3.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

ohnononojen

502 lượt thích • 33 bình luận

ohnononojen i missed u

bibbyuu sao đấyyyy
tae.oxo @bibbyuu nó còn bấm điện thoại được nên không sao đâu em
huaninjun 🥥
jaemjaem 🥥
showwtaro 🥥

Xem thêm bình luận....

jeno đi đi lại lại trong phòng ngủ, đã sắp qua ngày mới rồi mà em vẫn chưa về, cũng không còn nhắn với mình câu nào kể từ bài post gần đây.

lại nhớ về quá khứ, khi mà hắn post hình gì lên, em đều vào bình luận cùng một loạt trái tim đủ màu. cũng có ngày hắn bực bội mà block em, sau đấy không hiểu sao cũng mở lại, chắc tại em làm cơm hộp cho hắn.

có nên nhắn tin hỏi thăm không nhỉ? lỡ mà tên đàn anh kia rep lại thì sao? mà chắc bây giờ em đang ngủ rồi.

cuối cùng vẫn không nhịn được gửi cho em một tin nhắn.

ohnononojen
khi nào về nhớ bảo anh

bibbiyuu
tớ về lâu rồi, đang ở nhà anh jaehyun đây

jeno nhìn ra cửa sổ, rõ ràng là không mưa mà sao hắn nghe thấy tiếng sét bên tai?

ngã lên giường đạp gối mềm rớt xuống đất, hắn lần thứ n trong tháng cảm thấy khó chịu vì cảm thấy em ngày một rõ ràng hơn từ chối mình. ngay cả đi về cũng không bảo mình, thế mà còn ở nhà tên đàn anh.

jeno tự mình đặt chân lên cái cân trong góc phòng, kiểm tra xem trong lòng em mình còn lại bao nhiêu cân.

Chắc chắn là nhẹ hơn hẳn tên jung jaehyun kia rồi.

nhịp điệu mắt nai cha cha cha

ohnononojen
hãy cho tao một chút động lực đi
tao cảm thấy donghyuck sắp rời xa tao thật rồi

yangx2_liu
không sao đâu, donghyuck vẫn còn cmt ảnh mày mà

jaemjaem
tao nghĩ mày nên follow ins của em đi...

nghe mùi không ổn lắm, hắn lật đật mở ứng dụng mạng xã hội ra, nhìn trân trân vào tấm ảnh được đăng lên cách đây vài phút.

bibbyuu

416 lượt thích • 2 bình luận

bibbyuu nhẹ nhõm ghê

jh.jung anh đã bảo rồi mà :3
bibbyu @jh.jung em biết mà, cảm ơn anh

nhẹ nhõm? nhẹ nhõm vì cái gì? vì cuối cùng cũng buông bỏ được hắn rồi sao? Hay là ở bên anh ta làm em nhẹ nhõm?

jeno buông điện thoại, khóa màn hình, rồi vùi mặt vào gối, nghe tiếng lòng gào lên hoảng sợ, phải làm sao đây, em không còn thích mình nữa sao? không còn một chút tình cảm nào luôn?

cũng phải thôi, một đứa đáng ghét như mình, em lưu luyến để làm gì.

mười bảy năm xuất hiện trong cuộc đời, lần đầu tiên hắn thấy ghét bản thân mình kinh khủng, nếu được trở về những ngày xưa, hắn nhất định sẽ nắm lấy em thật chặt. nhưng hiện thực không có khả năng siêu nhiên đó, hắn chấp nhận rằng cuộc đời này vô dụng và hắn cũng chẳng hữu ích gì. nếu như đám bạn mà biết được, đảm bảo sẽ cười vào mặt hắn một trận ra trò, chơi đùa tình cảm của người khác rồi bị nghiệp quật trở lại.

nhịp điệu mắt nai cha cha cha

ohnononojen
nghiệp quật tao đau quá :(((

showwtaro
ngủ đi thằng khùng
ngày mai còn có tiết đó
mày mà đi trễ thì chả còn donghyuck nào cho mày đâu

ohnononojen
đến cả mày cũng từ chối nghe tao tâm sự sao taro :(

và sáng hôm sau, jeno đi học muộn thật. không những thế còn muộn hai tiết. nhanh chân lúc giải lao mà tuồng vào lớp, jeno thở phào. ít nhất thì hai tiết vừa rồi không phải tiết của giáo viên chủ nhiệm.

jaemin đánh vai hắn một cú rõ đau, quăng cho hắn một túi đồ ăn.

"nay tốt quá ha."

"mày nghĩ tụi tao rảnh đi mua cho mày hả? bồ nhỏ mày mua cho đấy."

nghe đến em, hắn liền hốt hoảng định chạy sang lớp bên kiếm người. hắn sẽ mè nheo em qua nhà hắn chăm sóc hắn (với sẵn tài giả bệnh không hề giả trân) nhưng chưa kịp nhấc bước đi đã bị shotaro kéo lại.

shotaro cười cười, ấn jeno xuống xoa xoa hai bên vai hắn.

"chú em bình tĩnh. bồ nhỏ mày đi theo người ta rồi. bây giờ là thành viên của hội học sinh, không rảnh thời gian cho mày nữa đâu."

jeno lại nhìn ra cửa sổ, vẫn không mưa, sao nghe thấy sét bên tại hoài thế.

em vào hội học sinh nghĩa là sẽ dành thời gian cho jaehyun nhiều hơn, hắn sẽ từ từ bị đá ra khỏi cuộc đời em, hoặc bị đá một cú dứt điểm.

"và theo renjun thăm dò thì vẫn còn thiếu một chỗ đó, các anh chị sắp tốt nghiệp rồi, mày lo mà đăng kí đi."

"nhưng tao chỉ biết ăn chơi thôi, làm sao mà gánh vác nổi?"

"tao nghe renjun bảo công việc cũng không nặng gì đâu, mày chẳng lẽ lại không muốn bên cạnh donghyuck à?"

"đó, ăn chơi dữ vào rồi cái gì cũng ngu hết, bỏ bớt bia bọt gái gú đi em ơi, bồ nhỏ em sắp thành chồng người ta rồi."

yangyang gác chân lên ghế hắn, bấm bấm điện thoại chăm chú nhưng vẫn lắng nghe được câu chuyện.

"cả tin đồn hẹn hò của mày với donghyuck cũng bị đá ra khỏi diễn đàn của trường rồi, thay vào đó là của donghyuck với jaehyun, phản ứng tích cực ghê ta."

jeno giành lấy điện từ tay yangyang, chăm chú đọc một hai bài về sự ngọt ngào của jaehyun với donghyuck.

"chết chưa, thời của lee jeno sắp hết rồi."

renjun bên cạnh cũng vui vẻ chọc ghẹo hắn.

jeno nghĩ mãi, cuối cùng cũng đi nộp đơn đăng kí vào ô tổ chức lễ hội của trường. mong muốn được em đặt vào mắt làm hắn liên tục gật đầu với các điều khoản của chị hội trưởng, mặc dù nhiều cái hắn nghe cũng không hiểu.

hắn bắt đầu tập trở nên hiền lành hơn một chút, bớt khùng lại và nhẹ nhàng với em hơn.

"em ơi, em ơi, donghyuck ơi."

"ơi, sao vậy?"

"hôm nay đi ăn cơm với anh đi, được không?"

Rồi nghe theo lời shotaro, jeno cố tạo ra một giọng nói mềm mại nhất, đáng thương nhất có thể.

"tất nhiên là được rồi."

nhưng có điều hắn vẫn hay quên, jaehyun mà có lúc nào không kè kè bên em hả?

hai người vui vẻ nói chuyện với nhau về những điều hắn không hề biết, nào là bài giảng trên lớp hay các buổi hòa nhạc, chụp hình...

jeno đang vặn não để nghĩ ra được một lí do gì đó hợp lí chen vào cuộc trò chuyện vốn chỉ có hai người.

"à mà, anh nghe nói là jeno cũng vào hội học sinh rồi nhỉ?"

ơn giời, lần này hắn sẽ không ghét jaehyun đâu. anh ta vừa cho hắn một lý do để mở miệng mà.

"à ừ, mới vào hôm qua."

"hình như thiếu người hay sao đó mà nhận nhanh ghê, anh phải đợi tới một tuần mới được duyệt cơ."

jaehyun cũng chỉ hỏi hắn cho có lệ, sau đó lại quay sang nói tiếp với donghyuck.

và jeno sẽ ghi vào danh sách đen của mình việc hắn ghét nhìn em cười vì câu chuyện của ai đó ngoài hắn.

ở bên hắn em cười cũng nhiều, chắc là do mệt mỏi quá nên dần dần cũng vơi bớt đi, bây giờ thì vui vẻ với người khác.

jeno thừa nhận mình là một tên ngốc và nhạt nhẽo, nếu không có gì để nói thì sẽ im lặng, hắn đã từng nghĩ như thế là ngầu nhưng giờ đây hắn chỉ muốn đấm vào miệng mình mấy phát để ép buộc nó mở ra những câu hay ho như đàn anh jung jaehyun.

hắn không biết cách làm em cười. bình thường được vây quanh, hắn nói một câu nhạt nhẽo cũng có đầy người cười mua vui cho hắn, nhưng em thì không, bình lặng yên tĩnh ngồi bên cạnh.

jeno không biết khi nào em nở nụ cười với hắn, vì hắn nào có nhìn về phía em.

hắn từ khi biết em rời xa mình, lại bắt đầu chú trọng lời nói hơn, tránh không cho em phải buồn hay giận (mặc dù hắn thừa biết là em chẳng thể làm thế), nhưng vừa khùng vừa ngốc thì chả nói được câu nào ra hồn. đôi khi suy nghĩ rất nhiều, vậy mà mở miệng ra lại thành khó nghe, may mắn là em không để bụng, hoặc là em không để hắn vào mắt.

"jeno đăng kí vào ban nào vậy?"

lạy chúa, em cuối cùng cũng chú ý tới hắn rồi.

"ban tổ chức lễ hội, bên đó thiếu người cực kỳ, donghyuck ở ban nào thế?"

"tớ cùng ban với anh jaehyun này, bên thư ký."

bây giờ xin chuyển ban còn kịp không nhỉ? nhưng thư ký là làm gì, hắn đâu có biết.

" hay là chiều nay chúng mình đi ăn thịt nướng đi."

donghyuck lên tiếng, khuôn mặt hớn hở hết nhìn jaehyun lại nhìn jeno.

"nóng thế nà-"

thôi chết, lỡ miệng rồi.

"nóng thế này ăn thịt nướng thì còn gì bằng ha."

cuối cùng cũng lanh miệng được một lần, jeno cảm tưởng mình bị giảm mười năm tuổi thọ.

"tiếc quá. hôm nay anh có việc rồi, để hôm khác đi nhé."

jaehyun xụ mặt, rồi vẫy tay chào hai đứa quay về khu của năm cuối. donghyuck dạ một tiếng rõ to, rồi cùng jeno về lớp. hắn vừa vui vừa lo, len lén nhìn em bên cạnh hỏi.

"thế học xong mình đi luôn hả?"

"ơ, đi đâu cơ?"

"thì đi ăn đó..."

"anh jaehyun không đi nên tớ cũng không đi đâu."

ơ...này có phải là bị đá ra rìa không nhỉ?

donghyuck ton ton vào lớp, để lại jeno đứng tần ngần ngoài hành lang, nghe tiếng tim mình tan nát.

lủi thủi bước vào lớp, tiết học hôm đó bỗng nhiên nhàm chán đến lạ thường.

"anh ta bỏ em rồi, kết thúc mọi chuyện thật sao? nỗi đau này sao em đối diện được đây..."

trời ơi thằng nào còn hát khịa nữa vậy?!

renjun ngồi bên cạnh phì cười, sau đó vỗ vai an ủi.

"tao nói mày nghe, đẹp trai thì chưa đủ đâu, mày còn phải chai mặt nữa. em không đi thì bắt em đi, dùng tiền của mình làm em vui đi."

"lỡ em ghét tao hơn thì sao?"

"không ai ghét một người mình đã từng thương đâu, cố lên em ơi."

tiết học đó bỗng nhiên trở thành nơi hội tụ của các quân sư (chưa có bồ) tình yêu. jeno cũng tích lũy được một vài kinh nghiệm (dù không tin lắm vì đám quân sự này vẫn chưa có nổi một mống tình yêu).

_tbc_
mờ - 071221

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro