Chương 21: không đơn giản như vậy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hai mẹ con này rõ ràng bộ dáng có tật giật mình.

Hoàng Phủ Liệt vừa định bắt đầu từng bước truy hỏi,

"if I was your boy friend, never let you go keep you on my arm girl, you'd never be alone I can be a gentleman, any thing you want if I was your boy friend, I'd never let you go, I'd never let you go tell me what you like yeah tell me what you don't I could be your buzz light year fly across the globe I don't never wanna fight yeah, you already know" Tiếng chuông điện thoại di động dùng bài hát mới nhất [boyfriend] của tiểu thiên vương Justin người Mỹ [Justin Bieber] làm nhạc chuông nhất thời vang lên.

Trời cũng giúp ta!

Bỏ lại một câu, 'Ngại quá, điên thoại tôi kêu, có thể trong cục tìm tôi có việc, tôi đi trước nhận điện thoại."

Hạ Dạ giống như chạy trối chết chạy ra khỏi bàn cơm, ba bước cũng thành hai bước chạy đến phòng khách cầy lấy điện thoại trên bàn trà.

Mẹ, ý đồ chạy trốn của mẹ còn có thể rõ ràng hơn nữa sao?

Ngẩng đầu, quả nhiên nhìn thấy Hoàng Phủ Liệt vẻ mặt suy nghĩ sâu xa theo dõi cậu, con quỷ nhỏ Hạng Ngộ ngây ngô cười hắc hắc.

Giả vờ đáng yêu, đóng vai vô tội là kỹ thuật đánh đâu thắng đó của cậu mỗi lần gặp rắc rối, trăm trận trăm thắng.

"Hạng Ngộ, mẹ có nhiệm vụ khẩn cấp......"

Nhận điện thoại xong, lên lầu cầm còng tay cùng súng lục xuống dưới Hạ Dạ vẻ mặt lo lắng thoăn thoắt đi đến, Hạng Ngộ khoát tay, bộ dáng con biết mà nói với mẹ, "Con biết, bây giờ mẹ phải đi ra ngoài. Không cần lo lắng cho con, ăn xong cơm trưa con sẽ ngủ một giấc thật ngon, sau đó trở về phòng làm bài tập hè, buổi tối chờ mẹ về làm bữa tối cho con ăn. Mẹ bye bye ------"

Buông cái thìa trong tay, Hạ Dạ không sao cả vẫy vẫy tay với mẹ, đối với chuyện cuối tuần mà mẹ còn phải thường xuyên đi làm nhiệm vụ cậu đã tập mãi thành thói quen.

"Ừ, rất ngoan. Vậy mẹ đi nghe, bye bye."

ở bên cạnh Hạng Ngộ hôn một cái, cầm lấy chìa khóa xe trên sô pha, xoay người ra khỏi nhà.

Cô quả thật rất là may mắn, khi xuống lầu chọn bộ quần áo thường ngày, tiết kiệm rắc rối lên lầu thay quần áo.

"Đợi chút, có phải lại có khách sạn hoặc là câu lạc bộ nào bọ người tự xưng là Hắc Diệu Đường đến làm phiền hay không? Muốn cảnh sát mấy người nhanh chóng qua xử lý?"

Hoàng Phủ Liệt đẩy ghế dựa ra, đứng lên hỏi.

"Hả? Sao anh biết?" Hạ Dạ lộ ra sắc mặt kinh ngạc.

Trong 1 tháng gần đây thành phố A thật sự xảy ra vài vụ có người tự xưng là Hắc Diệu Đường gây rối loạn, cố tình cảnh sát lại không bắt được nghi can cụ thể.

Hắc Diệu Đường ở thành phố A thế lực to lớn, không có chứng cứ vô cùng xác thực, không có nhân chứng, cảnh sát căn bản không dám động vào họ.

Hoàng Phủ Liệt không trả lời câu hỏi của Hạ Dạ, anh chỉ tao nhã đi đến bên cạnh Hạng Ngộ, cúi người ở bên tai cậu nói một câu, "Không cần dùng giả ngu đóng vai người vô tội để lừa chú, chú hiện đang ở khách sạn Hilton phòng 901, con nghĩ cho kỹ, muốn chú đi điều tra con cùng mẹ con, hay là con thành thành thật thật khai báo, mẹ con 8 năm trước phạm phải chuyện tốt gì."

Vừa lòng thấy trên mặt vật nhỏ hiện ra trạng thái kinh ngạc, Hoàng Phủ Liệt xoa xoa đầu Hạng Ngộ, dùng giọng điệu không cho phép cự tuyệt nói với Hạ Dạ, "Tôi và cô cùng đi."

Có lẽ cùng cảnh sát điều tra, thông qua lực lượng cảnh sát, anh có thể mau chóng điều tra ra ai đang âm thầm giở trò quỷ.

"Nhưng......"

"Không có nhưng."

Bá đạo đánh gãy lời nói Hạ Dạ, Hoàng Phủ Liệt cúi đầu hỏi Hạng Ngộ, "Tiểu Ngộ, con ở nhà một mình không sao chứ?"

"Không sao, không sao."

Hạng Ngộ cuống quít lắc đầu, sau khi cha nói câu kia, cậu còn dám đưa ra vấn đề gì sao!

"Tốt lắm, tiểu thư Hạ, chúng ta đi thôi. Tiểu Ngộ, chúng ta đi, con một mình ở nhà phải ngoan."

"dạ. Đã biết  ̄ ̄ ̄"

Hạng Ngộ giọng nói rầu rĩ, cậu còn đang suy nghĩ, rốt cuộc phải kể lại với cha 'kiệt tác' 8 năm trước của mẹ như thế nào đây?

*****************

Gần như bị đẩy mạnh đi, Hạ Dạ thất thần nhìn chằm chằm người đàn ông một tay đặt trên vai mình, một tay cầm ô, có loại cảm giác không chân thật.

Anh thật sự đang cùng cô ở chung dưới một khoảng trời nhỏ sao?

Cho dù biết rõ đối phương chỉ lười hỏi ô nhà cô ở đâu, mới miễn cưỡng chính mình che chung một ô, Hạ Dạ vẫn hoảng hốt, trong hô hấp của cô hình như có hơi thở của anh nha.......

"Đưa chìa khóa xe cho tôi, để tôi mở cửa xe."

"a."

Vô thức đưa chìa khoa cho người đàn ông bắt mình đi, Hạ Dạ ngây ngốc nhận ô người đàn ông đưa đến, cầm ô che, đi theo tiến vào xe, ngồi xuống ở vị trí phó lái.

Mãi đến khi xe nổ máy, cô đều không có phục hồi tinh thần.

"Địa điểm vụ án."

Làm cái quái gì vậy? Đi làm nhiêm vụ mà bộ dáng cũng thiếu tập trung như vậy!

Hoàng Phủ Liệt nhíu mày, gặp người phụ nữ ngu ngốc này, tần suất anh nhíu mày so với lúc trước không biết nhiều hơn bao nhiêu lần.

Nhắc đến công việc của mình, Hạ Dạ lộ ra phong thái chuyên nghiệp.

Cô nhanh chóng mặc áo mưa vào, lấy ra địa chỉ đồng nghiệp báo cho biết trong điện thoại.

Hoàng Phủ Liệt khởi động GPS trong xe, lấy tốc độ 150 điên cuồng phóng đi.

Người đàn ông này, khó trách lại bảo cô đưa chìa khóa cho anh! Hạ Dạ bấu chặt lấy năm tay trên xe, thân là mẹ, cô không có thói quen phóng xe, tốc độ của Hoàng Phủ Liệt làm cho cô nhất thời không dễ thích ứng.


Hoàng Phủ Liệt hai mắt nhìn thắng tình hình giao thông phía trước, một tay nắm tay lái, không quên hỏi Hạ Dạ mức độ tiến triển của cuộc điều tra trước mắt, "Điều tra có tiến triển gì mới không? Xác định là do người Hắc Diệu Đường gây lên? Hay là vu oan giá họa?"

Lần trước anh cũng xuất hiện ở hiện trường khách sạn suýt chút nữa xảy ra thảm kịch, Hạ Dạ tuyệt không ngạc nhiên Hoàng Phủ Liệt quá mức tò mò với vụ án này.

Nhưng không ngờ cô còn chưa nói là vụ án gì, anh liền đoán được chuyện này cùng chuyện Hắc Diệu Đường có liên quan bản lĩnh đoán trước này thật là đáng kinh ngạc.

Cô nói lại tin tức trước mặt điều tra được cho người đàn ông đang lái xe, "Tạm thời không có tiến triển gì mới mỗi lần đều thần không biết quỷ không hay đặt bom, sau đó thả ra tin tức nói mình là người của Hắc Diệu Đường. Theo tôi được biết, vài năm gần đây trọng tâm của Hắc Diệu Đường đều đặt ở sòng bạc, chỗ ăn chơi này kiếm tiền nhanh lại dễ, thật sự không có lý do gì đi thu phí bảo vệ. Trừ khi người lãnh đạo của họ đầu óc nhúng bùn, mới có thể làm ra chuyện không hợp lẽ thường này."

"Hửm? Vậy theo ý cô, chân tướng chuyện này là thế nào nào?"

Đang tăng tốc nhấn chân ga, người đàn ông đang lái xe bớt chút thì giờ liếc nhìn ghế phó lái một cái, ngoài ý muốn phụ nữ ngu ngốc này cũng có năng lực phân tích vụ án rõ ràng như vậy. Xem ra, cô có thể lên chứa cảnh sát trưởng, hẳn là không dựa vào đi cửa sau.

Chuyên tâm đối với vụ án khiến cho Hạ Dạ quên đi ngượng ngùng với Hoàng Phủ Liệt, vẻ mặt nghiêm túc nói ra cái nhìn của mình, "Muốn tôi nói, hoặc là Hắc Diệu Đường xuất hiện phản đồ, cố ý làm cho Hắc Diệu Đường vài năm nay đã chìm xuống rất nhiều lại một lần nữa lọt vào tầm ngắm của cảnh sát, muốn mượn cảnh sát để đạt được mục đích nào đó của hắn.

Hoặc là có kẻ thứ 3 ngoài cảnh sát và Hắc Diệu Đường giở trò quỷ, cách núi xem hổ đấu, sau đó ngồi thu ngư ông đắc lợi."

Tình cờ trùng khớp với suy đoán của anh lúc trước!

"Vậy sao? Vậy cô cho rằng khả năng nào có thể xảy ra hơn?"

"Đến rồi! Dừng xe! Chính là câu lạc bộ phía trước, câu lạc bộ này không có bãi đỗ xe, anh dừng xe ở ven đường, tôi đi xuống trước. Anh tùy tiện đậu xe ở chỗ trống nào cũng được.

Hoàng Phủ Liệt nghe lời dừng xe ở ven đường, Hạ Dạ tháo dây an toàn, nhanh chóng mở cửa, nhảy xuống xe, chạy chậm đến câu lạc bộ xảy ra vụ án.

Lâu la hắc bang kiêu ngạo, một rồi lại hai, hai rồi lại ba lần dám ở địa bàn cô khiêu khích!

Sau kính chiếu hậu nhìn thấy dáng người mạnh mẽ của cô gái khi rời đi, anh còn chưa có ngừng hẳn xe, cô liền hành động lưu loát nhả ra khỏi xe, chuyện Hoàng Phủ Liệt nghe vật nhỏ nào đó ca tụng cô gái ngốc này tứ chi phát triển, có lẽ, vật nhỏ không có nói quá.

Hoặc có lẽ, suy nghĩ của cô gái ngốc này cũng không có đơn giản như lúc trước anh nghĩ.

Ôm suy nghĩ như vậy, Hoàng Phủ Liệt khóa kỹ xe, đi đến hiện trường xảy ra vụ án đang được quấn vòng ngăn cách.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hiện