8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh ấy cứ làm phiền tôi để hỏi xem bố tôi nghĩ gì về anh ấy.

"Còn nghĩ gì chứ? Anh lo lắng đến mức sắp khóc đấy." Tôi trêu chọc anh ấy.

Anh không thể ăn được nữa, nhìn vào bát.

Tôi nhìn anh ấy, anh ngày càng trở nên dễ thương.

"Này, không ăn thì em ăn." Tôi giật lấy đồ ăn của anh.

"Em không yêu anh nữa rồi. Lúc anh suy sụp em không nhẹ nhàng dỗ dành anh, bây giờ em còn cướp đồ ăn của anh." Anh nói.

"Em chưa yêu anh đâu, đồ quỷ nhỏ." Tôi cúi xuống hôn anh.

"Anh đừng buồn, hôm khác em đưa anh về ăn cơm." Tôi nói.

"Họ đồng ý à?" anh hào hứng hỏi.

"Cho đến bây giờ có vẻ là như vậy."

Anh nhìn tôi với ánh mắt nóng bỏng: "Anh yêu em nhiều lắm, chị ạ."

Sau khi tốt nghiệp, tôi dự định mở một phòng tập pilates tại nhà, tôi nói rằng tôi có 4 năm kinh nghiệm dạy học pilates và yoga, mỗi ngày anh ấy đã nài nỉ tôi tập với anh ấy.

Anh ấy đang chuẩn bị cho kỳ thi tuyển sinh sau đại học, mua một căn hộ lớn cách nhà tôi không xa và đưa tôi đến sống cùng.

Vốn dĩ bố mẹ tôi không đồng ý nhưng sau đó cũng không nói gì.

Tôi vô tình nhìn thấy trường và chuyên ngành anh ấy đăng ký là trường của bố tôi.

Đứa nhỏ này đang nghĩ cái gì vậy?

Buổi tối ở phòng, muốn uống nước chạy ra ngoài, thấy anh lo lắng ngồi trước máy tính.

Tôi bước đến, anh lập tức giấy đi như thể đã làm sai điều gì, vì anh đã hứa với tôi sẽ không thức khuya.

"Anh đang làm gì vậy?" Tôi hỏi.

"Các trường đại học mà anh đăng ký có một chút đòi hỏi khắt khe, khiến anh hơi lo lắng nên không thể ngủ được," anh nói.

"Lo lắng à." Tôi kéo anh dậy, uống cốc nước rồi hôn anh.

Anh hôn tôi.

"Vẫn lo lắng à?" Tôi hỏi.

Anh nhếch khóe miệng nói: "Ừm, ôm chị ngủ có được không?"

"Không được cũng không sao," anh nói thêm.

"Đi nào, chúng ta đi ngủ thôi." Tôi cùng anh trở lại phòng.

Anh leo lên giường, cúi xuống ôm tôi thật chặt. Anh thở dài bên tai tôi và nói: "Anh hơi tiếc".

"Cái gì?" Tôi hỏi anh ta.

"Không có gì đâu, anh đã đánh giá quá cao ý chí của mình," anh nói.

"Anh nói thi tuyển sinh sau đại học à?" Tôi hỏi lại.

"Anh... chị..." Anh ấy hơi sốt ruột, tôi ngẩng đầu hôn anh ấy, "Đừng nghĩ nữa, thi không đậu cũng không sao."

Tôi ôm anh thật chặt và chìm vào giấc ngủ. Khi tôi thức dậy vào buổi sáng, một đôi mắt nhìn chằm chằm vào tôi với quầng thâm khiến tôi sợ hãi.

"Anh dậy chưa?" Tôi hỏi anh.

"Đàn chị, chị không thích anh sao?" Ánh mắt anh có chút thâm trầm.

"Anh lại bắt đầu rồi." Tôi đứng dậy xuống giường, chuẩn bị đi vào phòng tắm. Anh ra khỏi giường đi theo tôi, đẩy tôi vào tường.

Tôi thấy anh ấy một tay dựa vào tường, một tay ôm eo tôi, bắt chước trong phim truyền hình, tôi có chút muốn cười.

"Đã tức giận rồi sao? Hả?" Anh cúi đầu tiến lại gần.

"Anh có chắc là muốn hôn em khi chưa đánh răng không?" Tôi hỏi anh.

"Chị, chị thật phiền phức!" Anh buông tôi ra, đi vào phòng tắm chửi bới.

Sau bữa tối, tôi đến phòng làm việc để tiếp tục kế hoạch kinh doanh của mình, anh ấy quay lưng lại với tôi xem xét.

Vì đêm qua anh không ngủ nên anh ngủ gà ngủ gật. Tôi kéo chiếc ghế ra và đẩy nó về phía anh ấy, anh ấy giật mình.

"Về ngủ đi," tôi nói với anh. Anh ấy cúi xuống để yêu cầu một nụ hôn, tôi đã trao nó cho anh ấy.

Anh đột ngột bế tôi lên và đi vào phòng ngủ.

"Anh làm gì vậy, giữa thanh thiên bạch nhật, Niki thả em xuống." Tôi nói.

"Chị, em có một bí mật không nói ra được." Anh đặt tôi xuống, bắt đầu làm nũng.

"Nói em nghe xem" tôi nói.

"Đàn chị, anh thấy hơi khó chịu, anh..." Anh hướng cổ tôi cắn một ngụm.

Tôi biết anh ấy đang nói về cái gì.

"Nhưng đang là ban ngày mà, bảo bối." Tôi xoa đầu anh.

Anh ấy nói "hmm" rồi ngủ thiếp. Sau khi tỉnh dậy, anh cũng lơ đãng nhìn tôi ngại ngùng không nói.

Từ ban công lén gọi anh em: "Có phải chị ấy đã quên tôi là đàn ông đã trưởng thành không? Cô ấy từ chối tôi

"Im ngay cho tôi, tôi nói cô ấy có thể, cậu nói không."

"Ý anh là cô ấy không yêu tôi hả, lần đầu tiên nhất định là cô ấy sợ thôi!"

"Lão tử chiều cô ấy như chiều vợ vậy, tất cả là do cậu, cúp điện thoại đây, cậu cũng phắn đi."

Tôi lặng lẽ rời đi ngồi trên ghế sofa trong phòng khách xem TV. Anh đu đến chui vào vòng tay của tôi.

"Niki, em đi mua đi." Tôi nói.

"Em muốn ăn gì?"

"Anh đi mua thứ mà anh sẽ cần tối nay ấy", tôi nói.

Anh đột ngột ngồi dậy: "Chị, chị nói rõ cho em biết, chị muốn mua cái gì vậy?"

Mặt tôi hơi nóng, tim tôi đập mạnh. Tay anh vươn tới eo tôi: "Chị, chị muốn mua gì?"

"Chị, sao chị lại ngại?"

"Chị, chị, đừng không nói chuyện mà." Anh không cho tôi cơ hội thở dốc, bế tôi vào phòng ngủ.

"Chị, phòng của em làm chị không thoải mái sao?" Tôi không có khí lực trả lời anh ấy.

"Chị có yêu anh không? Chị là của anh, chỉ có một mình anh thôi." Anh tựa hồ không có mệt mỏi.

..............

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro