Họ đều yêu nhau

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

🔞🔞🔞......

Chay không biết trời sáng từ lúc nào. 

Khi Kim rời đi, em bò ra khỏi giường và tắm nước lạnh thật lâu.

Tắm nước lạnh từng là một phần trong quá trình huấn luyện của em với tư cách là một sát thủ, nó sẽ dạy em cách đối phó với cái lạnh và để em quen với cảm giác mà nó mang lại, cảm giác như thể toàn bộ cơ thể như bị hàng nghìn nhát dao đâm liên tục, không có dấu hiệu dừng lại.

Chay làm quen với nước lạnh khá nhanh. Rốt cuộc, có rất nhiều người trên thế giới làm điều đó chỉ để cho vui. Những con dao tưởng tượng đã không còn làm phiền em nữa. Trên thực tế, ít nhất là trong một khoảnh khắc, nó khiến tâm trí em rời xa Kim. Nhưng rồi sau đó nó trả lại Kim cho em với sự tác động gấp đôi.

Khi Chay tắt vòi nước lạnh, một làn hơi ấm đột ngột lan tỏa khắp cơ thể và Chay một lần nữa cảm thấy như mình đang ở dưới Kim, tựa như em đang được áp sát bởi cơ thể nóng hổi và đầy mồ hôi của Kim, đôi môi Kim không ngừng đặt lên em những nụ hôn, da thịt em được đánh dấu từng cái từng cái... điều này khiến Chay cảm thấy như em đang bị đốt cháy từ bên trong, không chỉ là thân thể, mà cả trái tim.

Chay lắc đầu, em phải thôi nghĩ về chuyện đêm qua. Nếu em muốn bình tĩnh lại, em không thể tiếp tục nghĩ về việc Kim, nghĩ về việc Kim khiến em cảm thấy tốt như thế nào. Ít nhất là cho đến khi họ đứng đối mặt nhau và Chay nói ba từ đó...

"Nếu tôi nói tôi yêu anh, Kim, anh sẽ đáp lại chứ?"

Thật ngu ngốc khi coi đó là một trong những điều sẽ đến vào ngày hôm nay. Kim có lẽ sẽ nhìn em với vẻ thất vọng hoặc thương hại. Hoặc anh sẽ cười và cố gắng hết sức để thoát ra khỏi tình huống khó xử, anh sẽ nói thêm vài lời tử tế vì Kim là thế, luôn cố gắng đối xử tốt với mọi người. Hoặc, Chay thực sự lo sợ rằng Kim sẽ bỏ đi, không bao giờ quay trở lại.

Anh ấy có thể làm điều đó.

Chay chưa bao giờ bắt Kim phải làm bất cứ điều gì nếu Kim không muốn. Mọi thứ giữa họ là thỏa thuận chung, nhưng có một mặt mafia đen tối trong em, ở đâu đó trong sâu thẳm tâm trí em nói với em rằng, nhốt Kim lại trong phòng, giam Kim lại trong không gian của em, biến anh hoàn toàn trở thành của em, không bao giờ để anh đi nữa... cũng không phải một giải pháp tệ.

Thật buồn cười, thật nực cười.

Chay muốn cười phá lên vì sự thảm hại của chính mình. Nếu đây là người khác ngoài Kim, Chay sẽ không đắn đo suy nghĩ. Em sẽ không ngại làm tổn thương, phá hủy, giết chóc... Đó đâu là điều gì lạ, đến cuối cùng, em là một sát thủ. Con trai của trùm mafia. Mọi người đều sợ em... thế mà hiện tại em lại suy sụp khi nghĩ rằng món đồ chơi chết tiệt của em sẽ không yêu lại em.

Em lấy điện thoại và gửi cho Kim một tin nhắn: hãy đến đây càng sớm càng tốt. Tôi cần anh!

Chay mặc một chiếc quần đen và một chiếc áo sơ mi trắng rộng thùng thình với hàng cúc mở đến tận giữa ngực. Chỉ có một chiếc vòng cổ bằng bạc trên cổ em; đó là hình một con phượng hoàng đang bốc cháy được khắc trên một mặt dây chuyền hình tròn nhỏ - biểu tượng của gia đình Kittisawat.

Em thở dài, cầm lấy điện thoại và chuẩn bị bước ra khỏi phòng để đi gặp bố thì có tiếng gõ cửa và bố em bước vào.

"Chay."

"Bố? con đang định đi gặp bố."

"Cuối cùng con cũng quyết định báo cáo cho ta về chuyện ngày hôm qua à?" Bố em hỏi, tay khoanh trước ngực.

"Bố cần con báo cáo gì nữa? Frank đã chết. Thế thôi."

Cha của Chay cười, "con và ác cảm của con với các báo cáo thật là."

Chay nhún vai, "đống giấy lộn đấy chỉ phí thời gian thôi."

"Lãng phí thời gian làm cho việc kinh doanh trở nên dễ dàng hơn, Chay."

"Được rồi, được rồi, con sẽ viết gì đó."

"Tuyệt," bố của Chay quay người định đi và dừng lại khi Chay nói tiếp.

" Bố nhớ Kim không?"

"Có ổn không nếu ta nhớ người đàn ông mà ta đã trả tiền để ở với con trai ta mỗi đêm? Đoán xem nào?" cha của Chay nhướn mày.

"Wow, thật khéo léo, bố."

"Vậy, sao nào? Anh ta có làm gì con không? Con có thể giết anh ta bất cứ lúc nào, Chay. Con không cần phải xin phép ta. Hoặc ta có thể cử người khác đến giết-"

"Không! Không đâu - chết tiệt, không thể có chuyện gì xảy ra với Kim. Bố, con thề có chúa, nếu có chuyện gì..."

Bố của Chay bước lại gần và đặt tay lên đôi vai căng thẳng của Chay, "con trai, chuyện gì đang xảy ra vậy?"

Chay sắp nói rồi. Lần đầu tiên em nói rằng em yêu Kim với một người khác.

Chay buông vai và nói: "Con yêu Kim."

"Con yêu Kim," cha của Chay lặp lại và bước ra xa Chay một chút.

"Cậu ta có biết không?"

"Không," Chay lắc đầu, "vẫn chưa. Hôm nay con muốn nói với anh ấy."

Bố Chay gật đầu: "Thì ra vì vậy con mới thế này, bồn chồn, hay giật mình".

"Con có mềm lòng quá không bố?" Chay bất ngờ hỏi, câu hỏi khiến bố em cau mày.

"Tại sao con lại nghĩ vậy? Vì con lo lắng khi yêu một ai đó? Vì con là một kẻ sát nhân nhưng bên trong con không chỉ có chuyện giết chóc?
Là mafia không có nghĩa là con không có cảm xúc, Chay. Cảm xúc khiến con mạnh mẽ hơn . Con không mềm lòng. Nếu con mềm lòng thì con đã không thể hành quyết Frank ngày hôm qua và hôm nay đối mặt với tình cảm của con. Việc con lo lắng khi không biết Kim sẽ nói gì là điều bình thường."

Chay đang nhìn bố mình như thể em lần đầu tiên nhìn ông vậy, "mấy câu này ở đâu ra vậy bố?"

Cha em mỉm cười, "mẹ con nói rất hay. Có lẽ đã có một cái gì lây sang ta rồi chăng."

.....

Kim bước ra khỏi căn hộ của mình chưa đầy mười phút sau khi nhận được tin nhắn từ Chay. Họ vừa tạm biệt nhau chưa đầy 24 giờ. Gọi anh lại sớm như vậy không phải là phong cách của Chay. Nó thường mất ít nhất một hoặc hai ngày... Kim không biết phải cảm thấy thế nào. Có chuyện gì xảy ra hay Chay chỉ nhớ anh? Vâng, chắc chắn rồi, tại sao em ấy lại nhớ anh? Em có nhiều việc để làm hơn là chỉ nghĩ về anh. Kim tự giễu cười nhạo chính mình.

Kim được phép vào trong biệt thự nhà Kittisawat mà không cần bất kỳ câu hỏi nào, mọi người đều biết anh ở đó. Tim Kim đập thình thịch trong lồng ngực, và anh không kìm nó lại được, càng đến gần phòng Chay càng thấy nó rạo rực. Anh chỉ đơn giản là hạnh phúc vì có thể gặp lại Chay sớm như vậy.

Nhưng tất cả những điều đó đột nhiên vỡ tung như bong bóng.

"Vì vậy, con muốn hẹn hò với anh ta?" giọng nói của Don Kittisawat vang lên.

"Con yêu anh ấy, bố ạ. Con muốn thử."

"Con biết rằng ta chưa bao giờ ngăn cản con làm bất cứ điều gì con muốn. Hãy nhớ những gì ta đã nói với con và chỉ cần đảm bảo rằng con biết mình đang làm gì, Chay."

Trái tim của Kim thắt lại. Chay đang yêu một ai đó. Đó có phải là lý do tại sao em gọi Kim đến hôm nay? Vì em muốn kết thúc mọi thứ với Kim hôm nay?

Kim muốn rời đi. Có lẽ nếu anh giả vờ rằng có chuyện gì đó xảy ra và anh không thể đến được ngày hôm nay, có lẽ Chay sẽ có nhiều thời gian hơn để suy nghĩ về điều đó và... và và cái gì hả Kim?

Thật thảm hại.

"Ồ, Kimhan, con trai ta đang đợi cậu," Don Kittisawat đột nhiên đứng ngay trước mặt Kim và vẻ mặt của ông ấy không cho thấy bất kỳ gợi ý nào về những gì đang chờ đợi Kim bên trong.

"Don Kittisawat," Kim cúi đầu nhưng anh không còn thời gian cho việc gì khác vì bố của Chay xuất hiện trước mặt Kim nhanh như nào thì ông biến mất cũng nhanh như vậy.

Kim hít một hơi thật sâu và bước vào phòng. Chay trông lo lắng nhưng vẫn tự tin như mọi khi.

Kim đưa ra quyết định.

Anh muốn có Chay thêm một lần nữa. Nếu đây là lần cuối cùng của họ, anh thực sự muốn cho Chay thấy em có ý nghĩa như thế nào với anh.

Kim vượt qua khoảng cách giữa họ và chiếm lấy đôi môi của Chay. Tay anh vòng qua eo Chay, đẩy em về phía giường.

Trong một giây Kim hoảng sợ.

Điều gì sẽ xảy ra nếu Chay không hôn lại anh hoặc tệ hơn là đẩy hoàn toàn anh ra xa?

Nhưng tất cả những lo lắng đó chỉ tồn tại trong thời gian ngắn khi Chay đáp lại nụ hôn, em trượt lưỡi vào miệng Kim và rên rỉ khi Kim siết lấy eo em..

Sự nhẹ nhõm xuất hiện trong Kim, rất nhiều, nhưng cũng có cả sự bối rối nếu Chay yêu người khác thì-

Suy nghĩ của anh bị gián đoạn khi Chay đẩy vào ngực anh và phá vỡ nụ hôn của họ, "chúng ta cần nói chuyện."

Đây rồi, đã đến lúc Kim vĩnh viễn bước ra khỏi cuộc đời Chay.

Anh cố gắng ra lệnh cho tay mình nới lỏng vòng eo của Chay nhưng anh không thể, anh không thể. Vì vậy, anh ấy chỉ đứng đó, mắt lướt qua eo Chay, tìm kiếm một chút hy vọng rằng có lẽ anh đã hiểu sai tất cả.

"Kim-" Chay bắt đầu nhưng Kim ngắt lời em. Tốt hơn hết là ta nên giải quyết mọi chuyện nhanh gọn trong một lần duy nhất.

"Em đang yêu một người. Tôi hiểu. Tôi sẽ không cản đường đâu," Kim cuối cùng cũng chịu bước ra khỏi Chay nhưng lần này Chay nắm lấy tay anh,giữ chặt anh lại.

"Anh đã nghe cuộc trò chuyện của tôi với bố tôi?"

"Tôi không cố ý," Kim nói, cố hết sức đảo mắt khắp nơi để không phải nhìn vào Chay.

"Rõ ràng là anh đã không nghe thấy hết cả câu chuyện," Chay thở dài, "hãy nhìn tôi này."

Kim không muốn.

"Kim, đừng bắt tôi phải cầu xin điều đó."

Có điều gì đó trong giọng nói của Chay, sự khẩn cấp, cái mà cuối cùng đã khóa tầm nhìn của Kim lại, để hai người nhìn thẳng vào mắt nhau.

Trong một giây, Kim nghĩ rằng anh đã nhìn thấy một tia hy vọng trong mắt Chay nhưng rồi lời mà Kim không bao giờ mong đợi được nghe từ Chay, đã được thốt ra từ môi em.

"Tôi không muốn trả tiền cho anh nữa."

Kim không thể tin rằng điều này đang xảy ra, anh cau mày, quai hàm nghiến chặt, "Vậy sao? Tiền? Tôi có tính phí quá cao cho cơ thể của mình không ?!"

Chay ngay lập tức lắc đầu và kéo Kim lại gần hơn, "không, không không, ý tôi không phải vậy. Chưa từng. Tôi sẽ không bao giờ...tôi...ý tôi là tôi cảm thấy thật kỳ lạ khi trả tiền cho bạn trai mình để hai đứa vui vẻ với nhau."

"Bạn trai của em?"

"Người tôi nói với bố tôi là anh.

Em yêu anh, Kimhan," giọng Chay run run, em không nhớ lần cuối cùng mình lo lắng như vậy là khi nào.

Điều này không thể là sự thật. Có ai đó đang đùa giỡn với Kim, người ấy đang chơi một trò chơi tàn nhẫn với trái tim anh, nhưng anh vẫn hỏi lại: "E-em yêu anh?" Anh không chắc giọng nói của mình nghe như thế nào nhưng có một cơn đau đột ngột xuất hiện trên mặt Chay như thể Kim đã tát em vậy.

Kim hoảng sợ. Không, anh không muốn làm tổn thương Chay. Nếu anh làm gì tổn thương đến Chay thì anh nguyện chịu lại gấp trăm lần.

"Điều này thật ngu ngốc. Lẽ ra tôi không nên nói bất cứ điều gì," Chay cảm thấy chút tự tin cuối cùng đang vụt mất. "Tôi xin lỗi tôi-"

Đôi môi nóng bỏng của Kim ngăn mấy lời sau đó của Chay lại, người em đông cứng, Kim đang hôn em, Kim không đẩy em ra, Kim không bỏ đi.

Chay tan vào nụ hôn. Có một cảm giác mới bên trong em; tự do. Tự do vì không phải che giấu cảm xúc của mình nữa. Kim đang hôn lại em! Chay vẫn không thể chắc rằng sẽ có một khả năng về tương lai dành cho họ, một tương lai mà họ có thể có cùng nhau.

Kim buông ra và Chay lập tức nhớ anh, em nhớ đôi môi Kim, em cần nó lại quay lại bên môi em...

"Nói lại lần nữa. Nói rằng em yêu anh, đi." Kim cầu xin một cách tuyệt vọng.

"Em yêu anh Kimhan," Chay thở ra.

Kim hôn em lần nữa, chỉ là một nụ hôn ngắn ngủi như thể anh không kìm được mình. Anh nhìn lại vào mắt Chay, "Anh cũng yêu em. Anh yêu em Chay. Rất lâu...rất lâu rồi."

Chay cuối cùng cũng mỉm cười, đó là một nụ cười tươi và rạng rỡ, nụ cười mà Kim vô cùng yêu. Anh bây giờ không cần phải che giấu nữa, anh có thể nói ngay bây giờ, "Anh yêu nụ cười của em rất nhiều, em không biết đâu, Chay."

Chay quấn lấy Kim, ôm chặt đến nỗi Kim gần như không thở được.

" Em thậm chí không hy vọng. Em đã nghĩ rằng chúng ta , rằng tất cả những điều này chỉ là công việc của anh thôi," Chay thì thầm vào cổ Kim, em thấy nôn nao không thôi khi Kim bắt đầu hôn lên vai em rồi lên má em - chỗ mới hôm qua bị mảnh vỡ cắt vào.

"Anh đã nghĩ rằng một người như em sẽ không bao giờ yêu một người như anh, Chay. Anh là một đứa trẻ mồ côi, anh không có gì để cho em cả."

Chay kéo Kim về phía mình. Em nhìn Kim, "ai quan tâm anh có phải là trẻ mồ côi hay không? Em không cần bất cứ điều gì, chỉ cần anh. em yêu hoạt động về đêm cùng anh chết đi được."

Chay cười khúc khích, "nhưng mẹ nó, em muốn nhiều hơn nữa. Em muốn hẹn hò, ôm ấp, trò chuyện ngu ngốc về một bộ phim ngu ngốc..."

"Không cần phải hung hăng như vậy," Kim cười, "bộ phim đó không làm gì được em cả."

Chay cũng cười, em áp trán hai người vào nhau, "Em muốn hẹn hò."

"Bây giờ?" Kim thì thầm, tay lần xuống mông Chay, mân mê nó trong lòng bàn tay.

"Hmmm, để sau, nhất định để sau nhé," Chay thì thầm đáp lại và hôn Kim lần nữa.

Kim đang ngấu nghiến đôi môi của Chay như thể anh chưa từng làm trước đây. Anh xé áo của Chay ra và trượt lưỡi xuống đôi xương quai xanh hoàn hảo của Chay, làn da mềm mại của em như đang cầu xin được đánh dấu giống như cổ Chay đêm qua vậy.

Chay rên rỉ, em kéo áo Kim, muốn vứt nó đi. Nó chỉ cản đường thôi. Em kéo nó lên cao hơn, để lộ cơ bụng săn chắc của Kim. Nhưng Kim không để ý gì cả, anh quá bận rộn với việc mân mê xương quai xanh của Chay nên không để ý đến bất cứ điều gì khác.

Chay rên rỉ và kéo áo mạnh hơn, "cởi áo ra ngay nếu anh không muốn em xé nó luôn!"

Kim cười khúc khích, mổ vào môi Chay, "Em xé cái này thì em có mua cho anh cái mới không?"

"Bây giờ anh đang chuyển từ món đồ chơi chết tiệt của em thành sugar baby của em đấy à?" Chay ậm ừ, liếm môi khi cuối cùng Kim cũng cởi cái áo chết tiệt đó ra.

Kim đẩy Chay về phía giường, khéo léo cởi khóa quần của Chay, "Anh muốn trở thành bất cứ thứ gì em muốn, kể cả việc làm bạn trai của em."

"Nghe như một cuộc thỏa thuận ấy nhỉ," Chay cười toe toét.

"Hừm, thỏa thuận. Bây giờ, chống tay xuống và quỳ gối nào, baby," Giọng Kim trầm, trầm hơn bình thường và đôi mắt của anh ... trời ơi, đôi mắt của anh, Chay cảm thấy như em có thể cao trào chỉ từ cách Kim nhìn em.

Phải mất vài giây để bộ não của Chay nhận ra rằng Kim đã sử dụng một cách gọi yêu. Đây là lần đầu tiên một trong hai người sử dụng nó và Chay có thể đã cảm thấy em đã bắt đầu nghiện nó rồi. Baby nghe không tệ, đặc biệt là khi nó phát ra từ đôi môi của Kim.

"Chay," Kim siết chặt eo Chay trong nghi vấn.

"Nói lại đi," Chay thì thầm.

"Baby?" Kim nói, giọng anh lướt qua tai Chay, "em thích thế hả, hmmm? Em có thích khi anh gọi em là baby không?"

"V-vâng," Chay thầm thì.

"Vậy thì hãy làm một bé yêu ngoan ngoãn cho anh và quỳ gối đi."

Chay không lãng phí một giây nào,em đặt mình vào giữa giường, cặp mông xinh xắn của em hướng lên trời, háo hức chờ đợi sự đụng chạm của Kim.

"đúng là tuyệt tác của tôi," Kim gừ gừ, tay anh nhào má mông của Chay, bóp đến mức nó bắt đầu đỏ lên, rồi anh tách chúng ra.

"Hãy nhớ rằng, Kimhan, anh đang đến với tôi chứ không phải ngược lại... mẹ kiếp!" Chay kêu lên một tiếng rên lớn khi lưỡi của Kim trượt vào trong lỗ của em, cả người em căng lên còn bên dưới thì vô cùng thoải mái.

"Mẹ kiếp...chết tiệt...Kim... sướng quá, sướng... Kimm..."

"Em vẫn không đến vì anh sao, bé yêu, thật sao?" Kim hỏi, liếm lên bả vai của Chay, để lại đó những nụ hôn và vết cắn, tay anh vòng quanh eo Chay một cách chắc chắn.

"Không bao giờ," Chay thở ra, cố gắng ngăn chặn một tràng những tiếng rên rỉ khác.

"Không bao giờ?" Kim liếm tai Chay, "Chúng ta sẽ xem xét điều đó, em yêu."

Cậu em của Kim trượt vào trong Chay một cách thô bạo, khiến Chày ưỡn lưng và tiếng rên mà em đang cố kìm lại cũng thoát ra khỏi môi.

Kim ở bên trong em, rất sâu, mỗi cái thúc đều mạnh và tốc độ ra vào rất nhanh, nó biến cơ thể của Chay thành một mớ hỗn độn của những tiếng rên rỉ và khoái cảm lạ thường.

Chay run chân, thở hồng hộc...

"Kim...làm ơn...chết tiệt...xin anh...làm ơn..."

"Em muốn gì bé yêu? Nói cho anh biết...nói với bạn trai của em. Em biết anh sẽ làm bất cứ điều gì cho em mà," Kim kéo Chay lên, đẩy Chay về phía trước, phía dưới của anh hẳn sẽ trượt sâu hơn vào Chay, nếu điều đó còn có thể.

"Đừng...đừng dừng lại, làm ơn...đừng dừng lại," Chay cầu xin.

Kim với lấy cậu bé dính đầy dịch của Chay và vuốt ve nó vài cái. Anh hôn vào cổ Chay khi cậu bé giật giật trong tay anh, "Anh sẽ không dừng lại, bé yêu. Không cho đến khi em nói rằng em sẽ đến vì anh.

"Vậy thì anh sẽ không bao giờ dừng lại," Chay đáp lại một cách yếu ớt.

"Hmmm, em có chắc không, bé yêu xinh đẹp của anh? Em gần đến rồi đó," Kim hẩy hông khiến toàn thân Chay rùng mình.

"Em...em..." Chay hầu như không thể nói được nữa. Em chỉ muốn chết chìm trong khoái cảm, trong Kim.

"Em có biết em hoàn hảo đến mức nào không? Thật ấm áp, thật chặt, em bao lấy anh một cách hoàn hảo Chay. Ở bên trong em như thiên đường vậy, bé yêu, anh muốn ở trong em mọi lúc.

"Em đế-"

Kim bóp cậu bé của Chay, giữ chặt, "em nói em đến vì anh đi, bé yêu."

"K-không."

"Nói đi, Chay," Kim đẩy mạnh hơn nữa.

Chay cần đến. Áp lực tăng lên quá nhiều rồi, "mẹ kiếp...làm ơn...vâng...vâng... em đến vì anh Kim... Kimhan...làm ơn...vì anh... vì anh mà."

"Vậy đó, bé yêu," Kim thì thầm, giải phóng cậu bé của Chay và xoáy vào cơn cực khoái của chính mình.

Cơ thể của họ rơi xuống tấm trải giường lộn xộn. Kim vùi đầu vào cổ Chay, cố gắng lấy lại hơi thở và trấn an trái tim mình.

Chay rên rỉ mãn nguyện, luồn những ngón tay vào tóc Kim, "đây là lần tuyệt nhất từ trước đến giờ."

"Uhmm, mọi chuyện sẽ khác đi khi em biết rằng mình đang yêu."

"Và khi anh biết rằng anh không phải là người duy nhất trong trong tình yêu đó, nhỉ?," Chay cười.

"Anh yêu em, bé yêu của anh," Kim nghiêng người, nhìn vào mắt Chay.

"Em yêu anh," Chay thì thầm đáp lại, hôn bạn trai của mình.

.....

Một tuần sau

Kim cắn một miếng pizza đã nguội và nhìn đồng hồ.

Ngay sau đó chuông cửa reo.

Anh đứng dậy khỏi ghế sofa và đi về phía cửa. Khi anh mở ra, Chay nhìn anh với vẻ tội lỗi và bước vào. "Em rất xin lỗi, em đến hơi muộn. Nhưng uhmm em có một vài việc phải xử lý."

"Trễ một chút? Đã ba tiếng đồng hồ rồi, bé yêu."

Chay thở dài, "Em thực sự xin lỗi. Nó chỉ vượt quá tầm kiểm soát một chút thôi."

Kim lắc đầu, vòng tay ôm lấy người bạn trai mafia của mình, "Đừng xin lỗi, Chay, anh hiểu rồi. Nhưng làm ơn hãy nói với anh rằng đây không phải là máu của em."

Kim cau mày, anh luôn lo sợ sẽ có chuyện gì xảy ra với Chay và nỗi sợ của anh càng nhân lên gấp bội khi họ ở bên nhau. Anh không thích nó nhưng cũng biết rằng anh không thể làm gì được. Chay là con của một trùm mafia, em là một tay sát thủ; nguy hiểm là một phần của cuộc sống của cả hai bây giờ, cho dù anh có thích hay không.

Chay nhanh chóng lắc đầu, hôn lên cái mày đang cau lại của Kim. "Nó không phải của em. Nó thuộc về một người không cần máu nữa."

Kim ghé sát tai Chay, "Em không nên nói những điều như thế này, bé yêu, nhưng lúc em nói về giết người thì quyến rũ chết đi được."

"Hmm, em có nên nói với anh nhiều hơn không?" Chay liếm môi và kéo áo Kim, hai người bắt đầu một nụ hôn nồng nhiệt.

"Em luôn có thể nói chuyện giết người với anh, em yêu," Kim thở ra và đắm chìm trong nụ hôn của một sát thủ mafia mà không chút sợ hãi trong lòng.

HOÀN THÀNH

________________________________________

chúc mừng vì chúng ta không phải coi KimChay chia tay tại Việt Nam, mừng cho Kim vì thoát được khả năng bị ăn gáo dừa của các chị :>

Buồn thì buồn thêm xíu xíu xong lại vui lên nhaaaaaa

Iu iu, thương thương <3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#kimchay