02

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thanh Pháp cuối cùng vẫn chỉ là một đứa nhỏ, đứa nhỏ buộc phải trưởng thành. Nó giữ lại một góc trong tâm hồn là sự trầm lặng, cuối cùng che giấu đi bằng nụ cười. Nó tự giác hiểu, những thành công hiện giờ nó mơ cũng chẳng dám. Một đứa trẻ mang trong mình những tâm sự, muốn khóc cũng chẳng dám khóc.

Một đứa nhỏ luôn trao đi yêu thương nhưng lại cảm thấy khó tin khi được nhận yêu thương.

Những mối tình vụn vỡ, những lời dè bỉu chê cười, những lần đi diễn đọc những comment "đừng cho nó diễn nữa" luôn xuất hiện khi mà nó cảm thấy bản thân đang làm tốt. Tất thảy khiến nó không khỏi chạnh lòng nhưng vẫn một mực theo đuổi thứ "đam mê" nó mang từ rất lâu.

Thanh Pháp là đứa nhỏ sợ yêu, luôn bị mọi người ghim vào đầu nó suy nghĩ "mày sẽ chẳng được yêu".

Nó không hề lạnh lùng. Nó sợ cảm giác bị người khác ruồng bỏ, bị người khác không quan tâm thế nên chẳng dám chủ động.
___________

"Kiều ơi anh đến rồi!"

Dưới nhà Thanh Pháp là gã đô con Hải Đăng đang chờ để chở em đi tập bài của nhóm. Khác với Kiều thì anh chàng này lại rất đỗi hoạt bát, thân thiện và hay giúp đỡ người khác dù có đôi chút vụn về. Khi tham gia chương trình thì người này là số ít người em quen biết trong dàn thí sinh vì đã gặp từ lâu. Trước kia Hải Đăng hay giúp em ở công ty, support em rất nhiều trong làm nhạc.

Bước ra xe với tâm thế mêtk mỏi, gắng gượng thắt dây an toàn rồi thiếp đi ngay sau đó. Người kia thấy tĩnh lặng nên lên tiếng.

"Kiều ơi-“
"Ngủ rồi à“

Cả tuổi thơ của bọn nhỏ được dạy phải theo đuổi đam mê đến cùng. Song, chẳng ai dạy chúng về sự khắc nghiệt của cuộc đời. Cái gọi là trưởng thành chẳng bao giờ xuất phát từ sự mong muốn của chúng. Ngây thơ vẫn còn đó, chỉ là những đứa trẻ chọn cách giấu nhẹm chúng đi.

Với Thanh Pháp, một đứa nhỏ lớn lên trãi qua những lời nói cay đắng từ mọi người. Sẽ cô đơn biết bao, nhưng nó có gia đình, gia đình của nó luôn yêu thương và chấp nhận nó. Giờ đây nó còn có những người hâm mộ. Nhưng nó chọn cách "trưởng thành" để bảo vệ tất thảy, vì đơn giản những thứ ấy là của cuộc đời của nó, là cái "đam mê" mà nó nghĩ cả đời cũng chưa thể với.

Vậy có bao giờ Thanh Pháp nghĩ đến bản thân chưa? Hay là chỉ cảm thấy lo cho ánh mắt người khác nhìn về nó như thế nào?

Hải Đăng vén nhẹ một bên mái của Thanh Pháp sang, luôn là một đứa nhỏ theo đuổi cái "KPI" tự nó đề ra đến mức quá sức. Bài Hút lần này có Wean, Lou Hoàng, cậu và em tham gia sản xuất. Nhưng em vẫn muốn có thể giúp nhiều nhất, bằng tất cả khả năng. Cái áp lực lớn nhất của em chính là sợ bị quên đi, sợ một ngày mọi người không còn nhớ đến. Em cứ làm, làm hết sức, làm để khán giả ghi nhớ một Pháp Kiều trên sân khấu. Nó luôn cố gắng chứng minh cho người ta thấy những thứ ngày hôm nay nó xứng đáng có được. Nhưng trên sân khấu có slay hay chiến đến đâu thì ngoài đời vẫn là một đứa nhỏ nhút nhát.

Thở hắc một cái, Hải Đăng nhớ về ngày đầu tiên gặp em.

Tại sao một con người luôn toả sáng thế kia lại nhút nhát đến vậy? Biết rằng đặc sản gameshow công ty chính là "kịch bản", em thì đầu óc đơn giản, đôi khi hơi ngốc nghếch nên hay làm sai kịch bản. Mấy chị PD mắng mỏ em còn em chẳng dám cãi lại. Nhìn mạnh mẽ đến thế mà? tại sao em không đứng lên bảo vệ mình như cách em đứng lên ủng hộ cộng đồng của em?

Bao suy nghĩ trong đầu của Hải Đăng rối như tơ khi không biết có nên giúp em hay không. cũng phải thôi, một cậu chàng lớn lên trong một gia đình nó ấm làm sao hiểu được đứa nhỏ gồng mình nở nụ cười.

Vốn dĩ, cái "công bằng" sẽ chẳng bao giờ có đối với người có ít tài nguyên trong showbiz như em.
______________

xin lỗi, tôi quỳ lại xin lỗi mọi người 🙇🏻‍♀️
tôi ngâm fic này quá lâu rồi.
mấy hôm nay không có cảm hứng luôn á🥲 Thấy cãi lộn cãi lạo nhiều quá cái tuột mood theo luôn. Kiều ơi, mạnh mẽ lên mẹ ơi. Tôi mong mẹ tôi được "bàn tán" nhờ tài năng chứ không phải vì bất cứ thứ gì toxic. Nếu mẹ mệt thì về với tụi con, tụi con dạt sẵn đường cho mẹ múa.

Lý do để tôi cố đăng chap này:

Sắp trụy rồi... laptop không vô vpn được mấy mom ơi, tôi viết truyện bằng cái điện thoại bị sọc màng đó

CÓ QUÁ NHIỀU KE TRONG NGÀY, TÔI ĐÃ HOÁ THÚ TRONG HAI NGÀY HÔM NAY.

N

gẩng đầu cuối tạ ơn trời🙇🏻‍♀️ Kẻ thủy thủ trong con thuyền nhỏ bé như con cũng có ngày được bú ke như vậy. Vững tay chèo, Titanic còn chìm được thì thuyền bè nhà mình cứ tự tin khoe cá tính, sợ cái choá gì.

Sau bao lâu rồi nhỉ? Tôi đã được nghe tiếng "Kiều ơi" phát ra từ miệng của người họ Trần kia. Tôi đã chờ hai tiếng này trong 2 năm rồi đó. Hai tiếng ấy nó ngọtttt, nó chảy thẳng vào tai! Nghe "Pháp Kiều" thì nhiều chứ "Kiều ơi" thì đcm nay mới được nghe cơ.

Hieuthuhai x Pháp Kiều mà tương tác bình thường thôi nhưng đối với tôi thì như bắt được vàng rồi! Nhờ chúng m hết đó cộng đồng mạng ơi, nhờ chúng m mà nhỏ vie nó cắt bà nó hết ke rồi.

Đm vieon, anh Hiếu giải vây xong r, giờ m nhả video hai người họ ôm nhau ngay lập tức đi? bạn cắt làm đ gì? bạn sợ à? Tôi không sợ!

con vie edit ác vl, ghép lung tung hết. Nhưng nếu vie muốn thì em chiều! Em nguyện delulu dù biết họ Trần sẽ không gọi cho chị tôi. T DELULU ĐẤY, THÌ SAO?

Mang ngay Kim phút kim giờ đến đây. Mang ngay đoạn rap role couple của Phúc Đạt Bích và Phúc Mỹ đến đây. Mang ngay quả nhạc yêu đơn phương gặp nhau một thoáng rồi cách xa đây, tôi nghĩ xong 80 kịch bản ngược tâm cho anh Hiếu chị Kiều rồi. Mang ngay tập 11 đến đây.

Anh O kê núc đến cỗ vũ nữa cơ đấy🫠 xin lỗi nhưng trong truyện này anh không có phần, nhưng có lẽ đặc cách cho anh làm nhân vật nam phụ cho những couple chính há há. Người đâu, mang Ô kê núc vô lãnh cung cho mẹ!

Còn quả Dương đeo mic để tay lên đùi chị Kiều nữa mà lười đi kiếm ảnh quá. hai nhỏ này cứ đáng iu kiểu thanh xuân vườn trường sao sao á😇 giống mấy đứa nhỏ bẽn lẽn mới iu đòi hun hít, ôm các thứ.

Anh Quân khác team mà chơi game cứ sáp sáp lại chị toai thế nhỉ?

"Tới lượt cô"
"Cô vào đi chú còn có sức"
ndjssbddjdj ko bit noi gi them

Greyd x Negav, couple hụt đấy=)) lúc đầu tính cho vào truyện nhưng muốn focus ATSH nhiều hơn nên không biết làm thế nào để chèn được anh này vô, nhưng không sao, anh Xám là chồng tôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro