Untitled Part 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ch

ươ

ng 3

Chân Ái l

p t

c g

i đi

n tho

i thông báo: “911, I found my roomie killed, please…” (91

1, b

n cùng phòng c

a tôi b

gi

ế

t, làm

ơ

n…)

“Slaugh­tered (tàn sát)” Ngôn T

ng

i x

m d

ướ

i d

t, thanh âm mang theo v

l

nh l

o không nói đ

ượ

c.

Chân Ái ng

ng l

i. Qu

th

t, c

nh đ

m máu th

ế

này không ph

i là gi

ế

t ng

ườ

i mà là tàn sát, nh

ư

ng cu

i cùng cô không đ

ý t

i anh, ti

ế

p t

c đè nén suy nghĩ c

a mình báo c

nh sát.

Đ

đi

n tho

i xu

ng, cô

kh

khép c

a phòng l

i, đ

ng

c

nh c

a không ti

ế

n không lùi.

“T

i sao không g

i xe c

p c

u? T

i sao bi

ế

t cô

y đã ch

ế

t?” Ngôn T

mang bao tay, đang ki

m tra n

n nhân.

Lúc này v

n bi

ế

t tra h

i cô, qu

nhiên là phong cách c

a anh ta.

Chân Ái không c

m th

y

l

i này có gì đ

ườ

ng đ

t, l

ng l

ng nói: “T

nhà t

m đ

ế

n phòng ng

, ít nh

t 2 lít máu.”

“Ánh m

t không t

.” Anh ta ý t

không rõ nói, “Chu

n xác nh

ư

v

y, cô bi

ế

t v

gi

i ph

u c

ơ

th

ng

ườ

i?”

Trong lòng Chân Ái b

ng h

i h

p, lông mi đen nhánh rũ xu

ng, che khu

t đôi m

t, tr

l

i bình tĩnh nh

ư

tr

ướ

c: “Không bi

ế

t.”

S

ng s

t c

ng thêm m

y giây ng

p ng

ng, đ

i v

i Ngôn T

mà nói, hoàn toàn không khó phân tích. Đáp án là –

Nói d

i.

Đ

i v

i l

n này,

câu tr

l

i c

a anh ta là: “Trong th

i gi­an cô có ph

n

ng, trái đ

t đã quay 74475 mét quanh m

t tr

i r

i.”

Chê t

c đ

ph

n

ng c

a cô ch

m, l

n này Chân Ái d

t khoát không có ph

n

ng.

Ngón tay Ngôn T

đè c

Gi­ang Tâm, nhìn ch

m ch

m v

ế

t th

ươ

ng không nh

anh không ch

m nói: “Dao g

t trái cây c

nh

, v

ế

t c

t không dài và r

t sâu, chính xác c

t đ

t đ

ng m

ch c

, v

n may c

a hung th

r

t t

t.”

Chân Ái nghe đ

ượ

c câu cu

i c

a anh ta là nói ng

ượ

c, nên không bình lu

n.

Qu

nhiên, câu ti

ế

p theo c

a anh ta là: “Nh

ư

ng mà, đ

m

t nhà log­ic h

c tin vào cái lo

i v

n may tr

u t

ượ

ng này, à….” Kì th

c trong gi

ng nói anh ta không m

y may có chút ý c

ườ

i.

N

n nhân Gi­ang Tâm qu

n áo r

t ngay ng

n, nh

ư

ng tóc trên vai h

ơ

i

ướ

t, nh

ư

m

t con ma n

m trên m

t đ

t v

i bàn tay m

ra

, t

nhà t

m đ

ế

n phòng ng

có v

ế

t máu r

t dài.

Ngôn T

ng

i nguyên t

i ch

ki

m tra n

n nhân m

t l

n. Hai bên c

có d

u v

ế

t b

bóp, trên vai có v

ế

t máu t

m

. B

i vì th

i gi­an ch

ế

t ch

ư

a đ

lâu đ

hi

n lên hoàn toàn nên v

n ch

ư

a th

y rõ l

m.

Anh ta đ

ng lê

n, ánh m

t quét m

t vòng, không di chuy

n, s

phá ho

i hi

n tr

ườ

ng.

Phòng ng

hai ng

ườ

i r

t bình th

ườ

ng. Bên trái là bàn và gi

ườ

ng c

a Gi­ang Tâm, r

t nhi

u đ

đ

c, ch

y

ế

u là qu

n áo và trang s

c, giá tr

nhìn qua không r

; trên bàn trang đi

m đ

t đ

y m

ph

m và n

ướ

c hoa, g

n nh

ư

không có ch

chen vào. Còn có m

t quy

n l

ch công vi

c r

t nhi

u d

u khoanh tròn, ch

ng t

ch

nhân th

ườ

ng ngày b

n r

n. Có m

t h

p trang s

c r

t d

ướ

i đ

t, trâm cài tóc k

p tóc bông tai các lo

i r

ơ

i đ

y trên sàn nhà.

Bên ph

i là g

i

ườ

ng và bàn c

a Chân Ái, r

t đ

ơ

n gi

n s

ch s

. Trên bàn x

ế

p vài quy

n sách truy

n thông đ

i chúng, trên gi

ườ

ng treo m

y b

qu

n áo đ

t ti

n l

i khêu g

i, không còn gì khác.

Ánh m

t Ngôn T

d

ng l

i trên bàn trang đi

m c

a Gi­ang Tâm, đ

t nhiên h

i: “Cô

y

có m

y h

p trang s

c?”

Chân Ái nhìn trang s

c r

ơ

i đ

y d

ướ

i đ

t, th

ơ

nói: “M

t h

p,… Không bi

ế

t.”

“L

i này có v

n đ

,” nhà log­ic h

c ngiêm túc nhíu mày, “N

ế

u tr

l

i ‘M

t h

p’, t

i sao nói không bi

ế

t? N

ế

u không bi

ế

t, t

i sao l

i ph

i đoán đ

tr

l

i?”

Chân Ái: …

Ngôn T

li

ế

c nhìn cô m

t cái, không truy c

u thêm n

a.

C

a s

bên c

nh bàn trang đi

m m

m

t n

a, vùng này có m

ư

a tuy

ế

t nh

, trên cái bàn màu s

m đ

l

i hai v

ế

t khô ráo r

t rõ ràng.

Chân Ái cũng nhìn th

y, m

t v

ế

t hình vuông m

t v

ế

t hình ch

nh

t

. V

ế

t hình ch

nh

t kh

p v

i hình d

ng chi

ế

c h

p trang s

c d

ướ

i đ

t, còn v

ế

t hình vuông kia. Cô nhìn xung quanh, không còn nghi ng

, hi

n tr

ườ

ng b

m

t m

t cái nh

ư

th

ế

.

M

i v

a nghĩ nh

ư

v

y, Ngôn T

l

m b

m: “Thi

ế

u hai th

.”

Chân Ái nhíu mày, hai th

?

T

i

sao cô l

i nhìn không ra?

Ban đ

u có chút tò mò mu

n h

i, nh

ư

ng cu

i cùng c

m th

y mình không nên chen vào thì t

t h

ơ

n. H

ơ

n n

a nhìn m

t Ngôn T

, rõ ràng vi

ế

t dòng ch

r

t to “Xin đ

ng qu

y r

y”.

Anh ta nhìn v

phía nhà t

m, v

ế

t máu b

n tung tóe trên vách

t

ườ

ng, đó là hi

n tr

ườ

ng đ

u tiên, mà tr

ướ

c bàn trang đi

m đ

u là v

ế

t máu li ti. T

i sao đem ng

ườ

i ch

ế

t kéo vào phòng làm cho l

n x

n nh

ư

th

ế

này?

Qu

n áo n

n nhân r

t ch

nh t

, nh

ư

ng tóc l

i

ướ

t, t

i sao?

M

t đi

m quan tr

ng nh

t, ch

y nhi

u máu nh

ư

v

y,

trên ng

ườ

i hung th

không th

nào không dính máu. Tên đó làm th

ế

nào mà nghênh ngang đi ra kh

i đây?

Anh ta ng

ng đ

u nhìn Chân Ái đ

ng k

ế

c

a, không m

n không nh

t nói: “C

m th

y s

ho

c khó ch

u thì ra ngoài đi.”

Chân Ái nói: “Tôi không c

m th

y nh

ư

v

y.”

Ngôn T

h

ơ

i híp m

t, v

m

t kia gi

ng nh

ư

mu

n khiêu chi

ế

n, nhìn cô m

t h

i, quay đ

u sang ch

khác, gi

ng nói tr

nên chân th

t đáng tin: “T

lúc m

i vào cho đ

ế

n bây gi

, cô luôn luôn ôm tay. Đây là t

ư

th

ế

t

tr

n an trong ti

m th

c, cho nên…”

Anh ta d

ng m

t chút, ra k

ế

t lu

n: “Không c

n l

a tôi.”

Đ

i m

t v

i ch

t v

n c

a anh ta, cô không th

a nh

n cũng không ph

nh

n mà th

ơ

nói m

t ch

: “

.”

Ngôn T

không lên ti

ế

ng, v

m

t có chút kì quái. Câu tr

l

i c

a cô

y không phù h

p chút nào v

i quy lu

t đ

i tho

i có hi

u qu

trong ngôn ng

h

c, câu tr

ướ

c không ăn nh

p v

i câu sau, không h

có b

c

c và log­ic.

D

a vào khái ni

m ngôn ng

h

c, đo

n đ

i tho

i này không cách nào ti

ế

p t

c đ

ượ

c n

a.

Cho nên anh ta không đ

n

h kéo dài, nh

ư

ng m

t h

i lâu sau l

i nói: “Th

c ra tôi c

m th

y cô đ

ng

đây qu

y r

y tôi.”

Chân Ái gi

ươ

ng m

t nhìn anh ta: “Tôi không nhúc nhích cũng không nói chuy

n.”

Ngôn T

: “Hô h

p có âm thanh.”

“…”

Chân Ái m

c

a đi ra ngoài.

R

t nhanh Âu Văn t

i, c

nh sát qu

n lý khu v

c cũng t

i. Lúc này Ngôn T

m

i ra kh

i phòng, đ

cho các nhân viên pháp y b

t đ

u thu th

p v

ế

t máu, d

u chân và nh

ng b

ng ch

ng khác.

Trong nh

ng ng

ườ

i v

a đ

ế

n có m

t n

pháp y g

c Tây Ban Nha r

t xinh đ

p, da màu lúa mì, tóc xoăn t

nhiên và thân hình g

i c

m. Yh

y Ngôn T

, c

ườ

i nh

ư

không c

ườ

i: “Hey, weirdo!” (Chào, quái thai!)

Ngôn T

li

ế

c nhìn cô m

t cái, không đ

ế

m x

a; nh

ư

ng Âu Văn l

i r

t ni

m n

.

N

pháp y tên Eva Di­az, Âu Văn g

i cô

y là Eva, Ngôn T

g

i cô là Sergeant Di­az -

trung sĩ Di­az.

Nh

ư

ng nhìn ra đ

ượ

c, Ngôn T

v

i Eva r

t quen thu

c nhau.

Eva v

a mu

n vào trong, th

y đôi m

t màu trà không mang theo gió b

i c

a Ngôn T

nhìn cô m

t l

ượ

t t

trên xu

ng d

ướ

i, cô ôm tay, nghiêng đ

u, h

i r

t khiêu khích: “Th

ế

nào? L

i đoán

hôm nay tôi đã đi đâu, đã làm gì sao?”

“Không ph

i đoán, mà là quan sát và suy lu

n.” Ngôn T

ch

nh s

a cách dùng t

c

a cô, nói, “T

i hôm qua cô không v

nhà, ng

l

i nhà m

t ng

ườ

i đàn ông. Sau khi sex không t

m r

a thay đ

lót, xác su

t s

ư

ng viêm ho

c lâ

y nhi

m s

tăng g

p 3 đ

ế

n 4 l

n.”

Eva c

ườ

i đ

ế

n nghi

ế

n răng nghi

ế

n l

i: “C

m

ơ

n!”

Ngôn T

: “Không c

n.”

Eva tr

c ti

ế

p đ

p đ

u vào c

a.

Chân Ái nhìn qua khe c

a m

t chút, rèm c

a trong căn phòng t

o nên m

t m

nh t

i om, ánh đèn màu tím chi

ế

u xu

ng v

ế

t máu đ

th

m đ

p vào m

t vô cùng kinh s

. V

n còn đang nhìn, c

ơ

th

Âu Văn đã ch

n ngang t

m m

t, anh ta v

v

vai cô: “Ai, đ

ng s

.”

Chân Ái g

t đ

u.

“S.A.” Có ng

ườ

i g

i Ngôn T

, l

n này là m

t c

nh sát da vàng tóc đen, nói chuy

n hoàn toàn b

ng ti

ế

ng Anh, nhìn t

h

y đ

ượ

c là vô cùng quen thu

c v

i Ngôn T

và Âu Văn.

B

ng tên tr

ướ

c ng

c cô

y ghi Jas­mine Van De Bilt. Chân Ái khó hi

u, rõ ràng là ng

ườ

i da vàng, t

i sao l

i có h

ti

ế

ng Anh truy

n th

ng th

m chí là lâu đ

i này?

Van De Bilt là dòng h

chính tr

r

t phát

tri

n m

y trăm năm qua. Cô

y là đ

ượ

c g

qu

a? Nhìn tu

i trên d

ướ

i 23. Ng

ườ

i M

bình th

ườ

ng k

ế

t hôn mu

n, th

c s

không thuy

ế

t ph

c. M

y đ

ượ

c g

cho dòng h

này? Cũng không đúng. V

ngoài c

a Ngôn T

có đ

c tr

ư

ng con lai r

t rõ ràng, h

c m

t sâu, con

ng

ươ

i nh

t, tóc đen, da tr

ng, ngũ quan l

p th

nh

ư

t

ượ

ng th

ch cao.

Mà Jas­mine không có m

t chút dáng v

con lai nào, v

n là khuôn m

t ph

ươ

ng Đông vô cùng đi

n hình, m

t b

ng lông mày m

ng v

ng trán th

p, đôi m

t nh

dài, làn da so v

i ng

ườ

i da vàng bình

th

ườ

ng th

ườ

ng còn s

m h

ơ

n. Nh

ư

ng ngũ quan khá cân đ

i, nhìn r

t d

ch

u, c

ườ

i r

lên hai lúm đ

ng ti

n càng d

th

ươ

ng.

Jas­mine r

t có phong cách, nhìn qua thông minh lanh l

i gi

i gi­ang l

i không m

t đi s

g

n gũi thân thi

ế

t, trong c

ch

đ

u mang s

gi

áo d

c r

t t

t.

Nh

ư

ng trong v

n đ

này, Chân Ái r

t ch

m ch

p. T

nh

đ

ế

n l

n, g

n nh

ư

cô không h

gi­ao ti

ế

p xã h

i, nên cô không hi

u l

m nét m

t ho

c hành vi mang ý nghĩa c

a ng

ườ

i khác.

Cô đ

ng m

t bên không chen vào. Jas­mine cũng không chú ý t

i cô, cô

y r

t kính tr

ng Ngôn T

, nói ch

ư

a đ

ượ

c m

y câu li

n thăm dò quan đi

m c

a anh ta đ

i v

i hi

n tr

ườ

ng gây án, muôn nghe m

t chút ý ki

ế

n c

a anh ta.

Nh

ư

ng Ngôn T

l

y c

các nhân viên phá

p y ch

ư

a thu th

p ch

ng c

xong đ

t

ch

i, nói anh ta ch

là quan sát đ

đ

c m

t chút, không có b

t kì nh

n xét nào, cũng không mu

n nói gì bây gi

đ

làm nhi

u lo

n nh

n đ

nh c

a c

nh sát.

L

i v

a ra kh

i mi

ng, Jas­mine rõ ràng càng thêm yêu thích anh t

a; ngay c

Chân Ái cũng không nh

n đ

ượ

c li

ế

c m

t cái, căn b

n là vô cùng kinh ng

c. Thì ra cũng không ph

i là ng

ườ

i lúc nào cũng thích khoe khoang phô bày ch

s

thông minh.

Ngôn T

nâng đôi m

t và lông mày nh

t , đón nh

n ánh m

t Chân Ái, l

i không chút s

hãi mà d

i đi.

Jas­mine sau khi xem qua hi

n tr

ườ

ng, đi ra trao đ

i v

i Ngôn T

v

v

án: “Hình nh

ư

là m

t m

t h

p trang s

c t

ươ

ng t

, có ph

i là c

ướ

p hay không?”

Ngôn T

th

n nhiên nói: “Ăn c

ướ

p không c

n kéo ng

ườ

i t

nhà t

m đ

ế

n phòng ng

, v

a khó khăn

l

i còn d

đ

l

i d

u chân. H

ơ

n n

a v

ế

t th

ươ

ng là đâm, không ph

i là c

t, trong lòng hung th

có oán gi

n.”

“V

y tôi đi đi

u tra m

t chút xem có v

án t

ươ

ng t

nào hay không, có ph

i là liên hoàn…”

“Không c

n lãng phí th

i gi­an.” Ngôn T

qu

quy

ế

t ng

t l

i cô, “Cho dù cô

y là m

c tiêu thì sát th

liên hoàn cũng s

d

d

, ch

không ph

i là ch

n t

ng th

t

ư

kí túc xá đ

gi

ế

t ng

ườ

i. Có đi

u tên hung th

này,” anh ta theo thói quen h

ơ

i híp m

t, “Có b

n lĩnh, tĩnh táo, có chu

n b

mà đ

ế

n, căm ph

n l

n này đã

trút xong, l

n sau… R

t có th

phát tri

n thành sát th

liên hoàn.”

Jas­mine trong lòng h

ơ

i nghi ho

c, không bi

ế

t làm th

ế

nào Ngôn T

nhìn ra cá tính c

a hung th

. Tuy hi

ế

u kì nh

ư

ng cu

i cùng cũng không h

i mà g

t đ

u m

t cái: “Gi

ng nh

ư

tôi nghĩ.”

Ngôn T

đi đ

ế

n c

a phòng r

i nói v

i nhân viên pháp y bên trong: “Bên kia có m

t v

ế

t máu khác th

ườ

ng, nh

ư

là đã b

lau; bên kia gi

ng nh

ư

có v

t gì đó đè lên v

ế

t máu, chú ý nhìn m

t chút; ki

m tra l

i v

ế

t hình ch

nh

t trên bàn trang đi

m, xem có thành ph

n k

ế

t d

ính hay không.” Nhân viên hi

n tr

ườ

ng làm theo, đi thu th

p b

ng ch

ng.

Sau khi xong m

i vi

c, n

n nhân đ

ượ

c mang đi.

Lúc Eva đi ra, Ngôn T

l

i thông báo m

t câu: “Ki

m tra ph

i n

n nhân m

t chút.”

Lúc này, có c

nh sát h

i ai là ng

ườ

i phát hi

n g

i đi

n b

áo c

nh sát, có th

tr

l

i c

nh sát giúp đ

vi

c đi

u tra hay không.

Bình th

ườ

ng mà nói, ng

ườ

i đ

u tiên phát hi

n và báo c

nh sát chính là ng

ườ

i b

nghi ng

l

n nh

t.

Ngôn T

không chút do d

ch

Chân Ái.

C

nh sát kia kinh ng

c: “Cô không ph

i là b

n cùng

phòng c

a n

n nhân sao?”

u Văn bi

ế

t Ngôn T

là ng

ườ

i quen c

a c

nh sát nên nói nhanh: “Cô

y đi cùng v

i S.A.”

Ngôn T

li

ế

c Âu Văn, nói v

i c

nh sát kia: “Cô

y đi cùng v

i tôi.” D

ng m

t chút l

i b

sung, “Nh

ư

ng tr

ướ

c khi đ

ế

n hi

n tr

ườ

ng, tôi và cô

y đi

v

i nhau ch

ư

a t

i năm phút, nhìn t

v

ế

t máu thì n

n nhân đã ch

ế

t h

ơ

n m

t ti

ế

ng, không th

dùng làm ch

ng c

v

ng m

t.”

Dáng v

ph

i h

p nh

ư

v

y, m

ườ

i ph

n là m

t công dân t

t.

u Văn không nói li

ế

c anh ta m

t cái, d

n dò Chân Ái: “Ai, tôi s

g

i lu

t s

ư

. N

ế

u cô không mu

n nói thì có th

không c

n nói m

t câu.”

Ngôn T

g

t đ

u: “u Văn tìm cho cô nh

t đ

nh là lu

t s

ư

t

t nh

t.”

u Văn v

n không nói nhìn anh ta, cái đ

gió chi

u nào nghiêng theo chi

u đó, r

t cu

c là c

u đang giúp bên nào?

*C

m g

c

墙头草

: c

m

c đ

u t

ườ

ng | c

m

c trên đ

u t

ườ

ng v

n y

ế

u

t nên luôn đong đ

ư

a theo gió ->ch

ng

ườ

i l

p tr

ườ

ng không kiên đ

nh

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro