Manh Manh với Lệ thiếu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Đó là nhà ai xe?"

"Không biết a...... Trước kia như thế nào không thấy qua......"

"Kia là chiếc Maybach kích cỡ cũng chưa thấy qua, cùng tôi ngày thường ở cửa hàng 4S xem không giống nhau."

"Vô nghĩa, đó là bản số lượng có hạn, trên thế giới chỉ có 3 chiếc, tôi đã từng thấy qua ở tạp chí."

"Tôi chết mất......Kia không phải thực hi hữu? Trường chúng ta còn có nhân vật lợi hại như vậy, tôi như thế nào không nghe nói qua!"

Toàn cầu chỉ có 3 chiếc Maybach, có thể mua nổi còn bỏ ra dùng, chỉ sợ không phải là phú hào bình thường.

Ở Trí Học kẻ có tiền là rất nhiều, nhưng có tiền đến như vậy, lại là lông phượng sừng lân. ( nghĩa là quý hiếm, ít ai được như vậy á )

Tầm mắt của Cố Huyễn với Nguyễn Kiều Kiều đều nhịn không được dính ở trên chiếc siêu xe kia.

Đáy mắt tràn ngập hâm mộ, cùng đối quyền dục hướng tới.

Nguyễn Manh Manh nhìn theo tầm mắt hai người, lơ đãng quay đầu đi.

Ánh mắt vừa lúc dừng ở màn cửa sổ thâm sắc pha lê.

Đúng lúc này, cửa sổ xe hạ xuống, lộ ra một khuôn mặt thâm thúy lạnh lùng.

"Tôi ngất thật đây......Đó là minh tinh sao? Như thế nào sẽ có người soái như vậy!"

"Tôi...... tôi không được rồi, tôi cảm thấy chính mình sắp không thể hô hấp!"

Chung quanh đã có vô số nữ sinh phát ra kinh ngạc cảm thán.

Có che miệng, có che ngực, nhảy nhót tựa như nhìn fan hâm một thấy thần tượng minh tinh của mình.

Mà ngồi ở trong xe, sắc mặt nam nhân lại như cũ lạnh băng.

Ngũ quan anh tuấn đĩnh đạc, phảng phất một tầng sương lạnh.

Hắn đột nhiên ngước mắt, tầm mắt lạnh lẽo dừng ở trên mặt Nguyễn Manh Manh, hàm dưới nhẹ nâng, lại chuyển tầm mắt, nhìn về phía Cố Huyễn đang đứng bên cạnh Nguyễn Manh Manh.

Tầm mắt vốn đã không còn hơi ấm, bây giờ lại trở nên thêm lạnh thấu xương.

Nam nhân dùng loại ánh mắt gần như kiêu căng, đem Cố Huyễn từ trên xuống dưới thẩm đạc một lần. ( thẩm đạc = đánh giá )

Mà bị loại ánh mắt ngạo mạn mang theo coi thường này "càn quét" khắp người, Cố Huyễn chỉ cảm thấy máu cả người đều muốn đông lại.

Mặc dù biết ánh mắt đối phương tràn ngập khinh thường cùng hờ hững, nhưng Cố Huyễn một chút dũng khí đều không có.

Hắn chỉ có thể đứng ở nơi đó, phảng phất như thần dân hèn mọn, chờ đợi quốc vương bệ hạ bố thí chú ý.

"Anh yêu......" Đúng lúc này, một âm thanh mềm mại cất giấu kinh hỉ đột nhiên từ bên cạnh truyền đến.

Bị cổ đường đại kia uy hiếp, thân thể sớm đã cứng đờ, Cố Huyễn đột nhiên bị câu nói này đánh thức.

Ngay sau đó, hắn nhìn nữ hài từ trước đến nay chỉ biết hướng mình chính lộ ra tươi cười điềm mỹ, cong môi, mi mắt cong cong lúc này lại chạy về chiếc Maybach bản số lượng có hạn kia.

"Anh yêu, không phải nói anh ở nhà chờ sao? Như thế nào tự mình tới đón tôi......"

Nguyễn Manh Manh chạy đến bên cạnh xe, mắt hạnh long lanh chớp chớp, nhìn về phía bên trong xe đầy khí tràng lạnh lùng, biểu tình đạm mạc của nam nhân.

"Manh Manh, cô đang làm gì?" Cố Huyễn rốt cuộc hoàn hồn, nhịn không được mở miệng.

Nguyễn Kiều Kiều cũng đi theo kêu lên:

"Chị, chị mau trở lại đi...... Chúng ta lại không quen biết người kia, chị như vậy sẽ làm cho ba ba mất mặt!"

Nam nhân trên xe thoạt nhìn tôn quý lạnh nhạt, chiếc siêu xe kia càng không phải người bình thường có thể mua được.

Nguyễn Kiều Kiều tự hỏi, ngay cả nàng cũng không nhất định có năng lực kết bạn với nam nhân như vậy, càng đừng nói là đến Nguyễn Manh Manh.

"Kiều Kiều, hắn...... Hắn là......" Diệp Phong lúc này đã sợ tới mức nói không nên lời, buổi sáng đối mặt với người nam nhân này bây giờ vẫn còn sợ hãi, lúc này lại rõ ràng đứng trước mắt.

Không khỏi mất mặt, buổi sáng cụ thể trải qua những gì, hắn vẫn luôn gạt Nguyễn Kiều Kiều.

Liền Nguyễn Kiều Kiều cho rằng, lập tức là có thể nhìn đến cảnh Nguyễn Manh Manh bị đối phương coi thường, thời điểm sẽ đứng trước mặt mọi người sẽ mất mặt, bị bọn họ coi thường.

Cửa xe đột nhiên từ trong mở ra.
Một bàn tay to duỗi ra, một tay đem Nguyễn Manh Manh túm lại, kéo vào bên trong xe.

"Phanh ——"
Cửa đóng lại, Maybach tuyệt trần từ từ lăn bánh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro