Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau đó con số bom cũng không còn nổ bên phía Boom nữa, Aou cũng không có.

Sau đó nữa, thì bắt đầu chơi các trò chơi khác.

Tiếp sau sau đó, thời gian đóng cửa của ký túc xá đã sắp đến rồi.

Thực ra thì Boom hi vọng Aou có thể nổ thêm vài số nữa, nói lời thật lòng có rất nhiều vấn đề, Boom đều muốn nghe câu trả lời của Aou.

"Nụ hôn đầu là khi mấy tuổi?”

"Người thích gần đây nhất là ai?”

"Qυầи ɭóŧ đang mặc là màu gì?”

...

Mặc dù đáp án những câu hỏi rất quan trọng, nhưng còn hơn những điều này, Boom càng muốn nhìn thấy biểu cảm của Aou khi nghe được những câu hỏi này.

Hẳn là sẽ ngại ngùng, hay là sẽ trả lời một cách thẳng thắn vô tư.

Ngắm trai đẹp làm những việc này là thú vị nhất rồi.

Chỉ là tưởng tượng thôi, Boom cũng đã cảm thấy rất buồn cười.

Đáng tiếc vào lúc nghĩ những thứ này, cuộc chơi đêm nay đã kết thúc, Boom đang cùng một nhóm người cùng nhau đi ra ngoài.

Boom và ba người bạn cùng phòng kí túc xá của mình cùng đi, nghe bạn học và các đàn em bên cạnh nói chuyện phiếm qua lại.

Mọi người nói rồi lại nói, Chen bên cạnh Boom bỗng nhiên đi sang bên khác một bước, bản thân cậu ta còn không đủ, ngay cả Pre và Pun cũng cùng bị cậu ta kéo đi.

Boom vừa muốn mở lời hỏi, anh bất ngờ đυ.ng phải người đằng sau.

Anh quay đầu nhìn, người đυ.ng phải anh là Song.

Song cũng không phải cố ý đυ.ng anh, rất rõ ràng, cô ấy bị người ta đẩy.

Boom: "...”

Thật sự là cạn lời mà, lại làm ra cái loại chuyện này...

Boom rất muốn chạy theo bạn cùng phòng kí túc xá, nhưng Song đã gọi anh lại.

"Đàn anh.”

Boom thu lại bước chân: "Sao thế?”

Song liếʍ môi dưới, trên tay cầm một hộp kẹo, lắc hai cái: "Muốn ăn không ạ? Vị bạc hà, cùng một màu với quần áo hôm nay của anh.”

Boom cúi đầu nhìn quần áo của mình, anh rất muốn đáp lại Song rằng đây là màu của quả bơ, nhưng thế thì dễ nhận thấy mình thẳng nam quá, cũng không lịch sự cho lắm.

Song dường như cho rằng Boom đã đồng ý, tự mình mở nắp hộp ra, đưa về phía Boom.

Không khoa trương mà nói, nửa người Boom dựa gần Song, đều đang không tự nhiên.

Thế nhưng anh vẫn đưa tay ra, nói với Song: "Cảm ơn.”

Vừa nói xong, anh thấy dư quang có một bóng người rất quen thuộc, anh nhanh tay nhanh mắt lập tức túm lấy người này lại, kiên quyết muốn cùng đi với cậu.

"Aou." Boom đưa viên kẹo vừa nhận được qua: "Muốn không? Kẹo bạc hà.”

Aou trước tiên nhìn kẹo, sau đó lướt qua Boom nhìn Song.

Ánh mắt hai người bọn họ bỗng chốc chạm nhau ở không trung.

Boom sợ bọn họ đυ.ng chạm sẽ xảy ra gì đó, nhanh chóng nâng cao tay, chặn lại ánh mắt của Aou: "Có muốn hay không?”

Aou không nói chuyện, nhưng cậu trực tiếp lấy đi kẹo từ lòng bàn tay của Boom.

"Cảm ơn." Aou nói.

Song lại lấy cho Boom một viên, nhưng lần này có Aou ở cùng, Boom không có ngại ngùng như trước, ăn cũng thấy yên tâm thoải mái hơn.

Thật ra thì Boom không quá quen kề vai đi với con gái, đặc biệt là con gái xa lạ.

Lúc trước khi đưa Song đi, giữa bọn họ còn có hành lý vẫn ổn một chút, khoảng cách hiện tại này, anh tự nhiên vung tay cũng sợ đυ.ng phải cô ấy, đi đường cũng không được tự nhiên.

Vậy nên đến được cổng sân vận động, anh giật mình một cái, a một tiếng nói: "Rơi đồ rồi." Anh quay đầu nhìn Aou, lại quay đầu sang nhìn Song: "Mọi người đi trước đi nhé, tôi quay lại tìm coi sao.”

Không đợi hai người nói gì đó, Boom đi về chỗ ban đầu không thèm ngoảnh đầu lại.

Nhưng mà Boom không phải lừa người, anh thật sự có rơi đồ.

Một tờ bảng đăng ký buổi tối vừa mới in ra, bị anh gấp gọn mấy nếp nhét vào trong túi.

Mặc dù có thể in lại một tờ, nhưng rơi ở sân vận động chung quy lại vẫn không tốt lắm.

Đúng không?

Đúng.

Sân vận động rộng lớn, Boom đã không tìm được chỗ ban đầu ngồi, sau khi mù mịt tìm kiếm một hồi cũng không tìm được, anh bắt đầu hoài nghi thật ra thật ra mình đã tiện tay để bảng đăng ký lại kí túc xá rồi, chỉ là bản thân anh quên mà thôi.

Lại tìm một vòng, Boom quyết định từ bỏ.

Trên đường đi về cổng sân vận động, bất ngờ có một người vỗ vai trái Boom, anh quay sang bên trái nhìn, không có người.

Nhưng khi quay đầu lại.

"Dọa tôi giật nảy mình.”

Aou bất ngờ xuất hiện.

Boom mỉm cười: "Cậu cũng chơi trò này.”

Aou nở nụ cười.

Boom hỏi: "Sao cậu vẫn chưa đi?”

Aou đáp lại: "Đợi anh.”

Hầu kết Boom mất tự nhiên trượt xuống, anh quay đầu nhìn Aou, vừa hay lúc này, thấy Aou chìa tay ra.

Boom thuận thế cúi đầu nhìn, thấy giữa ngón trỏ và ngón giữa cậu, không phải bảng đăng ký của anh thì là gì.

"Cậu nhặt được à." Boom đi lấy.

Khi tay anh sắp chạm được tờ giấy, Aou lại di chuyển tránh đi.

Aou: "Cảm ơn tôi.”

Boom: "Cảm ơn cậu.”

Aou mỉm cười, lúc này mới đưa cho Boom.

"Vừa lúc nãy sao không nói, tôi ở bên trong đã tìm rất lâu đấy." Boom thì thầm oán trách.

Aou lại không tiếp tục chủ đề câu chuyện này với Boom, mà bất ngờ xoay chuyển sang chủ đề khác, hỏi: "Biết từ chối người khác không?”

Boom: "Gì cơ?”

Aou: "Rõ ràng không thích ăn kẹo bạc hà.”

Boom ha một tiếng: "Làm sao cậu biết được.”

Aou bỗng nhiên quay đầu nhìn Boom: "Thật sự vẫn không thích vị bạc hà?”

Boom lắc đầu: "Không thích, cảm thấy mùi vị cứ kỳ kỳ làm sao đó." Boom nghi ngờ: "Mà sao cậu biết tôi không thích vị bạc hà?”

Aou dường như đã mỉm cười, mới nói: "Đoán." Sau đó cậu lại bổ sung một câu: "Thấy vẻ mặt ăn kẹo của anh rất đau khổ.”

Boom: "Làm gì khoa trương đến thế?”

Aou lại hỏi: "Nếu như lần sau Song lại đưa kẹo cho anh, anh làm thế nào?”

Boom lộ ra biểu cảm suy tư, sau đó không đầu không đuôi nói: "Tôi nói với cô ấy, tôi để lại cho Aou, Aou thích ăn.”

Aou cúi đầu mỉm cười.

Sau đó lại cười cái nữa.

Nói chuyện như vậy một lúc, hai người đã đến đường cái bên ngoài rồi, mà một chiếc xe trường học ù ù ù, đang chậm rãi lướt qua người bọn họ.

Đợi đến khi xe trường học đi xa, Boom mới nhớ ra giơ tay: "Xe trường học!”

Aou nói ra câu vô ích: "Đi rồi.”

Boom thở dài.

Aou lại nói: "Chúng ta đi bộ trở về thôi.”

Boom kinh ngạc nhìn Aou: "Phải đi hơn hai mươi phút đấy!”

Nhưng giây tiếp theo, Boom lại nói: "Được thôi.”

Thật lòng mà nói, Boom rất thích ở cùng một chỗ với Aou.

Sự yêu thích này có lẽ là bắt đầu từ lần thắng trước đó, có lẽ là từ nguyên nhân ăn ý, thế nên hình thành thiện cảm, hiện tại anh nhìn Aou thế nào cũng thấy thích, nghe được người bên cạnh thảo luận về Aou, cũng sẽ không tự chủ căng tai lên để nghe.

Đẹp trai, giọng nói dễ nghe, thân hình đẹp, thành tích tốt, sức lực lớn, như thế ai lại không thích cho được cơ chứ?

Nếu như Aou cũng thích anh thì càng tốt rồi.

Boom đang nghĩ nói gì đó, quay đầu thì không thấy Aou đâu.

Sau đó lại quay đầu, Aou đột ngột chuyển đến bên trái anh.

"Làm sao đột nhiên lại đứng ở bên này?" Boom hỏi Aou.

Aou nói: "Không có gì.”

Aou đi đến con đường cái, Boom tiến vào bên trong một chút, để Aou đi gần lại hơn.

"Buổi tối nhàm chán sao?" Boom hỏi Aou: "Tôi thấy cậu không có cảm giác muốn tham gia, cũng không thấy cậu nói chuyện.”

Aou lắc đầu: "Không nhàm chán.”

Boom gật gật đầu, lại nói: "Khi mới đầu tiếp xúc với cậu, tôi còn cho rằng cậu rất lạnh lùng đấy, cậu cũng không nói chuyện gì cả." Boom nghĩ ngợi, bổ sung một câu: "Nhưng mà bây giờ cũng không nói chuyện nhiều hơn là bao.”

Aou vẫn lắc đầu: "Không lạnh lùng.”

"Vẫn lạnh lùng.” Boom cười: "Bây giờ cũng có chút lạnh lùng.”

Aou hỏi Boom: "Anh thích lạnh lùng hay là thích không lạnh lùng?”

Boom suy nghĩ: "Xem tình hình đã, con người không chỉ có vỏn vẹn một tính cách, cũng là nên kết hợp tất cả lại với nhau.”

Aou bất ngờ hỏi: "Có thích ai chưa?”

Boom lắc đầu: "Chưa có, sao tự nhiên hỏi như thế vậy?”

Aou thở phào nhẹ nhõm: "Tôi tưởng rằng anh đang nói tới ai.”

Boom cười: "Tôi nói tới cậu đó.”

Aou ngừng lại một chút: "Gì cơ?”

Boom giải thích: "Nói tới cậu là để cậu thấy cậu không phải chỉ cần một tính cách lạnh lùng đó, nhưng bởi vì người như cậu rất tốt, thế nên lạnh lùng hay không lạnh lùng đối với cậu mà nói cũng không ảnh hưởng một chút nào." Boom vỗ vỗ vai Aou, nói thẳng: "Tôi rất thích cậu.”

Bước chân Aou bất chợt dừng lại nửa giây, sau đó bất lực mỉm cười: "Cảm ơn.”

Nếu như có người mình thích, vậy Boom không thể nói chuyện riêng với người đàn em này nữa.

Đúng chứ.

"Thế còn cậu?”

Boom mới nói xong ba chữ này, nhớ đến buổi tối ngày đầu tiên Aou đến đã đăng lên vòng bạn bè, nửa đêm nhìn thấy cầu vồng, sợ không phải cho ai xem đó chứ.

Thế nên Boom hỏi: "Cậu có bạn gái à?”

Aou lắc đầu: "Không có.”

Boom sững người một chút: "Không có?”

Aou nhìn anh: "Anh rất hy vọng tôi có sao?”

Boom: "Thế cũng không phải.”

Boom còn chưa thuận theo tình hình hỏi câu tiếp theo, bản thân Aou đã dẫn ra.

"Tôi có người mình thích rồi.”

Boom mở to mắt.

Tuy kinh ngạc rất lâu, anh thiếu hụt văn phong chỉ phát ra một câu: "Ồ.”

Aou bị Boom chọc cười.

Aou: "Anh là muốn hỏi điều này nhỉ?”

Boom kinh ngạc đến nỗi giọng nói cũng lớn: "Làm sao cậu biết được?”

Aou bật cười: "Anh vẫn luôn đáng yêu như thế à?”

Boom nghi hoặc: "Tôi? Đáng yêu?”

Aou gật đầu, học theo tần suất nói chuyện của Boom: "Ừm, anh, đáng yêu.”

Boom không đồng ý: "Tôi đáng yêu chỗ nào?”

Không đúng.

Không phải.

Sao lại nói đến đáng yêu rồi?

Đây là thứ bây giờ nên nói à?

"Thế như nào." Boom gượng gạo giật lại chủ đề: "Cậu có người mình thích à.”

Aou: "Ừm.”

Boom há miệng ngậm miệng, ngậm miệng lại há miệng.

Sau đó thì sao?

Phải hỏi cái gì nhỉ?

Boom bắt đầu cảm thấy bất hạnh vì không có bạn cùng phòng ở bên cạnh.

Anh thật sự không có kinh nghiệm hóng tin bát quái của người khác, đây nếu là Pre hay Chen, không chừng vài phút, tin tức cơ bản về người Aou thích đều có thể bị bọn họ viết ra thành sơ yếu lý lịch rồi.

"Muốn hỏi gì?”

Aou nói với giọng ấm áp rồi nhìn Boom, hình như cậu có thể nghe được bối rối của Boom lúc này.

Thế nên Boom tìm kiếm câu hỏi một vòng trong đầu.

Nhưng sau đó lời nói ra lại là: "Cô ấy xinh không?”

Nói xong anh liền hối hận rồi.

Mẹ nó, này nghe tục ghê.

Cũng may Aou không có ghét bỏ mà nghiêm túc trả lời.

Cậu nói: "Người đó rất, đẹp.”

Boom không biết vì sao Aou nói câu này lại hơi dừng lại ở giữa.

Nhưng mà không quan trọng.

Boom tiếp tục: "Theo đuổi được chưa?”

Aou lắc đầu.

Boom: "Vẫn chưa theo đuổi à?”

Aou: "Ừm.”

Boom cổ vũ Aou: "Thích thì theo đuổi đi, đại học rồi mà.”

Aou cười, nhưng lại lắc đầu nói: "Không biết nên theo đuổi hay không, cũng không biết có thể theo đuổi được hay không.”

Boom ngạc nhiên: "Vì sao chứ? Sao lại có loại băn khoăn này?”

Aou nhẹ nhàng bâng quơ: "Sợ người ta có gánh nặng." Sau đó giọng cậu dường như nhỏ dần đi: "Sợ người đó ghét tôi.”

Trong lòng Boom lớn tiếng chửi một trận, ngoài miệng lại nói: "Người cậu thích là thần tiên à?" Boom càng nói càng to tiếng: "Cậu còn sợ người đó có gánh nặng?”

"Cậu còn sợ người ta ghét cậu?!”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro