Chương 10#

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiêu Chiến nỗ lực với khả năng của mình, trong lúc thi anh không giỏi về nhảy, nhưng anh vẫn rất cố gắng học hỏi, nào là bị chật khớp phải trâm cứu, bị vết thương ở trên mặt, lưỡi bị vô tình cắn trúng khi hát và các kểu anh rất đau nhưng phải cố gắng,

Nhưng bù lại trong lúc thi được ở cùng với các bạn cũng đang thi cùng mình, anh ở chung phòng với Bành Sở Việt, và một người khác, anh rất vui vì mọi người khá là hòa đồng, và lâu lâu ba mẹ Nhất Bác và Ba mẹ anh vào thăm anh và đem theo thằng bé vào, anh thật rất nhớ nó,

Và cuối cùng những đều anh nỗ lực cố gắng suốt thời gian qua cuối cùng anh cũng đã được chọn vào nhóm, nhóm có đến chín thành viên, Triệu Lỗi, Trần Trạch Hy, Hạ Chí Quang, Bành Sở Việt, Cốc Gia Thành, Ngũ Gia Thành, Quách Tử Phàm, Yên Hủ Gia, và anh, và cũng đã ra tham gia nhiều chương trình talkshow, gameshow, thần tượng, ra nhiều MV, và nhóm cũng có đóng vài bộ phim, nào là Siêu Tinh Tinh Học Viện, Ôi Hoàng Đế Bệ Hạ Của Tôi, phần một phần hai, Đấu Phá Thương Khung, nên nhóm anh cũng được nhiều fan hâm mộ,

Phía Nhất Bác bên hàn, thấm thoắt cũng đã gần ba năm trong nhóm, đột nhiên bên Hàn Quốc có lệnh người Trung Quốc có tham gia trong nhóm nhạc, bắt buộc phải trở về lại nước của mình, cậu buồn lắm khi phải xa bốn người đàn anh rất thân thiết của mình, lúc sắp đến ngày về Nhất Bác khóc rất nhiều, ba mẹ của Nhất Bác nghe tin của cậu cả hai phải qua Hàn đóng con trai mình về lại nước ông bà rất vui, vì Nhất Bác cuối cùng cũng trở về nhà,

"Mẹ đây là con ai vậy " chiều hôm đó ông bà từ máy bay liền đến nơi Nhất Bác ở trong lúc còn trong nhóm nhạc, ông bà đi qua Hàn đem theo thằng bé qua luôn, vì Ba mẹ Tiêu Chiến ở Trùng Khánh, đang bận không thể chăm, còn Tiêu Chiến thì phải tham gia sự kiện, nên bà phải đem thằng bé đi luôn,

Bé con năm nay cũng đã được ba tuổi rồi rất trắng trẻo và kháu khỉnh, Nhất Bác lúc đầu nhìn thằng bé thấy có hơi giống mình, càng nhìn lại thấy nó có nốt ruồi dưới miệng, cậu lại nhớ đến Tiêu Chiến, ba năm đã ba năm trôi qua, cậu hầu như đã gần quên người này, nhưng giờ lại thấy thằng bé cậu lại nhớ đến anh và kỷ niệm của cả hai

"Là con của người bạn thân của mẹ, họ có việc bận nên gửi nhờ mẹ chăm giùm, nên mẹ đưa thằng bé theo luôn " Bà ấp úng trả lời, bà thật có chút nhói lòng khi thằng bé trước mắt là con của cậu nhưng lại không thể nói ra,

"Nhóc tên gì nè, bao nhiêu tuổi rồi" Nhất Bác không hiểu vì sao nhìn thằng bé cậu lại thích nó đến như, còn Tỏa nhi thì lần đầu tiên thấy cậu, nó cũng có tình cảm với cậu, nó thật rất thích cậu, và cả hai nói chuyện rất vui,

"Con tên là Vương...

"Thằng bé tên Tỏa Nhi, mọi người hay kêu nó là Điềm Điềm vì nó rất dễ thương đúng không " Tỏa Nhi chưa kịp trả lời mẹ Nhất Bác liền lên tiếng nói tên của nó, vì sợ nó nói ra Nhất Bác sẽ biết mất, vì Tiêu Chiến đã van xin mọi người đừng nói với cậu nhưng bà đau lòng lắm khi phải chứng kiến cha con ở gần nhau lại không thể nhận cha con,

"Tỏa Nhi, Điềm Điềm rất dễ thương, nhìn con rất giống một người " nói xong tối hôm đó nguyên một buổi tối Điềm Điềm với Nhất Bác chơi đùa với nhau rất vui vẻ cả hai rất hợp nhau,

"Mẹ, Chiến Chiến ở nhà sao rồi ạ, anh ấy hiện đang làm gì, có vợ con chưa " Nhất Bác liền nhớ ra Tiêu Chiến liền đứng lên hỏi mẹ mình,

"Thằng bé sống tốt lắm, còn độc thân chưa vợ gì cả, giờ nó đã là người nổi tiếng rồi "

Nhất Bác nghe xong liền hài lòng gật đầu một cái nhưng không hỏi nữa chỉ cần biết anh vẫn sống tốt là được rồi,

Tối đó Nhất Bác chơi đùa với Điềm Điềm rất vui vẻ Điềm Điềm cũng rất vui khi ở gần Nhất Bác, cậu hầu như quên luôn nổi buồn khi cậu mới rời xa nhóm, đến tối cả hai người cũng ôm nhau thật chặt mà ngủ, nhìn hai người ngủ thật rất giống nhau, nhìn cả thì rất đáng yêu nhưng mẹ cậu thì lại không kìm lòng được,

Cả hai ngủ đến sáng, lúc kêu dậy cũng có biểu cảm y chang nhau, Nhất Bác liền ẵm Điềm Điềm theo vào nhà vệ sinh cho nó đánh răng rửa mặt, lúc cậu định vệ sinh cho Điềm Điềm, nhưng nó lại không cho muốn tự mình làm, cậu rất ngạc nhiên vì thằng bé chỉ mới ba tuổi thôi mà lại giỏi đến như vậy, chắc mẹ thằng bé dạy dỗ con rất tốt đây,

Thế là cả hai vệ sinh cá nhân xong, thì ra mặc quần áo chuẩn bị đi ra sân bay để về nước,

"Điềm Điềm đi thôi nào, chú ẵm con " lúc đến sân bay, Nhất Bác liền kêu thằng bé lại để cậu ẵm nó, ba mẹ Nhất Bác nhìn cả hai cứ dính như keo vậy, ông bà càng đau lòng hơn, ba Nhất Bác suốt thời gian qua cứ trách bản thân mình, tại mình mà bây giờ cả hai không nhận được nhau,

Ông quyết lòng mình sẽ tìm điểm thích hợp để nói chuyện này cho Nhất Bác biết và giải quyết mâu thuẫn ông đã gây ra cho cả hai đứa con này, và cho cháu nội của ông được một gia đình đầy đủ,

Lúc về đến nhà Nhất Bác cảm giác lúc trước lại ùa về, đúng thật về nhà là tốt nhất, nhà vẫn như vậy không khác gì cả, cậu liền đem những hành lý của mình vào bên trong phòng, thì đột nhiên có một cuộc gọi đến từ công ty xxx biết cậu từ Hàn Quốc trở về liền muốn cậu ký hợp đồng, để trở thành diễn viên của công ty họ, vì họ biết tài năng và năng lực của cậu và công thêm cậu rất giỏi về nhảy,

Cậu nghe xong, liền kêu phía bên công ty ngày mai cậu sẽ đến công ty tham khảo xem thử rồi mới quyết định,

"Mẹ ba chào hai người, con đến đóng Điềm Điềm ạ " Tiêu Chiến hôm nay nhóm không có lịch trình nào cả anh lập tức dùng thời gian này để ở bên thằng bé, và anh vẫn không biết Nhất Bác hôm nay về, anh chỉ biết Nhất Bác sắp về thôi, nên anh đến đón thằng bé đi chơi,

"Con vào đi, để mẹ kêu thằng bé cho con" mẹ Nhất Bác liền đi vào phòng thằng bè gọi nó xuống cho anh,

"A Chiến, Nhất Bác đã về rồi đó con " Ba Nhất Bác liền ngồi đối diện anh, nói là Nhất Bác đã về, và muốn bàn với anh một chuyện, nhưng chưa kịp nói, Tiêu Chiến nghe Nhất Bác đang có mặt ở nhà anh liền hốt hoảng lo lắng tim anh đột nhiên đập rất nhanh, anh liền thấy Điềm Điềm đi xuống anh nhanh chóng lễ phép chào ba mẹ nhất Bác rồi dẫn Điềm Điềm đi,

"Mẹ Điềm Điềm đâu ạ " cậu sắp xếp đồ đạc xong xuôi, liền nhớ đến Điềm Điềm cậu rất muốn chơi với Điềm Điềm vì hai người rất hợp nhau nhất là cùng sở thích lắp ráp mô hình Lego, cậu liền nhanh chóng đi xuống dưới nhà, nhưng tìm mãi không thấy thằng bé đâu,

"Thằng bé theo Babi về rồi con " Nhất Bác trên tay cậu còn cầm theo chiếc hộp Lego định cùng với thằng bé ráp, ai ngờ đâu nghe bà nói nó đã về rồi, cậu thật sự rất buồn và cậu liền hỏi mẹ mình chừng nào nó qua nữa thì hãy kêu cậu,

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro