Atlantic huyền thoại hay sự thật...!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Atlantic huyền thoại hay sự thật...!

Đăng ngày: 19:58 06-08-2009

Thư mục: Mỗi ngày một...

Hình ảnh lục địa Atlantis, một quốc gia vĩ đại và hùng cường, mà sự thống trị đối với thế giới cổ đại đột ngột chấm dứt chỉ sau một thảm họa, đã kích thích nhiều nhất trí tưởng tượng của nhân loại suốt hơn hai nghìn năm qua. Tất cả bắt đầu từ một huyền thoại về Atlantis. 

Mặc dù Atlantis được xem là đạt tới đỉnh cao vinh quang hơn 11 nghìn năm trước, nhưng nó chỉ xuất hiện trong thư tịch khoảng 2.350 năm trước, từ 359 đến 347 năm trước Công nguyên. Cái tên đầy gợi cảm Atlantis xuất hiện trong các cuộc đối thoại của nhà triết học Hy Lạp cổ đại lừng danh Plato, Timaeus và Critias, vốn được đặt theo tên các nhân vật trong hai cuộc trao đổi tưởng tượng giữa Socrates và học trò. 

Thành phố Atlantis qua mô tả của Plato (Ảnh: unmuseum.org)

Mở đầu phần đối thoại Timaeus, Socrates nhắc tới cuộc thảo luận hôm trước về một xã hội “hoàn thiện”. Ở đây Plato nhắc tới cuộc đối thoại nổi tiếng nhất của ông, Nền cộng hòa, mà ông đã viết từ nhiều năm trước. Và Plato mượn lời Socrates để kể ra hàng loạt đặc điểm cần có của một chính phủ hoàn hảo mà ông đã mường tượng trong Nền cộng hòa: thợ thủ công và nông dân tách khỏi quân đội; quân nhân kỷ luật cao, được huấn luyện thể lực và âm nhạc, sống cộng đồng và không có tài sản riêng. 

Socrates không dừng cuộc tranh luận ở mặt lý thuyết mà yêu cầu học trò đánh giá trên khía cạnh triết học thực hành. Ông cho rằng họ cần xem xét tính hoàn thiện của một xã hội phù hợp với các quan niệm viết trong Nền cộng hòa bằng cách đặt nó đối diện với một cuộc chiến tranh. 

Critias kiểm tra đề xuất của người thầy bằng đề nghị: “Xin (thầy Socrates) hãy nghe một câu chuyện tuy lạ nhưng có thật”. Critias nói rằng, ông nội cũng tên là Critias kể cho anh nghe câu chuyện, và ông nội anh thì nghe người cha là Dropides kể lại. Dropides biết chuyện nhờ nhà hiền triết Hy Lạp Solon, còn Solon được các tu sĩ Ai Cập kể cho biết khi ông ở Ai Cập vào khoảng năm 600 trước Công nguyên. Theo những gì Plato viết trong Critias, cái mà chúng ta biết chính là một dị bản của câu chuyện có nguồn gốc từ hơn 200 năm trước đó. 

Quốc gia hoàn thiện, đó là Athens chứ không phải Atlantis 

Các tu sĩ Ai Cập kể cho Solon nghe câu chuyện về thành phố Athens cổ, “được quản lý tốt nhất trong tất cả các thành phố trên thế giới”. Đó chính là Athens cổ từ 9.300 năm trước thời Plato, được ông dùng làm mô hình của một quốc gia lý tưởng. Các tu sĩ kể với Solon về chiến công anh dũng nhất của người Athens, họ đã đánh bại một thế lực hùng mạnh đang chuẩn bị tiến hành cuộc viễn chinh chống lại cả châu Âu và châu Á. Họ mô tả quốc gia đang bành trướng đó nằm rất xa giữa Đại Tây Dương (Atlantic). Và đó là lý do của cái tên Atlantis. 

Người Atlantis đã tràn qua Bắc Phi trên đường tiến về Ai Cập. Nhưng sau thất bại trước Athens, Atlantis bị các vị thần phá hủy hoàn toàn trong những cơn động đất và đại hồng thủy khủng khiếp, đó là theo lời kể của Critias. 

Đảo quốc Atlantis bị phá hủy một phần vì thảm họa tự nhiên (Ảnh: occultopedia.com)

Khi thuật lại câu chuyện về Atlantis, Critias thưa với Socrates: “Hôm qua khi thầy kể về một thành phố trong câu chuyện đã ăn sâu trong óc con, con rất ngạc nhiên nhận thấy rằng, không hiểu vì sự tình cờ bí ẩn nào mà chuyện của thầy trùng khớp với lời kể của Solon”. Trên thực tế, mô tả của Critias về xã hội Hy Lạp cổ trùng hợp hoàn hảo – và không hề ngẫu nhiên – với quan niệm nhà nước lý tưởng của Plato trong tác phẩm Nền cộng hòa. 

Nguồn gốc lịch sử của Atlantis? 

Plato mô tả đảo quốc Atlantis hay Athens cổ đại dựa trên bằng chứng lịch sử hay chỉ dựa vào hư cấu? Trên thực tế có một nền văn minh rực rỡ tại Địa Trung Hải - đảo Crete của người Minoan, thậm chí còn xa xưa hơn xứ Hy Lạp của Plato - và nó cũng bị phá hủy một phần vì thảm họa tự nhiên. 

Nhiều học giả hiện đại cho rằng, mặc dù quy mô và vị trí của Atlantis kém chính xác trong Critias (có thể do dịch sai), câu chuyện của Plato dựa trên vụ núi lửa phun khủng khiếp tại Thera, hòn đảo nằm ở phía đông Hy Lạp và phía bắc Crete trong biển Aege. Miệng núi lửa của lần phun nham thạch tại Thera thế kỷ XVII hay XVI trước Công nguyên có kích thước lớn gấp hai lần dấu vết tại Krakatoa, mà lần phun vào năm 1883 thì đã giết chết hàng chục ngàn người. Tai họa tại Thera chắc chắn thảm khốc hơn nhiều, đến mức mà ngay tại Ai Cập, là nơi chỉ phải chịu ảnh hưởng gián tiếp, người ta cũng nhận biết được. 

Với một số người, đảo Crete của người Minoan chính là Atlantis và trong Critias, Plato đưa ra một bức tranh có phần không chính xác về sự tàn phá nó như một hệ quả của núi lửa phun tại Thera. Tuy nhiên, để khẳng định điều đó, ta cần bỏ qua những chi tiết thực tế, hay ít nhất cần giải thích tại sao Crete lại được đặt sai vị trí địa lý, sai kích thước, sai tên, chưa bao giờ gây chiến với Athens và không bị phá hủy trong một thảm họa nào. Chứng cứ khảo cổ học cho thấy, mặc dù các cộng đồng người Minoa sống dọc bờ biển bị sóng thần tàn phá nặng nề sau vụ nổ tại Thera, nền văn minh Minoan không chỉ sống sót mà còn phát triển rực rỡ hơn trong khoảng hai trăm năm nữa. 

Nhiều tác giả khác cho rằng, chế độ thuộc địa kỳ diệu của người Minoan tại Thera là mô hình của Atlantis. Rõ ràng là sự định cư của người Minoan tại đây đã bị tàn phá vì núi lửa, nhưng cũng hoàn toàn rõ ràng là, Plato không nói về sự suy tàn của một nền văn minh cổ đại. Trong khi đó, Thera cũng là một địa chỉ sai, quy mô và niên đại sai nên không thể là mô hình trực tiếp của Atlantis. 

Atlantis như tưởng tượng của thời hiện đại 

Không cuộc tranh luận nào về Atlantis được xem là đầy đủ nếu không nhắc tới những tuyên bố mang tính tưởng tượng trong thế kỷ XIX và XX về lục địa đã mất tích. Hơn bất cứ ai, nghị sĩ bang Minnesota Ignatius Donnelly, người đã hai lần thất bại trong cuộc chạy đua vào chức phó tổng thổng Mỹ và là một nhà sử học nghiệp dư, đã làm huyền thoại sống lại bằng cuốn sách Atlantis: một thế giới trước thời hồng thủy vào năm 1881. 

Theo Donnelly, Atlantis của Plato là ngọn nguồn của mọi thành tựu văn hóa và mọi nền văn minh tại Ai Cập, Tây Á, Ấn Độ và châu Âu, cũng như Namvà Bắc Mỹ. Lập luận của Donnelly không dựa trên khoa khảo cổ hay địa lý và không hề có bằng chứng nào về nguồn gốc chung của mọi nền văn hóa. Tuy nhiên so với một số nhà tư tưởng cuối thế kỷ XIX khác, Donnelly vẫn là khuôn mẫu của sự tự kiềm chế. 

Phong trào Theosophy (thần triết học) của Helena Blavatsky, một phụ nữ gọi hồn “nổi tiếng” nước Mỹ, giả thuyết rằng cư dân Atlantis di chuyển bằng máy bay và trồng trọt hoa lợi thu được từ người ngoài hành tinh. Gần đây hơn, các nhà tâm linh thế kỷ XX tuyên bố tiếp xúc được với các linh hồn từ lục địa đã mất tích và được họ khuyên nhiều điều hay để giải quyết những bế tắc của cuộc sống hiện đại. Tất nhiên không thể có bằng chứng ủng hộ những tuyên bố huyễn hoặc như thế. 

Quan điểm của Plato 

Đã có nhiều câu chuyện về thảm họa tự nhiên tàn phá một quốc gia hùng mạnh hơn 1.000 năm trước thời Plato (Ảnh: occultopedia.com)

Không thể nghi ngờ một sự thật là Plato đã dùng kiến thức lịch sử để dựng nên các cuộc đối thoại về lục địa Atlantis của ông. Dường như đã có nhiều câu chuyện về thảm họa tự nhiên tàn phá một quốc gia hùng mạnh hơn 1.000 năm trước thời Plato, và ông đã dùng chúng để chuyển bức thông điệp của mình. 

Tuy nhiên, những người ủng hộ việc thảo luận chỉ riêng trên khía cạnh văn học của Critias cũng nhận thấy rằng, Plato không định viết sử, nhưng một số phần trong truyện đã được dùng có chủ ý như những ẩn dụ đạo đức mà ông muốn thảo luận. Chẳng hạn trong cuốn Atlantis bị phá hủy, Rodney Castleden cho rằng, Atlantis của Plato là tổng hợp của đảo quốc Crete và Thera, cũng như cần nhận thấy rằng, một phần câu chuyện dành để kể về lịch sử đương thời của Hy Lạp, gồm cả cuộc chiến tranh giữa Athens và xứ Sparta. 

Cuối cùng cần phải thấy rằng, mô tả Atlantis trong Critias tuy rất gần với thực tiễn của các xã hội cổ đại nhưng lại nằm ngoài chủ đích của Plato. Với Plato, Atlantis không phải là một nền văn minh, mà là một phương tiện truyền bá tư tưởng. Những gì ông đặt vào miệng Critias không được sáng tạo như những bằng chứng lịch sử, mà được dùng cho một chức năng quan trọng hơn đối với ông, vốn là triết gia chứ không phải là nhà sử học. Để lập thuyết, Plato cần hư cấu Atlantis như một đối thủ không thể vượt qua. Mô tả chi tiết về Atlantis là cách Plato gây ấn tượng với người đọc về sự giàu có vật chất, sức mạnh công nghệ và lực lượng quân sự. 

Vậy câu chuyện về một Athens nhỏ hơn, nghèo nàn hơn, công nghệ lạc hậu và thế lực yếu hơn mà lại chiến thắng cái đảo quốc hùng mạnh ấy đã chuyển đến cho chúng ta bức thông điệp gan ruột của Critias: Cái quyết định lịch sử không phải là của cải hay sức mạnh mà quan trọng hơn là cách thức quản lý xã hội và con người. Đối với Plato, thành tựu trí tuệ của một xã hội có vai trò quan trọng hơn và luôn luôn vượt trên của cải hay sức mạnh vật chất. Đó chính là điều mà Plato muốn nói với chúng ta.

Trong những bí ẩn của nhân loại, có lẽ những dấu hỏi về lục địa Atlantic là một trong những vấn đề khó trả lời nhất mà cũng kỳ thú nhất. Nó làm điên đầu giới khoa học trong hàng ngàn năm qua và những cuộc truy tìm dấu vết của Atlantic huyền thoại vẫn sẽ là một nhiệm vụ đầy hứng thú của những thế hệ hiện tại và tương lai.

Hành trình đi tìm Atlantic 

Theo ghi chép mang đậm tính truyền thuyết cổ đại thì Atlantic là tên của một lục địa khổng lồ với một nền văn minh phát triển rực rỡ tồn tại trên Trái đất khoảng 11.000 năm trước. Người khởi nguồn cho những dấu hỏi xung quanh Atlantic chính là triết gia nổi tiếng thời cổ đại Platon, ông đã đưa ra những bằng chứng đầu tiên về Atlantic vào năm 350 TCN. Platon đã mô tả lục địa này có diện tích lớn bằng cả Lybia và châu Á cộng lại. Ông còn tả lại rất kỹ về những công trình kiến trúc đồ sộ của Atlantic với những cột đá Hercules khổng lồ và những kiến thức về khoa học kỹ thuật đáng ngạc nhiên của nền văn minh này cũng như những cuộc chiến tranh giữa Atlantic và các lục địa khác trong bản trường ca Timaeus và Critias của ông. Tuy nhiên sau đó vùng đất Atlantic đã bị động đất và núi lửa tàn phá và bị nhấn chìm sâu dưới đáy biển. 

Vào thời kỳ Trung Cổ, nhiều học giả đã xác định vị trí của lục địa này nằm trên vùng biển Đại Tây Dương ngày nay (nên mới gọi là Atlantic Ocean). Hơn 40 địa điểm trên Đại Tây Dương đã được những đội thợ lặn, thám hiểm tìm hiểu nhưng chưa có chứng cứ xác thực nào được tìm ra. Tuy nhiên gần đây cuộc khai quật tại vùng biển Gibraltar đã cho thấy một số dấu tích trùng hợp với mô tả của Plato như những chiếc cột đá Hercules. Nhưng hòn đảo chìm dưới nước đó lại không khớp với diện tích lục địa Atlantic được Platon mô tả thành ra chưa thể khẳng định được đó chính là dấu tích của Atlatis huyền thoại.

... và những giả thiết

Tại sao một nền văn minh rộng lớn như nền văn minh Atlantic lại có thể biến mất một cách đầy bí ẩn và không để lại một dấu vết gì? 

Phải chăng nền văn minh Atlantic đã bị núi lửa thiêu trụi cùng với thời điểm thành phố Minoan trên đảo Thera cũng đã từng gánh chịu vào năm 1450 TCN. Giả thiết này đã được rất nhiều người đồng tình khi nó được đưa ra trong cuốn sách Chuyến đi tới Atlantic (Voyage to Atlantic) phát hành lần đầu năm 1969. Một giả thiết khác đưa ra cuốn hút không kém, đó là do sự phát triển về khoa học kỹ thuật của họ ở mức cao và nguyên nhân gây ra sự diệt vong là do họ sử dụng những chất năng lượng phóng xạ quá mức khiến tất cả đã bị sụp đổ... 

Tuy nhiên giả thiết gây được nhiều sự chú ý nhất có lẽ thuộc về cựu nghị sĩ Mỹ Ignatius Donnelly. Năm 1882, huyền thoại về Alantis sống dậy với việc xuất bản cuốn sách Atlantic: Thế giới cổ xưa (Atlantic: The Antediluvian World) của Donnelly. Trong cuốn sách này Donnelly đưa ra một giả thiết gây chấn động: Lục địa Atlantic chính là Vườn địa đàng. Đây cũng chính là nền văn minh tạo ra hệ chữ alphabet và ghi lại những kiến thức khoa học đầu tiên. Đi xa hơn, ông còn cho rằng những vị thần của các tộc người cổ như người Hy Lạp, người Phoenicians, người Hindus và người Scandinavians thực ra chỉ là những vị vua chúa anh hùng trong thời kỳ Atlantic. Cuốn sách của Donnelly đã có ảnh hưởng lớn đến mọi người và cho tới tận ngày nay, vẫn có giả thuyết cho rằng việc thờ Thần Mặt trời thực ra chỉ là tàn dư của một tôn giáo người Atlantic. 

Đến những thế kỷ sau, nhiều giả thiết khác được đưa ra xung quanh số phận của lục địa này. Bà Helena P.Blavatsky, người sáng lập ra triết học thần trí (Theosophy) nói rằng truyền thuyết về một lục địa bị biến mất thực ra xuất hiện ở nhiều nền văn minh khác nhau và cho rằng người Alantis hiện nay chính là nhóm cư dân sống trên cao nguyên Tây Tạng. 

Nhiều nhà nghiên cứu qua sự so sánh về truyền thuyết, tín ngưỡng tôn giáo cổ đã thấy được sự giống nhau lạ lùng về văn hoá cổ giữa các châu lục, nên họ kết luận rằng trước kia cư dân lục địa châu Phi, châu Á và châu Âu đã từng đến châu Mỹ trước đó và cuộc di dân là bằng đường... bộ, nghĩa là đi bộ qua vùng đất Atlantic huyền thoại. Một cuốn sách khác của Otto Muck tựa đề Bí mật Atlantic (The secret of Atlantic) cho rằng nền văn minh Atlantic đã bị một mảnh thiên thạch khổng lồ va vào trái đất ở vị trí khu vực Tây Nam Đại Tây Dương hiện nay tàn phá. Sau khi thiên thạch va vào Trái đất, dư chấn của nó tạo thành những đám mây bụi khổng lồ và những cơn sóng thần đã xoá sạch dấu vết về nền văn minh Atlantic. 

Đến nay con người vẫn chưa có kết luận rõ ràng. Vậy phải chăng Atlantic là một lục địa ảo, nó đã thực sự tồn tại hay chỉ là sản phẩm của trí tưởng tượng?

Ireland là hòn đảo huyền thoại Atlantic ? 

Có hay không sự tồn tại của Atlantic, một đảo quốc theo truyền thuyết hàng ngàn năm nay, đang là vấn đề gây nhiều tranh cãi của giới nghiên cứu khoa học. Và theo một giả thuyết mới nhất của một khoa học gia người Thụy Điển, đảo Atlantic chính là quốc gia... Ireland ngày nay.

Atlantic, theo ghi chép của nhà triết học Hy Lạp Platon viết vào năm 360 trước Công nguyên, là một hòn đảo nằm trên biển Atlantic, nơi có một nền văn minh cực kỳ tiến bộ. Nhưng thật không may sau đó đảo quốc này phải gánh chịu một tai họa thiên nhiên - bị một cơn đại hồng thủy (cataclysmic) tấn công - và bị nhấn chìm bên dưới những làn sóng biển.

Nhà địa lý người Thụy Điển Erlingsson sau nhiều năm nghiên cứu, đo lường, thống kê và phân tích các số liệu vị trí địa lý cũng như phong cảnh về hòn đảo văn minh Atlantic do Plato mô tả đã xác định vị trí của đảo nào chính xác vị trí quốc gia Ireland: “Tôi rất kinh ngạc khi không ai đề cập đến vấn đề này trước đây. Điều này quả thật kỳ lạ và lý thú. Bạn hãy nhìn, giống hệt vị trí như Atlantic, Ireland có diện tích 300 miles chiều dài, 200 miles bề ngang và vùng rộng nhất băng ngang qua khu vực trung tâm. Cả hai đảo Atlantic trước kia và Ireland ngày nay đều có một vùng đồng cỏ bằng phẳng (a plain) ở trung tâm được bao quanh bởi các ngọn núi”. Ông cũng cho biết thêm: Tôi đã xem xét kỹ các dữ liệu về địa lý của phần còn lại của thế giới và của hơn 50 hòn đảo lớn nhất thế giới nhưng chỉ có duy nhất đảo quốc Ireland là nơi có cánh đồng cỏ bằng phẳng nằm ở vị trí trung tâm đảo”.

Ông Erlingsson tin rằng ý nghĩ về việc đảo Atlantic đã bị chìm có thể bắt nguồn từ số phận của Dogger Bank, một bãi cát ngầm nằm đơn độc (an isolated shoal) ở vùng Biển Bắc (North Sea), khoảng 60 dặm ngoài khơi bờ biển Đông Bắc nước Anh. Bãi cát ngầm này bị chìm sau một trận bão lụt lớn (huge floodwave) cách nay khoảng 6.100 năm trước Công nguyên. “Tôi nửa tin nửa ngờ về truyền thuyết đảo Atlantic chìm có liên quan đến Ireland. Nó có liên hệ với sự kiện Dogger Bank hơn. Câu chuyện về Dogger Bank đã được giữ kín trong khoảng thời gian 3.000 năm trước khi nó được gắn kết lẫn lộn vào câu chuyện hòn đảo Atlantic" - ông Erlingsson quả quyết.

Nhà khoa học Erlingsson đã nối đường biên giới liên kết biên giới của đảo Atlantic, theo phác họa của Plato, với sự phân bổ vị trí của những tượng đài tưởng niệm bằng cự thạch (megalithic monuments) tại châu Âu và Bắc Phi, đánh dấu vị trí giống nhau của những ngôi đền thờ của đảo Atlantic với khu vực nghĩa địa linh thiêng nổi tiếng ở Newgrange và Knowth, phía Bắc thành phố Dublin, mà có ghi lùi ngày tháng của các kim tự tháp. Từ những vị trí này, ông xác định vị trí đảo Atlentic giống gần như chính xác của Ireland. Ngoài ra trong quyển sách của mình “Atlantic from a Geographer's Perspective: Mapping the Fairy Land," (tạm dịch “Đảo Atlantic qua phương pháp vẽ phối cảnh địa lý: Bản đồ vị trí của hòn đảo huyền thoại”) ông đã dẫn chứng cụ thể những tính toán theo như Plato xác định thì vị trí đảo Atlantis phù hợp vị trí quốc gia Ireland đến 99,98%.

Được biết, những lý thuyết trước kia về đảo Atlantic đã cho rằng vị trí đảo nằm đâu đó trong khu vực quần đảo Azores, cách bờ biển Bồ Đào Nha 900 dặm về phía Tây hoặc nằm trong biển Aegean, còn theo Plato, đảo Atlantic nằm trơ trọi, đơn độc một mình xa tít tắp ngoài khơi biển Atlantic. 

Phát hiện mới này của ông Erlingsson đã mang đến nhiều bất ngờ cho giới nghiên cứu khoa học. Giả thuyết này hiện đang được các nhà khoa học, địa lý kiểm chứng tính xác thực của nó.

Tìm thấy phế tích nền văn minh cổ đại 

Trong khi một số nhà khoa học hao tâm tổn sức cho việc tìm kiếm thành phố huyền thoại Atlantic, thì các nhà khoa học Anh lại phát hiện thấy phế tích của một nền văn minh cổ đại từng tọa lạc ngay ở biển Bắc. Bức màn bí ẩn che giấu thế giới cổ xưa vốn luôn luôn huyền bí với con người hiện đại đã được hé mở.

Qua việc tái hiện mô hình trên máy tính, các nhà khoa học thuộc ĐH Birmingham (Anh) đã đi tới kết luận: khoảng 10.000 năm trước, toàn bộ đáy biển Bắc đã từng là một vùng châu thổ phì nhiêu, trù phú, là nơi cư ngụ của tổ tiên người châu Âu hiện nay. Họ đã phân tích số liệu của những sự thay đổi bất thường lớp vỏ trái đất và dùng một chương trình vi tính được thiết kế đặc biệt để đưa ra được hình ảnh 3 chiều của khu vực này, nơi nối liền các đảo Anh quốc ngày nay với lục địa châu Âu.

Ngành khoa học nhân loại học là một trong số ít các ngành tin vào sự tồn tại của Atlantic – một thành phố đã từng trải rộng từ châu Mỹ đến cận Đông ngày nay. Những dịch chuyển do kiến tạo, những trận động đất và núi lửa phun trào đã chia tách lục địa. Một phần lớn của lục địa này bị chìm xuống nước sâu. Quốc đảo ngày nay (gồm Anh, Ireland, Scotland), Iceland, Canari, Cabo-Verde (Băng Đảo) cũng như một vài đảo thuộc vùng Caribe được coi là phần còn lại của Atlantic xưa kia.

Theo giả thuyết, những trận đại hồng thuỷ đầu tiên bắt đầu làm ảnh hưởng tới Atlantic từ khoảng 800.000 năm trước. Một số nhà khoa học cho rằng sự kiện này đã được tái hiện trong câu chuyện của kinh thánh về Nạn hồng thuỷ. Ngay sau khi những trận đại hồng thuỷ bắt đầu xuất hiện, người dân Atlantic đã chuyển tới vùng đất đông dân cư phía Đông Bắc của Anh quốc và Scandinavia ngày nay (thời đó nối liền với nhau). Các nhà khảo cổ Anh đã cố gắng tái hiện lại khu vực này. Toàn bộ vùng châu thổ từng bị chia cắt bởi một con sông rộng 600m. Khi những tảng băng ở vùng Bắc cực bắt đầu tan chảy (do sự thay đổi vị trí của trục xích đạo), nước đã hoàn toàn nhấn chìm toàn bộ vùng châu thổ.

Hiện tại, nhờ vào các mẫu đất được lấy lên từ đáy biển sâu, các nhà khoa học đã phát hiện ra dấu tích đã hoá thạch của hệ động thực vật nơi đây

Theo sự tìm hiểu của ông Edge Cayce khi ông khám bệnh theo phương thức thôi miên để đưa người bệnh nhân về quá khứ xa xăm hay tiền kiếp của bệnh nhân, ông được biết ngày xưa trên quả đất chúng ta đang sống có những đất nước, những dân cư, những nền văn minh phát triển. Nhưng qua những đột biến bất ngờ của quả địa cầu như núi lửa, động đất, đại hồng thủy v.. v. mà nhiều quốc gia, nhiều nền văn minh đã bị xóa tên và biến mất trên bản đồ thế giới. Chẳng hạn Châu Atlantic là một vùng đất rộng lớn có nền văn minh và lịch sử vô cùng phát triển. Khoảng 10.000 năm trước công nguyên, do một cuộc đại biến về địa chất mà lục địa này bị chìm xuống đáy đại dương. Hiện nay các nhà hải dương học thỉnh thoảng vẫn còn tìm thấy những vật dụng lạ lùng về châu này, những dấu tích kỳ bí cao siêu chứng tỏ xưa kia dân của Châu này có nền văn minh phát triển còn hơn cả nền văn minh của con người ngày nay. Cuộc đại biến lớn lao ấy đã khiến cho gần như hầu hết dân cư của Châu Atlantic bị tiêu diệt. Đây cũng có thể xem như sự hủy diệt đồng loạt những nhóm, loài nào đó ở một giai đoạn thời gian và hoàn cảnh nào đó. Rồi qua sự tái sinh những người ở Châu này sẽ lại đầu thai vào những thời đại tiếp theo cho đến ngày nay. Dĩ nhiên những linh hồn thông minh, tài năng của Châu Atlantic xưa cổ này sẽ trở lại thành những người tài giỏi của các quốc gia sau đó và hiện nay cũng như tương lai qua sự tái sinh luân hồi. Khi trình bày về vấn đề này, ông Edgar Cayce gặp sự nghi ngờ của nhiều người vì thắc mắc của họ lại gia tăng về một nền văn minh vượt bậc lại xuất hiện trước nền văn minh bây giờ. Làm sao lại có được điều kỳ lạ đó khi các nhà địa chất, sinh vật học, xã hội học, sử học lại xác định sự xuất hiện của nền văn minh loài người chỉ xuất hiện ở một giai đoạn thời gian nào đó không xa lắm nghĩa là mới đây thôi, trong khi nền văn minh của Châu Atlantic lại ở vào koảng thời gian cổ xưa hơn nữa. Thật ra, những khám phá và xác định của con người từ trước đến nay về quả đất, về sinh vật, về con người về nền văn minh không hẳn là hoàn toàn chính xác. Nhà bác học nổi tiếng Pierre Lecomte du Nouy đã ghi nhận về những nền văn minh xuất hiện vào thời xưa cổ như sau:

"Lịch sử đã cho chúng ta biết về nhiều nền văn minh đã có một trình độ vượt trội nền văn minh của chúng ta hiện nay. Nhưng tất cả chúng đã sụp đổ vào giai đoạn sắp đạt tới mục đích mà đời sống đã quá thuận lợi và tuyệt hảo đến độ những người cầm đầu lại đi vào cuộc sông ham mê nhu nhược và sa đọa khiến họ mất đi những gì về độ phẩm hạnh và làm họ biến thành những kẻ hèn yếu, dã man, tàn bạo, vô lương chỉ biết có xa hoa trụy lạc. Quần chúng khi ấy nhận thức được nguy cơ của sự suy vong nên với những phương tiện sẵn có, dọn đường cho những con người mới xuất hiện, những con người có đủ đức tính mà những người trước đã đánh mất.

Như vậy, chính đời sống tiện nghi cực độ sẽ dẫn đến sự suy tàn..."

Nếu xét về những thời đại lịch sử không xa lắm chúng ta cũng thấy được một vài sự kiện chứng về nhận định trên như sự hủy diệt của toàn bộ thành phố Pompei có nền văn minh phát triển.

Một số nhà khoa học cho rằng sở dĩ từ lâu thế giới ca ngợi văn minh Ai Cập cổ đại là vì họ đã tìm thấy ở đó những dấu vết, hình ảnh từ kim tự tháp và trong kim tự tháp có những thứ còn may mắn tồn tại qua thời gian, những vật dụng nói lên sự tiến bộ của người Ai Cập có được sự văn minh tiến bộ, chắc hẳn họ phải được kế thừa bởi những nền văn minh nào đã có trước đó. Nhưng không may là những nền văn minh trước đó đã bị hủy diệt bởi nhiều lý do. Ta không thể loại trừ lý do về những đại thiên tai ghê gớm mà ngày xưa Kinh thánh có nhắc lại hay những hiện tượng đại biến của quả địa cầu như Cuvier nêu ra.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro