Chap 28 (Hoàn)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vương Nhất Bác chỉ thật sự dừng lại khi giọng Tiêu Chiến đã rên rỉ đến lạc cả đi rồi. Mà sau cùng đều là xin tha mạng. Dù có muốn nữa cũng không thể làm thêm nha.

"Chiến ca, em rất hạnh phúc." Niềm hạnh phúc của kẻ mất đi rồi nhưng may mắn có lại được. Không phải ai cũng có thể cảm nhận rõ cái cảm xúc này. Chỉ chân chính trải nghiệm, mới càng khắc sâu.

Một lần mất đi là quá đủ, Vương Nhất Bác thật không dám có lần thứ hai. Cậu nghĩ bản thân đã gom hết may mắn cả đời để có lại được một lần ôm Tiêu Chiến vào lòng. Lần này, cậu, nhất định, bảo vệ anh thật chu toàn.

"Ừm... mấy ngày anh không có nhà... em làm gì?" Tiêu Chiến thều thào hỏi.

"Đi làm." Quả thực là hận không thể nhân đôi thời gian của một ngày mà làm việc. Vương Nhất Bác của mấy ngày nay đúng là chẳng khác bán mạng là bao.

"Anh nói... cái kia... em..." Nói đến não lại muốn bốc khói luôn. Chính là, sao lần đầu và lần hai có thể khác biệt đến khó tin như thế chứ? Hại anh bây giờ cả người đều chìm trong cảm giác vừa đau vừa thoải mái. Chả hiểu kiểu gì.

Dường như hiểu ra vấn đề rồi. Vương Nhất Bác cười, tiếng cười trầm thấp vang trên đỉnh đầu Tiêu Chiến.

Tiêu Chiến xấu hổ, giận dỗi, không chút thương tình đập cái bốp vào lồng ngực Vương Nhất Bác. Người cần đau thì không đau, tay Tiêu Chiến lại có chút ê ẩm. "Đau~" Cái giọng mềm nhũn như mật đào này... Ai có thể chịu được?

"Bảo bối, anh không sao chứ?" Vương Nhất Bác đau lòng nắm lấy tay Tiêu Chiến, nhẹ nhàng thổi thổi, muốn thổi bay cái đau của anh.

Tiêu Chiến nhìn Vương Nhất Bác, trong lòng thở dài một hơi. Anh, không ngờ mỗi một giây phút lại càng yêu thêm cái người này. Hôn cái chóc lên má Vương Nhất Bác. "Cún con, anh yêu em."

Hai người đơn giản trao nhau những nụ hôn, nhẹ nhàng lại cẩn thận. Sau đó, Tiêu Chiến cũng nói lại chuyện mình bên kia như thế nào. Còn trêu chọc chuyện Vương Nhất Bác trước đó giấu anh đi tìm Tuyên Lộ.

Vương Nhất Bác không nói gì, chỉ cưng chiều ôm lấy Tiêu Chiến trong lòng.

Tiêu Chiến mệt mỏi thiếp đi từ lúc nào. Vương Nhất Bác thoả mãn ôm người thương trong lòng, hạnh phúc hiện lên trong đáy mắt, đều là hình ảnh của anh.

Lại nói tới chuyện kia, Vương Nhất Bác nhớ lại, sau cái lần đầu tiên thấy Tiêu Chiến nhăn mày nhăn mặt khổ sở ấy. Lần đầu tiên trong đời Vương đại minh tinh lên mạng tìm hiểu về làm tình, còn tranh thủ thời gian nghỉ ngơi ít ỏi xem được không ít GV để học hỏi. Không muốn sau này không thể làm anh thoải mái.

Nói không mệt là điêu. Vương Nhất Bác nhìn nhìn một chút, tất nhiên không thể để Tiêu Chiến cứ vậy mà ngủ được. Nhẹ nhàng bế anh đi tắm.

Đợi nước ấm xả đầy bồn tắm, bế người đã ngủ say bước vào. Dòng nước ấm bao quanh hai người, quẩn quanh là hương lavender nhẹ nhàng. Đầu óc cứ thế được giải toả hết mọi mệt mỏi, căng thẳng.

Vương Nhất Bác giúp Tiêu Chiến tẩy rửa sạch sẽ, lau người, trước khi mặc lại quần áo còn giúp anh bôi thuốc.

Đặt Tiêu Chiến ở chiếc ghế xếp bên cạnh, thu dọn bãi chiến trường ban nãy, thay một bộ ga trải giường và chăn mới. Lúc này mới hài lòng bế Tiêu Chiến lên giường, ôm nhau ngủ.

Nơi này yên bình, bên ngoài thì sóng gió. Chương trình "Một tuần cùng bạn" suôn sẻ lên sóng, còn gặt hái được thành công vượt xa mong đợi.

Sự xuất hiện của Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác giúp cho tỉ lệ xem chương trình tăng đột biến, phản ứng của khán giả cũng rất tích cực. Dưới mỗi tập đều có hàng vạn bình luận đủ kiểu, tưởng như muốn đánh sập trang web chính của chương trình ấy.

Trong số đó, lượng fan gào khóc xin hậu trường nhiều không đếm xuể. Cuối cùng thì tổ chương trình cũng chịu tung hàng nóng. Quả thực nóng bỏng tay.

Tin Tiêu Chiến cùng cô nàng Anna xinh đẹp dạo phố vừa tung ra chưa lâu, bên này tổ chương trình "Một tuần cùng bạn" cũng tung hậu trường. Lập tức đè tin kia muốn bẹp lép luôn.

Hậu trường trận chiến game ngày đó được tung lên trang chủ, ngay lập tức soán vị top 1 trên các bảng xếp hạng tin tức. Fan cặp đôi liền đua nhau tới kêu gào chính chủ tái hợp. Fan only muốn tẩy cũng tẩy trắng không nổi.

Trên khắp các mặt báo bắt đầu đưa tin về Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác. Về việc Vương Nhất Bác một mình chạy tới phim trường của Tiêu Chiến tham ban một lần nữa được đào lại.

Không chỉ thế, còn có một số báo công bố tin hai người qua lại bí mật. Đều nói là được nguồn tin đáng tin cậy cung cấp. Còn có cả ảnh. Tuy không phải full hd nhưng mà ai nhìn cũng nhận ra hai người trong ảnh là ai.

Sự việc ầm ĩ như vậy, fan only liền tấn công phòng làm việc và công ty quản lý của chính chủ, muốn có lời giải thích chính xác.

Cơ mà, im lặng còn đáng sợ hơn mọi câu trả lời. Fan cặp đôi lại được dịp hồi sinh. Cảm giác được buff máu lần này làm cho bọn họ còn mạnh hơn cả khi trước nữa.

Đợi đến khi Tiêu Chiến mắt nhắm mắt mở muốn dậy, mọi chuyện đã quá tầm kiểm soát của tất cả mọi người rồi. Chính chủ thậm chí còn không hay biết.

Tiêu Chiến kiếm cái điện thoại tính xem giờ. Ai mà ngờ nhìn thấy cả đống thông báo nào là cuộc gọi nhỡ của gia đình hai bên, công ty, quản lý, bạn bè thân thiết. Doạ anh muốn nhảy dựng luôn.

Hòm thư cũng vuốt không hết đám tin nhắn chưa đọc. Tiêu Chiến mở tin nhắn của mẹ Tiêu ra xem trước. Là đường link dẫn tới hậu trường của "Một ngày cùng bạn" và đường link dẫn tới topic Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác tái hợp.

Đọc lướt qua đống bình luận bên dưới, Tiêu Chiến sợ xanh cả mặt. Sao mọi người đánh hơi còn nhanh hơn cả cẩu thế? Không phải toàn cẩu FA đấy chứ?

Một mình anh làm sao mà giải quyết? Đương nhiên phải đập cái kẻ đồng loã với mình dậy cùng giải quyết chứ.

"Vương Nhất Bác. Dậy. Cháy rồi." Ác quá ác. Ai lại đem chuyện hoả hoạn ra mà đánh thức người yêu được cơ chứ? Chỉ có Tiêu Chiến là một trên đời.

Nghe đến đây còn có thể ngủ tiếp sao? Vương Nhất Bác chưa tỉnh táo lắm, đạp chăn ra, vội vàng bế thốc Tiêu Chiến lên tông cửa chạy ra ngoài.

Chạy đến phòng khách mới thanh tỉnh hơn được một chút. Lại thấy có cái gì đó sai sai. "Sao chuông báo hoả hoạn không kêu?" Vương Nhất Bác quay mặt sang nhìn Tiêu Chiến đang tựa trên vai mình.

"Anh nói cháy cái này." Tiêu Chiến đưa điện thoại ra trước mặt Vương Nhất Bác. Mặc dù khi nãy gọi cậu là cố ý nói như vậy thật, nhưng mà, cháy này cũng tính là cháy chứ?

Vương Nhất Bác bình tĩnh lại, bế theo Tiêu Chiến lại sofa, đặt anh lên đùi, ngồi xuống. Hoàn toàn không có ý định để Tiêu Chiến sang bên cạnh.

Nhận lấy điện thoại từ tay Tiêu Chiến, lướt lướt một hồi, cũng không có phản ứng gì quá lớn. Đưa trả điện thoại, ôm eo Tiêu Chiến, vùi đầu vào cổ anh hít hà. Vẫn muốn ngủ thêm cơ.

"Cún con???" Cho anh tí phản ứng không được à?

"Bọn họ không có nói sai mà." Muốn cậu lại tới giải thích mấy cái này, chắc chắn cậu không muốn làm đâu. Cậu, không nói dối.

Tiêu Chiến vòng tay xoa xoa mái tóc rối của Vương Nhất Bác, tận hưởng không gian yên bình, cảm giác hạnh phúc này. Hồi tưởng lại khoảng thời gian hai năm trước, lại nhớ về mấy tháng gần đây, tất cả gói gọn lại, trở thành một phần cuộc sống của anh. Sau cùng, chính là người này đây.

"Nhất Bác, chúng ta mở họp báo đi." Tiêu Chiến nhẹ giọng nói.

Cảm nhận được người bên cạnh một phen cứng người. Tiêu Chiến phì cười. "Mời fan đến dự lễ cưới được không?"

Một câu này nghe vào tai, Vương Nhất Bác lập tức như cắn phải thuốc kích thích mà ngước đầu nhìn Tiêu Chiến. Ánh mắt run rẩy vừa hạnh phúc lại vừa lo sợ ấy.

"Được không?" Tiêu Chiến hôn nhẹ lên môi Vương Nhất Bác, ánh mắt dịu dàng tựa mặt nước hồ thu ba xinh đẹp. Dường như ánh sáng, cũng chỉ có thể đẹp đến mức này thôi.

"Này, em khóc cái gì hả?" Tiêu Chiến phì cười, dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng lau đi dòng lệ nóng hổi vừa từ khoé mắt Vương Nhất Bác chạy ra. Tim cũng mềm ra. Sao bạn nhỏ của anh lại dễ thương như thế này chứ?

"Tiêu Chiến, cảm ơn."

"Ngốc tử."

HOÀN 💚❤️.

Vương Nhất Bác, sinh nhật khoái lạc. Chúc người luôn giữ được nhiệt huyết của mình trong công việc và cuộc sống. Mong người và người ấy, có thể trải qua cuộc sống bình bình an an, vui vẻ từng ngày. Nơi này, luôn có một đám rùa nho nhỏ xinh xinh yêu thương người vô điều kiện.
1997.05.08 ~ 2020.05.08

*Lại hoàn thêm một fic. Kho báu của tui lại đầy thêm một chút rồi. Thời gian qua, thực lòng cảm ơn tất cả những người đã luôn ủng hộ tui, góp ý cho tui để tui ngày càng hoàn thiện bản thân, trở thành phiên bản tốt hơn của chính mình.

Mặc dù khả năng viết của tui còn nhiều hạn chế, không cách nào so sánh với các tay viết khác ngoài kia. Nhưng đây đều là dùng tình cảm mà viết ra. Vì vậy cảm ơn tất cả những người yêu thương và bao dung cho sự không hoàn hảo của tui.

Tranh thủ thời gian dịch bệnh, tui lại tiếp tục đào hố mới: "Bác Chiến" ABO Mùi hương nguy hiểm.

Ai có hứng thú thì ghé qua kia lót dép hóng cùng tui nha. Yêu thương~ 💚❤️.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro