61-70

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

61 Ở lại rửa bát đi

Tiêu Chiến chủ động gọi điện thoại cho Vương Nhất Bác, chính thức chấm dứt chuỗi ngày chiến tranh lạnh

Vương Nhất Bác: Số lạ?

Từ chối nghe máy

Lại gọi lại lần nữa

"Alo, ai thế?"

"Nhất Bác, đến đón anh đi!"

"Điện thoại của anh..."

"Anh để quên ở nhà rồi.. Anh đi ăn xong đến lúc trả tiền thì không trả được"

"Uhm" Vương Nhất Bác nghĩ một lúc rồi nói

"Vậy anh cứ ở lại rửa bát đi."

62 Gây phiền phức cho ngài rồi

Vương Nhất Bác rốt cuộc vẫn tới

Ba giây trước khi dập máy, Tiêu Chiến nói địa chỉ ra.

Vương Nhất Bác đến trả tiền, sau đó hướng ông chủ hơi cúi đầu, "Đã gây phiền phức cho ngài rồi."

Tiêu Chiến đứng cạnh, có chút luống cuống

"Đi thôi, bạn nhỏ"

Vương Nhất Bác nói

63 Sẽ đói

Về đến nhà, dừng xe, Vương Nhất Bác bỗng nhiên nói muốn đi ra cửa hàng tiện lợi

"Làm gì?"

"Mua bao." Vương Nhất Bác mặt không đổi sắc nói

Tiêu Chiến: ...

Thời điểm tính tiền, Vương Nhất Bác nói với Tiêu Chiến: "Anh mua thêm chút đồ ăn đi!"

Tiêu Chiến xua tay từ chối: "Anh vừa mới ăn xong, không đói"

"Sẽ đói, cứ mua đi!"

Vương Nhất Bác trả lời

Làm đến lúc đói thì thôi.

64 Làm lành

Sau khi dùng hết sạch bao

Tiêu Chiến dùng giọng nói uất ức giải thích lí do tại sao lại giận dỗi + dỗ chồng

"... không nên không nói với em..."

"... Về sau sẽ xử lý tốt..."

" ...Lần này anh sai lần sau sẽ không..."

"... Anh trước kia thích nhất là ở nhà cảm nhận được sự ôn nhu..."

"...Nhưng bây giờ anh thích em nhất..."

Tiêu Chiến giải thích một thôi một hồi, Vương Nhất Bác lại chỉ nghe đúng một câu

Anh thích ôn nhu?

65 Em cũng có thể ôn nhu khi ở nhà

Vương Nhất Bác lại quyết định tải lại ứng dụng vào bếp một lần nữa

Cậu đeo tạp dề mà Tiêu Chiến hay đeo, sau đó ở lì trong nhà bếp một ngày

Cho đến khi Tiêu Chiến quay trở về nhà, nhà bếp lại là một mớ hỗn độn

Vương Nhất Bác: ...

"Tại sao em lại muốn..."

Vương Nhất Bác có chút ủy khuất

"Bởi vì anh bảo anh thích người ở nhà phải ôn nhu..."

Tiêu Chiến cảm động thật sự!

66 Anh không cảm động chút xíu nào luôn

Cuối cùng thì tạp dề cũng được đem trả lại cho Tiêu Chiến

Nhưng mà đến khi phải dọn dẹp cái đám bừa bộn này, Tiêu Chiến cảm thấy rằng đây cũng không phải là kiểu ở nhà ôn nhu mà anh cần!!!

67 Mùa đông đã tới rồi

Chớp mắt, từ mùa hè đã đến mùa đông, hai người đã kết hôn được hơn nửa năm

Đến mùa mà có thể được choàng khăn quàng cổ rồi

Một ngày, hai người đang lười biếng làm tổ trên ghế salon, xem một bộ phim truyền hình cũ của Nhật, Tiêu Chiến đột nhiên nói: "Anh cũng muốn em đan cho anh một cái khăn quàng cổ"

"Không." Vương Nhất Bác từ chối chắc nịch

Tiêu Chiến có hơi thất vọng, "Được thôi"

Sau đó, Tiêu Chiến liền phát hiện Vương Nhất Bác trộm mua tài liệu về tham khảo

"He he he"

Vương Nhất Bác nghiêm mặt nói: "Em chỉ cảm thấy.... Học tập là nấc thang cho sự tiến bộ của con người."

68 Não người ta khi yêu

Nghê Bản Nhân phát hiện dạo gần đây giáo sư Tiêu hay đeo một chiếc khăn quàng cổ rất xấu

Thật sự là rất xấu...

"Đẹp mà! Em không cảm thấy thế sao???"

Nghê Bản Nhân: giáo sư Tiêu à, thoạt nhìn, trông có vẻ không phải người thông minh lắm

69 Túi áo lớn

Vào mùa đông, Vương Nhất Bác rất thích mặc áo khoác có túi áo lớn

Sau đó, Tiêu Chiến đặc biệt thích cho tay vào túi áo của Vương Nhất Bác

70 Năm mới

Đi đến nhà cha mẹ để đón năm mới, cả hai đều vô cùng ngoan ngoãn

Trừ bỏ ban đêm

".... Ah!"

"Đừng lên tiếng." Vương Nhất Bác trong thanh âm có pha chút nhẫn nại. "Cách âm ở nhà không tốt"

"Ô... Em chậm một chút. Đau..."

Vương Nhất Bác đột nhiên húc một cái mạnh bạo, Tiêu Chiến cảm thấy linh hồn bé nhỏ của mình thiếu chút nữa bị ép đến tan chảy, móng tay bấu gắt gao lấy vai đối phương

"Hừ hừ hừ ...". Tiêu Chiến khóc nức nở khiến Vương Nhất Bác, người đang đắm chìm trong tình dục, càng muốn khi dễ anh hơn

Ngày hôm sau, sáng sớm, mẹ Vương lúc này hai mắt thâm quầng, tìm Vương Nhất Bác, giọng nói sâu xa nói:

"Hôm nay hai đứa quay về nhà mình mà ngủ đi!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro