Chương 11#(H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cả hai cùng nhau ôm một đống nguyên liệu và đồ cá nhân mua ở siêu thị về, vừa đi vừa nắm tay, có khi Nhất Bác thấy tay anh lạnh nhanh chóng bỏ tay mình và anh đang nắm mà bỏ túi anh khoác mình,
"Anh sao vậy, đang nắm mà hay tay anh đổ mồ hôi, đâu đưa em xem nào " Nhất Bác và anh đang đi, cậu ngạc nhiên khi anh rúc tay mà cả hai đang nắm ra,

"Nhất... Nhất Bác là bạn gái cậu kìa " sở dĩ Tiêu Chiến rúc tay ra vì từ xa anh đã thấy cô bạn gái của Nhất Bác đứng bên ngoài nhà anh đợi, nên mới nhanh chóng lấy ra khỏi túi Áo cậu mà buồn bã,

"Em đến đây làm gì " Nhất Bác thấy vậy liền biết anh đang tự ti buồn bã, nên đã chộp lại tay của mà nắm, sau đó mới đi đến gần cô gái,

"Em đến đón anh mà, sao anh lại hỏi em " cô gái mỉm cười nói với cậu,

"Anh không đi nữa, tin nhắn đã nhắn cho em rồi mà " Nhất Bác cau mày nhìn cô ta nói,

"Nhưng em... Cả hai người, sao hai người lại nắm tay nhau " Cô ta đã đọc tin nhắn của Nhất Bác lúc chiều, nhưng cô ta không phục, cô ta lập tức đi đến nhà cậu mà nói cho rõ chuyện, những cô đang nói thì lập tức bất ngờ khi thấy Nhất Bác và Tiêu Chiến cả hai đang nắm tay nhau thân mật,

"Chiến Chiến, anh vào nhà trước đi nha " Nhất Bác nhìn có đang nói sau đó nhìn qua anh rồi bảo anh vào nhà trước đi,

Tiêu Chiến bên trong nhà anh đang ngồi trên ghế tay ôm Kiên Quả mà thẩn thờ như người mất hồn vậy, đúng là anh đang lo lắng đến cô người yêu của cậu, anh rất sợ khi thiếu vắng Nhất Bác trong cuộc sống của mình, nếu cậu suy nghĩ lại đi theo cô ta thì sao,

"Không được, mình không thể ích kỷ như vậy được, ngay từ đầu mình và cậu ấy đã không đến được với nhau rồi, mình phải giải quyết sớm trước khi quá muộn, thà là đau một lần " Tiêu Chiến thân thể anh lập tức run rẩy lên, anh thật sự muốn khóc rồi ngồi suy nghĩ thật lâu mới quyết định chuyện này,

"Chiến Chiến, hôm nay anh nấu món gì cho buổi tối vậy " Nhất Bác nói bên với cô gái bên đã xong xuôi, thì đi vào thấy anh đã ở dưới bếp đang nấu gì đó nên đã đến gần ôm anh từ phía sau,

"Tôi nấu lẩu, cậu ăn được chứ " Tiêu Chiến thẩn thờ nấu ăn thì phát hiện Nhất Bác ôm mình từ phía sau, anh liền cười khổ, vì lúc nãy anh đã quyết định mọi chuyện nên đã đi vào bếp làm một buổi tối ăn cùng cậu cuối cùng,

"Được, em ăn được những gì anh nấu " Nhất Bác ôm eo anh thật chặt cằm để lên vai anh sau đó mỉm cười vui vẻ gật đầu lia lịa,

"Nhất Bác... " Tiêu Chiến lúc này rất muốn hỏi về cô bạn gái của Nhất Bác, nhưng chỉ gọi tên cậu rồi đột nhiên không nói nữa,

"Có chuyện gì sao anh " Nhất Bác đang ôm, hưởng thụ bờ vai và tay dang sờ soạng thân thể anh, thì nghe anh gọi tên mình,

"Không có gì " Tiêu Chiến giọng lạnh lùng phát ra. Nhưng trong âm thanh có gì đó rất nặng nề,

"Ưm lẩu rất ngon, anh giỏi lắm " Tiêu Chiến tối hôm nay đã nấu một nồi lẩu Trùng Khánh Tứ Xuyên cùng cậu ăn, Nhất Bác thực sự ăn rất nhiều và rất vui, còn Tiêu Chiến ngoài mặt cũng cười vui vẻ với cậu nhưng trong nụ cười đấy chính là nụ cười khổ,

"Em rửa bát với anh nha " Cả hai ăn xong, sau đó cùng nhau dọn dẹp, Tiêu Chiến thì phải xuống bếp rửa bát, thì đột nhiên Nhất Bác đi đến đòi rửa cùng anh,

"Không cần đâu tôi rửa gần xong rồi, cậu đi tắm đi " Tiêu Chiến nhìn cậu lắc đầu bảo không cần, sau đó còn kêu cậu đi tắm trước,

"Được, nếu em tắm xong! Chúng ta làm chuyện về đêm nhé " Nhất Bác nghe lời anh lập tức đi tắm, nhưng trước khi đi còn hôn nhẹ lên môi anh một cái rồi mỉm cười ngọt ngào với anh,

"Ah... Hah... Nữa đi... Mạnh lên chút... Chút nữa... Ưa... Ah... Hah... " xong xuôi sau đó đến lượt Tiêu Chiến đi tắm, bên trong anh chuẩn bị thật kỹ, Tiêu Chiến vừa tắm vừa buồn bã, vì đây có lễ là đêm cuối cùng của anh và cậu, lúc sau tắm ra Tiêu Chiến đi vào phòng của Nhất Bác đang ngồi đợi mình bên trong, cậu thấy anh lập tức vui vẻ mỉm cười,

"Chiến chiến, bên trong anh thật ấm áp " Nhất Bác thích thú thoải mái khi ra vào bên trong anh,

"Chiến, anh có chuyện gì sao, anh đang suy nghĩ gì vậy," nhưng lúc này cậu nhìn khuôn mặt của anh bây giờ có chút gì đó không ổn,

"Không có gì, cứ làm đi đừng nói nữa được không " Tiêu Chiến anh nghĩ mình thật sự đang ghen sao, cảm xúc anh hiện tai đang rất khó chịu và khó tính, thế nhưng cái cảm xúc này thật phiền phức, anh không muốn cậu biết nhưng Nhất Bác hình như đã dần phát hiện ra rồi,

"Ah... Nhanh quá... Ưa... Hah... Nhanh quá... Hah... Ah... Đúng rồi... Đỉnh ở... Ở đó đi... Ah " Nhất Bác lập tức tay chạm vào mặt anh, nhưng Tiêu Chiến lúc này không nhìn thẳng cậu nữa mà quay đầu đi, Nhất Bác nheo mày lập tức lấy đà thúc đẩy thật mạnh va nhanh hơn,

"Hôm nay anh sẽ không thỏa mãn, khi em làm quá nhẹ nhỉ "Nhất Bác mặt chở nên thú tính gian nhìn anh nói,

"Ah... Không Nhất... Nhất Bác... Hah... Dừng... Ưa... Lại... Đừng... Ha... Đừng đỉnh ở... Áh... Ở đó... Ưa " Tiêu Chiến rên rỉ mỗi lần Nhất Bác thúc bên trong mình thực sự rất khích,

"Chiến Chiến, từ lúc chúng ta đi siêu thị về anh lạ lắm đấy, có chuyện gì sao! Nói em nghe đi " Nhất Bác thấy khuôn mặt anh thay đổi từ khi anh về đến nhà, nên cậu mới ôn nhu tra hỏi anh nhẹ nhàng,

"Nhất Bác, không có gì đâu! Nhanh lên, Tôi muốn cậu vào sau trong tôi, vào trong tôi đi, tôi muốn cậu chơi tôi thật mạnh đến khi nào cậu mệt " Tiêu Chiến mặt hiền hòa pha lẫn với sự đau khổ nhìn cậu, nhưng anh cũng không hề nói ra, hiện giờ anh chỉ muốn cảm nhận hơi ấm và thân thể này của cậu một lần cuối cùng,

"Là anh nói đấy " Nhất Bác nghe vậy liền thích thú, lập tức nắm lấy chân anh đưa ngược trở lên ra sức thúc vào,

"Ah... Ah... Hah... Thật... Ưa... Thật tuyệt... Tôi sắp... Ah... Sắp hah... Ra "

"Nhất... Nhất Bác... Ưm" Tiêu Chiến đột nhiên tay choàng qua cổ Nhất Bác rì xuống hôn thật sâu, Nhất Bác thích thú đáp lại nụ hôn của anh, cả hai đều hôn nhau say đắm, pp

"Ah... Nhanh... Nhanh lên nữa... Ưa... Và tôi... Aha... Ra " Tiêu Chiến khoái cảm, cảm giác sắp đến lúc giới hạn mà ra,

"Không... Ah... Chỗ đó... Đừng mà... Hah... Ah... Ưa... Aaaaah... "

"Anh nói gì vậy, không anh bảo muốn được em chơi mạnh sao anh thật đáng yêu " Nhất Bác đè anh ôm thật chặt để vào sâu bên trong anh, lấy sức ra vào thật nhanh vì cậu cũng sắp ra rồi,

"Aaaaah.... " thúc đẩy một lúc lập tức Nhất Bác ra vào bên trong anh, sau đó thoải mái ngã nằm đè lên người anh,

Tiêu Chiến bất giác cũng ôm lấy Nhất Bác, anh ngửi mùi hương trên thân thể cậu thật là thoải mái, nhưng lại rất đau lòng và đau khổ đến như vậy,

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro