Vòng Quanh Thế Giới : Đức (4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lời nói đầu: Viết cho lẹ rồi review USUK...
_________________________
Tôi xách giỏ đi ra khỏi khu nhà nghỉ, dạo quanh giữa hai thành phố Würzburg và Füssen. Ở đây có nhiều thứ đẹp đẽ và con đường mang tên "The Romantic Road" này thật sự hợp với cảnh quan hiện tại.

Ở đây có nhiều cảnh đẹp thôi thúc tôi đến đây như là lâu đài Neuschwanstein, thành phố Würzburg với kiểu kiến trúc Baroque, Rothenburg ob der Tauber - thị trấn thời trung cổ và vùng Pfaffenwinkel quyến rũ, là tuyến đường thương mại từng kết nối miền Trung với miền Nam nước Đức.

Nói sơ sơ là cái "The Romantic Road" này dài khoảng 350km, chạy ngang qua nhiều làng nhỏ, nhiều kiến trúc và cảnh vật cổ xưa. Những thành lũy, đường xá, tập tục thời xa xưa vẫn còn được giữ vững, chiến tranh gần như không phá hủy được những làng xã này. Trên con đường lãng mạn này, các bạn có thể thăm viếng nhiều thành phố nhỏ dễ thương, nhiều thành lũy vẫn còn bảo tồn.

Điểm sơ sơ thì nơi này là nơi tuyệt vời để tôi gặp gỡ một người...

Tôi đứng trước phần sân của lâu đài Neuschwanstein. Gió thổi tung tóc tôi lên, che đi phần nào đôi mắt đen sáng của tôi, tay thì thuận vuốt tóc để lên vành tai, mắt vẫn nhìn xung quanh lâu đài của nơi này.

Dù trời đang mưa nhưng tôi vẫn bung cây dù ra để che lại, đặt từng bước nhẹ nhàng đi trên con đường đang ảm ướt nước mưa. Mưa mỗi lúc một mạnh hơn, khá may mắn là tôi tới được thành phố Würzburg, và trên hết tôi gặp được một quán ăn. Khá là may mắn...

Bratwurststand Knüpfing là quán ăn số một nơi đây (theo TripAdvisor). Tôi cảm thấy mình khá may mắn khi trú mưa ở nơi này.

Vào trong thì tôi chọn cho mình một nơi để ngồi xuống, cầm cái điện thoại lướt qua lướt lại, rồi cụp mắt xuống, tôi buồn hiu...

- Chào mừng quý khách!

Tôi nghe giọng của cô nhân viên gọi ai đó, tôi ngước lên nhìn. Mắt tròn mắt dẹt không biết tả như thế nào về sự bất ngờ này, tôi quay lưng ngồi xuống, cuống cuồng sửa sang lại tóc, rồi ngước nhìn lên.

- Yo, cô gái. Sao cô lại ở đây?

Tôi mở to mắt đáp lại: "Tôi đáng lẽ mới nên hỏi tại sao cậu lại ở đây đó..."

- Hôm nay sinh nhật tôi, tôi cũng nên cùng Feliciano đến
Würzburg chơi chứ!

Tôi suýt chút tắt thở. Người đang nói chuyện với tôi là Lovino Vargas, vốn là người tôi quý nhất từ trước đến giờ. Tôi định hít một hơi thật sâu để đối diện với người ta thì giọng Prussia ồn ồn và còn đều đều hú tôi:

- Chào cô ngốc! Khỏe chứ, sao ra quán đây ngồi thế?

Tôi cứng họng. Tôi hôm nay không định hen ra nói chuyện với cậu ta...

- Hay tôi tiếp tục câu chuyện của mình nhá?

Tôi nhắm mắt thay cho sự cạn lời của mình mà gật đầu. Mở túi ra lấy cuốn sổ ra, bấm bút rồi quay bút đặt mũi bút lên giấy vở.

- Ve~? Cho tôi hỏi, cuốn sổ gì đó?

- Italy, cậu cần nhìn cái bìa của cuốn sổ này chứ?

Tôi nhẹ nhàng đưa cuốn sổ cho cậu xem cái bìa. Cậu ta nhìn dòng chữ mà ậm ừ, gật gật rồi xin phép tôi ngồi xuống.

Phần của Prussia thì gọi đồ ăn rồi. Và Germany là người kể chuyện cho tôi nghe, vì sếp cậu, căn bản là Adolf Hitler.

Romano đưa mắt nhìn cuốn sổ của tôi, ngao ngán hút trọn đống nước trong cốc.

Còn Germany nhìn tôi, bắt đầu với chuyện của Đức Quốc Xã:

- Đảng Quốc xã dưới quyền lãnh đạo của Adolf Hitler giành thắng lợi trong bầu cử liên bang đặc biệt năm 1932. Sau một loạt các nội các thất bại, Hindenburg bổ nhiệm Hitler làm thủ tướng của Đức vào năm 1933. Sau vụ hỏa hoạn tại Tòa nhà Quốc hội vào cùng năm, một sắc lệnh đã bãi bỏ các dân quyền cơ bản, và trong vài tuần trại tập trung Quốc xã tại Dachau được mở cửa.Đạo luật Cho quyền năm 1933 trao cho Hitler quyền lực lập pháp không bị hạn chế, sau đó, chính phủ của ông tạo ra một nhà nước toàn trị tập trung hóa, rút khỏi Hội Quốc Liên sau một cuộc trưng cầu dân ý quốc gia, và bắt đầu tái vũ trang quân sự.

Tôi bắt đầu viết lại từng dòng vào trong cuốn sổ của mình. Ngoài kia, trời vẫn nặng hạt, rơi lả chả, lõm bõm đập xuống nền xi măng ngoài kia.

- Và thế là Adolf Hitler là nhà lãnh đạo của Đức Quốc Xã (1933-1945)
Cái sự "vĩ nhân" của Hitler không phải là không có. Bằng cách sử dụng cách thức chi tiêu thâm hụt, một chương trình do chính phủ bảo trợ nhằm khôi phục kinh tế tập trung vào các dự án công trình công cộng. Trong các dự án công trình cộng cộng vào năm 1934, 1,7 triệu người Đức lập tức có công việc, trao cho họ thu nhập và phúc lợi xã hội.Dự án nổi tiếng nhất là đường bộ cao tốc gọi là autobahn. Các dự án xây dựng chủ yếu khác gồm các hạ tầng thủy điện như Đập Rur, cung cấp nước như Đập Zillierbach, và trung tâm vận chuyển như Ga Zwickau Hauptbahnhof. Trong 5 năm tiếp theo, tỷ lệ thất nghiệp giảm mạnh và lương trung bình theo giờ và theo tuần đều tăng lên.

- Vậy có nghĩa hắn là một vĩ nhân độc ác?

Mắt Romano híp lại, nhìn Germany với ánh mắt chính xác. Mọi điều của lịch sử các quốc gia nắm ở lòng bàn tay.

- Ừ. Ai cũng nói như thế, tôi biết.

Prussia để hai tay chống trên bàn, anh đang nghiêm túc chứ không có đùa giỡn với ai cả.

Italy cúi mặt xuống im lặng, cậu không biết nói gì, nói đúng hơn, cậu không muốn nói...

Tôi liếc mắt nhìn Germany: "Cậu cứ tiếp tục."

- Năm 1935, chế độ Quốc xã rút khỏi Hòa ước Versailles và áp dụng Luật Nürnberg nhắm mục tiêu vào người Do Thái và các dân tộc thiểu số khác. Đức cũng giành lại quyền kiểm soát Saar vào năm 1935, sáp nhập Áo vào năm 1938, và chiếm đóng Tiệp Khắc vào đầu năm 1939 bất chấp Hiệp ước München.

- Cái trên vả cái dưới đau đớn.

- Ừ. Mà cũng không sai khi nói hắn là vĩ nhân ác độc của lịch sử loài người.

- Tháng 9 năm 1939, chính phủ của Hitler đàm phán và ký kết Hiệp ước Molotov-Ribbentrop theo đó phân chia Đông Âu thành các khu vực ảnh hưởng của Đức và Liên Xô. Sau hiệp ước này, vào ngày 1 tháng 9 năm 1939 Đức xâm chiếm Ba Lan, đánh dấu bắt đầu Chiến tranh thế giới thứ hai. Phản ứng trước hành động của Hitler, Anh và Pháp tuyên chiến với Đức. Đến mùa xuân năm 1940, Đức chinh phục Đan Mạch và Na Uy, Hà Lan, Bỉ, Luxembourg, và Pháp. Anh Quốc đẩy lui các cuộc không kích của Đức trong Không chiến tại Anh Quốc vào cùng năm. Đến năm 1941, binh sĩ Đức xâm chiếm Nam Tư, Hy Lạp và Liên Xô. Đến năm 1942, Đức và các thế lực Phe Trục khác kiểm soát hầu hết châu Âu lục địa và Bắc Phi, song từ sau chiến thắng của Liên Xô trong Trận Stalingrad, Đồng Minh tái chiếm Bắc Phi và xâm chiếm Ý vào năm 1943, quân Đức chịu các thất bại quân sự liên tiếp. Đến tháng 6 năm 1944, Đồng Minh phương Tây đổ bộ tại Pháp và Liên Xô tiến vào Đông Âu. Sau khi Hitler tự sát trong Trận Berlin, quân đội Đức đầu hàng vào ngày 8 tháng 5 năm 1945, kết thúc Chiến tranh thế giới thứ hai tại châu Âu.

- Những chuyện này nếu có dịp tôi sẽ đề cập rõ ràng hơn cho cô nghe, Mizuku.

- Cảm ơn cậu! - Tôi cười tươi rói, tay với tới cái bánh mì rồi ăn lấy ăn để.

- Romano, hôm nay sinh nhật của hai cậu, hay chúng ta ở lại đây nhỉ? - Prussia đề nghị như thế.

Tôi mở giỏ mình đặt hộp quà gói xanh xinh xinh rồi cười tươi. Mặt của Italy thể hiện sự bất ngờ và vui vẻ, còn Romano lại cười mỉm, vui sướng đến lạ.

- Điều cuối cùng cần nói đây. Trong các hành động mà về sau được gọi là Holocaust, chính phủ Đức ngược đãi các cộng đồng thiểu số và sử dụng một hệ thống trại tập trung và hành quyết trên khắp châu Âu để tiến hành diệt chủng những người mà họ cho là thuộc chủng tộc hạ đẳng. Tổng cộng, có trên 10 triệu thường dân bị sát hại có hệ thống, trong đó có sáu triệu người Do Thái, từ Đức và các quốc gia bị Đức chiếm đóng. Chính sách của Quốc xã tại các quốc gia bị Đức chiếm đóng gây ra cái chết của 2,7 triệu người Ba Lan, 1,3 triệu người Ukraine ,và ước tính lên đến 2,8 triệu tù binh Liên Xô. Số binh sĩ Đức tử vong do chiến tranh ước tính là 3,2-5,3 triệu, và có đến 2 triệu thường dân Đức thiệt mạng. Khoảng 12 triệu người dân tộc Đức bị trục xuất khỏi Đông Âu (gồm lãnh thổ bị mất). Đức phải nhượng lại khoảng một phần tư lãnh thổ trước chiến tranh của mình. Sau chiến tranh, nhiều cựu thành viên của chế độ Quốc xã bị xét xử vì tội ác chiến tranh tại Tòa án Nürnberg.

- Tôi sẽ ghi nhận điều này. Ahihi cảm ơn các cậu!

Prussia liếc mắt nhìn tôi: "Muốn biết thêm về chuyện tại sao anh em chúng tôi, đứa Đông đứa Tây không?"

Tôi cũng gật đầu cười trừ. Cái gì tôi cũng muốn biết. Hề hề, tôi tham lam quá rồi.

- Tôi kể cho, ngươi hay tên Germany mà kể có nước cô Mizuku này ho ra máu.

- Romano, đừng xía chuyện vào lịch sử của ta!

Không để hắn kịp nói thêm. Romano mở miệng nói liền:

- Sau khi Đức đầu hàng, Đồng Minh phân chia Berlin và lãnh thổ còn lại của Đức thành bốn khu vực chiếm đóng quân sự. Các khu vực miền tây do Pháp, Anh và Hoa Kỳ kiểm soát được hợp nhất vào ngày 23 tháng 5 năm 1949 để hình thành Cộng hòa Liên bang Đức (Bundesrepublik Deutschland). Đến ngày 7 tháng 10 năm 1949, khu vực do Liên Xô chiếm đóng trở thành Cộng hòa Dân chủ Đức(Deutsche Demokratische Republik). Hai quốc gia lần lượt được gọi không chính thức là "Tây Đức" và "Đông Đức". Đông Đức chọn Đông Berlin làm thủ đô, còn Tây Đức chọn Bonn làm thủ đô lâm thời, nhằm nhấn mạnh lập trường của mình rằng giải pháp hai nhà nước là một tình trạng nhân tạo và tạm thời.

Tôi cứng họng, cái quả này đúng thật nên để Romano hay Italy kể thì tôi sẽ bớt đau lòng hơn...

- Ve~. Tây Đức là một nước cộng hòa nghị viện liên bang, theo "kinh tế thị trường xã hội". Bắt đầu vào năm 1948 Tây Đức trở thành một quốc gia nhận viện trợ tái thiết chính trong Kế hoạch Marshall và sử dụng viện trợ này để tái thiết ngành công nghiệp của mình. Konrad Adenauer được bầu làm thủ tướng liên bang (Bundeskanzler) đầu tiên của Đức vào năm 1949 và vẫn giữ chức vụ này cho đến năm 1963. Dưới quyền lãnh đạo của ông và Ludwig Erhard, Tây Đức có tăng trưởng kinh tế dài hạn bắt đầu từ đầu thập niên 1950, được cho là một "kì tích kinh tế" (Wirtschaftswunder).Tây Đức gia nhập NATO vào năm 1955 và là một thành viên sáng lập của Cộng đồng Kinh tế châu Âu vào năm 1957.

- Cái gì cũng là Tây Đức nhỉ Feli?

- Ve~ Cái này anh Germany kể em mà...

Anh em nhà Đức kia bé họng, người uống nước, kẻ ngồi cắn bánh, trông buồn thảm.

- Bức tường Berlin nó sụp đổ vào năm 1989, nền là Cổng Brandenburg. À, Đông Đức là một quốc gia thuộc Khối phía Đông, nắm dưới quyền kiểm soát chính trị và quân sự của Liên Xô thông qua lực lượng chiếm đóng và Khối Warszawa. Mặc dù Đông Đức tự nhận là một quốc gia dân chủ, song quyền lực chính trị do các thành viên Bộ chính trị của Đảng Xã hội chủ nghĩa Thống nhất Đức độc quyền thi hành, được hỗ trợ từ cơ quan an ninh mật Stasi. Một nền kinh tế chỉ huy theo kiểu Liên Xô được lập nên và Đông Đức trở thành một quốc gia thuộc Hội đồng Tương trợ Kinh tế SEV. Tuyên truyền của Đông Đức dựa trên quyền lợi của các chương trình xã hội do chính phủ thực hiện, và liên tục cáo buộc mối đe dọa về Tây Đức xâm chiếm, song nhiều công dân của Đông Đức nhìn nhận phương Tây đại diện cho tự do và thịnh vượng. Bức tường Berlin được xây dựng vào năm 1961 ngằm ngăn người Đông Đức đào thoát sang Tây Đức, nó trở thành một tượng trưng cho Chiến tranh Lạnh. Sự kiện bức tường này sụp đổ vào năm 1989 trở thành một tượng trưng cho chủ nghĩa cộng sản sụp đổ, tái thống nhất Đức và bước ngoặt tại Đông Đức (Die Wende).

- Hèn chi có người ship RusPru, hint chất lượng đấy chứ.

- Căng thẳng giữa Đông Đức và Tây Đức giảm thiểu vào đầu thập niên 1970 do chính sách mới của Thủ tướng Willy Brandt đối với phía Đông. Trong mùa hè năm 1989, Hungary quyết định phá Bức màn sắt và mở cửa biên giới, khiến hàng nghìn người Đông Đức nhập cư đến Tây Đức qua Hungary. Điều này có tác động tàn phá đến Đông Đức, tại đây các cuộc tuần hành đại chúng định kỳ nhận được ủng hộ ngày càng lớn. Nhà đương cục Đông Đức nới lỏng hạn chế biên giới, cho phép công dân Đông Đức đi sang Tây Đức, ban đầu nhằm giúp duy trì Đông Đức, song việc mở cửa biên giới thực tế dẫn đến tăng tốc chương trình cải cách Wende. Đỉnh điểm của chương trình này là Hiệp ước 2 + 4 vào ngày 12 tháng 9 năm 1990, theo đó bốn thế lực chiếm đóng từ bỏ mọi quyền lợi của họ theo Văn kiện Đầu hàng trước đây, và Đức thu hồi chủ quyền đầy đủ. Điều này cho phép Tái thống nhất Đức vào ngày 3 tháng 10 năm 1990, khi Cộng hòa Liên bang Đức tiếp nhận năm bang tái lập của Cộng hòa Dân chủ Đức cũ.

- Thì cuối cùng là hết? Nhỉ?

- Ừ, thì hết...

- Nước Đức thống nhất là hiện tại, vậy bắt đầu thống nhất như nào? - Tôi mở to tròn mắt hỏi.

- Nước Đức thống nhất được nhìn nhận là sự mở rộng thêm Cộng hòa Liên bang Đức và không phải là một quốc gia kế thừa. Do đó, họ duy trì toàn bộ tư cách thành viên của Tây Đức trong các tổ chức quốc tế. Dựa theo Đạo luật Berlin/Bonn được thông qua vào năm 1994, Berlin lại trở thành thủ đô của nước Đức tái thống nhất, trong khi Bonn duy trì vị thế duy nhất là một Bundesstadt(thành phố liên bang) giữ lại một số bộ của liên bang.Việc di chuyển chính phủ hoàn thành vào năm 1999. Sau bầu cử năm 1998, chính trị gia Gerhard Schröder của SPD trở thành thủ tướng đầu tiên của một liên minh đỏ-lục với đảng Liên minh 90/Đảng Xanh.

- Prussia? Cậu chen vào chi vậy?

- Chuyện tôi và West thống nhất thì để anh em nhà tôi nói!

- Mà tiện thể...

Tôi cảm thấy mình nên hít căng bụng lên để hét. Germany lẫn Prussia cũng thế thì phải?

Tự dưng có rất nhiều người nhảy ra cầm pháo nhỏ ra bắn khắp bốn hướng...rồi nhiều người đi tới bàn của chúng tôi...tặng quà???!!!

- Buon Compleanno, Lovino Vargas và Feliciano Vargas, cháu nội của Roma! Hê hê.

Mặc kệ phố Würzburg có mưa nặng hạt, ngày hôm nay, 17/3 là ngày tuyệt vời của Công Hòa Italy!!

- Chúc mọi người vui vẻ!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro