Bắt Cóc 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*Rầm* Tiếng đạp cửa bổng vang lên. Cánh cửa bật tung làm cho khung cảnh ở trong hiện rõ mồn một. Không ngờ là gái thẳng như Park Chaeyoung lại có sức mạnh đến như vậy. 

Em nhanh chóng cùng ba tên vệ sĩ bước nhanh đến gần chổ cô. Những vệ sĩ nhanh chóng khống chế hai tên đàn ông kia cùng ba cô ác độc . 

Chaeyoung đở lấy cơ thể yếu ớt của cô hiện tại. Jennie đưa tay lên vuốt lấy mặt láng mịn của em khẽ nói:

-Là em hả? Chồng?! thật sự không phải mơ sao?

Nói xong, Jennie đột nhiên hôn mê sâu. Chaeyoung hoảng hốt nhìn cô, nhanh chóng đưa Jennie lên xe rồi phóng về nhà khẩn cấp. Trên đường đi, em nhanh chóng gọi cho Lisa , bác sĩ riêng kiêm trợ lý kiêm bạn thân đến.

Em ôm Jennie vào lòng, thầm mắng trách bản thân tại sao lại không để ý cô.  Dù sao cô cũng là vợ của em ,em có bổn phận chăm sóc Jennie. Vậy là nhìn đi cả thân Jennie tràn đầy vết xước, hơi thở yếu ớt nằm trong vòng tay của em.

Nhìn người trên giường đang được Lisa kiểm tra, Ánh mắt Chaeyoung lo lắng khó tả. Lisa khám cho cô ,vẻ mặt còn hoang mang lo lắng pha lẫn chua sót.

-Tuy chị ấy bên ngoài không sao, nhưng bên trong chắc chắn bị bệnh nghiêm trọng. Toàn thân còn yếu ớt, thiếu máu nên hơi xanh xao. Điều này chắc chắn .Chắc chắn không phải do vụ việc này ...

-Như vậy, cuối cùng cũng là....

-Đây là triệu chứng do thiếu thuốc hoặc không dùng thuốc đúng kì!

Nói xong Lisa rời đi để Chaeyoung ở lại với Jennie. Em ở bên cô cả ngày nhưng cô không có dấu hiệu tỉnh lại 

...

Bây giờ, trong cơ mê mang trước mắt Jennie là những người thân đã mất của cô. Jennie xúc động đến rung rẫy. Hôn mê hơn một ngày cuối cùng cô cũng tỉnh lại. 

Chaeyoung ở bên cô mừng khôn siết. thấy mắt cô mệt mỏi mở ra, em nói:

-Cô tỉnh rồi?!_ Cô yếu ớt đáp

-Tại...sao tôi lại ở đây...Em cứu tôi!?

-Đúng là em cứu chị! 

-Sao em tìm được tôi...

-... _ Chaeyoung ấp úng không biết trả lời thế nào.

Không lẻ nói tẹt ra là do anh lo lắng nên đã thầm lắp thiết bị theo dõi chị gái nhỏ của em, lên đôi bông tai quà cưới của cô. thiết bị không minh nhỏ đến nổi không thể phát hiện nếu không để ý kĩ.

Nếu chủ nhân gặp nguy hiểm thì sẽ báo đến cho máy chủ. May mắn đám người bắt cóc đã không tin ý đến mức tháo hết nữ trang trên người Jennie nên Chaeyoung mới có thể tìm được cô.

-Em không nói cũng được, tôi tin em!

Nói xong, Jennie bất giác nở nụ cười thật tươi đối với Chaeyoung, Nhìn cô tươi tỉnh như vậy từ tận đáy con tim của Chaeyoung bổng đập liên hồi. em đang bị cái gì thế cơ chứ?!

Sau khi Jennie tỉnh dậy thì cũng đã được gần một ngày. Do cơ thể còn yếu nên Chaeyoung đã căn dặng thím Hang không cho cô đi lung tung. Nhưng Jennie không chịu, cô muốn ra bên ngoài hít thở không khí. 

Vì lo cho cô nên Chaeyoung đã xin nghỉ hai ngày ở nhà để chăm cho cô. Giao tất cả cho Lisa, Chaeyoung rất tin tưởng người bạn thân này. Lisa không những là bác sĩ giỏi còn là một thiên tài trong thương trường.

Vừa đặt chân vào khu vườn tràn ngập hoa hồng, Jennie bất ngờ thấy em. Lúc này Chaeyoung mặc một áo sơ mi trắng và chiếc quần tây. đôi mắt nhắm hờ cùng khuôn mặt trẻ trung đang ngước nhìn bên bầu trời xanh.

Tuy đơn giản nhưng trông em vẫn rất cao quý. Cô cảm thấy em có chút đẹp "Trai" ,Soái vô cùng.

Bất chợt nhớ lại đêm hôm trước ,những lúc Chaeyoung đắp chăn cho cô khi cô ngủ quên hay bế cô về giường. Vì tính đa nghi ,nhạy cảm nên cô dễ dàng cảm nhận được thứ gì đó đang đến gần cô. 

"Nhưng em thì khác!" 

Cô không tính sẽ đề phòng Chaeyoung vì dù sao Chaeyoung cũng là ... Mặc kệ Chaeyoug luốn cuống lo lắng cho mình, Jennie cũng không mấy hi vọng. Chaeyoung nên tìm tình yêu đích thực cho mình.

-Sao chị lại ra đây rồi? 

Giọng nói ấp áp vang lên khiến cô hoàn hồn, sau khi cất lời , Chaeyoung liền chạy đến kéo tay cô về phòng. Jennie ngoan ngoản theo vì cảm nhận rằng Chaeyoung không có ý gì với mình. 

-Chị đến bệnh viện đi, tối qua bác sĩ nói có khả năng chị bị gì đó ở bên trong...

-Bệnh viện!

Nghe hai chữ này khiến Jennie run run, trong đầu cô lại nghĩ về cảnh đau thương kia. Người thân cô đã chết ở đó, từ năm 16 Jennie đã rất sợ bệnh viện.

Có cảm hay bệnh cũ tái phát thì cô đều gọi bác sĩ đến nhà hoặc tự ra hiệu thuốc mua về. Jennie có ác cảm. Cô nở nụ cười thân thiện ,nhẹ nhàng đáp với em.

-Chị phải đến bệnh viện!

Thấy Jennie lắc lắc đầu liên tục không đồng ý, Chaeyoung cảm thấy không hài lòng bực dọc bước nhanh ra khỏi phòng. Để một mình Jennie ở lại bên trong phòng. Chưa có ai quan tâm cô như vậy

Mấy ngày nay không uống thuốc được nên cơ thể xanh xao ,hô hấp khó nhọc. Cô khẽ nở nụ cười tuyệt vọng, 

"Cuối cùng thì ngày này cũng đến rồi, phải nhanh chóng thu xếp"

Jennie không biết mình còn sống được bao lâu nên không trông mấy vào "Tình Yêu" hay "Vĩnh cửu" .Điều cô quan tâm bây giờ "Bao lâu" và "Trả thù" mà thôi! Nếu trả thù thành công thì có chết cô cũng không hối tiếc.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro