Chương 114: Địa Ngục Người Sống (16)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“Tổ chức.”

---------------------------

【Hiệu quả lĩnh vực ác ma: Lấy bản thân làm trung tâm, trong phạm vi năm mét xung quanh sẽ rơi vào Vĩnh Dạ.】

【Hiệu quả Vĩnh Dạ:

1. Bữa tiệc tanh máu: Vĩnh Dạ thuộc về giết chóc và đi săn, trong vòng ba phút, người sở hữu thiên phú được tăng 100% sức mạnh.

2. Mù cực hạn: Con mồi trong vị trí đó rơi vào mù trong phút chốc.

3. Phong ấn máu: Con mồi trong vị trí đó, trong vòng ba phút, đạo cụ hoàn toàn mất đi hiệu lực, không thể thoát khỏi khu vực Vĩnh Dạ.

4. Lời nguyền ác ma: Con mồi trong vị trí đó, suy yếu 50% năng lực trong vòng ba phút. 】

【Cảnh cáo: Nếu đi săn thất bại, lĩnh vực sẽ tự phản phệ nghiêm trọng, cảnh cáo――】

Trong đầu không dứt tiếng cảnh cáo, nhưng Tạ Tinh Lan lại không nghe thấy.

Thành Châu đã tới gần trong gang tấc, muốn bắt Tạ Tinh Lan mở mắt ra nhìn bùa lấy mạng, trước mắt đột nhiên đen kịt, màu đen kia không giống như đêm không trăng không sao, vẫn có thể trông thấy ánh sáng, đó là màn đêm đen đến độ hoang vu tuyệt vọng.

Một luồng hơi lạnh đột nhiên dâng lên ở sau gáy, giống như có ác ma đang rình mò mình trong bóng đêm. Cảm giác kinh hãi râm ran trong lòng, Thành Châu hoảng sợ rút lui, lại phát hiện ra động tác của mình trở nên gượng gạo và chậm chạp.

“Tình hình sao vậy?! Hình như Thành Châu, Kỷ Tinh Thần đột nhiên bị mù à?”

Hai diễn viên đứng ngoài khu vực Vĩnh Dạ đối mặt nhìn nhau, kinh ngạc không thôi. Bọn họ không rõ tại sao Thành Châu đang chiếm thế thượng phong lại đột nhiên hoảng loạn, giống như người đi lạc trong rừng núi hoang vắng.

“Có gì đó là lạ!”

Những người đứng xa Tạ Tinh Lan không hề cảm thấy sợ hãi.”**

“Rầm” một tiếng, Thành Châu thất thiểu đụng vào tường lĩnh vực, hắn như kẻ điên không ngừng huých vai vào tường, lại hoảng sợ phát hiện ra, mình bị nhốt kín trong phạm vi hình tròn.

Thành Châu nghe thấy tiếng bước chân không nhanh không chậm của Tạ Tinh Lan.

“Đừng tới đây!” Bước chân hắn rối loạn, giọng nói run rẩy, xoay tròn phân biệt phương hướng của Tạ Tinh Lan, hắn giơ cao lá bùa trong tay, dường như muốn dựa vào cái này để giết Tạ Tinh Lan trong bóng tối.

Mặc dù Thành Châu đang mù tạm thời, nhưng vẫn có thể cảm nhận được ánh mắt của Tạ Tinh Lan. Ánh mắt Tạ Tinh Lan dừng trên người hắn ta, giống như một loại radar định vị con mồi, đen nhánh khó lường.

Tạ Tinh Lan nhìn hắn ta, vẻ mặt giễu cợt

Hơi thở của Tạ Tinh Lan ở ngay sau lưng, Thành Châu vui mừng, nhanh chóng quay người, giơ lá bùa ra trước mắt hắn.

Hắn xác định Tạ Tinh Lan có thể nhìn thấy.

“Anh ấy nhìn thấy! Tiêu rồi!”

“Sao lại bất cẩn như vậy?”

“Tôi đã nói đạo cụ màu cam ―― Không đúng! Anh ta không sao à?”

Hơi thở của Tạ Tinh Lan biến mất, Thành Châu chỉ cho rằng hắn chết rồi, lập tức mừng ran, người này phá hỏng chuyện tốt của mình, đáng chết!

【Cười cái quái gì, Tinh Tinh đang ở ngay trước mặt đấy】

【Aaaaaaa】

Một luồng ánh sáng lạnh đột nhiên hiện lên.

“A!” Nụ cười chưa kịp lan rộng ra đã khựng lại trên gương mặt, hắn không thể tin cúi đầu, đưa tay sờ lên thanh kiếm đâm xuyên qua người mình.

Thành Châu ngã xuống.

Tạ Tinh Lan cười, đôi mắt hoàn toàn lạnh lẽo.

Kỷ Tinh Thần nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của Thành Châu, bắt đầu chạy trốn, lại bị phong tỏa trong một phạm vi cố định, không thể ra được.

Tạ Tinh Lan đuổi kịp, dùng tốc độ nhanh nhất để giải quyết Kỷ Tinh Thần.

Vĩnh Dạ lui đi.

Mọi người mở to mắt nhìn, quên cả việc thở, rõ ràng một phút trước, Thành Châu và Kỷ Tinh Thần còn nắm chắc phần thắng trong tay, một phút sau, Thành Châu đã thoi thóp, còn Kỷ Tinh Thần đã chết rồi. Thắng bại đã phân, tình cảnh ban nãy còn ở trong đầu bọn họ, không tài nào xua đi được.

“Đó… đó là gì vậy?” Có người sợ hãi thở hổn hển.

“Đây không phải đạo cụ, đến đạo cụ màu đỏ còn không có tác dụng này.”

“Anh ta vẫn còn thủ đoạn à??”

“Anh ta không phải người mới sao?”

“Đây không phải đạo cụ thì còn có thể là gì nữa?”

Tất cả diễn viên đều trầm mặc.

“Chẳng lẽ là.. thiên phú?” Có người đột nhiên nói.

“Sao có thể? Anh ta mới hơn ba nghìn điểm..”

“App có tiền lệ mở thiên phú sớm mà! Nhưng tôi không ngờ… anh ta lại mở ra.”

“Thiên phú loại thứ hai, còn có hiệu quả như vậy….”

“Ôi trời ơi???”

Tất cả các diễn viên ở đây đều hiểu điều này có nghĩa là gì ―― Tạ Tinh Lan có thiên phú cực phẩm, hiệu quả thiên phú gần như biến thái.

Sắc mặt mọi người tái nhợt, nghĩ lại mà sợ hãi, đồng thời cảm thấy thật may mắn, nếu ban nãy họ mà động thủ, có lẽ bây giờ người nằm ở đó chảy máu chính là bọn họ.

Mấy diễn viên cũ hơn ba ngàn chưa đến năm ngàn điểm bọn họ không hẹn mà cùng nhìn về phía Tạ Trì và Tạ Tinh Lan, trong mắt lặng lẽ ánh lên tia nhìn sợ hãi từ đáy lòng.

【Thiên phú này, còn biến thái hơn cả Thẩm Dật…】

【Mà không, mọi người không cảm thấy xác suất phát động rất thấp à? Tạ Trì phải hủy buff may mắn mới có thể phát động được.】

【Nếu có thể phát động bình thường… không dám nghĩ..】

【Phát động xác suất có thấp thì cũng là xác suất, thiên phú này là quả bom hẹn giờ, sau này còn ai dám gây sự với Tạ Tinh Lan nữa??】

【Theo dõi theo dõi! Anh Lan ngầu quá, Trì cưng ngầu quá huhuhuhu】

【Đi săn thất bại sẽ phản phệ, có phải nói, anh Lan mở thiên phú ra, nhất định sẽ thấy máu không?】

【Móa ơi, bá đạo quá!!】

【Tạ Trì mất khả năng chiến đấu, thím không thấy chuyện này rất trùng hợp à? Bộ phim này tự nhiên có một đại ca vũ lực mạnh mẽ không ai biết, mà Tạ Trì rất có thể là người đa nhân cách..】

【Trời má?! Không thể nào!! Không không không, thím đừng đùa, Trì cưng và Tinh Tinh là một cặp mà, nếu nghĩ theo hướng của thím, chẳng phải hai người họ…..】

【Không không không không thể nào!】

【Móa ơi em không dám nghĩ nữa, không thể nào!! Chuyện này.. chuyện này quá kỳ dị, rõ ràng hai người họ mới quen nhau, chúng ta còn chứng kiến tình yêu của họ nữa! Em không tin đâu! Em không nghe em không nghe! Trì cưng sẽ không lừa mami đâu!!】

【Nếu như vậy thật thì thú vị vãi nồi ra còn gì haha】

【Giờ em không dám nghĩ cái gì luôn á (tê liệt ngã xuống)】

【Vấn đề là nếu hai người này là một, nghĩ thôi đã thấy sợ rồi á, tách ra thì mỗi người một vẻ mà hợp lại thì mười phân vẹn mười… má ơi】

【Muốn biết có phải hay không cũng dễ thôi mà, đợi hết phim chúng ta xem bảng xếp hạng tổng hợp, nếu đến cái này còn không nhìn ra, chúng ta tìm các bộ phim cũ của Tạ Tinh Lan là được rồi, đã là diễn viên có thiên phú rồi, kiểu gì cũng phải có mấy ngàn điểm tích lũy, nhất định có phim từng đóng rồi.】

【Em còn phát hiện ra một chi tiết nữa! Kiếm thức của Tạ Trì trong “Người yêu cương thi” giống hệt với Tạ Tinh Lan trong “Địa ngục người sống”! Em siêu thích đoạn đánh nhau trước đó luôn, còn biên tập lại nữa, bây giờ nghĩ kỹ lại…】

【Trời đựu….】

【Lượng tin tức lớn quá! Khoan đã, có khi nào trong “Người yêu cương thi”, Tinh Tinh vì thích Trì Trì, muốn bảo vệ Trì Trì, nên mới lập tức khiến bát quái bùng lửa không?!】

【Hồi trước Trì cưng cứ thi thoảng lại cười một cách khó hiểu! Aaaaaaaaaaaa】

【Hình mẫu lý tưởng của Trì Trì!】

【Mấy người đừng nóng vội! Ngồi xuống! Chúng ta xem hết phim đi đã.】

….

Năng lượng của Thành Châu bị đánh hết, Tạ Tinh Lan chừa cho hắn hơi thở cuối cùng, bóp lấy cằm hắn, gặng hỏi: “Ai đưa đạo cụ cho cậu?!”

Thành Châu cười gằn một tiếng: “Nói thì anh sẽ tha cho tôi à?”

“Không đâu!” Tạ Tinh Lan khinh thường việc nói dối, Thành Châu cũng không phải kẻ ngu, căn bản sẽ không tin.

Thành Châu liếc mắt nhìn Tạ Trì đi tới, cười một cách khó hiểu: “Anh qua đây, tôi nói cho anh biết.”

Tạ Trì hờ hững liếc mắt nhìn hắn, anh ngồi xổm xuống.

Thành Châu ghé vào bên tai Tạ Trì, dùng âm lượng chỉ hai người mới có thể nghe thấy được từ tốn nói: “Người phản bội tổ chức đều chết không yên.”

Hắn gợi lại hồi ức u ám của Tạ Trì, Tạ Trì sa sầm mặt xuống.

Thành Châu bật cười, trong nụ cười ẩn chứa sự ác ý: “Anh sẽ biết sớm thôi, lực lượng pet mạnh mẽ, tôi.. chỉ là hàng thấp kém nhất trong đó.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro