn họ lại không làm vậy, họ muốn dùng biện pháp tẩy não, Chính phủ muốn biến thiên nhân ngũ suy thành con chó dưới chân mình, đem thi thể người chết đi nghiên cứu, vắt kiệt những giọt lợi ích cuối cùng.

Đến mức đối với Trụ sở Thám Tử lấy cớ là tra hỏi, chờ khi Chính phủ tẩy não hoàn toàn thiên nhân ngũ suy, kẻ tiếp theo bị tẩy não đại khái chính là bọn họ.

Vậy thì nạn nhân tiếp theo, cũng không khó đoán, là mafia, sau khi đại chiến, Mafia cũng hợp tác với Chính phủ cùng Trụ sở hạ Thiên nhân ngũ suy, chỉ sợ cũng chỉ có thể kéo dài hơi tàn, từng chút từng chút một bị rút gân lột da.
Trong lúc nhất thời, sắc mặt toàn bộ thành viên Trụ sở đều trở nên khó coi.

Bọn họ hy sinh, chiến đấu anh dũng là vì cái gì đây?

"Sakaguchi Ango nếu đem tư liệu gửi chúng ta, đã nói lên lập trường của cậu ta." Fukuzawa Yukichi ánh mắt nặng nề nhìn vị trí chỗ ngồi đã trống không, "Cậu ta sẽ không ngồi chờ chết."

——

——

【Ý nghĩa.

Sakaguchi Ango trong đầu đột nhiên nhảy ra cái chữ này.

Dazai Osamu còn có chút suy yếu, nửa híp mắt, thở đều, nhìn qua có lẽ đã ngủ rồi.

Lúc trước hắn chặt đứt cọng rơm cuối cùng, đúng là đánh mất ý nghĩa, khi đó hắn, đột nhiên ý thức được, cái chết của Dazai Osamu vốn không có ý nghĩa nào cả.

Dazai Osamu đã chết, cậu ấy là người cống hiến lớn nhất trong cuộc chiến, cậu ấy vì hòa bình mà hy sinh bản thân, cuối cùng để lại cho cậu ấy, lại chỉ có tội danh, cùng với phản bội.

Dazai Osamu chết, không phải là vì không cứu được, không thể cứu, mà là không dám cứu.

Đám người đó ham muốn "Nhân gian thất cách", lại sợ hãi chủ nhân của "Nhân gian thất cách",  thật là buồn cười, bọn chúng giống như đám ruồi bọ vậy.

Sakaguchi Ango đến bây giờ còn nhớ rõ khi đó chính mình đã nghĩ như thế nào, hắn chỉ có một ý niệm.

Dazai Yokohama, Dazai Trụ sở Thám Tử , Dazai… thi thể......

Chó má chính phủ một ngón tay cũng đừng hòng động vào cậu ấy!

"Ango, cậu là muốn cùng tôi đi trên xe bay hả?" Giọng Dazai Osamu có chút rầu rĩ, âm cuối còn mang theo cảm giác chủ nhân của nó chưa tỉnh ngủ.

"Chỉ có cậu và Odasaku-san không có tư cách nói vậy với tôi." Sakaguchi Ango bình tĩnh mà giảm tốc độ.】

"Cái này tôi hoàn toàn đồng cảm, để tên Oda này lái xe thì..." Kunikida giật giật khóe miệng.

"A, phải không?" Ánh mắt Oda Sakunosuke  đặt trên cái tên mà【 Sakaguchi Ango 】 nói ra "Odasaku", "Không sao đâu mà." Dù sao hắn có "Thiên y vô phùng".

Hình ảnh bắt đầu dần mờ ảo, không gian kỳ dị dần dần tan biến thành những mảnh vỡ nhỏ.
Edogawa Ranpo duỗi người.

"Nếu có gì muốn hỏi...... Bên ngoài gặp, ôi trời ôi trời, thật là phiền phức."

Hẹn gặp lại, Dazai.

——

——

Hắn chính là tội phạm chính trị, Sakaguchi Ango nghĩ.

Dazai là tội nhân.

Hắn tự nhiên cũng là.

"Xin lỗi, Taneda trưởng quan."

Tôi không cho rằng những việc này là chính nghĩa, tôi không cho rằng những việc này là xuất phát từ việc bảo hộ Yokohama, nhưng việc Dazai chết không có ý nghĩa.

Muốn làm cho cái chết của Dazai có ý nghĩa, mà không phải trở công cụ của bất kỳ ai.

Hắn vì thế không từ thủ đoạn.

Hắn cam nguyện rơi vào A Tì Địa Ngục.

——

Nói được làm được, Sakaguchi Ango dùng máu tẩy đỏ ngục giam, đem toàn bộ thiên nhân ngũ suy tàn dư lăng trì giết chết, trộm Dazai Osamu ra ngoài, tiêu hủy toàn bộ xác chết của Fyodor cũng như kẻ khác., chờ đến khi Cục quản lý chạy tới chỉ còn lại máu và máu  có người tâm lý yếu thậm chí còn nôn mửa ngất đi.

Đây là chân tướng cho việc trốn chạy của Sakaguchi Ango.

——

Edogawa Ranpo ngồi ở trên giường bệnh, trong tay cầm một phong thư, mặt trên còn ấn con dấu của chính phủ.

Đây là ủy thác từ phía chính phủ.

Bọn họ trong lòng là có chấn động, trái tim lạnh băng, ghê tởm, phẫn nộ...... Nhưng bọn họ toàn bộ đè ép xuống dưới, bên ngoài, Trụ sở vẫn là những dị năng giả chính nghĩa nhiệt tình cứu giúp nhân dân, tổ chức dị năng Trụ sở Thám Tử Vũ Trang.

Sau những việc làm giống như ác quỷ phát điên của Sakaguchi Ango, Chính phủ không thể lùng ra được các lực lượng vũ trang còn sót lại của thiên nhân ngũ suy từ đám tàn dư, thậm chí các mẫu nghiên cứu liên tục báo hỏng, cũng không dám theo kế hoạch tùy tiện gây khó dễ với Trụ sở Thám Tử Vũ Trang.

"Tình báo mới nhất đã giao cho bên chính phủ, Ranpo." Fukuzawa Yukichi đẩy cửa tiến vào, sắc mặt trước sau như một trầm ổn, "Cậu lúc trước nói Sakaguchi Ango tìm được Dazai, vì sao còn phải báo lại cho chính phủ?"

"Hả?" Edogawa Ranpo cười, đem thư ủy thác niết trong tay, "Siêu thám tử tính trẻ con vì bắt giữ phạm nhân mà bị thương, bởi vì sợ đau không muốn tiếp nhận chữa trị bằng dị năng, trạng thái mất cân đối phán đoán sai lầm —— chủ tịch, ngài cảm thấy lý do này thế nào?"

Fukuzawa Yukichi cạn lời, nhanh chóng nhận ra:  "Những cái tình báo đó, là giả."

"Đều là phạm tội giống nhau, mấy cái phiền toái này nên để cho bên chính phủ chính nghĩa xử lí một chút mới đúng." Edogawa Ranpo bang một tiếng đem tờ giấy trong tay ném vào tường, hắn cười, đáy mắt lại trong nháy mắt tiết ra chán ghét.

Nếu hợp ý tôi, tất cả đều ổn.

Muốn Trụ sở Thám Tử bồi tội? Ai cho họ có suy nghĩ đó?

Trụ sở Thám Tử Vũ Trang không đơn giản là một tổ chức biết ‘an phận' đâu.

Việc thi thể vốn đã bị tiêu hủy của Dazai Osamu vì sao lại xuất hiện? Vì cái gì còn sống? Này đó cũng không quan trọng, bởi vì người kia là Dazai, cho dù nó là kỳ tích thì cũng phải tin tưởng.

Chỉ cần có thể xác định người kia là Dazai Osamu.

Mà Sakaguchi Ango sẽ không nhận sai người.

Điểm này tất cả mọi người hiểu rõ.

——

Cánh hoa anh đào tung bay ngoài cửa sổ.

Dazai Osamu an tọa ngồi trên cửa sổ sát đất, ánh mặt trời nhàn nhạt chiếu vào gương mặt trắng bệch, vị này là hắc ám đế vương bò ra từ nơi sâu thẳm nhất của địa ngục, khó khăn lắm mới có được hơi thở của người sống.

Mấy ngày này bọn họ im hơi lặng tiếng mà lên đường, sửa tên đổi họ, rốt cuộc cũng an toàn rời đi, cũng vừa kịp mùa anh đào nở.

Xử lý cái đuôi cuối cùng, Sakaguchi Ango kéo lê cơ thể mệt mỏi của bản thân đến bên cạnh Dazai.

Hắn bắt được tay Dazai, nhẹ nhàng vuốt ve.

"Dazai." Hắn giống như cây cỏ khô giữa sa mạc tìm được nguồn nước, trong lòng bàn tay truyền đến cảm giác ấm áp, yên lặng vuốt ve một thân mồ hôi lạnh.

Dazai Osamu ngước mắt, như là mới vừa từ hư vô phục hồi lại hồi tinh thần, trong mắt mang theo một ít trêu đùa.

"Ango muốn biết không? Suốt bốn tháng kia tôi ở địa ngục làm những gì."

"Có đem bệnh lý dạ dày dưỡng đến nặng hơn?"

Sakaguchi Ango một mặt nói, một mặt cúi người xuống, thuận tay kéo lên bức màn.

Bọn họ trước kia đã sớm làm qua, đại khái là khoảng hai năm Dazai Osamu ẩn thân tẩy trắng, hai con người dường như hỏng mất, sát ý, mồ hôi cùng máu, tùy ý đem hai linh hồn dằn vặt cào xé lẫn nhau. Bọn họ cùng nhau vượt qua gia đoạn đó.

Tình cảm từ khi nào biến đổi, Sakaguchi Ango không biết, hắn chỉ biết vô luận như thế nào tình bạn gắn bó kia vẫn sẽ ở lại, những lời nói chói tai, những cái nhìn lạnh lùng của Dazai vẫn sẽ đeo bám trên lưng hắn.

...... Còn có chính là, Odasaku-san trên trời có linh thiêng nhất định rất muốn tặng hắn hai phát đạn đi ha.

Hắn biết rõ việc Dazai chết đi sống lại chắc chắn đã có nhiều chuyện xảy ra, cơ mà hắn muốn nghe Dazai dùng giọng điệu nức nở mềm mại kể lại, ừm đó là một sáng kiến hay.

Tuy rằng có lẽ sẽ bị Odasaku-san tặng nhiều thêm hai phát đạn.

-END-

Hẹn gặp lại các cậu ở chương phiên ngoại~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro