CHƯƠNG 2: SAU BÓNG TỐI

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vài giờ trôi qua, cánh cửa phòng Sabo mở toang.

Sabo không nói gì khi Luffy bước vào phòng và lên giường, trên tay đầy đủ gối cùng mền.

Trên chiếc giường đôi, họ vẫn cách nhau, Sabo đặt cuốn sách của mình xuống nhìn sang Luffy người đang quay mặt về phía tường, lưng đối mặt với anh. Khi Sabo cảm thấy mình đang nhìn chằm chằm vào gáy Luffy, anh vội vàng chuyển hướng ánh mắt.

. "... Luffy ... Anh đã nói với em chúc ngủ ngon rồi mà đúng không, hmm?".

Lúc này, Luffy cuối cùng cũng quay lại đối mặt với Sabo. "Em muốn ngủ với anh ... Sabo," Luffy nói với giọng đầy bướng bỉnh và trẻ con.
"Luffy, em không thể, em cần phải tập quen với điều đó. Quay về phòng đi, được không?" anh cố gắng kiềm nén giọng mình hết sức có thể dù vậy sự bực dọc hiện rõ trên mặt khiến cho một người ngu ngốc như luffy cũng nhận thấy.
Ngay sau đó những giọt nước mắt của Luffy đã chảy dài trên đôi má phúng phính. Đôi mắt đẫm lệ long lanh đầy mê hoặc, nó giống như một con đập nước vỡ toan sau những ngày tháng chịu đựng. Mặc dù khá tội lỗi nhưng Sabo đã nghĩ nó thật dễ thương.
"Luffy ...?" Giọng Sabo khản đặc, gương mặt anh trông khá u ám.
"A...A... Ace cũng nói điều tương tự" luffy nức nở, không khó để nhận ra sự ủy khuất lẫn lên án hiện rõ trên từng biểu cảm gương mặt của cậu bé.
"Rằng chúng ta không phải là những đứa trẻ, mọi thứ không thể giống trước đây, Sabo và Ace sẽ không ... tắm cùng em, hoặc ngủ với em ... các anh sẽ không chia sẻ kem với em, anh và Ace sẽ không vật lộn với em... Bất cứ khi nào em hỏi, các anh đều nói 'không".
Sabo thực sự khao khát được ôm Luffy khi thằng bé khóc lóc, lộn xộn lau đi những giọt nước mắt sẽ thấm vào tấm dra giường của mình. Nhưng Sabo nghĩ tốt hơn hết là không làm vậy. Thay vào đó, anh vuốt tóc Luffy.
Có một thực tế là cả năm vừa qua, cả anh và Ace đều chủ động tránh những yêu cầu thân mật hơn của Luffy. Nguyên nhân của những việc này do Luffy là một cậu bé hoàn toàn ngây thơ, người không thể tưởng tượng được bất kỳ thứ gì như động cơ thầm kín, sau những tháng ngày chối bỏ cảm giác của mình. Cuối cùng họ đã thừa nhận những ham muốn không trong sạch mà họ cảm thấy đối với em trai của họ, và đã cố gắng hết sức để ngăn chặn bất kỳ 'sự cố'nào.
"Em muốn!" Luffy lặp lại. Cuối cùng cậu bé cũng nhìn lên Sabo.
" Các anh có ghét em không?" Luffy giương khuôn mặt đỏ lên vì khóc cùng khuôn giọng nức nở.
Sabo đã hoàn toàn mất hết lý trí sau những hành động của bé con . Anh ôm lấy Luffy.
Sabo không thể tàn nhẫn cho phép bản thân làm tổn thương người quý giá nhất của mình khiến cậu hiểu lầm là anh không thích cậu, dù chỉ một chút.
"Luffy, em nên biết là không phải thế!" Luffy ôm chầm lấy Sabo.Mà không biết rằng nguy hiểm đang gần kề.
"Chỉ là ... Nếu bọn anh làm những điều đó với em bây giờ, thì anh không chắc anh và Ace có làm điều gì đó ... tệ ... cho em hay không" Sabo tỏ ra đau khổ.
Luffy ngọ nguậy, để có thể nhìn lên Sabo."Tệ?"
Sabo nhìn chằm chằm vào Luffy. Anh nhìn đôi mắt nâu tuyệt vời của bé con. Mũi bé con hồng, nghẹt lại. Đôi môi run rẩy của bảo bối làm Sabo cảm thấy khát, vô tình Luffy đã phô bày nét dâm đãng, mị hoặc của bản thân, và cái cổ thon chỉ cần một bàn tay đã có thể ôm gọn.Sabo đã hoàn toàn mất kiểm soát."... Ừ tệ ..." Khi nói điều này, Sabo đã tiếp cận khuôn mặt của Luffy.Anh hôn Luffy.Sabo quyết định không quan tâm nữa.
Anh tách lưỡi của Luffy ra , để anh có thể tiến vào và hút lấy tất cả mật ngọt. Một sợi chỉ bạc rơi xuống cằm của anh và bé con, kéo dài và đáp xuống quần áo của họ.
"Ưmmm ....ah~a" Luffy không chắc chắn về những gì đang xảy ra, tuy nhiên, ít nhất cậu bé cũng biết rằng đây là một nụ hôn. Sabo nắm chặt hai tay của bản thân để không làm bé con của mình sợ hãi.Anh liếc mắt, mỉm cười một chút khi thấy Luffy cũng đã nhắm mắt lại, mặc dù lông mày bé cưng nhíu lại một cách khó chịu.
"... Chịu đựng anh đi, bảo bối" Sabo lẩm bẩm, anh buông tha cho đôi môi của Luffy, thay vào đó là tiến về phía cổ và anh để lại một số dấu hôn trên cái cổ cao cao lúc nào cũng gọi mời anh tới thưởng thức.
"Aah, ưm .....a..... S-Sabo ..."
Sabo cố định cơ thể bé con theo cách đẩy cậu nằm xuống; Sabo vói bàn tay rảnh rỗi của mình lên phía trên và chui vào bên trong áo ngủ của Luffy, ngay lập tức cậu bé cảm thấy rùng mình, khi bàn tay cứ đang chạy dọc cơ thể.
Sabo đẩy đùi vào giữa hai chân của cậu nhóc
"..Aa..ưm.... nn..không .... aa .." Luffy cố gắng đẩy chân Sabo ra bằng cách oằn mình, nhưng điều này là vô ích. Sabo cắn môi Luffy và hôn cậu bé một cách đầy chiếm đoạt. Thật bất ngờ, cánh cửa phòng vốn đã bị đóng sầm lại giờ bất ngờ mở ra một vật thể sau đó được phóng tới sau gáy Sabo. Một thanh kẹo sô-cô-la caramel.
"Này! Sabo! Thời tiết thế nào?
.................... Ace đứng hình một vài giây cho những gì xảy đến trước mắt, và thét lên ngay sau đó.
"CẬU ĐANG LÀM CÁI QUÁI GÌ VẬY !!"
"Chết tiệt là Ace" Sabo tiếc nuối nghĩ trước khi buông luffy ra.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#asl