Day 4: THE COLOUR RED

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mặt trời dần ló dạng trên bầu trời, ánh sáng vàng rực rỡ chiếu xuống chiến trường đẫm máu tại vương đô vương quốc Clover. Cuộc chiến cuối cùng với Lucius, kẻ thù mạnh mẽ nhất mà họ từng đối mặt, dần đến hồi kết. Trận chiến kéo dài, và giờ đây, những ánh sáng của ngày mới chiếu rọi lên cảnh đổ nát và tan hoang.

Lucius, với quyền năng đáng sợ của mình, đã gây ra những trận tàn phá kinh hoàng. Yuno, người bạn thân của Asta, đã bị thương nặng và không thể tiếp tục chiến đấu. Noelle, dù còn sức lực nhưng rất yếu sau khi vừa chiến thắng Acier, người mẹ quá cố được Lucius hồi sinh với sức mạnh lớn hơn. Mimosa đang dùng ma pháp tối thượng để hồi phục cho Yuno và Noelle, nhưng cô đã bị Lucius tấn công trong lúc đó, Mimosa cũng bị thương nên việc hồi phục bị chậm lại. Các đoàn trưởng, sau khi hạ gục các phân thân và những người được Lucius hồi sinh và ban phát sức mạnh, đều không thể tiếp tục chiến đấu. Mereoleona, sau khi chiến đấu với Moris, đã cố gắng đối đầu với Lucius nhưng bị đánh bại một cách nhanh chóng.

Tất cả hy vọng giờ đây đặt vào Asta. Cơ thể cậu cũng bị thương nặng, máu đỏ thẫm phủ kín cả người và gương mặt, nhưng Asta vẫn đứng vững, vượt qua mọi giới hạn của bản thân.

Trận chiến giữa Asta và Lucius diễn ra ác liệt. Lucius, với sức mạnh của mình, tấn công Asta bằng những đòn phép thuật mạnh mẽ. Những luồng sáng mạnh mẽ bay vút qua không gian, phá hủy mọi thứ chúng chạm vào. Asta, dù bị thương nặng, vẫn né tránh và chống trả với tất cả sức mạnh và ý chí của mình. Thanh kiếm Anti-Magic của cậu phát sáng, đỡ những đòn tấn công từ Lucius.

Lucius cười khẩy, ánh mắt lạnh lùng. "Ngươi nghĩ mình có thể đánh bại ta sao, Asta? Ngươi chỉ là một con người bình thường, không có ma pháp. Dù cho ta không thể nhìn được tương lai mà ngươi xuất hiện nhưng ta vẫn là kẻ mạnh nhất."

Asta không đáp lời, chỉ tập trung vào trận chiến. Cậu biết rằng mình không thể để Lucius tiếp tục tàn phá. Với một tiếng hét vang dội, Asta lao lên, thanh kiếm Anti-Magic trong tay phát sáng rực rỡ. Cậu chém tới, nhưng Lucius né được và phản công ngay lập tức. Một luồng sáng đen tối bay thẳng vào Asta, khiến cậu bị hất văng ra xa, máu chảy ra từ vết thương.

Noelle nhìn thấy cảnh đó, lòng đau như cắt. "Asta!" cô hét lên, nhưng cơ thể cô quá yếu để có thể làm gì.

Asta đứng dậy, lau máu trên mặt. "Ta không cần ma pháp để đánh bại ngươi, Lucius. Ta cũng không quan tâm đến mấy cái tương lai của ngươi. Nhưng ngươi quên mất rồi sao, ta có ma pháp của riêng mình. Và không từ bỏ chính là ma pháp của ta"

Asta và Liebe sau đó tiến vào trạng thái mạnh hơn, sức mạnh và tốc độ của cậu tăng lên đáng kể. Asta lao vào tấn công, để lại trên người Lucius vô số vết thương. Lucius bị bất ngờ bởi sức mạnh mới của Asta và bắt đầu cảm thấy lo lắng. Hắn tấn công liên tục nhưng không thể ngăn cản được Asta.

Trận chiến kéo dài đến khi cả hai đều kiệt sức. Asta, với cơ thể đầy máu và vết thương, vẫn đứng vững. Lucius, dù bị thương nặng, vẫn giữ được vẻ mặt kiêu ngạo, vì ông ta biết rằng Asta sẽ chẳng thế tiếp tục và khi thời gian càng kéo dài thì hắn ta sẽ hồi phục càng nhanh.

Trong khoảnh khắc đó, Asta nghe thấy tiếng nói động viên và tin tưởng từ Noelle. "Asta, cậu có thể làm được! Cố lên Asta, tớ tin cậu!"

Cùng với đó, những hình ảnh của các đồng đội đã ngã xuống hiện lên trong tâm trí Asta, tiếp thêm sức mạnh cho cậu. Với tất cả ý chí và sức mạnh còn lại, Asta tập trung vào thanh kiếm của mình. Anh lao lên lần cuối cùng, tung ra một nhát chém mạnh mẽ, đâm xuyên qua Lucius.

Lucius ngã gục, và cùng với hắn, ma pháp của hắn ta đang dần biến mất. Lucius nhìn vào Asta đang cố gắng bay giữa không trung với đôi cánh ác ma từ Liebe. 

"Ta thua rồi, ngươi quả thực là thứ mà ta không thể nào biết được" Lucius nói với giọng nói nể phục khi dần biết mất, ông ta tan biến khi kháng ma pháp đã khiến ma lực của hắn hoàn toàn bị xóa sổ. Asta và Liebe giải thể sau cú đánh cuối cùng, cả hai rơi tự do xuống mặt đất. Họ mỉm cười, đấm tay vào nhau, không quan tâm mình sẽ đáp đất như thế nào. Không ai còn đủ sức lực để lao tới đỡ lấy họ. Noelle, với sức tàn lực kiệt, cố gắng dùng ma pháp để đón lấy hai người họ nhưng không kịp. May mắn thay, Leviathan đã trở lại hình dạng rồng to lớn của mình, bay tới và đỡ lấy họ thay cho Noelle.

Noelle mỉm cười, lê lết tới chỗ của Asta. Nước mắt rơi nhiều khi cô nhìn thấy những vết thương và màu đỏ của máu trên cơ thể và áo choàng của Asta. Nhưng cô hạnh phúc vì anh vẫn mỉm cười với cô trước khi hoàn toàn bất tỉnh.

Mặt trời đã lên cao, ánh nắng rực rỡ chiếu xuống cảnh tàn phá sau trận chiến. Khói bụi vẫn còn bốc lên từ những tòa nhà bị sập, mùi cháy khét lẹt len lỏi trong không khí. Những tiếng rên rỉ và khóc than vang lên từ những người lính bị thương và những người mất người thân. Đoàn quân vương quốc Clover đã phải trả giá đắt cho chiến thắng này, nhưng họ biết rằng sự hy sinh của mình không hề vô ích.

Noelle, với sức tàn lực kiệt, cố gắng đưa Asta về nơi an toàn với Leviathan. Áo choàng của cô rách tả tơi, máu vẫn chảy từ những vết thương nhưng cô không quan tâm vì vết thương chẳng là gì so với của Asta. Tất cả những gì cô nghĩ đến là Asta, người đã vượt qua giới hạn của mình để bảo vệ tất cả mọi người. Leviathan, trong hình dạng rồng to lớn, cẩn thận hạ cánh và nhẹ nhàng đặt Asta và Liebe xuống đất.

"Chúng ta cần phải đưa anh ấy về nơi an toàn ngay," Noelle nói với Leviathan, giọng đầy lo lắng.

Leviathan gật đầu, chuyển trở lại hình dạng nhỏ gọn hơn của mình và bay lên vai Noelle. "Đi nào, chúng ta không còn nhiều thời gian."

Noelle, với sức mạnh còn lại, dùng ma pháp của mình để tạo ra một bức tường nước bảo vệ xung quanh họ, tránh khỏi những mối nguy hiểm còn lại trên chiến trường. Cô bước đi chậm rãi, mỗi bước đều cảm thấy nặng nề nhưng cô không ngừng lại.

Khi đến được nơi an toàn, Noelle đặt Asta xuống và bắt đầu kiểm tra vết thương của anh. "Asta, cậu phải tỉnh dậy," cô thì thầm, nước mắt rơi trên khuôn mặt.

Mimosa, dù bị thương nhưng vẫn dùng sức mạnh còn lại của mình, tiến tới và bắt đầu sử dụng ma pháp chữa trị. Ánh sáng xanh tỏa ra từ bàn tay cô, lan tỏa và bắt đầu hàn gắn những vết thương trên cơ thể Asta. "Noelle, đừng lo lắng, chúng ta sẽ cứu anh ấy" Mimosa nói.

Nhưng vết thương của Asta quá nặng cộng thêm việc kháng ma pháp trong cơ thể Asta chưa hoàn toàn biết mất, và dù ma pháp chữa trị có mạnh đến đâu, nó cũng cần thời gian. Noelle ngồi cạnh Asta, nắm chặt tay anh. "Asta, cậu không thể bỏ tôi lại," cô thì thầm, đôi mắt đầy quyết tâm.

Thời gian trôi qua, mọi người dần dần hồi phục. Những người lính và các đoàn trưởng cũng bắt đầu tập trung lại, sắp xếp và tổ chức lại lực lượng. Yuno, dù bị thương nặng, cũng đã được chữa trị và bắt đầu tỉnh lại. "Asta đâu?" anh hỏi, giọng đầy lo lắng.

"Noelle đang chăm sóc anh ấy," Mimosa trả lời, ánh mắt nhìn về phía Noelle và Asta.

Yuno gật đầu, cố gắng đứng dậy. "Chúng ta phải bảo vệ họ. Lucius đã bị đánh bại, nhưng vẫn còn nhiều mối nguy hiểm khác."

Trong khi đó, Noelle vẫn ngồi cạnh Asta, không rời mắt khỏi anh. Cô nhớ lại những khoảnh khắc bên nhau, từ khi họ còn là những đứa trẻ tại nhà Black Bull đến những trận chiến gian khổ mà họ đã trải qua cùng nhau. Cô cảm thấy trái tim mình thắt lại, không thể chịu đựng được ý nghĩ mất anh.

"Asta, anh phải tỉnh dậy," cô nói, giọng run run. "Em cần anh. Tất cả mọi người đều cần anh."

Như thể nghe thấy lời kêu gọi của cô, Asta bắt đầu cử động. Đôi mắt anh từ từ mở ra, nhìn thấy khuôn mặt đầy lo lắng của Noelle. "Noelle..." anh thều thào, giọng yếu ớt.

Noelle không thể kiềm chế nước mắt của mình nữa, cô ôm chặt lấy Asta. "Asta, anh tỉnh lại rồi! Em lo cho anh lắm!"

Asta cười nhẹ, dù còn rất yếu. "Anh không thể bỏ em lại, Noelle. Anh đã hứa mà."

Mimosa cười nhẹ nhàng. "Cậu ấy sẽ ổn thôi," Mimosa nói, tiếp tục sử dụng ma pháp chữa trị.

Thời gian trôi qua, với sự chăm sóc và ma pháp của Mimosa, Asta dần dần hồi phục. Những vết thương trên cơ thể anh bắt đầu lành lại, dù chậm nhưng chắc chắn. Noelle luôn ở bên cạnh anh, không rời một bước. Cô giúp anh uống nước, thay băng và chăm sóc từng vết thương một cách cẩn thận.

"Asta, anh phải giữ sức khỏe," cô nói, giọng nghiêm nghị nhưng đầy tình cảm. "Chúng ta còn nhiều việc phải làm."

Asta gật đầu, nắm chặt tay Noelle. "Anh biết. Anh sẽ không từ bỏ. Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua mọi thứ."

Khi đêm buông xuống, Noelle và Asta ngồi bên nhau, ngắm nhìn bầu trời đầy sao. Họ không cần nói gì, chỉ cần ở bên nhau là đủ. Trong khoảnh khắc yên bình đó, họ cảm nhận được tình yêu và sự gắn kết mạnh mẽ giữa hai người.

"Asta," Noelle nói, giọng nhẹ nhàng. "Em yêu anh."

Asta nhìn vào mắt cô, cảm nhận được sự chân thành trong từng lời nói. "Anh cũng yêu em, Noelle. Anh sẽ bảo vệ em, mãi mãi." Anh nhận ra tình cảm của cô, trong suốt trận chiến với Lucius, cô luôn động viên anh, và trước khi tiến vào cuộc chiến sinh tử với Lucius một lần và mãi mãi. Noelle đã bắt Asta hứa với cô rằng anh không được chết và Asta đã đồng ý. Asta cũng ra nhận ra những gì cô làm với anh trong quá khứ chỉ vì cô đã qua ngại ngùng nhưng trong trái tim của cô lại một lòng dành cho anh. Asta cũng vậy, nhận ra mọi thứ không còn là tên ngốc nữa.

Họ trao nhau một nụ hôn nhẹ, đầy tình cảm và hứa hẹn. Đó là khoảnh khắc của tình yêu và hy vọng, dù trong hoàn cảnh khó khăn nhất, họ vẫn có nhau.

Cuộc chiến đã qua, nhưng hành trình phía trước còn dài. Với tình yêu và sự kiên định, Asta và Noelle biết rằng họ có thể vượt qua mọi thử thách, cùng nhau xây dựng một tương lai tươi sáng hơn.

Noelle khẽ dựa đầu vào vai Asta, cảm nhận được sự ấm áp và an toàn từ anh. "Chúng ta sẽ cùng nhau xây dựng lại, Asta. Cùng nhau chiến đấu vì những người mà chúng ta yêu thương."

Asta mỉm cười, ôm chặt Noelle. "Anh hứa. Chúng ta sẽ làm được."

Trên bầu trời đêm, những vì sao lấp lánh như chứng kiến lời hứa của họ, một lời hứa của tình yêu và sự quyết tâm. Asta và Noelle, dù phải đối mặt với bao khó khăn, vẫn sẽ luôn bên nhau, vượt qua mọi thử thách và xây dựng một tương lai tươi sáng, đầy màu đỏ của tình yêu và hy vọng.

Chiến trường giờ đây đã yên bình, nhưng những dấu vết của trận chiến vẫn còn hiện rõ. Mọi người đang cố gắng tái thiết lại vương đô vương quốc Clover sau những tổn thất nặng nề. Những tòa nhà bị sập được dựng lại, các con đường được dọn sạch và những người lính bị thương dần hồi phục. Cuộc sống dần trở lại bình thường, nhưng trong lòng mỗi người, ký ức về trận chiến vẫn còn đó.

Asta và Noelle đã hồi phục gần như hoàn toàn, nhờ sự chăm sóc tận tình của Mimosa. Họ đã trải qua những ngày khó khăn bên nhau, và tình cảm giữa họ càng trở nên sâu đậm hơn. Mimosa cũng đã nhận ra sự thân thiết kỳ lạ giữa cả hai và khi thấy cặp đôi chính hôn nhau, cô gái pháp sư thực vật đã nhận ra tất cả và thầm chúc phúc cho cả hai.

Một buổi chiều nắng vàng, Asta quyết định thực hiện một việc mà cậu đã suy nghĩ từ lâu. Cậu muốn dành tặng Noelle một món quà đặc biệt, để bày tỏ tình cảm của mình. Với sự giúp đỡ của Vanessa cùng những thành viên khác của Hắc Bộc Ngưu, cậu đã chuẩn bị một kế hoạch hoàn hảo.

Asta dẫn Noelle đến một khu vườn hoa hồng bí mật nằm ngoài vương đô. Khu vườn được chăm sóc cẩn thận, với những bông hoa hồng đỏ thắm nở rộ, tỏa hương thơm ngát. Ánh nắng chiều chiếu xuống, tạo nên một khung cảnh lãng mạn và ấm áp.

"Noelle, anh muốn dẫn em đến đây vì có một điều quan trọng mà anh muốn nói," Asta nói, nắm lấy tay cô, ánh mắt đầy chân thành.

Noelle nhìn vào mắt Asta, cảm nhận được sự nghiêm túc và tình cảm của anh. "Điều gì vậy, Asta?"

Asta mỉm cười, lấy từ túi áo ra một bông hoa hồng đỏ thắm và một chiếc hộp nhỏ. "Noelle, từ khi gặp em, cuộc sống của anh đã thay đổi rất nhiều. Chúng ta đã trải qua nhiều thử thách và khó khăn, nhưng cũng nhờ đó mà anh nhận ra rằng em chính là người mà anh muốn bên cạnh suốt đời."

Noelle cảm thấy tim mình đập nhanh hơn, đôi mắt cô long lanh nước mắt. "Asta!"

Asta quỳ xuống, mở chiếc hộp nhỏ ra. Bên trong là một chiếc nhẫn tuyệt đẹp, được đính viên ruby màu hồng rực rỡ. "Noelle, anh muốn hỏi... Em có đồng ý làm vợ anh không?"

Noelle nhìn chiếc nhẫn, rồi nhìn Asta, cảm xúc dâng trào trong lòng. "Asta, em... em đồng ý!" Cô không thể kiềm chế được nước mắt hạnh phúc, gật đầu mạnh mẽ.

Asta mỉm cười, đeo chiếc nhẫn vào ngón tay Noelle. "Anh hứa sẽ luôn bên cạnh em, bảo vệ em và yêu em suốt đời."

Noelle ôm chặt lấy Asta, cảm nhận được tình yêu và sự ấm áp từ anh. "Em cũng vậy, Asta. Em sẽ luôn bên cạnh anh."

Họ trao nhau một nụ hôn đầy tình cảm và hứa hẹn. Trong khu vườn hoa hồng đỏ thắm, Asta và Noelle đã trao nhau lời hứa của tình yêu vĩnh cửu. Những bông hoa hồng đỏ như chứng kiến tình yêu của họ, một tình yêu mạnh mẽ và sâu đậm, vượt qua mọi thử thách và gian khó.

Khi mặt trời lặn, ánh hoàng hôn phủ lên khu vườn, tạo nên một khung cảnh đẹp mê hồn. Asta và Noelle đứng bên nhau, tay trong tay, nhìn về phía trước với niềm tin và hy vọng. Họ biết rằng, dù có điều gì xảy ra, họ sẽ luôn bên nhau, cùng nhau vượt qua mọi khó khăn và xây dựng một tương lai tươi sáng.

"Asta," Noelle nói, giọng đầy tình cảm. "Em yêu anh."

Asta nhìn vào mắt cô, cảm nhận được sự chân thành và tình yêu trong từng lời nói. "Anh cũng yêu em, Noelle. Mãi mãi."

Trong bầu không khí yên bình và lãng mạn, Asta và Noelle đã tìm thấy tình yêu và hạnh phúc. Họ biết rằng, dù có điều gì xảy ra, họ sẽ luôn bên nhau, cùng nhau vượt qua mọi khó khăn và xây dựng một tương lai tươi sáng, đầy màu đỏ của tình yêu và hy vọng.

Ba năm đã trôi qua kể từ ngày Asta cầu hôn Noelle trong khu vườn hoa hồng đỏ thắm. Vương đô vương quốc Clover đã hồi phục và thậm chí còn mạnh mẽ hơn trước. Cuộc sống trở lại bình thường, và Asta cùng Noelle đã tổ chức một đám cưới lộng lẫy, nơi họ chính thức trở thành vợ chồng.

Hôm nay, trời xanh mây trắng, ánh nắng ấm áp chiếu rọi khắp nơi. Trong khu vườn hoa hồng tại ngôi nhà riêng mà cả hai đã dùng tiền tích lũy được để mua, ngôi nhà đó dành cho cuộc sống tương lai của cả hai. Noelle đang ngồi trên chiếc ghế gỗ, tay cầm một bông hoa hồng đỏ thắm. Cô mỉm cười khi nhớ lại những khoảnh khắc đẹp trong cuộc sống của mình cùng Asta.

Từ xa, Asta tiến tới với một bó hoa hồng đỏ trên tay. Anh mỉm cười khi thấy Noelle. "Noelle, anh đã về rồi đây," anh nói, giọng vui vẻ.

Noelle đứng dậy, bước đến bên Asta. "Anh đã về," cô nói, ánh mắt tràn đầy tình yêu.

Asta đưa bó hoa hồng cho Noelle và đặt tay lên bụng cô. "Anh mang hoa này để tặng cho em và... cho con chúng ta nữa."

Noelle cười khẽ, đặt tay lên bụng mình. Cô đang mang thai đứa con đầu lòng của họ. "Asta, em hạnh phúc lắm."

Asta ôm Noelle vào lòng, cảm nhận được nhịp tim đều đều của cô. "Anh cũng vậy, Noelle. Anh rất hạnh phúc khi có em và con."

Trong khoảnh khắc yên bình đó, họ cảm nhận được tình yêu và hạnh phúc tràn đầy. Những bông hoa hồng đỏ xung quanh tiếp tục và vẫn sẽ chứng kiến lời hứa của họ, một lời hứa của tình yêu vĩnh cửu.

Mấy tháng sau, Noelle sinh hạ một bé gái xinh xắn. Họ đặt tên cho con là Acier, theo tên của mẹ Noelle. Bé Acier có mái tóc màu xám của Asta và đôi mắt hồng của Noelle, là hiện thân của tình yêu và sự kết nối giữa hai người.

Cuộc sống gia đình của Asta và Noelle tràn ngập niềm vui và tiếng cười. Họ cùng nhau chăm sóc bé Acier, cùng nhau trải qua những khoảnh khắc hạnh phúc và cùng nhau xây dựng một mái ấm đầy tình yêu.

Một buổi chiều nọ, khi cả gia đình đang ngồi trong khu vườn hoa hồng, Asta nắm lấy tay Noelle và nhìn vào mắt cô. "Noelle, em nghĩ sao nếu chúng ta có thêm một đứa con nữa?"

Noelle mỉm cười, ánh mắt đầy tình yêu. "Asta, em nghĩ đó là một ý tưởng tuyệt vời."

Asta cười lớn, ôm chặt lấy Noelle và bé Acier. "Anh yêu em, Noelle. Cảm ơn em vì tất cả."

Noelle đáp lại cái ôm của anh, cảm nhận được sự ấm áp và tình yêu. "Em cũng yêu anh, Asta. Chúng ta sẽ mãi mãi bên nhau."

Thời gian trôi qua, Asta và Noelle chào đón thêm một bé trai nữa vào gia đình. Họ đặt tên con là Aito, bé có mái tóc bạc của Noelle và đôi mắt đen của Asta. Gia đình của họ tràn ngập hạnh phúc và niềm vui, với những tiếng cười và tình yêu.

Một buổi sáng đẹp trời, Asta và Noelle cùng con cái ngồi bên bàn ăn, thưởng thức bữa sáng đầy ấm áp. Bé Acier và Aito cười đùa, tạo nên một bầu không khí vui vẻ và hạnh phúc.

Asta nhìn vợ và các con, cảm nhận được niềm hạnh phúc tràn đầy. "Noelle, anh không thể tưởng tượng cuộc sống của mình mà không có em và các con."

Noelle mỉm cười, nắm lấy tay Asta. "Em cũng vậy, Asta. Chúng ta đã trải qua nhiều khó khăn, nhưng nhờ có anh, em luôn cảm thấy mạnh mẽ."

Asta cúi đầu, hôn nhẹ lên trán Noelle. "Chúng ta sẽ luôn bên nhau, Noelle. Anh hứa."

Noelle nhìn vào mắt Asta, cảm nhận được sự chân thành và tình yêu trong từng lời nói. "Em tin anh, Asta. Em yêu anh."

Trong bầu không khí ấm áp của gia đình, Asta và Noelle biết rằng họ đã tìm thấy hạnh phúc vĩnh cửu. Những bông hoa hồng đỏ trong khu vườn vẫn nở rộ, tỏa hương thơm ngát, như chứng kiến tình yêu và lời hứa của họ.

Dù có bao nhiêu khó khăn và thử thách, Asta và Noelle biết rằng họ sẽ luôn bên nhau, cùng nhau xây dựng một tương lai tươi sáng và đầy tình yêu. Và trong trái tim họ, màu đỏ của tình yêu sẽ mãi mãi rực rỡ, như những bông hoa hồng trong khu vườn của họ. Ngoài ra Asta cũng đã hoàn thành ước mơ từ bé của anh là trở thành ma pháp vương, còn Yuno đã trở về Spade và làm vua ở đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro