End

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Annyeongz feat IVE
Warning: có chứa cảnh 18+, cân nhắc trước khi đọc.
Author: tanked34
Truyện dịch chui chưa xin phép tác giả.
Đây là fanfic, nên mọi việc diễn ra trong fic đều là tưởng tượng. Vui lòng không công kích cá nhân nào hoặc bình luận khiếm nhã.

Summary:

Gaeul, Rei và Liz đã thề bảo vệ sự trong sáng của Leeseo khỏi những hoạt động nghệ thuật và thủ công liên tục của Yujin và Wonyoung trong ký túc xá của họ. 

____________________________________

Gaeul cảm thấy một hơi thở nhẹ nhàng phả vào mặt mình. Nàng quay người sang phía bên kia giường và kéo chăn lại gần người hơn. Tất cả những gì nàng muốn là được ngủ 8 tiếng và được nghỉ ngơi đầy đủ sau lịch trình dày đặc trong đợt quảng bá Love Dive. Không phải là nàng đang phàn nàn về những cơ hội mà nhóm đã nhận được. Trên thực tế, tất cả các thành viên của IVE đều vui mừng vì được mọi người đón nhận nồng nhiệt như thế nào. Họ là những ngôi sao đang lên trong thế hệ của mình và họ chỉ mới bắt đầu.

Và để làm tốt công việc của mình, Gaeul phải tự chăm sóc bản thân đúng cách. Nhưng tiếng thở dồn dập mà Gaeul nghe thấy khiến nàng không thể ngủ được. Với trái tim nặng trĩu, Gaeul mở mắt ra và bị đánh thức bởi maknae Leeseo, đang nhìn chằm chằm vào nàng khi nàng đang ngủ.

"WHAT THE HE--"

Leeseo bịt miệng Gaeul bằng cả hai tay nhanh nhất có thể. Em không muốn làm phiền Rei, người đang ngủ yên bình trên giường. Gaeul cố gắng giữ bình tĩnh sau khi Leeseo làm nàng hoảng sợ.

Nàng bỏ tay Leeseo ra khỏi miệng và hít một hơi thật sâu. Hai người họ lén nhìn giường Rei để kiểm tra. Rei vẫn đang ngủ ngon lành. Gaeul và Leeseo thở phào nhẹ nhõm.

"Có chuyện gì vậy Leeseo?" Gaeul thì thầm.

"Em đang gặp ác mộng hay gì đó hả?" Leeseo lắc đầu khi hai tay em bồn chồn phía sau.

"Không, unnie... em chỉ.. uhhh.."

"Có chuyện gì sao?"

Mặt Leeseo đỏ bừng, em ngồi xuống mép giường của Gaeul.

"Em đang định uống chút nước trong bếp thì nghe thấy tiếng động lạ ở đó. Em hơi sợ không dám quay lại.. Thế nên... "

"Được rồi, chị sẽ đi cùng em." Gaeul tinh nghịch nhéo má maknae.

"Nhưng lần sau đừng có thở vào mặt chị như thể em là Freddy Kreuger hay gì đó nhé"

"Freddy là ai ạ?"

Leeseo nhăn trán không hiểu gì.

"Oh, em còn quá bé, Leeseo."

~~~

Người lớn nhất và người trẻ nhất đi về phía căn bếp đắt tiền của ký túc xá. Thông thường, các tân binh sẽ ở trong những ký túc xá tồi tàn với điều hòa không khí kém và những chiếc giường ọp ẹp, nhưng họ là IVE. Nơi này đủ rộng để sáu cô gái tuổi teen sống cùng nhau.

"Unnie, chị có nghĩ ở đây có chuột không?" Leeseo hỏi, nắm lấy gấu quần của Gaeul.

"Chúng ta có thể không nói về chuyện này được không?" Gaeul nuốt cục nghẹn trong cổ họng.

Nguồn sáng duy nhất của họ là chiếc đèn pin trên điện thoại của Gaeul. Họ quyết định không mở đèn vì có thể đánh thức quản lý đang ở cùng họ trong ký túc xá.

"Chị xem rất nhiều phim kinh dị, và chị không phiền về việc em đánh thức chị vào nửa đêm vì sợ đi uống nước, nhưng lũ chuột là thứ chị sợ nhất đấy, Leeseo."

"Em xin lỗi." Leeseo nắm lấy cánh tay của Gaeul.

"Em chưa kể với chị điều này, unnie, nhưng em cũng nghe thấy những tiếng động lạ từ trong bếp. Giọng nói đó nghe như đang khóc và..."

"Suỵt!" Gaeul bảo cô gái trẻ im lặng. Sẽ chỉ mất mười bước trước khi hai người họ có thể đạt được ý định của mình. Nhưng Gaeul đang nheo mắt để kiểm tra xem nàng có nhìn đúng không nên đã giấu Leeseo phía sau nàng.

Tim Gaeul gần như rớt xuống khi nhận ra có hai người cũng thức như họ vào cái giờ vô duyên này. Wonyoung, ngồi trên quầy bếp, mở hết cúc áo ngủ trong khi người còn lại, Yujin, người đang giữ mép quầy, vùi mặt vào ngực Wonyoung.

"Yujin unnie... Cảm giác thật tuyệt... Chị đang liếm em như một đứa trẻ vậy..."

"Wonyoung... nhỏ giọng thôi."

"Ahhh, unnie.. đừng cắn mạnh thế.. ahh. "

Đầu Gaeul quay cuồng, nàng ngay lập tức muốn quay mặt vào bồn cầu và nôn mửa, nhưng trách nhiệm của nàng với tư cách là thành viên lớn tuổi nhất của IVE. Gaeul che đôi mắt ngây thơ của Leeseo và kéo em về phòng.

"Unnie, đó là gì vậy?" Leeseo hỏi.

"Em không nghĩ đó là chuột đâu. Giọng nói đó rất quen và..."

Gaeul ước gì Yujin và Wonyoung cứ việc về phòng đi. Nàng biết Yujin và Wonyoung rất thận trọng khi để người khác biết bản chất thực sự của mối quan hệ của họ. Họ rất giỏi che giấu điều đó, nhưng con người không hoàn hảo, vâng, ngay cả Jang Wonyoung cũng không phải lúc nào cũng hoàn hảo. Đôi khi Yujin và Wonyoung không thể kìm nén được tình cảm và khao khát dành cho nhau. Và Gaeul hiểu điều đó. Năm cô gái giống như những đứa em gái của nàng.

Nhưng dù tôn trọng mối quan hệ của Yujin và Wonyoung, Gaeul phải bảo vệ sự ngây thơ của Leeseo bằng mọi giá. Gaeul sẽ làm bất cứ điều gì cần thiết để bảo vệ quan điểm trẻ thơ của Leeseo về thế giới, ngay cả khi điều đó có nghĩa là phải ngồi lại với hai Xử Nữ bướng bỉnh.

Thói quen quan hệ tình dục ở mọi ngóc ngách trong ký túc xá của Wonyoung và Yujin đã trở thành một vấn đề lớn đối với các cô gái IVE. Họ biết rằng hai người họ sẽ không mạo hiểm để mối quan hệ bí mật của họ bị lộ, nhưng mối quan tâm của Gaeul, Rei và Liz là làm thế nào họ có thể bảo vệ Leeseo khỏi bị phơi bày trước cuộc phiêu lưu tình dục của Wonyoung và Yujin tại ký túc xá của họ.

~~~

Rei và Yujin cùng nhau đến phòng gym để rèn luyện sức khỏe. Cả hai vừa chạy trên máy chạy bộ vừa xem một bộ phim truyền hình Hàn Quốc ăn khách mà họ yêu thích.

Là thần tượng, họ luôn được mong đợi phải trông thật hoàn hảo và sẵn sàng trước máy ảnh. Họ thực hiện nghiêm túc quy trình chăm sóc da của mình, đặc biệt là khi Wonyoung, Yujin và Rei đã trở thành gương mặt đại diện cho các thương hiệu mỹ phẩm khác nhau.

Nhưng Yujin và Wonyoung lại có ánh sáng khác không phải đến từ việc sử dụng Innisfree hay Dewy tree. Rei đọc ở đâu đó rằng quan hệ tình dục thường xuyên có thể làm tăng lưu lượng máu. Nó cải thiện lưu thông máu, giúp bơm nhiều oxy hơn, làm cho làn da của bạn sáng hơn và giúp đôi môi của bạn trông đầy đặn hơn.

Việc can thiệp vào mối quan hệ của Yujin và Wonyoung không phải là việc của Rei. Ngoài ra, Rei rất vui vì bạn bè của nàng dường như thực sự quý trọng họ. Cô ấy thậm chí còn ủng hộ mối quan hệ của Yujin và Wonyoung, mặc dù âm thầm.

Vấn đề duy nhất là Leeseo thực sự là một cô bé mười bốn tuổi, và ngày tháng trôi qua, Yujin và Wonyoung dường như không quan tâm họ làm việc đó ở đâu trong ký túc xá của mình.

Gaeul, Rei và Liz không muốn ở vị trí phải giải thích tình dục là gì với Leeseo. Đó vẫn là một chủ đề cấm kỵ đối với họ.

"Này, em muốn ăn gì vào bữa trưa?" Yujin hỏi.

Rei vỗ nhẹ vào mặt mình để kéo nàng ra khỏi dòng suy nghĩ. "Bánh gạo cay sẽ rất tuyệt."

Yujin mỉm cười rạng rỡ khi nhắc đến món ăn yêu thích của mình. "Chúng ta hãy ăn tôm và mì ống nữa."

Sau khi chạy trên máy chạy bộ, Yujin và Rei đi đến băng ghế, họ lấy nước từ trong túi ra. Rei nhớ lại tất cả những việc nàng phải làm ngày hôm nay, nhưng tâm trí nàng đang phân vân về lịch trình của mình và phải làm gì với vấn đề liên quan đến hai thành viên của nàng. Không hiểu sao Rei lại cảm thấy mình nhỏ bé khi ở bên Yujin. Rei luôn coi Yujin là một trưởng nhóm đáng tin cậy nhưng cũng là một người bạn trẻ con, luôn cần những lời khen ngợi để khiến Yujin cảm thấy hài lòng về bản thân. Nhưng sau khi biết rằng Yujin có nhiều kinh nghiệm hơn vẻ ngoài của mình, Rei cảm thấy nàng mới là người thiếu sót.

"Này, em có thấy khăn của chị không?"

Yujin hỏi trong khi lục lọi trong túi của mình.

Rei nhún vai. "Không biết, unnie. Lúc nãy chị lấy nó ra khỏi túi phải không?"

"Không." Yujin bĩu môi.

"Chị chỉ muốn lau mồ hôi. Chị thấy nhớp nháp ghê."

"Chị có thể dùng của em—"

"Ồ, chị tìm thấy rồi!"

Đôi mắt Rei rung lên.

Yujin chỉ lấy ra một chiếc nội y từ trong quần thể thao và dùng nó làm khăn lau. Và đó không chỉ là nội y bình thường...

Đó là Miu Miu.

Yujin vẫn không biết rằng thứ cô đang dùng để lau mồ hôi chính là nội y của Wonyoung. Rei có một mâu thuẫn nội tâm, Rei nên nói điều gì đó.

Nhưng Rei đã không làm thế. Rei quá choáng váng để có thể nói được.

~~~

Liz thường xuyên rơi vào những tình huống rất khó xử. Nàng chưa bao giờ là kiểu người vội vàng tìm kiếm kịch tính, cũng không phải là kiểu người sẽ kể cho người khác khi chứng kiến một câu chuyện đáng buôn chuyện.

Liz thích những ngày yên tĩnh và tĩnh lặng hơn. Đó là một trong những niềm vui giản dị trong cuộc sống của nàng. Nhưng đôi khi mọi chuyện không suôn sẻ với Liz. Nàng nghĩ rằng mình sẽ dành cả ngày giống hệt những ngày trước đây, nhưng Liz lại hối hận vì quyết định đi cùng Yujin để luyện giọng. Trước khi đến phòng thu, họ phải đón Wonyoung ở tòa nhà KBS trước. Hôm đó là thứ sáu và Wonyoung có lịch trình tham gia Music Bank. Họ chỉ đợi khoảng mười lăm phút trước khi Wonyoung rời khỏi tòa nhà.

Nhìn quanh chiếc xe tải, Liz nghĩ không gian đó đang bị thu hẹp lại. Nàng không thể thở được. Và nếu nàng có một con dao để cắt đứt bầu không khí dày đặc thì Liz đã làm điều đó sớm hơn.

Liz tự hỏi liệu việc đeo AirPods có giúp nàng thoát khỏi tình huống này hay không. Có lẽ giọng nói ngọt ngào như mật ong của IU sẽ xóa đi sự lúng túng mà nàng cảm thấy, nhưng trong thâm tâm, Liz nghĩ rằng làm như vậy thật là thô lỗ. Ngay cả khi đó không phải việc của nàng thì ít nhất Liz cũng nên quan tâm đến những gì đang xảy ra giữa các thành viên của mình.

Wonyoung, người đang ngồi trước mặt họ, thổi hơi từ miệng và bắt đầu sử dụng điện thoại. Những chiếc móng tay dài của nàng chạm vào màn hình điện thoại vang vọng trong xe, khiến bầu không khí trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết.

"Nếu có vấn đề gì thì chúng ta nên nói ra, Wonyoung." Yujin nói. "Chị không muốn mọi chuyện trở nên khó xử với cả nhóm."

Liz lấy tay che mặt. Nàng muốn nổ tung. "Làm ơn, đừng cãi nhau nữa." Liz cầu xin trong lòng.

"Chị quả là một trưởng nhóm tuyệt vời." Wonyoung chế giễu, sự chú ý của nàng vẫn dán chặt vào điện thoại. "Em cũng muốn điều tốt nhất cho nhóm của chúng ta, nhưng em không biết phải cảm thấy thế nào nếu điều đó cũng khiến em phải trả giá bằng việc tức giận vì điều mà chị đã làm." Yujin cau mày trước câu trả lời của Wonyoung.

"Nghe này, chị không hiểu em đang nói về điều gì. Chị tưởng em tức giận vì chị từ chối lời đề nghị cùng nhau đến cửa hàng tiện lợi của em"

"Quên đi. Không sao đâu." Wonyoung ném điện thoại vào đâu đó trên ghế.

"Quản lý-nim, em sẽ chợp mắt một chút. Nếu chúng ta đến nơi, hãy đánh thức em dậy."

"Okay." Quản lí trả lời trước khi nhìn các cô gái qua gương chiếu hậu. Chị biết rằng việc quản lý một nhóm nhạc thần tượng ngôi sao đang lên sẽ là một thách thức đối với sự nghiệp của chị. Màn ra mắt của IVE đã vượt quá sự mong đợi của công ty và mọi người, và giờ họ đã thực sự đạt được thành công lớn. Người quản lý biết rằng chị phải chăm sóc các cô gái như thể chúng là con của chị.

Thông thường, nếu các thành viên trong cùng một nhóm xảy ra xung đột, quản lý sẽ phải can thiệp để giải quyết mọi chuyện dù đó không phải việc của họ. Chị có thể đứng ra làm trung gian giữa Yujin và Wonyoung trong cuộc đối đầu của họ trước đó, nhưng chị nghĩ rằng tốt nhất là nên để Wonyoung tự mình lên tiếng mà không khiến chị lo lắng rằng Wonyoung có thể tỏ ra thiếu chuyên nghiệp khi thể hiện những cảm xúc của con người như sự thất vọng.

~~~

Đúng như dự đoán, khoảng thời gian họ ở phòng thu âm là địa ngục trần gian đối với Liz. Giá như Liz là người tạo bầu không khí như Leeseo hay Rei, người có tài ăn nói, hay thậm chí là Gaeul, người biết cách đối xử với Yujin và Wonyoung thì nàng đã có thể khiến tình hình trở nên tốt hơn.

Cuối cùng khi họ đến bãi đậu xe của tòa nhà, Wonyoung lao ra khỏi xe nhanh nhất có thể trong khi Yujin theo sau ngay sau đó. Liz nhận thấy Wonyoung đã để điện thoại trên ghế nên nàng đã lấy nó và cho vào túi xách trước khi rời khỏi xe.

Đúng như dự đoán, Wonyoung nhốt mình trong phòng trong khi Yujin xin phép vào giữa bữa tối để nói chuyện với Quản lý về lịch trình ngày mai của họ.

Trước khi Liz có thể ngủ được, nàng nhớ ra rằng mình phải trả lại điện thoại cho Wonyoung. Liz chậm rãi bước đến trước cửa và gõ cửa. Liz nhận ra cánh cửa không có khoá nên từ từ đẩy cửa để nhìn vào phòng Wonyoung.

"Chị xin lỗi, Wonyoung. Chị sẽ không tái phạm nữa."

"Hứa?"

"Dạ"

"Nếu chị còn như thế nữa, em sẽ rất tức giận."

"Chị biết, chị xin lỗi. "

Liz bịt miệng lại để ngăn tiếng hét sắp phát ra. Bản năng mách bảo nàng hãy đóng cửa nhẹ nhất có thể để ngăn các thành viên khác không nhìn thấy những hành động tục tĩu mà Yujin và Wonyoung đang làm với nhau.

Liz cố gắng hết sức để đóng cửa phòng Wonyoung mà không gây ra bất kỳ tiếng động nào và đi thẳng về phía phòng mình. Liz bắt đầu đấm và đá vào không khí để giải tỏa cảm giác khó chịu mà nàng cảm thấy khi nhìn thấy Wonyoung đang nghiến răng và ngồi trên đùi Yujin trong khi Wonyoung không mặc gì ngoài chiếc áo choàng tắm.

Liz cảm thấy muốn tẩy mắt mình. Nàng muốn xóa đi hình ảnh các thành viên của mình làm điều đó. Nàng tự hỏi liệu đây có phải là cảm giác của những đứa trẻ khi chúng nhìn thấy bố mẹ chúng đang quan hệ tình dục hay không.

Trước khi Liz đi ngủ và buộc mình phải quên đi tất cả những gì mình đã thấy, nàng quyết định ngày mai sẽ trả lại điện thoại cho Wonyoung. Nhìn bề ngoài thì Wonyoung sẽ không phiền lòng khi không sử dụng điện thoại cả đêm đâu ha.

~~~

Wonyoung tưởng nàng đã khóa cửa nhưng lại không thấy người đã làm việc đó thay mình. Nàng quá mải mê đu đưa eo qua lại trên đùi Yujin, khiến một phần bộ đồ của Yujin ướt đẫm, và sự chú ý của Yujin chỉ tập trung vào nàng.

Trở thành một người chuyên nghiệp là chuyên môn của Wonyoung khi còn là một thần tượng. Nàng có sự hiểu biết sâu sắc về cách thức hoạt động của ngành. Có rất nhiều quy tắc nàng phải tuân theo và những hạn chế mà nàng thậm chí không dám thử. Ngay từ nhỏ Wonyoung đã biết cách thu hút sự quan tâm của công chúng và giờ đây khi mọi ánh mắt đều đổ dồn vào nàng, Wonyoung phải nỗ lực gấp đôi để đạt được những cột mốc mới trong sự nghiệp.

Nàng và Yujin luôn ở bên nhau khi đối mặt với những tình huống khó khăn nhất và đạt được những thành tựu lớn nhất trong cuộc đời. Và trong suốt cuộc hành trình của mình, hai cô gái phát hiện ra rằng tình bạn và sự tôn trọng của họ dành cho nhau vượt xa những người bạn bình thường.

Wonyoung chấp nhận tình cảm của nàng dành cho Yujin trước và đủ kiên nhẫn để Yujin dành thời gian tìm hiểu tình cảm của mình.

Việc nhìn thấy Yujin nhảy từ người này sang người khác đã thử thách lòng trung thành của Wonyoung đối với tình cảm của nàng, nhưng nàng luôn biết rằng Yujin sẽ quay lại.

Trong số tất cả mọi người trên thế giới, Yujin và Wonyoung là người hiểu nhau nhất.

Nhưng có những lúc Wonyoung muốn để trái tim nàng quyết định thay nàng. Nàng muốn lao vào vòng tay Yujin, hôn cô và ở bên cô, nhưng nàng không muốn tạo gánh nặng cho Yujin với những nhu cầu của mình, đặc biệt là khi Yujin trở thành trưởng nhóm của IVE.

Cuộc tranh cãi của họ bắt nguồn từ việc Wonyoung cảm thấy mệt mỏi khi phải che giấu mối quan hệ của mình trước con mắt của nhiều người. Đôi khi nàng chỉ muốn Yujin đặt nàng lên hàng đầu. Wonyoung cũng cần được nhắc nhở thường xuyên rằng Yujin yêu nàng vì một số điều quan trọng trong cuộc sống của họ.

"Em xinh quá." Đôi bàn tay vụng về của Yujin cởi áo choàng tắm của Wonyoung ra. Cô ném nó xuống đất trong khi tay cô ôm trọn lấy ngực Wonyoung. Cô mút làn da mềm mại trên cổ Wonyoung trong khi xoắn núm vú giữa các ngón tay của mình.

"Ahh, unnie..." Wonyoung rên rỉ. Lần này nàng vòng tay qua vai Yujin và di chuyển hông một cách chậm rãi. Nàng đang cọ xát cơ thể mình lên đùi Yujin, khiến nước ép chảy ra giữa hai đùi nàng.

"Chị muốn, Wonyoung." Yujin vùi mặt vào ngực Wonyoung và mút ngực của nàng như một đứa trẻ. Cô phát điên vì mùi của Wonyoung.

"Unnie... uhh.. chị có yêu em không?" Wonyoung ôm đầu Yujin. Mặt nàng đỏ bừng vì phấn khích.

"Nói với em là chị yêu em đi.. uhh.. Yujin unnie.." Tiếng rên rỉ và cầu xin của Wonyoung như âm nhạc lọt vào tai Yujin. Không có gì tuyệt vời hơn việc Wonyoung đang rất cần Yujin.

"Chị yêu em, Wonyoung...em là của chị.. uhh."

Một giọt nước mắt trào ra từ mắt Wonyoung. Nàng cần phải nghe điều đó nhiều hơn. Thật vui khi biết rằng Yujin yêu nàng. Wonyoung túm tóc Yujin và kéo cô ra khỏi cơ thể nàng.

"Chúng ta thử tư thế này đi, unnie."

Wonyoung đẩy Yujin xuống giường. Yujin nuốt nước bọt trước ánh mắt lấp lánh của Wonyoung, nàng nhìn xuống cô như thể cô là con mồi. Wonyoung tiến lên phía trên mặt Yujin và ngồi lên đó. Nàng nắm tay Yujin khi khoái cảm bao trùm cơ thể nàng.

"Ăn em đi." Wonyoung ra lệnh.

Yujin nhìn thấy môi dưới của Wonyoung chĩa thẳng vào mặt cô. Mùi hương đã thôi miên Yujin, và được dẫn dắt bởi ham muốn và sự vâng lời Wonyoung, cô thèm khát liếm những nếp gấp của Wonyoung, thưởng thức nước ép trong của nàng.

Wonyoung sắp ngất đi vì cách Yujin liếm nàng. Chiếc lưỡi của cô gái lớn hơn dài và cứng, thâm nhập vào bên trong nàng một cách hoàn hảo. Có những lúc Wonyoung vượt lên trước và ngồi lên mũi Yujin để kích thích.

"Unnie... cảm giác thật tuyệt.. uhh.. em cần chị ăn em nhiều hơn thế này."

Để đáp lại lời khen ngợi của Wonyoung, cô tăng gấp đôi tốc độ ăn âm hộ của Wonyoung. Yujin có đầu óc đơn điệu và mục tiêu của cô là làm hài lòng bạn gái mình.

"Từ từ... uhh.. Yujin, miệng chị ấm quá.. uhh.. ahh. " Wonyoung trợn mắt sung sướng.

"Em ra đây, unnie.." Và cứ như thế, Wonyoung với một cảm giác hưng phấn mà nàng chỉ có được khi ở bên Yujin.

Yujin ôm chặt Wonyoung vào lòng, hôn nhẹ lên trán nàng, hai người ôm nhau ngủ.

~~~

Gaeul đã tập hợp các cô gái IVE trong phòng khách để thảo luận quan trọng. Nàng nhìn cả Yujin và Wonyoung đang ngồi ở hai đầu ghế sofa. Rei và Liz đang đứng cạnh Gaeul, khoanh tay và nâng cằm.

Yujin gãi gãi chóp mũi. Các thành viên của cô đang hành động kỳ lạ.

"Chuyện này là sao?"

Wonyoung chun mũi như một con thỏ khi ăn dâu tây.

"Wonyoung, cậu có thể nghiêm túc với chuyện này được không?" Liz thở dài.

"Được thôi!" Wonyoung tranh luận và nhai trái dâu của nàng. "Mọi người đã yêu cầu mình phải dậy sớm vì việc này, nên dù có nói gì thì cũng tốt thôi."

"Chà, nhìn thời gian đi! Chị cần phải đi tập" Yujin định rời khỏi chỗ ngồi, nhưng Rei đã bắt kịp kế hoạch của cô và kéo cô trở lại ghế sofa.

"Nghe này, Yujin và Wonyoung... "Gaeul bắt đầu. "Ở đây chúng ta đều là người lớn cả..."

"Không, em không." Liz phản đối.

"Ừ, chị già rồi, unnie." Wonyoung chen vào.

"HAHA HAG!" Yujin bật cười.

"Làm ơn!" Rei can thiệp, khiến các cô gái im lặng. "Để im cho bà già nói."

"Buồn cười quá." Gaeul trợn mắt. "Như chị đã nói, chị cần hai em ngừng làm nghệ thuật và thủ công ở mọi ngóc ngách của ký túc xá này. Điều đó sẽ làm phiền bọn chị và Leeseo có thể thấy hai em đang làm nghệ thuật và thủ công."

Yujin vùi mặt vào gối và hét lên. Tai cô đỏ bừng và cô cảm thấy muốn chết. Cô đã thất bại trong vai trò trưởng nhóm.

"Yujin unnie. Chị vẫn ở lại đây à?" Rei vỗ nhẹ vào vai trưởng nhóm.

Mặt khác, Wonyoung trông có vẻ không hề bối rối. Liz tự hỏi phải mất bao lâu thì Wonyoung mới ăn xong quả dâu tây. Wonyoung đã ăn nó từ sáng nay rồi.

"Chị biết bọn chị không có nhiệm vụ phải nói với các em về cách thức và thời điểm các em nên biểu diễn nghệ thuật và thủ công. Chị thực sự ủng hộ hai em, nhưng hãy kín đáo hơn nhé?" Gaeul chắp hai tay vào nhau.

"Tại sao chị lại bảo Yujin unnie và Wonyoung unnie ngừng làm nghệ thuật và thủ công?"

Các cô gái IVE hét lên khi Leeseo xuất hiện trong phòng khách. Leeseo vừa đi học về và họ không nhận ra sự hiện diện của em cho đến khi em lên tiếng.

"Không, Leeseo." Rei lắc đầu.

"Bọn chị không yêu cầu hai người ngừng làm nghệ thuật và thủ công. Bọn chị chỉ muốn Yujin unnie và Wonyoungie làm việc đó đừng thường xuyên thôi.."

"Tại sao họ không thể làm nghệ thuật và thủ công thường xuyên? Đó là lựa chọn của họ mà." Leeseo bối rối. Wonyoung bật cười trước câu trả lời của Leeseo.

"Chúng ta là thần tượng. Việc làm nghệ thuật và thủ công bị cấm" Liz nói. "Quản lý-nim sẽ giết chúng ta!"

"Cấm những hoạt động nghệ thuật và thủ công sao?!"  Leeseo há hốc mồm. Em trở thành thần tượng từ khi còn nhỏ và không quen thuộc với tất cả những điều nên và không nên làm trong thế giới thần tượng, nhưng đây là lần đầu tiên Leeseo nghe nói rằng làm nghệ thuật và thủ công là bị cấm.

Ngành công nghiệp K-pop thật khó hiểu.

Gaeul kéo Leeseo vào lòng, bản năng làm mẹ của nàng chợt trỗi dậy. Leeseo còn quá nhỏ và ngây thơ để hiểu bất cứ điều gì, và nhiệm vụ của Gaeul là bảo vệ sự ngây thơ đó.

"Đó là vì lợi ích của em, Leeseo. Chị làm điều này để bảo vệ em."

Yujin đã chịu đựng đủ những trò tai quái của họ và quyết định rằng cô phải chấm dứt chuyện này. "Được rồi, đủ rồi! Em hiểu rồi! Ở đây không còn đồ thủ công mỹ nghệ gì nữa!"

"Chị nghiêm túc đấy à?" Wonyoung quay lại, trông nàng có vẻ khó chịu.

Yujin cảm thấy ớn lạnh chạy dọc sống lưng. "Chúng ta hãy nói chuyện này sau nhé, Wony."

"Được thôi." Wonyoung bĩu môi. "Vào phòng em trước khi đi ngủ."

Gaeul khuỵu xuống. Yujin và Wonyoung là kẻ thất bại. "Chỉ cần giữ im lặng, hiểu không?"

Wonyoung cuối cùng cũng ăn xong quả dâu tây và kéo Leeseo ngồi cạnh nàng. "Em biết không? Vì Leeseo vừa mới về nên chúng ta gọi đồ ăn ngon nhé!"

Rei và Liz reo hò và lấp đầy khoảng trống trên ghế dài. Gaeul cảm thấy nhẹ nhõm đôi chút vì mặc dù cả nhóm đang giải quyết vấn đề một cách mơ hồ nhưng họ vẫn cố gắng nói về nó. Gaeul nghĩ rằng tinh thần đồng đội của cả nhóm đã được cải thiện ngay từ đầu.

"Gaeul unnie sẽ trả tiền!" Yujin thông báo.

Các thành viên reo hò trong khi Gaeul cảm thấy như mọi nỗ lực của nàng đều vô ích.

______________End______________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro