Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhưng trong lòng nàng vẫn không thuận...... Nàng mới không muốn gả đi, nang muốn theo phụ thân cả đời!
"Ta cũng không biết hắn làm sao lại chỉ định muốn con là vương phi hắn, bất quá hắn có phái người đưa một thứ cho con, nói con nhìn sẽ biết. "
"Thứ gì? "Nàng lập tức đứng lên, muốn chạy ra bên ngoài.
"Đứng lại! Con học thuộc thơ thì mới được đi".Mộng lão gia kêu nữ nhi đứng lại.
Mộng Tiểu Trúc chỉ có thể than thở, "Cha, xuất giá thì xuất giá, tại sao phải học những thứ không cần thiết này? "
"Ta đây là muốn tốt cho con.......
Thân là Tiểu vương phi, tại Sao lại có thể trong bụng không có chút học vấn nào? Như vậy làm sao giữ được tâm trượng phu? "
" Nhưng con có thể dùng thức ăn giữ dạ dày hắn! Vương đại nương bên cạnh nói tài nấu nướng của con có thể bắt được mười dạ dày nam nhân đấy! "
"Con muốn làm vương phi hay làm nữ đầu bếp? "Mộng lão gia lại điên cuồng hét lên một tiếng.
"Con....... "
"Tóm lại con ngoan ngoãn học thuộc hết mới được đi ra ngoài! "
"Dạ...... "
Mộng tiểu trúc nặng nề thở dài, trong lòng thật không rõ, rốt cuộc nàng là phải lấy chồng hay là vào kinh đi thi?
Thật thê thảm! Ngày mai nang nhất định phải đi miếu Quan Ân bái lạy, đổi vận......
"Tiểu thư, mệnh phu quân đã định của cô không phải là vương gia mà là sơn tặc. "
Sơn tặc?!
Mộng tiểu trúc giờ phút này rõ ràng thấy dưới mạt trời, trên đường người đến người đi, nhưng đầu của nàng trỗng rỗng, chỉ cảm thấy toàn thân rét run, trời đất dường như chỉ cong mình nàng.....
"Tiểu thư? Tiểu thư? "
Thầy tướng số gọi nang mấy tiếng, biết nàng nhất định là không thể tiếp nhận sự đả kích này.
"Người nói là thật sao? Vậy tiên sinh có biết là sơn trại nào?
"Ta thấy là thấy là...... A! Là ở phiá Đông".
"Phiá Đông? "
"Phải...... A! Phiá Đông chỉ có một sơn trại, ta nghĩ phu quân tương lai của cô chính là ở sơn trại đó".
"Phải không?. Mộng tiểu trúc vội vàng hỏi, "Ngươi mau nói cho ta biết, sơn trại đó tên là gì?!"
"Cuồng phong trại. "
Buổi tối hôm đó, Mộng tiểu trúc ở trong phòng chạy tới chạy lui, còn lớn tiếng sai bảo nha hoàn Hương nhi, tay chân luống cuống
"Hương nhi, nhanh một chút, không thể để cho cha ta phát hiện. "
Mộng tiểu trúc đang cố gắng đem hết tất cả y phục xinh đẹp của mình mang đi.
"Tiểu thư, tại sao chúng tâphỉ đến hang thổ phỉ đó? Nơi đó tất cả đều là kẻ giết người không chớp mắt! "Hương nhi hù dọa. Người bình thường tránh còn không kịp, vậy mà tiểu thư lại muốn đến hang thổ phỉ đó?!
Cái này rõ ràng  là đem hai con cừu nhỏ đưa đến cửa hà một đám dã lang.....
"Hương nhi, ta phải đi, ta gả vào vương gia, mỗi ngày đều ngắm trăng, vậy không bằng đi tìm chân mệnh thiên tử của ta. "
"Nhưng, số mệnh tiên sinh kua nói chính xác sao! "Hương nhi không khỏi hoài nghi.
Mộng tiểu trúc dừng động tác, nhìn chằm chằm nàng, từng chữ từng câu nói:"Hãy bớt sàm ngôn đi, chúng ta đi nhanh đi! "
"Nhưng tiểu thư.... "
Mộng tiểu trúc đem bao y phục lớn để vào tay Hương nhi, không nói một lời đi ra cửa lớn, Hương nhi cũng chỉ có thể bất đắc dĩ than thở, vội vàng đuổi theo.
"Tiểu thư, chờ em với! "
Thế là hai chủ tớ lần đầu triển khai cuộc hành trình trốn nhà.






P/s : Mun trở lại rồi nha
Cảm ơn vì đã đọc
Mun rất muốn các bn bình luận nha!!!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro