Chap 49

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trước phòng phẫu thuật ở hàng ghế chờ Tiêu Chiến lo lắng nhìn vào trong còn Vương Nhất Bác vẻ mặt cũng rất lo sợ nếu cô ta sẩy thai thì lấy gì để chứng minh được đó không phải là con hắn? Từ xa hai người lớn tuổi gấp gút chạy đến là ba mẹ cô ta. Ông Dương nắm lấy cổ áo hắn khuôn mặt đầy tức giận quát lớn

- Cậu làm gì con gái tôi rồi?!?

-...

Tiêu Chiến và bác gái liền kéo ông ta ra khỏi người Vương Nhất Bác, bác gái trấn an ông Dương rồi quay sang nhìn Tiêu Chiến

- Cậu là ai?

- A...tôi....

- Là bạn của tôi, lúc cô ấy ngã cậu ấy đã giúp tôi đưa cô ấy vào đây

Vương Nhất Bác đứng che trước mặt cậu

- Vương Nhất Bác, uổng công tôi tin tưởng giao con gái cho cậu!! Nó mà có mệnh hệ gì tôi giết cậu!!!

Không khí đang ngày càng trùng xuống, căng thẳng đến từng giây phút thì bị tiếng cửa mở phá tan bầu không khí nặng nề này, bác sĩ cùng hai cô y tá bước ra ngoài. Cả bốn người họ liền đi đến ba mẹ cô ta bổ nhào nắm lấy hai bên cánh tay vị bác sĩ kia gấp gút hỏi

- Con gái tôi có sao không? Nó có bị gì nặng không?

- Hai bác cứ bình tĩnh...

- Bình tĩnh kiểu gì khi con gái tôi tình trạng ra sao còn chưa rõ!! Trả lời đi, nó sao rồi!!!

-... Cô Dương đã qua được cơn nguy kịch. Nhưng mà...cái thai chúng tôi không thể giữ được.

- C...cái gì?!? Cậu nói không giữ được là sao? Sao có thể như vậy được... Thằng khốn!!! Tất cả là tại mày!!! Chính mày xô con gái tao đúng không!!

Ông Dương quay sang Vương Nhất Bác đấm mạnh vào mặt hắn vừa mất bình tĩnh la lối

-...Anh Chiến, em đi nghe điện thoại. Anh về trước đi.

Vương Nhất Bác đứng dậy lau máu bên mép môi kéo tay Tiêu Chiến đi mặc kệ hai người kia đang tức giận đến sắp ngất hắn vẫn một mạch đi thẳng còn ở lại thêm giây phút nào hắn sẽ tức chết mất. Sau khi bắt Taxi cho cậu hắn móc điện thoại ra gọi điện cho Nhiệt Ba, một lúc lâu sau mới có người bắt máy

/Thằng con trời đánh, mẹ đang quay phim đấy!/

- Mẹ...giúp con với...

Giọng Vương Nhất Bác mang một chút gì đó u sầu hắn cắn răng, kiệt sức dựa vào tường ngồi bệt xuống đất

/...Hiếm thấy giọng con đáng thương như vậy. Sao thế, cún con?/

- Dương Tử...cô ta...cô ta sẩy thai rồi, con không tìm được bằng chứng nữa rồi...

/.../

Bên đầu dây kia im lặng một lúc lâu như đang suy nghĩ gì đó rồi thở dài giọng nhẹ nhàng nói với Vương Nhất Bác

/Đêm nay mẹ sẽ đặt vé máy bay về nước, xử lý chuyện cái thai này, mẹ cũng sẽ gọi cho Vương Tử Hiên để bàn bạc vụ giúp con ly hôn. Con đừng suy nghĩ nhiều. Con không trị được thì để mẹ ra tay! Vậy nhé, mẹ phải quay tiếp rồi. Pai pai tiểu Vương/

=================================

Tiếu: Ra đỡ chap này cho các bạn đỡ hóng, hôm qua đáng lẽ là tôi cho end rồi nhưng hôm qua tôi bận dọn đồ về quê :3 tôi thì bận vẽ tranh :3 thế nên từ giờ tới hết tết nếu dưới quê có mạng thì chắc tôi sẽ cho ra chap end không thì chịu khó đợi hết tết nha, haha

Hãy gia nhậ Group của Tiếu nhé :((( Tham gia cho tôi có chút động lực đi mấy cô :((( 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro