Chương 1016 - 1020

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 1016: Bà xã đưa tôi về nhà (7)

Ngay thời điểm tay của Lãnh Tư Thần mới chạm tới tay nắm cửa, Hạ Úc Huân bất ngờ túm lấy cà vạt lôi anh xuống, cắn lên môi anh, mùi máu tươi lập tức tràn đầy khoang miệng...

Nhưng lại phát giác tên Lãnh Tư Thần kia vẫn cố tự chủ mà nghịch thiên cố giẫy giụa chống lại cô, Hạ Úc Huân đành phải một ném qua vai đem anh vất tới trên giường, sau đó vận hết nội công nhanh chóng thoát hết quần áo của anh..

-

Trước đó không lâu, ngay tại văn phòng làm việc của mình Lý Vân Triết nhận được một gói bưu kiện.

Vẫn là một bưu kiện nặc danh, Lý Vân Triết trong lòng nhất thời hồi hộp không yên.

Xé mở bưu kiện, lần này là một máy ghi âm...

Video hắn cũng xem qua rồi, chẳng lẽ lại sợ một đoạn ghi âm sao?

Lý Vân Triết đeo ống nghe lên, ngón tay hơi chần chờ, cuối cùng vẫn ấn mở đoạn ghi âm kia.

[Rất lâu rồi không như bây giờ được cùng ngồi uống rượu trò chuyện với nhau.. ]

[Muộn như vậy ra đây, chồng cô cũng mặc kệ? ]

[A, anh không phải cũng như vậy sao? ]

Cái này. . . Đây là giọng nói của Thiên Ngưng, còn giọng nói kia hắn cả đời không thể nhận nhầm, Lãnh Tư Thần!

Đã muộn như vậy cô ấy còn đi uống rượu với Lãnh Tư Thần là muốn làm gì?

Mặc dù nội dung đã có chút mập mờ, nhưng hắn vẫn tin tưởng Bạch Thiên Ngưng sẽ không thể nào xảy ra chuyện gì với Lãnh Tư Thần, chỉ là trong lòng vẫn có chút bất an lại vẫn tiếp tục nghe...

[Tư Thần, dù sao chúng ta cũng từng yêu nhau, anh thật sự đối với em một chút cảm xúc cũng không có sao? Tư Thần, anh có thật là không hiểu lòng em không?? ]

Nghe tới đó, Lý Vân Triết vẫn tin tưởng rằng sự tình sẽ không như hắn nghĩ, tiếp tục khẩn trương cúi xuống nghe.
[Bạch tiểu thư, xin tự trọng, chúng ta bây giờ đều đã có gia đình của mình. ]

Ha! Gia đình! Nếu như không phải Hạ Úc Huân, cái gia đình này không phải là anh với em sao! Mà bây giờ thì sao? Hai chúng ta đều không hạnh phúc không phải sao? Nếu như ban đầu chúng ta có thể cùng với nhau.. chúng ta vốn là một đôi trời sinh, chúng ta mới là người trong cùng một thế giới...... ]

Đều không hạnh phúc? Cô ấy còn nói cô ấy không hạnh phúc? Còn đi tố khổ cùng Lãnh Tư Thần?

[" Tư Thần, anh có biết hay không, những năm gần đây, em chưa từng quên anh! ]

[Tôi hại ba cô phải chịu án tử hình, cô cũng không oán trách? ]

[Sẽ không, em yêu anh như vậy em sao có thể trách anh được, làm sao lại nhẫn tâm trách anh chứ, em cũng biết, ban đầu là cha em quá đang trước, làm cho anh không thể không ra tay... Tư Thần, chúng ta bắt đầu lại từ đầu có được hay không? ]

Lý Vân Triết rốt cục cũng đổi sắc mặt, hai tay nắm chặt thành quyền.

[Vậy chồng của cô thì sao? ]

[Tên đàn ông vô dụng kia, em căn bản cũng không yêu hắn! ]

Căn bản cũng không yêu? cô ta luôn mồm nói yêu mình, vậy mà trước mặt Lãnh Tư Thần lại nói căn bản không yêu hắn?

[Vậy cô lúc trước sao lại đồng ý gả cho hắn? ]

[Năm đó anh nhẫn tâm rời bỏ em, em cũng không còn cách nào khác mới phải gả cho hắn! Nào biết người đàn ông này thế mà thật vô dụng, nếu không phải mấy năm nay em vì hắn mà ra ngoài vất vả, hắn nào có được ngày hôm nay? ]

[Xem ra, công lao của cô không nhỏ. ]

[Em dù gì cũng chỉ là một phụ nữ, còn có thể thế nào? Cái này cũng không thể chỉ trách em, ai bảo đàn ông mấy người đều háo sắc như vậy! Loại đàn bà như Hạ Úc Huân có gì tốt? Còn không phải chỉ như con cá chết trên giường, cái gì cũng không hiểu! Đi cùng với em, để em cho anh biết cái gì mới chân chính là khoái hoạt... Đúng rồi, còn những thứ kia vốn thuộc về anh... Nếu như anh muốn cầm về... Em tất cả đều có thể giúp anh... Lý Vân Triết tên kia cũng không chống đỡ được lâu nữa, em cũng chịu đựng hắn đủ rồi.... Nếu như hai chúng ta hợp tác, Tập đoàn Thiên Úc của anh cũng không tính là gì? Tương lai tài sản của chúng ta có thể gấp tới mấy trăm lần...]

Nghe đến đó, Lý Vân Triết không nhịn được mà giơ laptop lên ném mạnh xuống đất.

Chương 1017: Bã xã đưa tôi về nhà (8)

Nhưng trong máy tính vẫn tiếp tục truyền tới âm thanh của Bạch Thiên Ngưng. ——

[Tư Thần, anh uống nhiều, đêm nay ở cùng em đi... Dù sao trở về cũng không ai chờ anh...]

Bạch Thiên Ngưng! Bạch Thiên Ngưng! Bạch Thiên Ngưng!

Hắn móc tim móc phổi đối tốt với cô ta, cô ta lại xem mình như một kẻ ngu!A, hắn vô dung... Không thể chống đỡ thêm,,, chịu đựng hắn đủ rồi...

Thì ra đây mới là suy nghĩ chân thực của cô ta, thì ra trước giờ cô ta chưa từng quên Lãnh Tư Thần, thì ra cô ta luôn xem thường hắn, luôn thấy hắn thật yếu kém so với Lãnh Tư Thần, Lãnh Tư Thần trước đó đối xử tệ bạc với cô, cô ta thế mà vẫn muốn chạy về tìm hắn...

Dù biết đây đều là toan tính của Lãnh Tư Thần, cũng biết chắn anh cũng đã tốn không ít thời gian để câu được "con cá này", nhưng hắn vẫn không cách nào tiếp nhận sự thật này

Hắn ta cũng nghĩ thông tại sao mấy ngày gần đây Bạch Thiên Ngưng luôn tươi cười rạng rỡ, tâm tình tốt cũng là nguyên nhân này đây...

A, hắn từ đầu tới cuối đúng là một tên đại ngốc!

Còn Lãnh Tư Thần kia! Cố ý đem đoạn ghi âm này gửi cho hắn, nhục nhã hắn...

...

Bên trong biệt thự gần bờ biển, , sau khi Bạch Thiên Ngưng tỉnh lại, Hạ Úc Huân cùng Lãnh Tư Thần đã sớm không thấy đâu.

"Đáng chết tiện nhân, làm hỏng chuyện tốt của ta..." Bạch Thiên Ngưng tràn đầy phẫn hận khẽ nguyền rủa.

"Ai làm hỏng chuyện tốt của em? Chuyện tốt gì vậy?"

Trong bóng tối cạnh cửa sổ đột nhiên truyền tới âm thanh, dọa cho cô giật thót lên, "Vân... Vân Triết... Làm sao anh lại tới đây? Em có phải lúc trước tắm lâu quá nên ngất đi? Là anh ôm em lên giường sao? May là anh tới đây , nếu không em có khả năng phải nằm trên mặt đất cả đêm! Hôm nay cùng với mấy người bạn chơi mạt chược tới muộn, sợ quấy rầy để anh nghỉ ngơi, nên em trực tiếp tới đây..."

Bạch Thiên Ngưng còn đang giải thích, Lý Vân Triết không kiên nhẫn ngắt lời, yếu ớt hỏi, "Thiên Ngưng, những năm gần đây, anh đối với em thế nào?"

"Được... Rất tốt a! Từ xưa tới nay chưa từng ai đối với em tốt hơn anh!" Bạch Thiên Ngưng không hiểu hắn hỏi câu này là có ý gì.

Lý Vân Triết cười nhẹ một tiếng, "Thật sao? Nếu anh đôi với em tốt như vậy, vì sao em lại vẫn phản bội anh?"

"Vân Triết! Sao anh lại như vậy rồi! Em không phải đã nói em làm những chuyện kia đều là vì anh sao? Anh nói không thích, em cũng thề không tiếp tục làm! Anh nếu để ý tới chuyện này, vậy chúng ta trực tiếp Lý Vân Triết hôn đi!" Bạch Thiên Ngưng thử xuất đòn sát thủ .

Chỉ cần mỗi lần cô nhắc tới Lý Vân Triết hôn, Lý Vân Triết ngay lập tức sẽ hoảng, chuyện gì cũng sẽ nghe cô.

Thế nhưng lần này, lại làm cho cô ta thất vọng ...

"Tốt! Ly hôn đi!"

"Anh... Anh nói cái gì? Anh muốn Lý Vân Triết hôn với em? Lý Vân Triết, anh điên rồi sao?" Bạch Thiên Ngưng quá sợ hãi.

"Vâng! Tôi điên rồi! Tôi thực sự bị cô bức tới điên rồi! Cô nói cho tôi, đêm nay cô định cùng ai ở chỗ này làm chuyện mờ ám đây?Cô cùng Lãnh Tư Thần lên giường, cũng là vì tôi sao?" Lý Vân Triết bỗng nhiên quay người, bóp chặt cổ cô.

"Em..." Bạch Thiên Ngưng ánh mắt dao động, không rõ rốt cuộc hắn đã biết được bao nhiêu.

"Tôi vô dụng? Tôi không bằng hắn! Tôi mẹ nó đến xách giày cho Lãnh Tư Thần đều không xứng có phải không?" Lý Vân Triết cắn răng, gằn từng chữ một.

"Anh... Anh đang nói cái gì? Em nghe không hiểu..." Bạch Thiên Ngưng sắc mặt càng ngày càng trắng, những lời này sao lại nghe có chút quen tai?

Lý Vân Triết tiếng cười dần dần trở nên có chút điên cuồng, "Cô tình nguyện đi lấy lòng một kẻ đã có vợ, một kẻ đã có con, một kẻ vì người phụ nữ khác mà không ngại uy hiếp cô, cũng không nguyện ý đi theo tôi! Bạch Thiên Ngưng, đến cùng là cô thấp hèn! Hay vẫn là tôi thấp hèn, lại đi coi trọng dạng phụ nữ như cô?"

Chương 1018: Bà xã đưa tôi về nhà(9)

"Vân Triết, anh có phải lại nghe được lời đàm tiếu gì không? Vân Triết anh nghe em giải thích..."

"Ký tên." Lý Vân Triết đột nhiên buông cô ta ra, đem một tờ giấy ném tới trước mặt cô.

Trên tờ giấy là mấy chữ lớn đơn thỏa thuận ly hôn,, bt hai mắt trợn to, sắc mặt chợt lạnh xuống, "Anh thực sự muốn Lý Vân Triết hôn với em? Lý Vân Triết! Anh điên rồi! Anh nghĩ cho rõ, anh có ngày hôm nay tất cả là nhờ có tôi, nếu như muốn Lý Vân Triết hôn, phải chia tài sản!"

"Tiền của cô, tôi cầm còn sợ bẩn tay! Nhanh ký!" Lý Vân Triết không cảm xúc chỉ nhanh chóng thúc giục.

Bạch Thiên Ngưng nhanh chóng lật xem một lượt thư thỏa thuận ly hôn, phát hiện hắn thật một phân tiền đều không cần, đem tất cả tài sản đều để lại cho cô ta.

Nhưng ,số tiền này có thể dùng bao lâu? Chút tiền ấy đối với Lãnh Tư Thần bất quá chỉ là chín trâu mất sợi lông!

Trọng yếu là các mối quan hệ kinh doanh mình vất vả khổ tâm mấy năm nay có được tất cả lại ở trong tay Lý Vân Triết, phía sau hắn thậm chí còn có nửa cái đế chế Dạ Lang...

Không có Lý Vân Triết, cô chỉ có mấy phân tiền này, chuyện gì cũng không làm được!

Muốn đánh đổ Hạ Úc Huân? Càng không có khả năng!

Bạch Thiên Ngưng rốt cục cảm thấy bối rối, "Vân Triết... Không muốn... Đừng Lý Vân Triết hôn với em được không...Em..."

"Còn muốn dùng cách thức cũ rich ấy để lừa gạt tôi? Tôi khuyên cô nên bỏ đi!" Lý Vân Triết đầy mặt trào phúng.

"Lý Vân Triết! Em có thể không cần em? Anh chẳng lẽ cũng không cần đứa con của chúng ta sao?" Bạch Thiên Ngưng nghiêm nghị nói.

"Cô nói cái gì? Đứa con nào? !" Lý Vân Triết đổi sắc mặt.

"Em mang thai! Là cốt nhục của anh!" .

Lý Vân Triết không cách nào tin gắt gao nhìn chằm chằm cô ta, "Bạch Thiên Ngưng! Cô mang cốt nhục của tôi cùng người đàn ông khác lên giường? Cô con mẹ nó có phải điên rồi không? Nếu như tôi không phát hiện cô định làm thế nào hả? Muốn mang con của chúng ta đi dựa hơi Lãnh Tư Thần sao?"

Bạch Thiên Ngưng ánh mắt chớp lên, cô đúng là tính toán như vậy , nhưng sự tình bây giờ không sai từ chỗ nào, bị làm rối hết lên...

Trước khi giải quyết được Lãnh Tư Thần, nàng không thể ném đi cái lốp xe dự phòng là Lý Vân Triết được.

Nhìn biểu lộ trên mặt Bạch Thiên Ngưng, Lý Vân Triết liền biết cô ta đang suy nghĩ gì, không khỏi thất vọng cực độ, "Cô đến bây giờ còn đang có ý đồ với Lãnh Tư Thần? Cô biết ta tại sao lại xuất hiện ở nơi này không, vì sao lại biết cô làm những việc này?"

"Không phải tiện nhân Hạ Úc Huân kia nói cho anh sao?" Bạch Thiên Ngưng mặt mũi tràn đầy phẫn hận.

"Là Lãnh Tư Thần! Cô đúng là ngu xuẩn! Từ đầu tới đuôi đây chính là cái bẫy của Lãnh Tư Thần! Muốn châm ngòi ly gián! A, hiện tại như ước nguyện của hắn, hắn thành công..." Lý Vân Triết mặt mũi tràn đầy âm vụ.

"Anh có ý gì? Lý Vân Triết, anh ngay car con của chúng ta cũng không cần sao?" Đến con át chủ bài cuối cùng cũng không dùng được , Bạch Thiên Ngưng bắt đầu rối tung lên.

"A, con của chúng ta? Trước khi giám định được nhân thân, Tôi khuyên cô không nên nói trước điều gì!" Lý Vân Triết đã hoàn toàn triệt để thất vọng với người phụ nữ này, hiển nhiên trí thông minh cũng khôi phục như thường.

Bạch Thiên Ngưng tràn đầy kinh hoảng, vô lực ngồi bệt xuống giường, gắt gao cắn môi...

Lãnh Tư Thần... Lãnh Tư Thần...

Anh ấy sao có thể lừa mình ?

Những ngày này bọn họ rõ ràng cùng nhau nói chuyện tốt như vậy, Anh rõ ràng nói mình cùng Hạ Úc Huân không hòa thuận , anh rõ ràng hối hận lúc trước đã để mình rời đi ...

Vì sao lại thành ra như vậy? Anh lại cố ý dựng kế, châm ngòi ly gián mình cũng Lý Vân Triết! Cô thật không thể tin được!

Chương 1019: Bà xã đưa tôi về nhà (10)

Đáng chết ! Lãnh Tư Thần! Tôi cho anh nhiều cơ hội như vậy, Nhưng anh lại đối xử với tôi như thế! Anh lại vì con tiện nhân kia mà đối với tôi như thế!

Anh cho rằng chỉ mình anh mới biết dùng kế ly gián sao?

Bạch Thiên Ngưng sờ sờ bụng của mình, trên mắt hiện lên một tia ác độc...

-

Đêm khuya, Lãnh Tư Thần trong lúc vô tình từ trong mộng tỉnh lại, đột nhiên phát hiện khác nửa bên giường trống không, Hạ Úc Huân không thấy.

Trong lòng trào lên một cỗ dự cảm không tốt, Lãnh Tư Thần lập tức đứng dậy.

Toilet, phòng khách, lầu trên lầu dưới đều tìm khắp cả đều không có người.

Cuối cùng, rốt cục ở phía sau hoa viên , thấy được bóng dáng mơ hồ đang ngồi trên xích đu, cùng tàn thuốc đỏ lập lòe.

Lãnh Tư Thần bị dọa tới người đầy mồ hôi lạnh, nâng trán hướng phía cô chạy tới.

Chỉ thấy Hạ Úc Huân mặc trên người áo ngủ, trên vai tùy tiện khoác một chiếc áo mỏng, cứ như vậy lẳng lặng mà ngồi ở nơi đó, giữa ngón tay kẹp lấy một điếu thuốc đã hút hết hai phần ba.

Dưới ánh trăng, trên mặt cô là biểu lộ cảm xúc anh chưa từng thấy qua.

Hoặc là nói, trên mặt cô không có bất kì cảm xúc nào, bởi vì chỉ có trống rỗng, người ở chỗ này, tâm nhưng lại không biết trôi dạt đến nơi nào.

Bộ dáng này của Hạ Úc Huân không khỏi khiến tâm anh căng lên, "Không phải đã nói rồi, đừng hút thuốc, em nửa đêm canh ba ngồi ở chỗ này làm cái gì?"

Hạ Úc Huân đột nhiên từ bên trong của mình bừng tỉnh, nhìn về phía người đàn ông mặt mũi đầy lo lắng thần sắc vội vàng đang đứng trước mặt.

"Không có gì, tâm có chút phiền." Cô hít một hơi khói, phun ra, sau đó đem tàn thuốc còn lại di mạnh xuống đất.

"Ngồi." Hạ Úc Huân xê người sang một bên khác, nhường cho anh một chỗ trống.

Lãnh Tư Thần bất đắc dĩ ngồi xuống, nha đầu này... Anh kém chút bị cô hù chết!

Cô có gì mà phải buồn phiền , vừa nãy bị đánh cũng là anh, tâm lý cùng thân thể đều hứng chịu tới tổn thương to lớn cũng là anh...

Hạ Úc Huân tựa cằm ngước lên nhìn anh, "Bộ dáng này của anh là làm sao? Không phải tôi chỉ là ngồi trong tiểu viện nhà mình thôi sao? Chẳng lẽ còn có thể chạy mất?"

"Có người nào nửa đêm chạy ra sân ngồi sao?" Lãnh Tư Thần tức giận nói.

Hạ Úc Huân bĩu môi không nói, ngửa đầu ngắm mặt trăng lơ lửng bên trên.

Lãnh Tư Thần hít sâu một hơi mở miệng nói, "Thật xin lỗi, hôm nay là anh không kiểm soát, chúng ta vẫn là dựa theo ước định trước kia, ngoại trừ ở bên ngoài giả ân ái, trong âm thầm không can thiệp chuyện của nhau..."

Trên đời này cũng chỉ có cô, có thể để cho anh một lần lại một lần địa nhẫn nhịn, một lần lại một lần thỏa hiệp...

"Lãnh Tư Thần..." Không biết trầm mặc bao lâu, Hạ Úc Huân đột nhiên nghiêng đầu sang chỗ khác kêu anh một tiếng.

Lãnh Tư Thần trực giác thấy rằng một tiếng kia của cô tựa hồ ẩn chứa chút cảm xúc, không khỏi căng thẳng nhìn về phía cô, "Làm sao?"

"Lãnh Tư Thần, những ngày này, tôi rất mệt mỏi, tôi tin rằng anh cũng vậy, tôi không nghĩ sẽ tiếp tục như thế, cho nên, tôi hy vọng chúng ta có thể bình tĩnh nói chuyện. Ta đưa ra một đề nghị, hi vọng anh có thể suy nghĩ thật kỹ!"

"Tốt, em nói." Hạ Úc Huân khó được tâm trạng yên bình như vậy cùng anh nói chuyện, Lãnh Tư Thần không hiểu trong lòng có chút khẩn trương chờ đợi lời kế tiếp của cô.

Thấy Lãnh Tư Thần thần sắc tỉnh táo, Hạ Úc Huân mới tiếp tục nói, "Trong vòng nửa năm, nếu như tôi có thể gặp được người mình thích thực sự, anh liền buông tay, nếu như tôi cuối cùng không thể may mắn gặp được, như vậy..."

Nghe được lời kia, Lãnh Tư Thần kém chút máu huyết phun trào, nghe được câu sau, anh bỗng nhiên khẽ giật mình, gắt gao nhìn chằm chằm đôi môi cô đang nói chuyện, trái tim phanh phanh phanh nhảy cực nhanh, giọng không kiểm soát được có chút khàn khàn "Nếu như không gặp được... Như thế nào?"

Chương 1020:  Anh đang theo đuổi em (1)

Hạ Úc Huân mấp máy môi, hít sâu một hơi nói, "Nếu như không gặp được, tôi sẽ bỏ qua mọi chuyện ở cùng với anh!"

Vừa dứt lời, Lãnh Tư Thần đột nhiên ôm chặt lấy cô, "Tiểu Huân..."

Hạ Úc Huân bị ôm chặt tới ngây người, không nói gì vỗ vỗ bờ vai của anh, "Uy uy uy, Anh kích động cái gì? Giống như tôi nhất định không gặp được người kia vậy! Vạn nhất tôi gặp được thì sao?

"Tiểu Huân, em cảm thấy có khả năng sao?" Lãnh Tư Thần hỏi lại.

"Uây! Sao lại không có khả năng?" Cô thật sự muốn một cước đạp chết anh. Mới không đến vài giây đồng hồ bầu không khí liền bị anh phá hỏng hoàn toàn.

"Em đã yêu anh rồi, sao còn có thể yêu người đàn ông khác." Lãnh Tư Thần nói.Khuôn mặt anh đã khôi phục lại thần thái vốn có, là một vẻ đẹp hại nước hại dân, tỏa sáng rực rỡ trong đêm khiến cho cô như muốn mù luôn hai con mắt.

"..." Hạ Úc Huân xem như hoàn toàn bái phục mức độ tự luyến của người đàn ông này, anh có cần phải tự tin như thế không?

"Trừ phi, em lừa mình dối người." Lãnh Tư Thần nói, đột nhiên ánh mắt sắc bén nhìn cô.

Hạ Úc Huân bị anh nhìn chằm chằm tới chột dạ, ho nhẹ một tiếng nói, "Anh yên tâm đi, tôi sẽ không lừa mình dối người , càng sẽ không lấy hạnh phúc nửa đời sau của chính mình ra nói đùa!"

Lãnh Tư Thần ánh mắt như tia X quang nhìn chằm chặp cô: "Nhớ kỹ, đây là tự em nói."

"Tôi nói." Hạ Úc Huân vỗ ngực.

"Vẫn là không quá tin tưởng em..." Lãnh Tư Thần hai con ngươi nhắm lại.

"Lãnh Tư Thần anh đừng được một tấc lại tiến một thước! Đây là sự nhượng bộ lớn nhất của tôi rồi, anh còn muốn thế nào nữa? Còn muốn tôi phải giơ tay thề với trời sao!" Hạ Úc Huân giận.

Lãnh Tư Thần đương nhiên biết cô lùi một bước này khó khăn thế nào.

Lúc trước, cô hoàn toàn không cho anh bất cứ hy vọng gì , thế nhưng là lần này, cô lại cho anh một cơ hội to lớn, đối với anh mà nói, đây quả thực là kỳ tích!

"Không cần thề với trời." Lãnh Tư Thần nói dứt lời liền lấy điện thoại di động ra.

Hạ Úc Huân cảnh giác nhìn chằm chằm chiếc điện thoại, hiện giờ mỗi lần nhìn anh cầm điện thoại là cô lại cảm thấy có chút sợ hãi.

"Bây giờ lặp lại một lần nữa những gì mà em vừa hứa với anh." Lãnh Tư Thần đã mỡ sẵn phần mềm ghi âm.

Hạ Úc Huân khóe miệng hơi rút, mẹ nó , cô không đáng tin như vậy sao?

Đây tuyệt đối không phải là nguyên nhân tại cô!

Cho nên nói, chòm sao Bò Cạp luôn có tính đa nghi quả thực không sai, quả thực không sai chút nào ...

Hạ Úc Huân trợn trắng mắt, bất đắc dĩ lập lại, "Tôi, Hạ Úc Huân, nếu như tôi gặp được người thích hợp, anh, Lãnh Tư Thần, phải vô điều kiện ly hôn với tôi. Nếu như tôi không gặp được người thích hợp, tôi tôi sẽ đễn với Lãnh Tư Thần. PS: Ước định trong nửa năm, Lãnh Tư Thần không được phép sự dụng bất kì thủ đoạn hèn hạ gì phá đám, nếu không toàn bộ lời hứa đều không có hiệu lực."

Lãnh Tư Thần như có thể nhìn thấu được lòng cô, buồn bã nói, "Tiểu Huân, chớ có chơi chữ với anh. Nếu như tôi không gặp được tình yêu đích thực của mình, tôi liền tiến tới với Lãnh Tư Thần. Cùng anh lặp lại câu nói này!"

"Cái này có khác cái cọng lông gì đâu?" Hạ Úc Huân trừng anh.

"Tìm người thích hợp với tìm được tình yêu đích thực, em cho rằng đây là cùng một việc? Chỉ có em yêu người kia, anh mới đồng ý ly hôn, anh Lãnh Tư Thần cam tâm tình nguyện, vô điều kiện thành toàn hai người!" Lãnh Tư Thần thanh âm trầm thấp xoay quanh đỉnh đầu cô.

Nghe được lời ngoan hiểm này của Lãnh Tư Thần, Hạ Úc Huân lập tức cắn răng, ngẩng đầu nói, " Được! Nếu như tôi Hạ Úc Huân không gặp được tình yêu đích thực, tôi liền tiến tới với Lãnh Tư Thần! PS: Tuyệt không lừa mình dối người! Giờ đã được chưa? Bây giờ đến phiên anh đấy, không phải sao?"

"Hạ Úc Huân yêu người đàn ông khác, tôi sẽ rời đi." Lãnh Tư Thần nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro