[OS7] Nghi lễ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đức mẹ Maria của con, ngài là nguồn sống mạnh mẽ đức trinh nữ tối thượng của công giáo Roma soi sáng cứu thể trăm vạn sinh linh lạc lối.

Ngài ngự trị tại đây, ngay điện thờ này, ngay trong con tim kẻ trung tín cũng như trước mắt chính diện tâm trí các tu sĩ tại tu viện này.

 Ấy đức cứu thế hãy cứu rỗi tâm hồn mục rữa cùng thân thể bẩn thỉu này của con, lòng đức mẹ cao rộng hơn bao la biển trời xa lớn hơn ngàn rừng hồ nước lớn.

Hỡi ơi mẹ có chịu chấp nhận cứu vớt kẻ tội đồ bẩn thỉu này.

 Ngay trước tượng thờ của mẹ, con thông dâm cùng giáo hoàng đáng kính.

 Không chỉ một lần, đã rất nhiều lần như vậy.

 Tội lỗi nhục nhã xúc phạm đến đức mẹ sớm phải lôi xuống xử tử.

 À mà con quên mất, con xin lỗi. Con đâu còn là đứa con chiên của đức mẹ cao cả thiêng liêng nữa đâu, đáng lẽ ra con đã không còn là tu sĩ bị trục xuất khỏi tu viện này rồi mà.

Chỉ là giáo hoàng không đồng ý, con chỉ biết hổ thẹn ngày đêm lấy nước mắt rửa mặt cầu xin mẹ minh giám tha tội.

.

.

.

 Paine - tu sĩ tối thượng lâu năm tại điện thờ nằm ngay cận vùng ngoại ô Tây Bắc, học trò của Paine vô cùng nhiều rải rác các thiền viện.

Một người đàn ông chừng mực gương mẫu không một vết nhơ sáng giá nhất trong công giáo điều hành đủ mọi loại quyền còn hơn những cựu linh mục dày dặn.

Công giáo cấm tuyệt đối đồng tính luyến ái

Công giáo cấm tuyệt đối thất tình nhục dục

Công giáo cấm tuyệt đối phản tín ly giáo.

 Đó là những điều mà cả đời Paine đá khắc đinh ninh trong đầu, nào đâu đến một ngày hắn sẽ phải trải qua và không còn là một tu sĩ không thẹn với tâm mình nữa chứ.

 Bước trên hành lang dài gắn liền mấy chục năm cuộc đời cạnh điện thờ cổ, hôm nay hắn cỏ buổi triệu tập các tu sĩ và đón tân sĩ theo đạo giáo tồn tại đã nghìn năm vững chắc.

Hắn là người gần như đứng đầu trong điện thờ chỉ đứng sau giáo hoàng Eland'orr mà ai ai cũng phải kính nể ngưỡng mộ.

 Một ngày tập huấn không mấy đặc sắc như thường lệ đã thành thói quen cuộc sống điềm đạm của hắn, thổi dập ngọn nến cuối cùng trên bệ thờ của đức mẹ.

Kéo màn thu dọn đồ đạc chuẩn bị di rời về tư viện của mình nghỉ ngơi, bỗng vị giáo hoàng trẻ tuổi thần không biết quỷ không hay đứng ngay phía sau lưng  ghé sát mái đầu trắng tuyết xuống gáy cổ Paine thì thầm nói nhỏ:

- Tối nay vào lúc vừa đỉnh mười hai giờ, con đến gặp ta ngay tại nơi này. Hãy nhớ, chỉ một mình con thôi nhé.

Giáo hoàng mỉm cười một cách đầy khó hiểu, tay người trườn lên vuốt ve bờ vai gầy rồi choãi dọc xuống xương cánh bướm gọn ghẽ xinh đẹp, bất chợt không một lời thông báo trước để chuẩn bị, người ôm hắn vào lòng rồi hít thật sâu mùi hương thanh mát trên hõm vai gầy đầy hưởng thụ.

Bàn tay sờ loạn vuốt xuống eo nhỏ cầm nắm bóp nhẹ vài cái, những hành động lại kì của giáo hoàng hiện tại khiến Paine cảm thấy có chút hoảng loạn và... sợ hãi đi?

 Eland'orr lại vội buông con người ta ra quay ngoắt mình không lời chúc hay từ biệt như thường lệ mà một đường thẳng tắp bước chân rời khỏi thờ điện, Paine mơ mơ hồ hồ đôi chân có chút run rẩy mà bước đi trong ánh chiều tà dọc đường trở về, hắn luôn có cảm giác như ai đang dõi theo mình vậy.

 Màn đêm buông xuống với những lớp sương mù giăng lối dày đặc, đồng hồ điểm 12h tròn giữa đêm thâu.

Paine như đúng hẹn một mình bước chân vào điện thờ đức mẹ Maria, không hiểu sao trong mình có chút cảm giác lo lắng đến kì lạ nhưng vẫn cố nén nó xuống lấy hết can đảm bước vào điện thờ.

  Trước mắt Paine là bức tượng đức mẹ chánh diện vẫn luôn cao lớn như ngày nào, thêm vào đó bên dưới chân tượng là vị giáo hoàng đã đứng đối diện như đã chờ từ lâu.

Người từ từ bước tới thong dong như mọi ngày nhưng Paine lại tỏ ra một chút phản ứng run sợ, người chỉ cười nhẹ cài chặt then cửa lớn phía sau Paine.

Eland'orr ôm ngang eo nhỏ vị tu sĩ, bước tới đối thẳng tượng thờ lập lòe ánh nến được thắp sẵn xung quanh vài món đồ lạ như một nghi thức hiến tế cổ đại nào đó, vẫn tông giọng nhịp nhàng đều đều quen thuộc ấy ra lệnh:

- Con là người may mắn mà đức mẹ lựa chọn tin tưởng, hãy chứng minh niềm vinh hạnh của con qua nghi thức nhỏ này để tạ ơn mẹ nhé.

Paine có chút không hiểu lắm mặc dù vẫn ngoan ngoãn làm theo bước tới trước ma trận được vẽ sắn, nghe lời ngồi xuống giữa vòng tròn thắp sáng ánh nến chờ đợi nghe chỉ thị tiếp theo.

- Vải vóc tầm thường không phải thứ tốt đẹp che mắt đức mẹ, con hãy cởi bỏ những thứ chắn tầm mắt của ngài xuống thật sạch sẽ.

 Paine có chút do dự nắm chặt sợi dây cột thánh giá trong tay một cách căng thẳng đổ mồ hôi hột, tuy hắn đã đọc qua cả trăm sách về các nghi lễ cổ đại của các giáo phái nhưng chưa từng thấy nghi thức kì lạ như thế này.

Lại hướng về ánh nhìn chờ đợi của giáo hoàng, vốn cũng chẳng thể làm trái lời mà chậm rãi thuận theo từ từ lột bỏ lớp áo nữ tu mỏng manh khoác ngoài. Rồi lần theo đường chỉ khâu trút bỏ từng cúc áo trung thuôn dài, mặc dù hắn là đàn ông nhưng đặc biệt giáo hoàng luôn đăm đăm ra lệnh chỉ riêng hắn phải chỉ định mặc sơ phụ của phụ nữ.

Điều này khiến hắn khá mặc cảm nhưng chỉ với nó mới phù hợp thân hình nhỏ gầy này.

  Cởi bỏ được một nửa, trên người chỉ còn đôi vớ đen xuyên thấu cao đến đùi và một tà vải trắng lót mỏng bó sát cơ thể.

Paine chần chừ lo ngại nắm chặt dây nơ cố định ở ngực áo lót rồi lại ngước lên nhìn vị giáo hoàng vẫn luôn dán chặt tầm mắt quan sát từ đầu đến giờ một cách chăm chú.

Bỗng người cúi gập xuống túm chặt lấy cổ chân như sợ tuột mất mà dụi vầng trán vào đầu gối hắn buông lời đề nghị:

- Nếu con sợ, ta có thể giúp con.

 Eland'orr vươn đầu lưỡi gai nhọn của mình ra quấn lấy chíp nối cài dây vớ trên đùi với chiếc quần trong nhỏ bé, gã cắn lấy nút cài bung ra rồi ngậm lấy phần vải vớ mỏng manh dùng miệng kéo dần dần lột ra mảng đùi non trắng mịn đang e thẹn run lên.

Gã dùng bàn tay ranh mãnh của mình vuốt ve lên xuống bắp đùi khiến đôi vớ càng ngày càng nhăn lại dễ dàng tụt xuống phơi bày chân trần mịn màng không một vết xước, Paine căng thẳng pha lẫn chút kinh hãi vì từ trước tới nay hắn chưa lần nào để lộ bất kì bộ phận cơ thể nào trần trụi trước mắt người khác bao giờ cả.

Mấy chục năm kín cổng cao tường phải cởi bỏ lớp giáp cuối cùng mà lõa thể trước người đứng đầu đạo phái.

 Cái vớ còn lại cũng không thoát kiếp bị cởi bỏ, lần nãy gã còn làm càn hơn, sờ tay xuống bụng đùi mềm mại mân mê hồi lâu rồi trong lúc Paine buông lỏng cảnh giác mà liếm láp dọc cánh đùi mềm một cách thèm thuồng tham lam càn quấy.

Paine hoảng sợ muốn rút chân về nhưng giáo hoàng nhất quyết một mực nắm chặt lấy đôi chân mảnh khảnh thon dài, bóp chặt nắn véo từng ngóc ngách trên nó để lại dấu vết tím đỏ.

Gã bất thình lình cúi xuống dụi đầu kẹp giữa cặp đùi non, khuôn mặt điển trai đối trực diện với nơi tư mật kín đáo khiến Paine đỏ mặt ngượng ngùng với những cảm giác quái lạ không thôi, hắn không thể đẩy gã ra vì đó là kỵ luật từ chối tuân theo mệnh lệnh giáo hoàng.

 Paine như cá trên thớt mặc người ta đinh đoạt mà dang rộng hai chân ngứa ngáy mặc kệ Eland'orr hít lấy hít để hay liếm láp sờ xoa giữa hai chân mà lặng thầm rơi nước mắt sinh lý, hắn cảm thấy lạ quá.

Giáo hoàng thường ngày gương mẫu trầm tính trở nên thật kì quái với những hành động mập mờ không rõ này, hay chỉ là những lễ nghi thủ tục cần làm trong lễ tế đặc dị này?

Run run cơ thể khi thấy gã làm loạn bên dưới xong lập tức dùng răng nhọn cắn lấy tấm áo lót cuối cùng từ dưới lên, gã ngậm lấy nó kéo lên dần dần để lộ từng phần da thịt mướt mát ngon mắt, từ bụng dưới đến eo thon gọn cuối cùng là bờ ngực nhạy cảm nhấp nhô hai núm hồng nhạt xinh xắn ẩn hiện dưới lớp lót mỏng.

- Hưm... c-con làm được mà... bận lòng người giúp đỡ... hmmm...

Trên cơ thể bị lột sạch chỉ còn chiếc quần lót chật chội ren mỏng màu đen, hắn theo phản xạ dùng hai tay che chắn những nơi thầm kín xấu hổ đang bị nhìn đến ửng đỏ.

Bất chợt Eland'orr trườn hẳn người lên đè áp xuống thân thể không vững kia chặt xuống nền đất được phủ bởi thảm lông đỏ chót.

Vừa giây trước nhẹ nhàng ân cần giây sau hắn như con sói đói cắn vô vập liên tiếp vào cần cổ kiêu sa kia, liếm mút cào cấu hành hạ nó mặc kệ đôi tay đang vùng vẫy kịch liệt đang ra sức đẩy đạp gã ra chống cự kêu la.

- Ahhhhhh... arggg... b-bỏ... con... ahh... hức... hah... ra...

- N-người... ummm... ư... hức... làm... gì... ahhh... vậy... hức...

Không nói không rằng một lời, gã ta thô bạo xuyên hai ngón trỏ và giữa cắm thẳng sâu vào lỗ huyện khép nép e thẹn chưa từng mở ra hơn hai chục năm nay đầy đau đớn.

Ngón tay tinh nghịch thọc ra rút vào liên tiếp như mô phỏng lại động tác giao phối, dùng lực véo một cái vành thịt quanh vách huyệt khiến chàng trai dưới thân hét lên đau đớn.

Chọc ngoáy đến chảy từng dòng máu đỏ tươi từ âm đạo, gã liếm dọc từ xương quai xanh tinh tế lưu lại những dấu vết chủ quyền rồi nhảy xuống trêu đùa núm vú nhỏ đáng thương đang run rẩy căng cứng,

Tay kia cũng không yên phận xoa nắm bên còn lại rồi kéo căng nó lên, cắn mạnh giữa ngực không tì vết lưu lại dấu răng phô trương. Sờ loạn cắn cấu từ bụng dưới đến vùng kín ướt át đang bị tra tấn, gã luồn lưỡi dài vào lỗ huyệt ướt nhẹp đang ra sức tuôn ra máu cùng dịch nhờn tạo điều kiện ra vào dễ dàng.

- Ahhhh... ưmmm... ư... hah... đừng... đừng... hức... ức... đừng... mà... xin... cha... ức... hãy... tha... cho... con...

 Gã ta im lặng bỏ ngoài tai những lời cầu xin mà tiếp tục lấn tới liếm mút cửa huyệt sưng đỏ, cắn cắn day day mép thịt non mềm mại bên ngoài rồi đưa đầu lưỡi ngọ nguậy chọc chọ sâu trong lỗ nhỏ khống chế điêu đứng cơ thể phát tình phía trên.

Paine ngứa ngáy khó chịu muốn khép đùi lại bảo vệ khỏi sự tấn công liên tiếp từ giáo hoàng, điều này trùng hợp lại kẹp chặt cổ gã khiến gã có cơ hội càng lấn sâu hơn.

Đầu lưỡi rút ra thụt vào liếm láp vòng quanh cơ thịt ướt át gọi mời phía trước, gã hưởng thủ úp mặt vào cái lỗ ấm áp cực phẩm này chơi đùa tra tấn.

- Nằm im

Một câu mệnh lệnh băng lãnh duy nhất từ đầu đến giờ, định đoạt người dưới thân đang phản kháng vùng vẫy mất đi khí thế muốn gượng lại mà ngoan ngoãn tuân mệnh.

Paine không thể cãi lại lời cha mà phải bắt buộc nghe theo, mặc dù có bị quấy rối đến thế nào thì luật sẽ mãi là luật mà thôi.

 - Ưm... ư... hức... v-vâng... ahh... ah...hah...

- C-cầu... ah... cầu... xin... cha... ức... chậm... chậm... lại...

Eland'orr bất chợt dựng thẳng con người đang khóc nấc run rẩy lên, gã để lưng em dán sát với thân thể rắn chắc của gã, thô bạo xốc thân thể bé nhỏ đâm xuyên từ trên xuống để huyệt non ngậm mút dương vật cương cứng không chừa một ngóc ngách.

Paine đau đớn nhịn nhục tuôn rơi hai dòng lệ chảy xiết liên tục cấu vào cặp đùi rắn rỏi bên dưới giữa thăng bằng, gã ta cầm eo nhỏ nhấp lên xuống liên hồi  kết hợp cùng với những cú giã nắc mạnh bạo khiến người phía trên không kịp thở.

 Ngửa cổ rên rỉ khóc nấc lên đau đớn trước mặt tượng thờ đức mẹ càng khiến Paine hổ thẹn càng thêm hổ thẹn, nỗi nhục nhã giao hoan trần tục dơ bẩn trước đức mẹ thiêng liêng cả đời tôn thờ.

Hắn cảm thấy tội lỗi và ghê tởm chính bản thân, đầu lưỡi đảo quanh liếm mút phục tùng ngón tay ranh ma cùng phía dưới cưỡi lên xuống côn thịt gân guốc.

  Con xin lỗi đức mẹ, cầu xin ngài tha thứ cho con hỡi đức mẹ Maria

 Tha thứ cho việc làm ô uế xúc phạm ngài

 Tha thứ cho tội danh hèn hạ dơ bẩn

 Tha thứ cho sinh linh lạc lối  làm bẩn mắt ngài

 Hỡi đức mẹ tối cao, kể từ đây, ngay lúc này. đứa con bẩn thỉu này sẽ không còn là con chiên ngoan đạo của ngài nữa.

 Paine khóc ngày càng nhiều, ngày càn lớn đế khản đặc cổ họng.

Chàng thơ đáng thương ướt đẫm khóe mi nhỏ lệ, sống mũi đỏ ửng cay nồng thút thít trên bờ môi rỉ máu mím chặt nức nở tức tưởi khiến Eland'orr có chút khó xử.

 Em yêu mắt em thật đẹp cớ sao lại khóc?

 À đúng rồi, ngay từ đầu em có yêu ta đâu?

 Tình luyến ái đơn phương chốn đạo giáo khắc nghiệt này là gì nhỉ?

À không sai, là tội nghiệt hèn hạ kinh tởm đáng xử tử khinh miệt.

Gã khựng lại một chút, con dã thú bên dưới chậm dần nhẹ nhàng đi. Gã đang làm gì nhỉ?

Phải chăng là đang liếm nước mắt cho tiểu tâm can đáng thương của gã.

Đưa bàn tay mát lạnh áp vào gò má đỏ ửng thiếu dưỡng khí nóng rực, ôn tình vuốt nhẹ xuống tựa cơn gió hôn lên vành mắt dường như muốn an ủi đóa hoa kiều diễm ngừng tuôn lệ.

Em khóc, khóc thật nhiều, lòng ta cũng đau thật nhiều.

 Hành động nhỏ bé ấy cứ ngỡ dỗ dành được người đẹp ngưng lệ, nhưng không hắn khóc lớn hơn, khóc như ngần hai chục năm nay hóa lệ.

Tủi hờn

Đau đớn

Nhục nhã

Hổ thẹn

Em đâu còn gì để mất nữa đâu.

Thân thể này, linh hồn này đều đã bị vấy bẩn mất rồi. Em biết khóc vì ai đây?

Tận dụng lúc gã lơ là, Paine đẩy mạnh cơ thể cao lớn ấy ra ngồi thụp xuống lấy tay che chắn cơ thể trần trụi bị thao nát đến rách bươm.

Em ôm mặt ngồi khóc, sám hối trước tượng lớn không mảnh vải che thân. Nhìn kia cơ thể phàm trần bị nhúng mùi dơ bẩn nhưng tâm hồn đáng thương vẫn níu giữ góc áo mảnh hồn trong trắng xin minh giám.

Đêm định mệnh chấm dứt con đường trong sáng đứng đắn chưa vặn đủ đầy của Paine.

 - Con... đừng khóc...

Gã vuốt nhẹ bờ môi em, lau đi giọt lệ tuôn dài hõm mắt sưng đỏ.

Tiến lại thần gần bao phủ ôm lấy thân thể hao gầy xót xa vào lòng nâng niu như món bảo vật, gã cảm thấy thật trái đạo đức nhưng đây là cách duy nhất gã có được em rồi.

Dẫu là tâm hồn hay thể xác gã vẫn như điên cuồng mù quáng cướp lấy bóng hình em lưu giữ lại dù chỉ một chút trong tim.

- Kể từ nay, thân thể con đã ô uế phạm vào đại tội của giáo hội. Chính thức bị khai trừ khỏi công giáo và ngoài ra chịu trừng phạt tử hình.

-...

- Nhưng vì con là đức trung thành của tín giáo, ta sẽ giảm án phạt cho con thành nô lệ của ta. Giờ hãy nhỏ đủ ba giọt máu xuống vòng trận pháp kết thành kế ước.

Giọng nói gã nhỏ nhẹ, đều đều văng vẳng trong không gian gần và hẹp.

Những dòng dịch trắng đục hòa cùng máu và nước mắt chảy từ âm đạo, cánh tay hay trên gò má thấm đẫm xuống thảm vải.

Sợi vải thảm đỏ lông ngứa ngáy dính nhớp thành chùm khó chịu chà sát vào lỗ huyệt ướt át, gã ta cứa nhẹ móng tay nhọn vào phần đầu ngón thả xuống vòng tròn, từ ấy một mối dây liên kết chủ tớ rằng buộc được tạo ra.

- Hức... ưm... c-con... hức... tạ... ơn... ức... cha...

________________________________________

 Hãy vote đi dung doc chua nua =(( toi met moi lam

 Truyện chỉ được đăng trên wattpad những nơi khác đều là ăn cắp

 Vui lòng không reup, repost , đạo idea của tôi ở bất cứ nơi đâu khi không có sự cho phép.

            _ Lunas Soraphie_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro