Chương 6: Cục cưng ác ma

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Trước bàn làm việc, một cậu bé khoảng 8 tuổi, có đôi mắt to đen láy, léo lên ánh sáng thông minh, hai tay vòng trước ngực, lườm lườm người đàn ông cao lớn ngồi trên ghế da, vẻ mặt ma quái cùng khuôn mặt xinh đẹp thế nào cũng không giống nhau.

"Thằng nhãi! Dám định nghĩa ba ba nghiêng nước nghiêng thành thành tươi cười ngu xuẩn! Chậc chậc, Tiểu Tiểu Liệt, con thật không có mắt nhìn!"

Người đàn ông tuấn lãng, anh tuấn đập vào ót con.

Hử!

"Ba ba, cho phép con nhắc nhở chứng hay quên ở người già của ba, con con ba tên đăng ký trên chứng minh thư là Hạng Ngộ. Lại gọi con Tiểu Tiểu Liệt xem, con sẽ làm cho bé Niệm kêu cha con là ba ba. Ha ha, để ba nếm thử cảm giác con gái bảo bối của ba gọi người khác là ba ba!"

Tiểu ác ma hai tay khoanh trước ngực, đôi mắt đen láy lóe lên ánh sáng tính kế.

Đùng nhìn Hạng Ngộ tuổi còn nhỏ, cậu di truyền từ ba ruột Hoàng Phủ Liệt chỉ số thông minh cao, thật sự là cậu bé thiên tài.

Giẫm lên nỗi đau của người khác, thật không chút lưu tình.

Không phải cậu không thích cách gọi Tiểu Tiểu Liệt này, mà là lỡ người khác nghe được, kế hoạch cậu nhận tổ quy tông nếu làm không tốt sẽ tăng thêm chướng ngại.

Quả nhiên, Hạng Diệc Dương bỗng nhiên từ ghế dựa đứng lên, trừng mắt vô tình kêu gào chửi tục trước mắt cậu bé, "Thằng con mất nết này. Bố mày tã con gái ruột còn chưa thay, đã hầu hạ mày, dọn phân nước tiểu cho mày, còn thiếu bị bà mẹ lực phá hoại rất mạnh của mày kia tàn phá. Vậy mà mày định báo đáp người cha ân nặng như núi của mày thế hả!"

Biết rõ chuyện buồn nôn nhất đời này của anh chính là, chẳng những bị trộm hạt giống, con gái, mẹ con gái ở chung dưới một mái hiến với anh mà anh cũng không biết.

Thật vất vả mấy tháng mới ôm được người đẹp lớn nhỏ về, hưởng thụ con gái ruột ngọt ngào kêu cha, thằng nhóc này lại kéo ông bố hồ ly của nó ra nhúng chàm con gái bảo bối của anh, điều này sao được!

Anh mới không cần bảo bối đáng yêu của anh trở nên khủng bố như thằng nhãi trước mắt này!

"Ừ ừ! Là ai cách ly bà mẹ có trình độ phá hoại cấp bom nguyên tử, giúp ba có cơ hôi tiếp xúc với dì Đào. Là ai ở trước mắt bé Niệm nói tốt giùm ba rất nhiều, bé Niệm mới nhận người cha ngu ngốc nửa đường mới xuất hiện này. Là ai tuồn tin tức cho giới truyên thông bên kia, biến ba thành người đàn ông bạc tình, giúp ba thuận lợi được ông ngoại chán ghét, đồng ý cho ba ly hôn với mẹ. Là ai ------"

"Làm trò ------- này nhóc con cũng không phải là người mỗi ngày làm một việc thiện. Cũng do ba ba đáp ưng với con, giúp con lừa ông bố ma vương của con về, con mới bằng lòng giúp ba. Nhắc đến mới nói, nguy cơ của ba vẫn lớn hơn một chút, nếu ông bố ma vương của con biết ba lừa hắn nhiều năm như vậy, ô -------- Hựu Đào của ba có khi nào tuổi còn trẻ liền thủ tiết hay không, Niệm Niệm của ba tuổi còn nhỏ lại không có ba ba a ----------"

Hạng Diệc Dương ôm Hạng Ngộ ngồi xuống ghế sô pha, vùi đầu vào cổ con vẫn còn vương mùi sữa, bắt đầu dùng kế án binh bất động, muốn tranh thủ đồng tình.

"Yên tâm! Ba ba! Nếu ba con thật sự 'xử' ba, dì Đào cùng bé Niệm, con sẽ phụ trách! Dì Đào ngọt ngào đáng yêu như vậy, bé Niệm vừa đáng yêu vừa hoạt bát, con chắc chắn, giúp dì Đào một người chồng xuất chúng, cho bé Niệm một người cha từ ái không phải là việc khó. Về phần ba, ngày lễ ngày tết nào, con cũng sẽ mang các cô đến dâng hương cho ba! Yên tâm, yên tâm nghe!"

Tay nhỏ bất ngờ vỗ vỗ bả vai Hạng Diệc Dương, ngoài miệng nói xong muốn người ta yên tâm, nội dung nói ra lại trái ngược có thể làm người ta tức chết.

Hạng Diệc Dương bỗng nhiên ngẩng đầu, nghiêm túc nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của Hạng Ngộ.

"Sao vậy?"

Hạng Ngộ vẻ mặt đề phòng nhìn chằm chằm ba mình, cậu cũng không có tự kỷ đến mức cho rằng ba cậu đột nhiên say mê khuôn mặt nhỏ nhắn này mới nhìn chằm chằm cậu.

Cậu ở chung với bố già này suốt 8 năm, cậu biết quá rõ, ba ba cậu giống y như ông bố ma vương không ở chung với cậu kia, ngoài mặt nhìn qua thì hai người đều là bộ dáng súc sinh vô hại, một người thì hi hi ha ha, khiến người ta buông lỏng cảnh giác, người còn lại thì nho nhã lịch sự, khiến người ta hoàn toàn không đề phòng. Thật ra đều là chúa ăn tươi nuốt sống.

"Ba ba, đừng nói ba sợ ba con, muốn rút lui có trật tự chứ?"

Khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn nhúm, nếu không có ba ba làm quân đồng minh, bằng một mình cậu muốn thu phục người cha tuy rằng ngu xuẩn, nhưng chỉ số thông minh dọa người kia, thật sự có chút khó khăn.

Nghe nói tên kia năm kia thăng chức lên sĩ quan cao cấp bộ đội đặc chủng! Có thể thấy lừa ông ấy, cũng không phải là chuyện dễ dàng gì......

"Tuổi còn nhỉ, đừng học người lớn nhíu mày."

Vuốt lên lông mày của cậu bé, Hạng Diệc Dương nghiêm mặt nói, "Thẳng thắng mà mói, ba con sẽ có phản ứng gì ba thật sự cũng khó đoán được. Mấy năm nay ba cố ý nói đến chuyện hai mẹ con con trước mặt hắn, vì sau khi hắn về nước đối với hai mẹ con con cũng chẳng phải xa lạ gì. Hắn có ấn tượng sâu sắc với con, cũng tỏ vẻ đặc biệt có hứng thú với con. Nhưng ba cũng không biết bởi vì con là con, hay vẫn vì con là con ba. Cho nên hắn có thể nhận hai mẹ con con không, ba thật sự một chút nắm chắc cũng không có. Ba chưa bao giờ nghe hắn đề cập đến buổi tối 8 năm trước, cũng không biết đêm hôm đó chiếm bao nhiêu phân lượng trong lòng ba con. Sau khi hắn về nước, ba sẽ nhanh chóng sắp xếp cho hai người gặp mặt, nhưng cho dù hắn có phản ứng gì, con cũng không được hận hắn. Dù sao mấy năm nay, cho đến bây giờ hắn cũng không biết sự tồn tại của hai mẹ con con. Nếu phản ứng cho con có chút...... con cũng biết, ba con cùng ông ngoại con, có chút xích mích."

Hạ Dạ ơi, Hạ Dạ, chỉ sợ cậu không biết người cậu thích cùng ba cậu, có khúc mắc ân oán như thế nào đi......

"Yên tâm! Con chắc chắn, ba sẽ thích con!"

Hạng Ngộ vỗ ngực mình, bộ dáng cực kỳ tự tin.

Bàn tay to vò loạn mái tóc mềm của Hạng Ngộ, Hạng Diệc Dương lại khôi phục bộ dáng không đứng đắn, "Cũng đúng, các người một cái là ma vương nuốt máu giả trang nho nhã, dịu dàng, một cái là ác ma khuôn mặt xinh đẹp chuyên gây chuyện, không 'ngưa tầm ngưa, mã tầm mã' mới lạ!"

Có thể làm cho Liệt cùng bác Hạ hóa cừu thành bạn hay không, điểm mấu chốt thật sự hoàn toàn nằm trong tay cục cưng ác ma này đây!

"Thối cha! Nếu con thàng công nhận tổ quy tông, hừ! Xem con liên hợp với ba ba diệt cha thế nào!"

"Cái thằng vô lương tâm. Cũng không biết mấy năm nay là ai ngậm đắng nuốt cay nuôi con khôn lớn!"

Tay lớn vỗ, ót Hạng Ngộ lại gặp hại.

Hạng Ngộ ôm đầu, cau mày nhảy xuống đầu gối Hạng Diệc Dương, tách ra một khoảng cách với phần tử bạo lực, lên án nói, "Sẽ đau đó, ba ba!"

Hạng Diệc Dương nhanh tay lẹ mắt kéo con lại, giả vờ như 'sói đói động dục' đè lên.

Thân mình nho nhỏ bị đặt ở dưới thân, Hạng Ngộ bỗng nhiên nói, "yên tâm đi! Ba ba, cho dù sau này Hạng Ngộ họ gì. Một ngày là cha, cả đời là cha, cha vĩnh viễn vẫn là ba ba của Ngộ nhi!"

Nói xong thừa lúc Hạng Diệc Dương đang xúc động trước những lời nói ấm áp này, chìm trong thế giới mơ mộng, nhanh như chớp chạy ra ngoài, chạy đến cửa lại xoay người lại, làm mặt quỷ với Hạng Diệc Dương, cợt nhả nói, "Hắc Hắc, bị lừa rồi! Ba ba ngu như rùa! Nhanh lên, dì Đào, mẹ còn có bé Niệm đều đang chờ ba ở dưới lầu đó."

"Con thằng nhãi này! Ngay cả bố mày cũng dám trêu chọc."

Hạng Diệc Dương hùng hùng hổ hổ, cầm áo khoác mình vắt trên ghế đuổi theo.

Cái thằng này, có đôi khi láo lếu, giả dối khiến người ta gào khóc, có đôi khi lại hiểu chuyện, ngoan ngoãn khiến người khác đau lòng.

Di truyền tính cách cổ quái linh tinh của mẹ nó, trong xương lại có một phần ma vương của ba ruột nó, chắc chắn là hợp thể của ác ma cùng thiên sứ!

Ba ngày sau ơi  ̄ ̄ ̄

Thật sự là ngày khiến cho người ta tràn ngập chờ mong!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hiện