Chương 51

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Ra mắt...

.
.
.

Vương Nhất Bác và Tiêu Chiến chuẩn bị xong nhà mới tươm tất, hài lòng cũng mất một tuần mới xong, hôm nay để ăn mừng tổ ấm mới của hai người, Vương Nhất Bác đặc biệt mời tới những người bạn thân thuộc trong đó còn có anh họ Trần Thiên Vỹ của hắn

Trong sân vườn bên cạnh nhà, Tiêu Chiến đang loay trang trí bàn ăn, cậu đứng ngắm nghía một chút rồi lên tiếng hỏi Vương Nhất Bác

- Nhất Bác, em trang trí hai cái bàn này có được chưa?

Tiêu Chiến nhận nhiệm vụ trang trí bàn ăn, hoa và nến, Vương Nhất Bác trang trí đèn nhiều màu trong sân, thức ăn đã được đặt sẵn chỉ chờ bọn họ gọi điện thoại là có thể mang tới. Hắn đang loay hoay thử điện, nghe câu hỏi của Tiêu Chiến liền quay đầu nhìn bàn ăn rồi gật gù đánh giá

- Như vậy là quá đẹp rồi, không ngờ Chiến Chiến nhà chúng ta có mắt thẩm mĩ như vậy, có thể trang trí cho khách sạn năm sao cũng được luôn nha

Nghe hắn khen mình, Tiêu Chiến chẳng cảm thấy hãnh diện mà lại buồn cười nhiều hơn

- Anh nói quá rồi

Cả hai nói qua nói lại vui cười một lúc thì bên ngoài có tiếng chuông cửa, Vương Nhất Bác nheo mắt nhìn ra cánh cổng, thấp thoáng trông thấy có hai người đang đứng bên ngoài, cứ nghĩ là người giao thức ăn, hắn nhanh chóng nói với Tiêu Chiến để mình tự ra mở cửa, nói xong hắn đưa chân rời đi

Đứng bên ngoài cửa lúc này là ông bà Vương, Vương Nhất Bác đứng hình mất mấy giây, hắn chưa có ý định mở cửa cổng mà đứng bên trong hỏi ra ngoài

- Sao ba mẹ biết con ở đây mà tới tìm?

Ông Vương với vẻ mặt nghiêm nghị, trầm giọng nói

- Mở cửa, ba mẹ muốn nói chuyện với con

- Nếu ba mẹ nói đến chuyện xem mắt kia thì con không còn gì để nói, ba mẹ về nhà đi, có ba mẹ ở đây Chiến Chiến sẽ sợ

Mẹ Vương nãy giờ đứng một bên chưa lên tiếng, sau khi nghe con trai nói như vậy thì càng tức giận hơn, bà lên tiếng gằn từng chữ

- Con mở miệng ra là nhắc tới thằng nhóc kia, con coi ba mẹ là cái gì của con vậy hả?

Nén tiếng thở dài, bà Vương cố gắng không để bản thân bộc phát cơn tức giận, bà phải nhỏ nhẹ nói chuyện với Nhất Bác để còn đưa đứa con này trở về nhà nữa, nghĩ vậy nên mẹ Vương mới nhỏ giọng nói tiếp

- Con mở cửa đi, ba mẹ chỉ muốn nói chuyện với con thôi, không nhắc tới chuyện xem mắt nữa

Vương Nhất Bác nghiêng đầu nghi hoặc

- Thật sự không nhắc tới chuyện kia?

- Vương Nhất Bác!

Mẹ Vương gằn giọng gọi tên hắn, Vương Nhất Bác mỉm cười đưa tay mở cửa, sau đó tránh sang một bên để ông bà Vương bước vào trong nhà

Ông bà Vương đưa mắt quan sát khắp căn nhà rồi đánh giá trong lòng, không ngờ con trai của bọn họ đã tự mình chuẩn bị mọi thứ kĩ càng như vậy, hèn gì chẳng sợ đến sự nổi giận của ông bà luôn kia mà

- Ba mẹ muốn ngồi nói chuyện ngoài vườn hay vào trong nhà?

Ông Vương quay qua nhìn hắn

- Vào trong nhà nói chuyện, chỉ một mình con

Vương Nhất Bác gật gù như đã hiểu, sau khi mở cửa để ba mẹ mình vào trong nhà, hắn quay qua sân vườn trông thấy Tiêu Chiến đang đứng nhìn mình chằm chằm liền đưa tay khoắt cậu tới gần mình, sau đó nói cậu đừng lo lắng, mọi chuyện đã có hắn giải quyết không cần phải sợ sau đó hắn mới vào trong nhà nói chuyện với ba mẹ Vương

———

- Ba mẹ, uống chút trà ấm

Vương Nhất Bác đẩy hai ly trà thảo mộc đặt trước mặt ba mẹ Vương

Ông Vương không nói gì, nhàn nhã cầm tách trà lên nhấp vài ngụm

Mẹ Vương đưa mắt nhìn quanh, khẽ đánh giá

- Cũng biết chọn nhà như vậy, đừng nói với mẹ là con đã tự lên kế hoạch từ trước

Vương Nhất Bác mỉm cười nhìn mẹ Vương

- Dạ phải, khi xác định bản thân yêu Tiêu Chiến, con đã tự mình lên kế hoạch tất cả vì con biết ba mẹ sẽ không dễ dàng chấp nhận cho mối quan hệ của chúng con

Bà Vương thở dài thườn thượt

- Đúng là con bất hiếu

- Xin lỗi ba mẹ

Cả ba người im lặng một lúc, lần này ông Vương mới lên tiếng nói chuyện

- Chuyện con trốn ba mẹ ở sân bay, ba mẹ cũng không truy cứu, thất hứa với gia đình nhà người ta không gặp mặt... ba mẹ cũng đã tạ lỗi rồi bây giờ con theo ba mẹ về nhà, căn nhà này để lại cho Tiêu Chiến, coi như phí chia tay đi

Vương Nhất Bác vẫn giữ nét bình tĩnh khi nghe ba Vương nói như vậy, chờ cho ông nói xong, hắn nhẹ giọng trả lời

- Trừ bỏ việc chia tay, còn lại con đều nghe theo ba mẹ

Không khí giữa hai người đàn ông cực kỳ căng thẳng, Vương phu nhân lúc này mới quay qua ôm cánh tay chồng mình, nhỏ giọng nói

- Được rồi, đừng làm căng với con nữa. Nói vấn đề chính thôi

Thật ra cái ngày mà ông bà lừa Vương Nhất Bác đi công tác thực chất là đi coi mắt ấy, sau khi hắn bỏ trốn, ông bà không biết phải làm sao với đứa con cứng đầu này, việc gặp mặt thì vẫn gặp mặt, chỉ có điều gặp mặt là để xin lỗi, dù sao hai người kia cũng là bạn bè thân thiết của ông bà Vương nên bọn họ cũng nói lời thông cảm, ngoài ra trong bữa ăn ngày hôm ấy, người bạn kia của ông Vương sau khi nghe đến vấn đề của Vương Nhất Bác lại chẳng có gì căng thẳng hay gay gắt, ngược lại hai người bạn ấy còn nghĩ rất thoáng, nói ra thật nhiều rồi khuyên nhủ ông bà Vương cũng nhiều, nói tóm lại nếu ông bà Vương càng căng thẳng với Vương Nhất Bác thì càng đẩy đưa con trai độc tôn ra khỏi cuộc sống của bọn họ hơn thôi

Vậy nên ông bà Vương đã tự có quyết định không muốn ngăn cấm chuyện yêu đương của Vương Nhất Bác nữa, chỉ là hôm nay tới đây muốn nói vài chuyện với đứa con trai cứng đầu này mà thôi

- Nhất Bác, hôm nay tới tìm con là có chuyện cần nói

Bà Vương nói chuyện nhẹ nhàng, ánh mắt kiên định nhìn con trai, trông thấy con trai ngoan ngoãn chăm chú lắng nghe thì nói tiếp

- Thật ra một tuần nay ba mẹ đã nghĩ lại rồi, chuyện con và Tiêu Chiến quen nhau... ba mẹ sẽ không phản đối nữa

- Thật sao?

Vương Nhất Bác vừa bất ngờ vừa ngạc nhiên, trong mắt không kiềm nén được mà tràn đầy ý cười

Mẹ Vương mỉm cười nhìn con trai, sau đó ra điều kiện

- Ba mẹ chỉ có một mình con là con trai độc nhất, nhà họ Vương không thể không có cháu nối dõi, chỉ cần con có thể cho ba mẹ một vài đứa cháu trai là được

- Chuyện đó không thành vấn đề

Vương Nhất Bác chẳng mấy ngạc nhiên với lời đề nghị này, ngược lại hắn lại cảm thấy rất phấn khích, hắn nói tiếp

- Chuyện con cái, ba mẹ muốn mấy đứa con cũng đáp ứng

- Nhưng mà con cái phải mang dòng máu của Vương gia, không phải xin con nuôi

Bà Vương bất lực nhắc lại trọng điểm

Vương Nhất Bác càng gật đầu khẳng định

- Là con của con, ba mẹ yên tâm

Thật ra chuyện này hắn đã có dự liệu cả rồi, trước sau gì ba mẹ hắn cũng đòi hỏi đến chuyện này, người mang thai hộ hắn cũng đã tìm kiếm, chỉ cần hắn gật đầu một cái, Vương gia muốn có mấy đứa cháu mà lại không thể

Trong lòng cực kì vui vẻ, hắn cười cười nhìn ba mẹ Vương

- Vậy thì ba mẹ sẽ chấp nhận Chiến Chiến của con? Đừng gây khó dễ với em ấy là được

- Đứa con bất hiếu

Nói rồi ông bà định đứng dậy trở về, dù sao đã nói xong chuyện, nhưng việc còn lại không còn trở ngại

Vương Nhất Bác trông thấy ba mẹ rục rịch rời đi liền lên tiếng

- Ba mẹ ở lại dùng cơm với chúng con xong rồi về

Bà Vương mỉm cười lắc đầu

- Tối nay ba mẹ có hẹn đi ăn tối với bạn rồi, để lần khác ba mẹ lại tới, chuyện kết hôn của hai đứa cũng phải do ba mẹ quyết định có biết chưa

- Đều nghe theo Vương phu nhân xinh đẹp

- Giỏi nịnh

Ông bà Vương lục đục kéo nhau rời đi, vừa bước ra tới cửa đã trông thấy Tiêu Chiến đứng sẵn ở đó, khuôn mặt có vẻ căng thẳng, vừa trông thấy ông bà liền lên tiếng chào nhỏ

- Con chào hai bác

Ông Vương khẽ ừm một tiếng rồi bước thẳng ra ngoài cổng, bà Vương mỉm cười nhìn Tiêu Chiến

- Hai đứa vào trong đi, không cần tiễn

Nhìn thái độ hòa nhã của Vương phu nhân làm cho Tiêu Chiến có phần ngạc nhiên, cậu tròn xoe đôi mắt chớp chớp nhìn Vương Nhất Bác, trông thấy hắn cười cười nhìn mình, cậu đoán chắc đã có chuyện gì đó rất vui, trong lòng không nén được mà cảm thấy vui vẻ một chút

Chờ cho ông bà Vương lên xe rời đi, lúc này Tiêu Chiến mới nhìn Vương Nhất Bác hỏi nhỏ

- Hai bác tới đây có chuyện gì vậy?

Vương Nhất Bác mỉm cười đưa tay xoa đầu Tiêu Chiến

- Ba mẹ muốn anh kết hôn

- Hả?

- Là tiệc kết hôn của anh và em

.
.
.

./. Là Anh Nhìn Trúng Em

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro