Chương 7 : Lời Thách Thức

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bố mẹ nó về thấy nó đang vò giấy và trông mặt tức giận hỏi :
- Con sao tức vậy con gái ?
Nó ngạc nhiên quay lại thấy bố mẹ nó nói :
- Con...con...
Nó liền đánh trống lảng :
- Bố mẹ đi đâu vậy ?
Mẹ nó nói :
- Bố mẹ vừa có phi vụ phải làm nên về muộn
Bố nó hỏi :
- Con còn chưa trả lời câu hỏi của bố mẹ đấy
Nó lúng túng không biết trả lời thế nào . Nó lại tiếp tục đánh trống lảng :
- Bố mẹ đói không ? Hay để con lấy thức ăn cho bố mẹ nha
Bố nó tức giận nói :
- CON HÃY TRẢ LỜI CÂU HỎI CỦA BỐ MẸ ĐI HẢI BĂNG !!!
Nó giật mình vì lần đầu tiên nó thấy bố nó tức giận như thế này. Nó liền nghĩ ra cách để nói dối :
- Thật ra bạn con bị thương nên con đưa bạn ấy về để băng bó vết thương
Bố nó nhìn nó nghi ngờ hỏi :
- Bạn nào ? Tên gì ?
Nó trả lời :
- Bạn ấy là bạn thân của con tên Huyền Thanh
Bố nó nói :
- Vậy thôi , con đi ngủ tiếp đi mai còn  đi học
Nó thở phào nhẹ nhõm rồi đi ngủ tiếp.
Sáng hôm sau , nó đến trường thấy bảng điểm chạy ra xem . Điểm của nó tất cả đều 100 điểm nhưng riêng môn toán được có 99 điểm . Nó tự hào vào lớp tìm hắn khoe điểm . Thấy hắn, nó ra vui vẻ nói :
- Tôi toàn 100 điểm đó nhưng mỗi môn toán  là 99 điểm . Tôi chắc chắn anh thua tôi rồi
Hắn liền cười rồi mang tờ giấy điểm thi cho nó nhìn . Nó cầm tờ giấy xem nó như muốn vo tờ giấy . Nó hoảng hốt nói :
- Điểm...điểm...tuyệt...tuyệt...đối...ư
Nó không thể tin vào mắt nó . Lần đầu tiên có người cao điểm hơn nó . Hắn nhìn nó rồi nói :
- Cô đừng quên lời hứa của chúng ta
Nó sốc trong im lặng . Vào lớp học nó ngơ người không nghe cô giáo giảng bài . Cô giáo gọi nó lên trả lời . Nó đứng dậy ấp úng không biết trả lời thế nào . Hắn thấy nó gặp khó khăn liền nhắc đó đáp án . Nó ngồi xuống nhìn hắn . Hắn quay sang hỏi nó :
- Cô nhìn gì tôi vậy ?
Nó liền đỏ mặt nói to :
- TÔI KHÔNH BAO GIỜ NHÌN ANH ĐÂU TÊN KHỐN
Cả lớp quay lại nhìn nó . Nó xấu hổ ngồi xuống quay sang lườm hắn . Hắn cười mỉn , nó nhìn hắn đỏ mặt vì lần đầu tiên thấy hắn cười . Ra chơi , nó ra hỏi Huyền Thanh :
- Cậu được bao nhiêu điểm ?
Huyền Thanh mang tờ điểm ra . Nó thấy Huyền Thanh các môn đều nhưng riêng môn toán thì được có 30 điểm . Nó nhìn Huyền Thanh nói :
- Điểm toán của cậu kém thế
Huyền Thanh bối rối nói :
- Tại tớ kém môn toán mà . Nghe thầy giảng nhưng không hiểu
Nó rủ Huyền Thanh khi nào đến nhà nó để nó dạy kèm . Hải Nam ra nói :
- Điểm của cậu xuất sắc thật đó
Nó nói :
- Sao bằng Ngạo Thiên được
Hải Nam cười nói :
- Đối với tớ thế là được rồi
Hải Nam động viên nó lần sao cố gắng . Ra về , hắn ra nói với nó :
- Ngày mai đến nhà tôi
Hắn đưa địa chỉ cho nó rồi đi về . Về nhà hắn không thấy ông ta , hắn vào chỗ mẹ nói :
- Mai mẹ phải đến bệnh viện chữa trị tiếp đó
Mẹ hắn gật đầu rồi hỏi :
- Bố con đâu ?
Hắn nói :
- Bố đi vắng vài ngày . Ông ấy sẽ về thôi
Buổi tối , nó tự kỉ trong nhà vệ sinh
- Không hiểu sao , nhìn thấy tên đó tim mình lại đập . Không được mình là người phụ nữ có chồng rồi không thể thích một tên con trai nhỏ tuổi hơn mình được
Mẹ nó mở cửa hỏi :
- Con đang tự kỷ trong này à
Nó giật mình chạy nhanh vào phòng . Mẹ nó không hiểu hành động của nó.
Sáng hôm sau , nó đến địa điểm mà hắn bảo . Nó ngạc nhiên vì không thể tin nhà hắn lại giàu như thế này . Nó nhấn chuông cửa nhà hắn . Hắn ra mở cửa nói :
- Cô đến sớm thế ? Muốn gặp tôi à ?
Nó tực giận nói :
- Tôi đến đúng giờ mà không sớm không muộn
Hắn vào nhà bảo có việc cho nó làm . Nó lững thững đi theo . Hắn ngồi xuống bàn ăn bảo :
- Người hầu nấu ăn cho tôi
Nó cười vui vẻ đồng ý nhưng bên trong lòng đang rất tức giận . Nó liền ra trổ tài nấu ăn . 15 phút sau , nó mang ra cho hắn . Hắn ăn xong nhận xét :
- Kĩ năng nấu nướng của cô tầm thường thế không như tôi mong đợi
Nó tức giận muốn đấm vào mặt hắn nhưng cố kiềm chế cơn giận . Hắn kêu nó mang nước ra cho hắn . Nó vội mang ra rồi bị vất , nước đổ hết vào người hắn . Hắn tức giận bảo nó lau người cho hắn . Hắn liền cởi áo ra và bảo nó lau người . Nó xấu hổ nói :
- Anh mặc áo vào được không ?
Hắn nói :
- Mặc áo ướt rồi lau khô khác gì vẫn bị ướt
Nó cầm khăn lau nhưng nhìn đi chỗ khác . Hắn bảo nó nhìn làm cho cẩn thận . Nó đỏ mặt không nói lên lời chỉ im lặng lau. Hắn thấy nó bối rối liền bảo nó dừng lại tự hắn lau . Nó xấu hổ ôm mặt không biết nói gì. Lúc sau hắn bắt nó phải làm việc nhà vì mệt nên nó ngủ trên ghế sofa . Hắn vừa tắm xong thấy nó đang ngủ liền lại gần . Hắn dùng tay vuốt nhẹ vào mặt nó rồi nó :
- Cô là ai ? Tại sao cô làm tôi quan tâm đến cô vậy ?
Hắn nhìn nó với ánh mắt dịu dàng không còn với ánh mắt lạnh nữa . Lẽ nào chính nó đã thay đổi hắn . Hắn hôn vào má nó. Đúng lúc nó tỉnh dậy hắn giật mình liền ném khăn vào mặt nói :
- Ai cho cô ngủ đi lau bàn đi
Nó ngồi dậy không biết chuyện gì xảy ra . Cầm khăn đi lau bàn trong sự mệt mỏi . Hắn ngồi xuống sofa cười nói nhỏ :
- Đúng là nha đầu ngốc
Còn tiếp

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#kiotuka