Chương 27#

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau Nhất Bác thức dậy mở mắt ra liền hốt hoảng vì nhìn thấy Nguyên Vân trước mặt mình, cậu liền hét lớn bật người dậy, liền nhớ đến Tiêu Chiến mà nhìn xung quanh tìm anh,

"A Chiến đâu " Nhất Bác không thấy anh trên giường, liền cau mày nhìn Nguyên Vân hỏi, tuy tâm trạng rất thoải mái, nhưng cũng rất khó chịu vì cậu thức dậy không nhìn thấy anh trong vòng tay mình,

"Lúc tôi vào, đã không thấy người đâu thưa chủ tịch " Nguyên Vân nghiêm túc lượm lại quần Áo trên sàn nhà cho Nhất Bác vừa trả lời cậu,

"Chủ Tịch, chúng ta hãy rời đi trước khi nhà họ Ngạn bắt gặp ngài ở đây " sau đó đi đến gần cậu đưa quần Áo cho cậu mặt vào, còn bảo cậu hãy rời khỏi đây trước khi người nhà của Tiêu Chiến phát hiện,

"Tôi là muốn cho họ biết tất cả " Nhất Bác đang kĩ càng mặc vào quần Áo, thật sự là cậu muốn cho cả nhà họ Ngạn điều phải biết mối quan hệ của cậu và anh,

"Nhưng hôm này ngài phải đến công ty Ngạn Thị, để họp và ký hợp đồng với phó chủ tịch đấy ạ "

Nhất Bác gật đầu nghe theo lời nói của Nguyên Vân, sau đó mặc quần Áo chỉnh tề gọn gàng lại, lrồi ập tức quay đi,

Cả hai đi từ cửa phụ của nhà họ Ngạn, vì ngay lúc này không để cho người khác phát hiện cậu đã ngủ lại ở đây từ đêm qua,

Khi ra khỏi nhà Ngạn Gia, cậu ngồi trên xe liền mỉm cười khi nhớ lại chuyện hôm qua cả hai làm chuyện đó, thật sự cậu muốn nhìn khoảnh khắc giây phút từ gương mặt cho đến cử chỉ và lời nói điều chủ động, nhìn anh thật sự rất đáng yêu,

"Chú ấy đã đi chưa " Tiêu Chiến ở sân vườn cách xa ngôi nhà của anh vì để tránh mặt Nhất Bác, sau đó bảo người đi xem, chừng nào cậu rời đi thì báo với anh,

"Vâng đã đi rồi thưa cậu chủ " cô giúp việc đưa đến cho anh trà đã được pha mang đến cho anh, sau đó nghiêm túc trả lời,

"Làm phiền cô rồi " Tiêu Chiến nghe được lời cô nói, liền phẩy tay ra hiệu cho cô ấy đi,

Cô giúp việc liền gật đầu sau đó mới quay đi, về lại nhà chính,

"Sao lại xảy ra chuyện đó nữa chứ, mình quá bất cẩn rồi " Ngay lúc này Tiêu Chiến đang xem lại bản hợp đồng, liền nhớ đến chuyện lúc sáng nay,

Sáng nay khi tỉnh dậy, liền cảm giác thân thể rất đau nhức, đầu cũng đau, đau nhất là ở phần bụng và cúc anh, sau đó giật mình khi nhìn thấy Nhất Bác ôm lấy anh ngủ rất ngon,

Anh giật mình một cái khó chịu, không ngờ hôm qua anh lại trúng thuốc từ ly rượu của Hàn, và phải tìm được người giải phóng, nhưng anh không ngờ lại là cậu và cũng đã làm chuyện đó với Nhất Bác,

Cứ thế anh nhẹ nhàng ngồi dậy để tránh cậu tỉnh giấc, bởi vì anh không muốn đối diện với cậu ngay lúc này thật đáng xấu hổ, anh cố gắng bước xuống giường dù thân thể rất ê ẩm mà ôm quần Áo chạy ra khỏi phòng, sau đó mới mặc lại quần Áo mà trốn ở khu vườn sân sau ngồi ở đấy,

Tiêu Chiến ngồi tra xem lại bản hợp đồng làm ăn chung với các công ty khác, trong số đó có cả công ty Tiêu thị, sau đó mới ngồi một lúc mới chịu đi vào nhà,

Lúc này anh đi vào phòng, nhìn thấy chiếc giường bừa bộn vì tối hôm qua đã làm chuyện đó với cậu, đột nhiên thân thể anh liền khó chịu khi nhớ đến những chuyện hôm qua cùng với cậu,

Cảm thấy xấu hổ, anh nhanh chóng đi vào phòng tắm để tắm rửa sạch sẽ thân mình, một lúc sau mới đi ra, thì ngay lúc này thì thấy chiếc điện thoại nằm trên giường, anh liền phát hiện điện thoại đấy là của Nhất Bác,

Lúc cầm lên anh liền giật mình vì thấy ảnh của mình được đặt làm hình nền, bên ngoài lẫn bên trong, ngay cả hình ảnh sau năm về trước cửa cả hai cũng có tất cả không thiếu một tấm nào,

Ngay lúc này lòng anh chợt đau nhói, vì sao lại cảm giác như vậy, cảm giác bởi lựa chọn có nên tha thứ cho Nhất Bác, nước mắt anh lúc này đang rơi rất nhiều, thật khiến người ta khó chịu, nhưng anh liền nhớ đến đứa bé đã chết anh liền cảm thấy đau đớn hơn,

Ngồi rơi nước mắt một lúc dẫn trở nên bình tĩnh hơn, anh liền mặc quần áo chỉnh tề, vì anh phải đến công ty,

"Chiến, hôm qua cậu ổn chứ " ngay lúc này ở công ty, Tiêu Chiến đang ngồi bên trong, lòng cứ bồn chồn, thì đột nhiên Hàn Quân đi vào, dựa trên bàn làm việc của Tiêu Chiến mà thấy sắc mặt của anh rất tệ,

"Cậu biết rồi còn hỏi tôi " Tiêu Chiến cau mày lại, tay xoa lên trán khó chịu trả lời,

"Tôi không ngờ, cha già ấy lại bỏ thuốc vào ly rượu của tôi " Hàn Quân cũng không ngờ chuyện đó xảy ra, anh cũng không hề biết ly rượu của mình lại bị Đình Phong bỏ thuốc vào, và tình cờ Tiêu Chiến lại uống nào,

"Chiến, xin lỗi lúc đó không thể bảo vệ cho cậu " sau đó lại tự trách bản thân mình quá bất cẩn đến như vậy, khiến anh phải chịu đựng mọi chuyện như tối hôm qua,

"Thôi bỏ đi, dù gì mọi chuyện cũng đã xảy ra rồi, cũng không phải lỗi của cậu  mà Hàn Quân cậu hôm nay giúp tôi họp cuộc họp này được chứ " Tiêu Chiến ngửa ra sau ghế, liền thở dài một cái, dù sao chuyện đó cũng là ngoài ý muốn, vì anh là người đã giựt lấy ly rượu trên tay Hàn Quân mà, sau đó anh liền bật người liên, nhìn Hàn Quân còn nhờ vả anh một chuyện,

"Ừ, tôi hiểu rồi " Hàn Quân nghe lời nhờ của anh, liền hiểu chuyện mà gật đầu đồng ý họp và ký kết hợp đồng với bên Tiêu Thị giúp anh,

"Sẵn tiện giúp tôi đưa điện thoại này cho chú ấy " thấy Hàn Quân đồng ý, anh liền mỉm cười, sau đó chợt nhớ ra chiếc điện thoại, anh liền lấy ra từ chiếc túi quần mình đưa cho Hàn Quân nhờ anh đưa cho Nhất Bác

"Được " Hàn Quân cầm chiếc điện thoại anh đưa, mà nhìn qua nhìn lại rồi mới bỏ vào túi quần mình, sau đó trước khi đi anh còn chào Tiêu Chiến rồi quay đi,

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bacchien