Không phải ai cũng yêu vì mũi tên của Cupid

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

#KimChay AU

✨🏹 Mũi tên vàng 🏹✨

Cupids không yêu ... họ là tình yêu. Tình yêu của họ quá nguy hiểm đối với con người. Rất ít con người có thể sống sót khi rơi vào lưới tình với một Cupid và gần như chẳng có Cupid nào yêu con người cả.
Trước mặt Cupid Porchay bây giờ là một nhiệm vụ, một nhiệm vụ không hơn không kém, không khác gì với những nhiệm vụ khác: khiến Kim- chủ tiệm sách- phải lòng nhân viên của mình....
_______________________

Vàng.

Một nguyên tố hóa học. Một kim loại quý.

Mọi người muốn nó. Người ta đánh giết nhau vì nó.

Các cuộc chiến đã nổ ra vì nó.

Tình yêu.

Một cảm giác mạnh mẽ, chủ yếu là tích cực. Một tình cảm quý giá.

Mọi người muốn nó. Người ta đánh giết nhau vì nó.

Các cuộc chiến đã nổ ra vì nó.

Porchay, hay cách cậu thích được gọi là - Chay - có cả hai, vàng và tình yêu. Là một thành viên của nhóm Cupids ưu tú, vàng rơi như mưa xung quanh cậu, mọi lúc mọi nơi. Tòa tháp nơi cậu sống? Vàng. Cái giường cậu ngủ? Vàng.
Quần áo cậu mặc? Làm bằng vải vàng. Những mũi tên cậu sử dụng? Vàng. Đôi mắt cậu? Chúng phát sáng vàng.

Và Chay không chỉ có tình yêu. Cậu chính là tình yêu. Là một Cupid - thần Tình yêu, vị thần của ham muốn, tình yêu nhục dục, sự hấp dẫn và tình cảm, cậu là biểu hiện sống động của tình yêu.

Chưa hết, Chay không yêu. Tình yêu của cậu không mềm mại và ngây thơ. Tình yêu của cậu là chết chóc.
Hiếm có con người nào chịu được cách yêu của Cupid - những vị thần yêu với khao khát và khoái cảm cháy bỏng, mãnh liệt gấp hàng trăm lần tình yêu mãnh liệt nhất mà bất kỳ con người nào có thể có khi yêu.

Trong suốt hàng thiên niên kỷ kể từ khi Chay tồn tại, chỉ có ba trường hợp Cupid và một con người yêu nhau mà không kết thúc trong bi kịch.

Cách duy nhất để một con người có thể chịu được tình yêu của một Cupid, là khi người đó rơi vào lưới tình với một Cupid, mà Cupid đó không can thiệp vào quá trình người đó rơi vào lưới tình theo bất kỳ cách nào. Nghĩa là không có mũi tên nào bắn vào con người nhằm mục đích khiến con người phải lòng Cupid, không có tương tác không cần thiết với con người, không ép buộc con người theo bất kỳ cách nào.

Nếu có thể chịu tất cả những điều này, một con người phải lòng Cupid và sẵn sàng yêu vị thần đó ngay cả sau khi Cupid cho con người thấy tình yêu của Cupid có thể nguy hiểm đến mức nào thì con người đó có thể bước vào vương quốc của các vị thần và ở bên Cupid của họ mãi mãi.

Nhưng Chay không quan tâm đến bất kỳ điều gì trong số này. Đối với cậu như bây giờ là đủ rồi, cậu làm công việc cậu phải làm, khiến con người yêu nhau, Chay không để ý thêm điều gì. Quan điểm của Chay là, và luôn luôn là, không bao giờ có đủ tình yêu trên đời. Vì vậy, cậu luôn có thêm niềm vui khi có thể thay đổi điều đó dù chỉ một chút. Nghĩa là cậu vui vẻ khi làm con người yêu nhau, làm xuất hiện thêm tình yêu trên đời, cậu không đi tìm tình yêu của riêng mình.
Và hôm nay là một trong những ngày đó. Chiếc cung vàng và mũi tên vàng của Chay đã sẵn sàng, chiếc áo sơ mi disco màu đỏ lấp lánh của thập niên 70 mang đến cho cậu một hương vị sắc sảo và chiếc khuyên tai hình mũi tên của cậu làm cho cậu trở nên hoàn hảo. Thật tệ là con người không thể nhìn thấy những mũi tên vàng của cậu, nhưng ồ, ít nhất họ vẫn có thể nhìn thấy phong cách thời trang tuyệt vời của cậu.

Chay đang đứng trước một hiệu sách nhỏ ấm cúng, nơi hoàn toàn hét lên rằng "tôi cần thật nhiều sự lãng mạn". Đó là một nơi hoàn hảo cho sứ mệnh tình yêu mới của Chay.

Mục tiêu của cậu? Chủ hiệu sách, Kimhan Theerapanyakul, và nhân viên Sonia Clark. Chay thậm chí không cần phải lãng phí mũi tên của mình vào Sonia; cô gái đáng thương đã phải lòng ông chủ của mình trong nhiều tháng rồi.

Chay nhếch mép cười, "chuyện này sẽ dễ thôi."

Chay bước vào, ngay lập tức dán mắt vào những cuốn sách thay vì liếc về phía Kimhan đang đứng ở quầy. Sonia ở xa hơn ở phía sau, cô đang đứng trên thang, sắp xếp một vài cuốn sách cho đúng vị trí của nó.

Nhìn kìa! Đây là một cơ hội tuyệt vời. Chay thích đặt con người vào những tình huống khó xử ngay khi cậu bắn tên. Nó khiến cho cậu thấy rất thú vị khi như thế - con người yêu nhau và Chay được cười sảng khoái vì điều đó.

Bây giờ, tất cả những gì cậu cần là kích hoạt một số phép thuật của mình để thu hút Kimhan, nó sẽ khiến anh ấy đi kiểm tra Sonia và sau đó Sonia sẽ vô tình rơi ngay vào vòng tay rộng mở của Kimhan. Chay gật đầu với chính mình, đó là một kế hoạch hoàn hảo.

Cậu bước lại gần Kimhan, giả vờ quan tâm đến một cuốn sách gần quầy. Cậu cầm một cuốn sách lên và mở nó ra, Chay búng tay đằng sau cuốn sách đang mở, một lần , hai lần, ba lần, và trước khi Kimhan kịp nhận ra, anh ấy đã đi ra phía sau hiệu sách để kiểm tra Sonia.

Chay cất cuốn sách đi và đi theo anh, nấp sau một trong những giá sách, cậu lấy ra một trong những mũi tên vàng của mình và chuẩn bị giương cung tên.

"Sonia, em ở trên đó có ổn không? Em có cần giúp đỡ không?" Kimhan đứng ngay cạnh cái thang hỏi.

Chay chĩa mũi tên vào ngay tim Kimhan và ngay trước khi khiến Sonia mất thăng bằng trên thang, cậu đã bắn.

Mũi tên bay trong không khí và chạm vào cơ thể Kimhan nhưng chỉ có vậy, nó không cắm sâu vào trái tim Kimhan. Thay vào đó, nó rơi xuống sàn và biến mất.

Mặt khác, Sonia, người giống như mũi tên rơi xuống đất,nhưng cô không biến mất, cô ấy vẫn ở đó, rên rỉ trên sàn khi Kimhan đang ngồi xổm bên cạnh, hỏi cô ấy có ổn không. Kimhan thậm chí còn không định đưa tay ra đỡ cô ấy! Chay cau mày.
Cậu lấy ra một mũi tên khác và di chuyển ra sau giá sách ở một vị trí khác để có thể bắn Kimhan tốt hơn. Nhưng mà...

Một phát bắn khác, một mũi tên biến mất khác...và một phát nữa...và một phát nữa...

Chay cất mũi tên và cây cung đi, "Cái quái gì vậy?!" câu nhăn mày, lắc đầu, rồi bày ra một vẻ mặt ngây thơ và bước ra khỏi nơi ẩn náu của mình.

"Uhm...xin lỗi, tôi nghe có tiếng ồn ào. Mọi việc ổn chứ?"

Nhìn thấy Chay, Kimhan lắc đầu, cười thật tươi với cậu, "mọi chuyện vẫn ổn. Chúng tôi chỉ gặp một tai nạn nhỏ. Tôi xin lỗi vì bất kỳ sự bất tiện này."

Nụ cười của Kimhan thật rạng rỡ; nó làm bừng sáng toàn bộ khuôn mặt anh ấy và đôi mắt đen sâu thẳm của anh ấy ánh lên sự nhân từ.

Anh ấy thật đẹ- từ đã, dừng lại đi Chay! Mày đang nghĩ gì vậy? Có một mũi tên đã bắn trúng mày hay gì? Nụ cười của Kimhan cũng giống như bất kỳ nụ cười nào khác ngoài kia...không có lý do gì để chú ý đến nó cả.

Chay kéo mình trở lại thực tại, cậu cố thoát khỏi những suy nghĩ kỳ lạ của mình và mỉm cười lại với Kimhan, Sonia vẫn đang xoa khuỷu tay với vẻ mặt đau khổ, "không có gì bất tiện đâu, tôi chỉ lo lắng khi nghe thấy âm thanh ở phía này. Uhm, dù sao thì tôi cũng mới chuyển đến đây từ thành phố và tôi muốn nói rằng tôi thực sự rất vui vì đã tìm thấy nơi này. Tôi yêu sách vì vậy nơi này thật tuyệt vời. Tôi sẽ xem xét xung quanh lâu hơn một chút nếu anh không phiền."

Kimhan đứng dậy, để lại Sonia tội nghiệp ngồi dưới sàn và đi về phía Chay, "Tôi sẽ dẫn cậu đi xung quanh nếu cậu không phiền. Cậu có đang tìm kiếm cuốn sách nào không? Hay đang quan tâm đến chủ đề nào đó?"

Ồ, được rồi... cái gì? Tại sao anh ấy không lo lắng cho nhân viên của mình mà thay vào đó lại háo hức dẫn Chay đi khắp nơi?

"Ừm," Kimhan đưa tay vuốt mãi tóc của mình, "Tôi còn chưa biết tên cậu..."

Tên của cậu? Trước đây chưa từng có ai hỏi tên Chay.

"Porchay nhưng tôi thích Chay hơn,"Chay nói, trả lời xong cậu có hơi ngớ người, tự hỏi tại sao mình không nói dối hoặc tại sao cậu thậm chí còn nói ra tên ưa thích của mình là gì.

"Chay," Kimhan mỉm cười, "Chay...tôi thích nó. Tôi là Kimhan nhưng gọi Kim cũng được"

"Còn cô ấy thì sao?" Chay nhìn Sonia, "cô ấy ổn chứ?"

Kim gật đầu, "cô ấy sẽ ổn thôi. Không có gì nghiêm trọng đâu," anh thậm chí còn bước lại gần Chay hơn và chỉ tay về bên trái, "đi lối này, tôi sẽ chỉ cho cậu khu vực yêu thích của tôi."

Anh sẽ cho tôi xem phần yêu thích của anh? Cái quái gì đang xảy ra vậy?

Chay mỉm cười với Kim, cố gắng hết sức để không biểu hiện tâm tình đang rối như tơ vò của mình ra bên ngoài, cậu đi theo Kim đến khu vực yêu thích của anh ấy.
Hóa ra đó là một góc nhỏ với chiếc ghế bành cũ màu nâu và một tấm chăn phủ lên trên.
Những cuốn sách trên kệ mà Chay nhìn thấy đều là những tựa sách cũ, kinh điển, thậm chí từ thời Hy Lạp cổ đại... được rồi, ấn tượng đó.

Nhưng sao lại là Chay mà không phải Sonia?

"Cậu có thể ngồi đây và đọc gì đó nếu muốn," Kim nói, giọng anh ấy quá ôn hòa so với bình thường và anh ấy tiếp tục khua khua đôi tay trong khi nói về những cuốn sách ở đó.

Được rồi, dừng ở đây một chút! Hãy phân tích điều này trong một giây.

Một trong những điều mà Chay, với tư cách là một thần tình yêu, quá giỏi nhận thấy đó là sự chú tâm ...hãy xem nào; Kim để ý đến Chay nhiều hơn là đến nhân viên đang bị thương của mình, Kim nói với một giọng cực kỳ nhẹ nhàng, Kim có vẻ lo lắng, nhìn đôi bàn tay đang bồn chồn của anh là biết, và Kim đã chỉ cho Chay địa điểm yêu thích của anh trong toàn bộ hiệu sách chỉ vài phút sau khi họ gặp nhau...kết luận ?

Mẹ kiếp! Sao không ai nói với Chay rằng Kim thích đàn ông?!

Chà, điều đó hoàn toàn xóa Sonia khỏi danh sách các ứng cử viên hẹn hò với Kim.

Nhưng bây giờ thì sao?

Chay cau mày và nó phải quá rõ ràng vì vai của Kim trùng xuống, anh nở nụ cười một cách lo lắng, "ồ, tôi xin lỗi... uhm... nếu cậu không thích những tác phẩm kinh điển, tôi có thể cho cậu xem thứ khác. Gần đây chúng tôi có sách mới-"

"Không, không...tôi thích các tác phẩm kinh điển," Chay ngắt lời Kim, "ồ...Frankenstein...một trong những tác phẩm yêu thích của tôi!"

Kim lấy cuốn sách trên giá và đưa cho Chay, những ngón tay của họ lướt qua nhau khi anh làm thế và Chay có thể cảm thấy Kim đang run lên.
Ồ chàng trai, Kimhan Theerapanyakul đang phải lòng một vị thần tình yêu.

Chay biết rằng với tư cách là một vị thần tình yêu, cậu hấp dẫn hơn bất kỳ ai theo đúng nghĩa đen, nhưng yêu một con người không phải là điều nằm trong danh sách công việc phải làm của Chay!

Cậu muốn xin lỗi và bước ra ngoài, đẩy toàn bộ nhiệm vụ tình yêu này xuống mương nhưng trước khi cậu vừa định làm điều đó, Kim lại nói, "Tôi xin lỗi vì đã hỏi nhưng những mũi tên đó dùng để làm gì vậy?"

Mũi tên? Mũi tên?

"Anh có thể nhìn thấy mũi tên của tôi?" Chay cẩn thận hỏi, vô thức đưa tay ra sau chạm vào mũi tên vàng trên lưng.

"Tôi không nên thấy nó sao?" Kim bối rối hỏi.

"Không... có lẽ anh biết tôi là ai?" Chay cất cuốn sách đi và bước lại gần Kim, nhìn thẳng vào mắt anh.

"Tôi luôn nghĩ rằng ông tôi chỉ đang nói đùa nhưng dù sao thì ông ấy cũng đã nhìn thấy một Thần tình yêu khi ông ấy phải lòng bà tôi," Kim lầm bầm, từ từ gật đầu, "Cậu là một vị Thần tình yêu."
"Làm sao anh biết được điều đó?" giọng điệu Chay như đang tra hỏi, "Anh có biết thần tình yêu nào khác không? Có phải ông của anh bằng cách nào đó có liên quan đến chúng tôi?

Kim lắc đầu, "không...như tôi đã nói, ông chỉ nhìn thấy thần Cupid khi ông rơi vào lưới tình với bà tôi.
Đó là tất cả...chờ đã!" Kim đột nhiên thở hổn hển, "cậu đang cố gắng khiến tôi phải lòng Sonia?

Chay rên rỉ, bước ra xa khỏi Kim một chút, "đó là một kế hoạch, cho đến khi tôi nhận ra rằng khả năng Sonia có thể thành đôi với anh chắc cũng chỉ như khả năng của tôi với anh"

Kim mỉm cười, "Điều đó không đúng."
"Điều đó không đúng nghĩa là sao?" Chay nhướng mày, "anh không thích phụ nữ."

"Đúng vậy," Kim gật đầu, "nhưng tôi chưa bao giờ nói rằng cậu không có cơ hội với tôi."

Chay cười khúc khích, "ừ... nhưng tôi đang nói rằng anh không có cơ hội với tôi. Bây giờ nếu anh tha thứ cho tôi ... tôi không còn việc phải làm ở đây nữa. Giả vờ như chuyện này chưa từng xảy ra hoặc tôi không biết, hãy kể chuyện này như một câu chuyện kể trước khi đi ngủ cho các cháu của anh, tôi không quan tâm.
Chay bắt đầu biến mất ngay trước mắt Kim và chỉ trong chốc lát cậu biến mất hoàn toàn, chỉ còn lại Kim ở đó, chỉ còn Kim, với một mũi tên bằng vàng trên tay.

Kim nhìn mũi tên, tim như nhảy múa trong lồng ngực, "Nếu trộm mũi tên của em dễ dàng như vậy, thì đánh cắp trái tim của em chắc sẽ không khó hơn nhiều đâu."

...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#kimchay