Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Pun cười lên: “Candy này rốt cuộc có ý gì đây ta? Sớm nghe nói chị ấy thích Boom, không nóng không lạnh, cũng không thấy chị ấy làm gì.”

“Đúng thế.” Chen cũng nói: “Năm nhất đã có tin đồn chị ấy thích Boom, cuối cùng theo đuổi hay không theo đuổi, còn không theo đuổi thì bị Song theo đuổi rồi.”

Boom: “... Này, đừng nói bừa.”

Pre tham gia cuộc trò chuyện: “Song là đàn em xinh đẹp được Boom đưa đi à?”

Chen kinh ngạc ngồi dậy: “Chính là cô ấy! Cô nhóc đó hôm qua không biết từ đâu chạy ra, làm một màn ngẫu nhiên gặp được với Boom của chúng ta, lấy Line của Boom rồi chạy.”

Chen quái gở học giọng điệu của Song: “Đàn anh, hôm nọ quên không kết bạn Line với anh, giờ có tiện không ạ?”

Boom bất lực: “Cậu giả cũng giống lắm.”

Pre nghe xong liền vươn tay ra, vỗ chăn Boom: “Đã nói chuyện chưa?”

Boom: “Nói cái rắm ấy!”

Pre: “Nói chuyện hôi thối sao?”

Boom: “Cậu có bệnh à.”

Boom trực tiếp đưa Line cho Pre xem, Pre tiến đến gần, nhìn bên trên chỉ có hai đoạn.

[Chào đàn anh!]

[Xin chào.]

Pre: “Chỉ thế thôi á?”

Boom bất lực lại bất lực: “Các cậu đừng trêu tôi, đừng có kiểu người khác nói chuyện với tôi một câu thì nói người ta thích tôi, không phải như thế, tôi rất ngại đấy.”

Ba người cùng nhau cười ầm lên: “Được được được.”

Chen tiếp lời: “Haizz, cũng chỉ nói ở kí túc xá, ra ngoài sẽ không nói đâu.”

Người khác nói câu này còn nghe được, nhưng Chen nói thì không được.

Boom không khách khí nói: “Cậu nói không biết ngượng à? Vừa rồi Candy nói muốn mang gà rán đến, ai ở bên kia hành động quái gở nhỉ?” Boom càng nói càng lớn tiếng: “Aou đều nghe được rồi!”

Chen lớn tiếng cười rộ: “Xin lỗi xin lỗi mà! Tuyệt! Đối Không có lần sau!”

Boom: “Cậu tốt nhất là như vậy!”

Mọi người ồn ào một trận rồi yên tĩnh lại.

Đêm đã khuya, khu vực kí túc xá cũng tiến vào giấc ngủ, bên ngoài có gió thổi qua, đánh tường đánh lá, phát ra tiếng động không ảnh hưởng đến việc nghỉ ngơi nhưng chứng tỏ mình tồn tại, vù vù vù.

Boom cầm bịt mắt bên giường lên, nhưng mà anh nghĩ một hồi, lại lấy điện thoại ra.

Anh click mở Line của Aou.

Không biết não động như thế nào, anh đột nhiên đánh chữ cạch cạch cạch ở trong khung bên dưới, nói anh và nữ sinh số 4 kia không có gì.

Một đoạn thật dài, đánh chữ xong Boom nghiêng đầu, mày chau lại.

Điên khùng gì vậy trời.

Xóa.

Sau đó anh lại đánh “Không ngờ rằng cậu lợi hại như thế.”

Tiếp đó anh lại xóa.

Sau đó anh lại đánh "Sau này có thời gian rảnh lại chơi cùng nhé?”

Tiếp sau đó anh lại xóa đi.

Gõ gõ xóa xóa, cuối cùng cũng không viết cái gì, Boom do dự rốt cuộc có nên nói cái gì với Aou hay không, dù sao thì không đầu không đuôi kéo người ta vào, lại sảng khoái bắn hết một trận, không nói lời nào hình như không thể nào nói nổi.

Ngón cái dao động trên bàn phím vài cái, cuộc đối thoại phía trên bỗng nhiên hiện ra nhiều hơn một dòng.

Aou gửi đến tin nhắn mới.

[Ngủ ngon nhé?]

Bản thân Boom không biết sao lại mỉm cười, anh trả lời tin nhắn của Aou.

[Ngủ ngon.]

Đặt điện thoại xuống, Boom phát hiện bản thân mình có hơi nóng.

Quạt trên trần nhà thổi ong ong ong, thế nhưng còn mất nửa vòng nữa mới thổi đến bên của anh.

Có thể nhanh hơn không.

Độ nóng của tân sinh viên huấn luyện quân sự dần dần lắng xuống, sinh viên cũ trong vòng bạn bè cùng nói chuyện phiếm về trời nắng và than thở về nhà ăn cũng dần dần không còn.

Đang là thời gian ăn cơm, Boom và Chen vừa từ nhà ăn đi ra, thì gặp một nhóm sinh viên năm nhất hấp tấp đi vào.

"Ha, vẫn may là chúng ta ăn kịp." Chen nhìn đằng sau nói.

Pre nói: "Một đám người này, bọn họ có thể nhận ra ai là ai không?”

Boom: "Lúc trước chúng ta làm sao nhận ra người mình, bọn họ cũng nhận ra như thế.”

Pre khoác vai Boom: "Cậu dễ nhận ra thôi, khi đó tôi tìm người của kí túc xá chủ yếu đều là tìm cậu.”

Pun cũng lên tiếng: "Tôi cũng thế.”

Chen kinh ngạc: "Tôi cũng thế, khi đó mỗi lần tìm được Boom mọi người đều hợp lại một chỗ.”

Boom vì để giống với mọi người, cũng lập tức nói: "Thế tôi cũng thế.”

Ba người: "Này!”

Boom: "Hả sao?”

Ba người cùng cười lên, nhìn ham muốn sống của Boom cao như thế, cho nên buông tha cho anh: "Haizz không so đo với cậu.”

Boom và Chen muốn đến siêu thị dưới lầu mua đồ, Pre và Pun trở về trước, đồ Boom muốn mua không nhiều, chỉ là một cây bút và một quyển vở, siêu thị bây giờ nhiều người, Chen mua giúp đồ cho Boom luôn, bảo anh ở ngoài đợi.

Boom đứng ở cửa vô cùng buồn chán, lấy điện thoại ra.

Vừa hay nhóm lớp có điểm đỏ, Boom nhấn vào, nhìn thấy dòng tin nhắn mới nhất.

"Đẹp trai quá!”

Không biết ra làm sao, trong đầu Boom lập tức hiện ra một bóng người.

Thế là anh nhấn vào dòng tin nhắn mới, màn hình lướt lập tức lên trên.

Hay thật, còn đúng là Aou.

Là video của lớp trưởng gửi đến, bìa ngoài chính là Aou, cậu mặc đồ huấn luyện quân sự, nắm lấy xà kép để hít xà.

Boom click mở video, âm thanh nền lập tức truyền ra.

"Cố lên, cố lên...”

Trên xà kép không chỉ có mình Aou, bên cạnh cậu còn có vài gương mặt, Boom đoán mọi người hẳn là đang thi đấu với nhau vào thời gian nghỉ ngơi.

Video không dài, mới qua vài giây, mấy bạn học bên cạnh Aou từng người từng người đều không giữ được mà nhảy xuống, sau cùng chỉ còn lại Aou, quần chúng xung quanh truyền đến tiếng hoan hô ồn ào.

Aou cũng từ trên nhảy xuống, hạ xuống lại đứng lên, cậu vô tình liếc nhìn ống kính.

Vành nón vừa hay ngăn cản mặt trời chói chang, ống kính cứ như vậy bắt được đôi mắt sáng ngời của cậu dưới bóng râm.

Video kết thúc.

Boom không hiểu tại sao lại nuốt một ngụm nước bọt, còn muốn mở xem thêm lần nữa, đầu bỗng nhiên bị vỗ một cái.

Anh cho rằng Chen đã ra ngoài, nhưng không ngờ rằng.

"Ôi má ơi.”

Boom đột nhiên bị dọa nhảy dựng.

Người đang đứng trước mặt, không phải là Aou thì là ai.

Dường như thứ Boom vừa nhìn thấy không phải là video bình thường, mà là thứ khác của Aou, nhìn thấy người lập tức tắt điện thoại vứt vào trong túi.

"Ha ha, trùng hợp ghê." Boom sợ mình cười quá giả, lại cười thêm: "Ha ha ha.”

Nhưng Aou không quan tâm hoạt động tâm lí của anh rốt cuộc là gì, cũng vốn dĩ không nhìn ra được sự mất tự nhiên của anh, quay đầu đi đến tủ lạnh lấy nước.

Sự chột dạ của Boom được giải phóng, trong lòng thở dài một tiếng.

Cách cửa tủ lạnh, Boom nghe Aou hỏi: "Bị tôi dọa sợ à? Gan nhỏ thế.”

Boom lại ha ba tiếng: "Không có, không phải.”

"Muốn không?”

Aou cầm một chai nước khoáng ra, đưa về phía Boom.

Boom cảm thấy bây giờ cần chút nước, thế nên gật đầu: "Muốn.”

Nhưng tay anh mới đưa ra, Aou đã thu chai nước lại.

Cái gì?

Trêu anh à?

Thế nên Boom cứ đứng ngẩn ngơ như thế nhìn Aou mở nắp chai.

Sau đó thấy cậu hơi vặn nắp chai lại.

Nước lại được đưa qua.

Hơ, xin lỗi, là tôi lòng dạ tiểu nhân rồi.

Trong lòng Boom cười nhạo mình một tiếng, vươn tay nhận lấy: "Cảm ơn.”

Aou từ bên trong lấy ra thêm một chai, tiếp đó lại lấy điện thoại ra.

Boom cũng lấy điện thoại ra, anh muốn quét mã QR trên tủ lạnh, nhưng cơ thể của Aou này, không để ý nghiêng về một bên, nhưng vừa hay lại che đi mã QR.

Không đợi Boom nói, trên điện thoại Aou đã xuất hiện trang thanh toán thành công hai chai nước.

Boom chỉ đành cất điện thoại đi, "Cảm ơn.”

Aou mở nắp chai uống nước, Boom cũng uống cùng cậu, vừa nuốt xuống một ngụm nước, Chen bên trong đã đi ra.

"Đúng lúc đang khát, cho tôi uống với.”

Chen nói xong bèn cướp chai nước của Boom, sau đó mới nhìn thấy người bên cạnh: "Aou cũng ở đây à.”

Mắt Boom cong lại, chỉ vào Aou cười nói: "Cậu ấy mời tôi uống đấy.”

Chen khó hiểu nhìn Boom, thầm nghĩ một chai nước thôi mà cậu xấu tính cái gì?

Nhưng bởi vì Aou ở đây, Chen không có nói ra.

Mắt thấy miệng Chen sắp chạm đến miệng chai, một chai nước khác áp lên chặn cánh tay cậu ta.

"Đàn anh.”

Chen theo chai nước nhìn Aou: "Sao thế?”

Aou ngoảnh đầu lấy một chai nước từ trong tủ lạnh ra đưa cho Chen.

Một chai mới đến, Chen đương nhiên vui sướиɠ, cậu ta trả lại chai nước cho Boom, nói cảm ơn Aou bèn mở nắp ra.

Bàn tay có chút mồ hôi, lau vào áo.

Cái này sao khó mở thế, lại vặn mạnh chút.

Ài, chặt như này.

Được rồi, mở được rồi!

Aou cũng đang đợi bạn, đúng lúc này bạn của cậu cũng đi ra từ siêu thị.

Mặc dù gương mặt xa lạ, nhưng Chen và Boom vẫn nhận được hai tiếng "Đàn anh.”

Trên đường trở về, hai đàn em đi đằng trước, hai đàn anh đi đằng sau, mặt trời hơn bốn giờ đã không chói nữa, còn phủ một màu vàng rực rỡ và mùi cỏ xanh trên đường cái.

Boom cúi đầu lại ngẩng đầu, thấy bóng anh vừa lúc phủ lên bóng của Aou, đầu anh đang lắc qua lắc lại sau lưng Aou.

Boom nhìn thấy bóng tóc của mình có một nhúm tóc dựng lên thì đưa tay lên sửa một chút.

Nhưng mà sau khi sửa xong anh không có bỏ tay xuống ngay lập tức mà tiếp tục đi lên trước.

Anh nhìn thấy bóng của những ngón tay anh vẽ trên lưng Aou, vẽ hoa văn trên đồng phục của Aou, ngang ngang cong cong.

Vẽ tới vẽ lui, bóng dần dần theo cánh tay Aou hạ xuống, đi đến cuối đường, dừng lại trên mu bàn tay của Aou.

Cánh tay Aou vung vẩy, bóng ngón tay Boom lúc thì trên tay cậu, lúc thì trên mặt đất.

Một việc rất nhàm chán, bản thân Boom cũng không biết mình đang làm cái gì.

Khi anh muốn thu tay về, anh thấy cánh tay Aou đột nhiên không vung nữa, lòng bàn tay cũng bất ngờ hơi lật.

Bóng ngón tay Boom dừng lại trên lòng bàn tay Aou, dường như chỉ cần ngón tay Aou cong lại thì Boom sẽ bị cậu nắm được.

Boom hoảng sợ, vội vàng thu tay về.

Ánh nắng mặt trời lúc này rọi ở đâu rồi, sao mà mặt nóng thế này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro