13. GIỜ KIỂM TRA (4/4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày kiểm tra cuối cùng đã đến . Mọi người lớp E đã cố gắng học nát óc , bây giờ trong đầu họ cố gắng có thể vượt đc bài kiểm tra . Người giám sát của trường cũng đã đến . Xung quanh lớp E bao phủ sự hồi hộp , lo lắng  

- Các em lớp E không được gian lận gì đâu nhé. Vì tôi đang theo dõi các em rấtttt là kĩ đó nha.

Lão già giám thị gõ ngón tay lên bàn phát ra tiếng " cộc, cộc" nghe đến khó chịu. Rõ ràng là lão ta cố tình khiến mọi người không thể tập trung được đây mà.

Sakura ức chế nhìn ông thầy giám thị rồi lại ngán ngẩm nhìn bài kiểm tra của mình. Đối với cô, Bài kiểm tra thi thố này chỉ là thứ bỏ đi . Nó không khiến cô quan tâm cho lắm .Năm 6 tuổi, cô đã hoàn thành chương trình đại học và được du học bên ở nước ngoài. Nhưng vấn đề là tên hiệu trưởng đó đang cố làm khó lớp E đây mà. Chỉ là một bài kiểm tra giữa kì nhưng trình độ lại lên đến bài kiểm tra đại học. Sakura cầm xấp bài kiểm tra lên nộp với ánh mắt ngạc nhiên và thán phục của mọi người. Lão ta cứ nghĩ cô không làm bài được nên lên giọng: 

- Ha ha. Em chắc chứ? Nộp rồi không lấy lại được đâu đấy.- lão ta cười nham nhở vào cô

Cô chỉ mỉm cười rồi bỏ đi, đồng thời tỏa sát khí rồi nhìn ông thầy đó lần cuối với ánh mắt đỏ huyết. Đối với lớp E, cái sát khí này đã làm bọn họ run rẩy. Còn đối với người thường như ông giám thị, ông ta sợ chết khiếp đến mức té ghế. Có lẽ điều này sẽ làm ông ta ám ảnh trong một thời gian đây.

-------------Ngày thông báo điểm-----------------------

Lớp E im lặng trước kết quả Koro-sensei thông báo. Không khí cả ngọn núi trùng xuống. Điểm thi vừa rồi của lớp E khá tệ nếu không muốn nói là rất tệ. Ngay cả Koro-sensei cũng quay mặt vào tường không nói gì. 

Nagisa Shiota: tổng điểm 315. Hạng 105/ 186

Isogai Yuuma: tổng điểm 367. Hạng 68/ 186

Terasaka Ryouma: tổng điểm 230. Hạng 159/ 186

Koro sensei nhìn những bài kiểm tra và các thành viên lớp E cũng nhìn thầy đầy lo lắng. Họ vẫn nhớ đến lời thầy nói. Koro sensei nói :

- Thầy xin lỗi. Thầy đã đánh giá thấp ngôi trường này. Thầy sẽ chịu trách nhiệm. Thầy không còn mặt mũi nào nhìn các em nữa.

"Phập"

Một con dao nhựa phi lên. Koro sensei bất ngờ nhìn xuống. Đó là Karma.

- Karma-kun ! Đừng làm vậy , bây giờ thầy đang rất buồn đấy - Koro-sensei nói

- Thầy chắc chứ? Kể cả khi thầy nhìn thấy những kết quả này? -Cậu ta nói bông đùa 

 Karma đi lên, ném lên trên bài giáo viên những bài kiểm tra với số điểm tuyệt đối trong sự trầm trồ, ngưỡng mộ của mọi người, cậu ta nói tiếp :

- Họ đúng là đã thay đổi vài câu hỏi nhưng... nó sẽ chẳng là gì so với em. Cậu cũng vậy phải không, Sakura ?

Sakura cũng đi lên, nhưng thay vì ném những tờ kiểm tra lên bàn giáo viên thì cô lại ném thẳng vào mặt của Koro sensei và không hề ngạc nhiên là thầy tránh được. Bằng tốc độ thần sầu, Koro sensei bắt được tất cả và xếp lại gọn gàng : 

- Rất ấn tượng, Sakura-chan, các bài của em đều đạt được điểm tối đa. -Koro trầm trồ nói

-Có thể em cực ghét môn văn . Nhưng nói có người muốn làm khó lớp E , Muốn làm khó những người bạn em thì em chắc chắn sẽ trả gấp đôi bọn họ . - Sakura nói

- Kể cả có đạt điểm cao như vậy nhưng bọn em không có ý định rời khỏi lớp này đâu !- Karma/Sakura đồng thanh - Bởi vì...Ám sát vui hơn nhiều so với việc quay lại lớp ở ngôi trường nhàm chán đó hơn nhiều !!

-Thầy thấy sao? Trong khi mọi người đang cố gắng thì thầy bỏ cuộc. Vậy là sao đây? - Karma nở nụ cười tinh ranh nói -Nhưng mà...em không chấp nhận việc thầy cong đuôi bỏ chạy đâu đấy, Ko...ro..sensei! 

-Hay là thầy nhát gan, sợ bị bọn em giết hả? Vậy đúng là thầy sợ nhỉ?- Sakura trêu chọc korro-sensei 

Meahara nhìn thấy ánh mắt của Sakura vào mình . Cậu dường như hiểu ý của cô , Maehara nói châm chọc :

- Không ngờ Koro sensei cũng có ngày sợ hãi nha? Có cần em gọi mẹ thầy đến không?

Những người khác cũng hùa theo nhập cuộc :

- Đúng vậy nếu sợ thì cứ nói thật với tụi em ngay từ đầu là được. 

- Phải đó. Thầy sợ nên trốn đấy mà.

-Chắc chắn là vậy rồi. Thầy đừng nghĩ tụi em không biết.

- Trời! Sợ thì thầy phải nói chứ? 

-Thầy thiệt là. Thầy phải nói "thầy sợ quá, thầy muốn bỏ chạy'' mới đúng.

- Koro-sensei, thầy thật là yếu đuối.

Mặt ông thầy trở thành màu đỏ trên mặt có vài cái ngã ba, ngã tư hét lên tức giân.

-IM ĐI. ĐỜI NÀO TA LẠI CHẠY TRỐN CHỨ. TA SẼ PÁO CHÙ Ở KÌ THI CUỐI KỲ. CƯỜI CÁI GIỀ? KHÔNG PHẢI MẤY ĐỨA ĐANG BUỒN À?

Cả lớp vui mừng, không chỉ vui vì họ còn có thể tiếp tục ám sát Koro sensei mà họ còn vui vì Koro sensei đã đặt niềm tin vào họ.

--------------------------------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro