Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mặt y nhăn lại thành một nhúm, trong tay thiếu niên run rẩy không ngừng, vẻ mặt thiếu niên thế nhưng lại tươi cười sung sướng.

Anh Bằng kia kinh nghiệm sớm đã thành tinh, vừa nhìn vẻ mặt liền biết phản ứng của nam nhân làm hắn muốn ngược đãi.

"Vương Nhất Bác cậu nếu thích thì cứ mượn chơi, nếu không thích thì cứ chọn bất kì người nào trong câu lạc bộ, chính là nhớ kĩ-" Bằng ca đá đá bộ vị không hề phản ứng của Tiêu Chiến "Tiểu tiện hóa này muốn có thể làm được ngon lành thì cần phải điều giáo thêm chút nữa"

Vương Nhất Bác tiếp tục ngắt nhéo hạt châu trước ngực Tiêu Chiến, nhìn vẻ mặt y không ngừng giãy dụa cùng thống khổ, cười mập mờ:
"Điều giáo thì miễn cho... Tên nào trong câu lạc bộ mà qua điều giáo đều giống nhau y chang, chán chết."
Tiêu Chiến đã sớm nghe không ra hai người này nói chuyện gì với nhau, y vừa xấu hổ vữa giận, người thiếu niên tên Vương Nhất Bác này bề ngoài như thiên sứ, lại nói ra những từ rất không phù hợp lứa tuổi, lại cứ ghé vào bên tai y hà hơi làm cho cả người y ngứa ngáy.

Hơn nữa động tác của hắn, một tay không ngừng ra sức vuốt ve hai hạt tiểu châu trên ngực, làm cho y thống khổ, mặc khác lại cứ nhè ngay eo mà vuốt, mặc kệ y có kêu "không được" thì đối phương cũng không chịu dừng tay.

Bởi vì thống khổ, cả người y lọt thỏm trong lòng Vương Nhất Bác, nhưng hơi thở phả vào bên tai cùng phần eo tê tê ngứa ngứa truyền lên từng đợt run rẩy, bất tri bất giác âm hành Tiêu Chiến chậm rãi ngẩng đầu, lộ ra vẻ mặt hoang mang.

Tiêu Chiến là xử nam, nào có bị đối đãi như vậy bao giờ, cơ thể lúc lắc, hoàn toàn không biết xử lí ra sao khi thân thể xảy ra phản ứng.

Vương Nhất Bác nhìn tiểu đệ đệ của Tiêu Chiến ngẩng đầu, cũng nhướng nhướng mày. Hắn từ trước đã không có hứng thú chơi đùa với đàn ông, chỉ là Tiêu Chiến chịu ngược đãi nảy sinh phản ứng khiến cho hắn càng muốn trêu chọc, giống như bây giờ, Tiêu Chiến rướn cổ, tiếng rên rỉ nhẹ nhàng phát ra, mồ hôi từ trên trán chảy dọc theo khuôn mặt, lộ ra ý định chống đối rồi lại nảy sinh bộ dáng khao khát non nớt, làm cho người ta nhịn không được càng muốn hung hăng chà đạp!
"Phải không đó... Hay là chỗ này vậy?"
Vương Nhất Bác liếm giọt mồ hôi chảy trên cổ Tiêu Chiến, dùng sức đánh nhẹ vào nơi đang cương lên kia.
Tiêu Chiến thiếu chút nữa hét lên thành tiếng.

Anh Bằng nhìn thấy Vương Nhất Bác trêu cợt Tiêu Chiến cũng cười sảng khoái, muốn xác nhận cái gì đó, ngồi ở trên ghế dùng mũi chân nhẹ nhàng đụng vào bắp đùi non Tiêu Chiến, quả nhiên nhìn thấy y phát run muốn khép chân lại.
"Ba mươi mấy tuổi vẫn còn là trai tân, cũng xem như là quốc bảo rồi nha?"
"Đừng, đừng mà... Thả tôi ra..." Tiểu đệ đệ của mình bị hành hạ không thương tiếc, Tiêu Chiến trong kĩ thuật cao siêu của Vương Nhất Bác mà thanh tĩnh lại một chút, ra sức vùng vẫy.
Giống như đáp lại lời y nói, hai hạt tiểu châu trước ngực được thả ra. Tiêu Chiến thật vất vả hổn hển hít thở, tóc bị túm lấy, hàm dưới bị mở ra, lại bắt buộc nuốt vào thứ sực nức mùi vị giống đực.

Nhưng mà lúc này không phải của anh Bằng.
Vương Nhất Bác ôn hòa cười theo, nếu không nhìn nửa thân dưới của hắn, thì chẳng ai có thể sẽ tưởng tượng được đến việc hắn sẽ bắt buộc một lão nam nhân khẩu giao cho hắn.
Hắn túm lấy tóc Tiêu Chiến, đem nam căn của mình chuyển động qua lại, mỗi một lầu đều xỏ xuyên vào thật mạnh mẽ, miệng nam nhân ngậm lấy nó cũng mỏi nhừ, nước bọt chẳng thể chảy ra, Vương Nhất Bác sảng khoái bắt đầu hô hấp dồn dập, nhưng một chút cũng chẳng có dấu hiệu sẽ bắn.
Lông mao nơi đó không ngừng cọ lên mũi Tiêu Chiến, Tiêu Chiến không dám thở, sợ phải nghe thấy mùi kia, nhưng cuối cùng y không đủ không khí chịu hết xiết, hít sâu một hơi, mùi đàn ông nồng đậm của Vương Nhất Bác xộc thẳng vào trong phổi.
Cảm giác quá mức ghê tởm, Tiêu Chiến bắt đầu giãy dụa, như con cá bị lôi ra khỏi nước , nhưng động tác của Vương Nhất Bác chẳng những không dừng lại, lại còn kịch liệt chuyển động mạnh và nhanh hơn trước.
Đột nhiên - Tiêu Chiến cảm thấy được tiểu huyệt của mình bị một khối gì đó đâm vào, đồ vật kia lạnh như băng đang dừng lại ngay cửa khẩu, giống như giây tiếp theo sẽ phá bung cửa mà xông vào.
Tiêu Chiến không dám nhúc nhích.
"Ô..." Đó là cái gì?
"Đó là súng, lão xử nam."
Vương Nhất Bác nói mang theo ý cười, nhìn thấy bộ dáng Tiêu Chiến mở to mắt, chính là loại vẻ mặt này! Làm cho người ta nghĩ muốn hung hăng bắt nạt. Hắn sảng khoái phun ra một hơi, đem tất cả dịch thể bắn vào trong miệng Tiêu Chiến, một lần, hai lần, ba lần - từng đợt bắn vào yết hầu.
Bởi vì nam căn đối phương vẫn còn đang trong miệng Tiêu Chiến, hơn nữa phía sau còn có một khẩu súng dí sát vào hậu huyệt, Tiêu Chiến cả người run rẩy cũng không dám nhúc nhích, trong tình huống đó chỉ còn có thể ngậm lấy cái kia của người ta, chậm chạp đem tất cả dịch thể còn trong miệng nuốt xuống.
Mùi vị tanh nồng lộn mửa tràn ngập khắp khoang miệng.
Vương Nhất Bác cười chậm rãi rút nam căn ra, nhéo mặt Tiêu Chiến nói:
"Thật đói khát nhỉ, đều nuốt vào toàn bộ nha." Liền nhìn thấy Tiêu Chiến khom lưng vẻ mặt như muốn nôn ra, mỉm cười mà nói "Có can đảm ói ra ngươi nhất định phải chết."
Tiêu Chiến chỉ có thể che miệng, chờ cho cơn co thắt bao tử qua đi.
Phía sau vọng đến tiếng hít thở gấp gáp, hơi thở nóng rực không ngừng phả vào sau cổ Tiêu Chiến, Tiêu Chiến kinh hãi lớn mật nghiêng đầu nhìn thử, nhìn thấy anh Bằng một tay cầm súng dí vào mông y, tay kia lại cọ xát nam căn lên xuống, dùng ánh mắt cực nóng nhìn y, Tiêu Chiến sợ đến mức hận không thể bò về phía trước! Nhưng vừa ngẩng đầu nhìn, nam căn của Vương Nhất Bác nửa buông xuống trước mặt y, bộ dáng chuẩn bị phất cờ trở lại.

Tiêu Chiến khóc không ra nước mắt, thân thể cứng đờ không dám nhúc nhích.
Anh Bằng vừa nghe Tiêu Chiến kêu lên trước đó một chút liền cương trở lại, nhưng gã không muốn thượng "trẻ con" còn chưa có tắm rửa cùng trải qua dạy dỗ, chịu không nổi mà phải tự xử cọ xát vài cái. Nhìn thấy Tiêu Chiến lén nhìn gã, "Bịch" một tiếng, đá y một cước hạ thân tiện thể ngóc đầu dậy, đưa khẩu súng cho Vương Nhất Bác:
"Ngươi cứ từ từ chơi đùa, ta gọi thêm hai cặp nam nữ nữa vào đây, muốn thì thượng bọn họ." Ý nói chính là cái mông Tiêu Chiến đêm nay có thể an toàn rồi.
Tiêu Chiến không biết có nên cảm tạ Thượng Đế đêm nay y sẽ không bị thượng hay không, liền nhìn thấy Vương Nhất Bác cười ôn nhu với mình, đột nhiên hung ác túm tóc lôi y lại trước một cái gương lớn, ghé vào lỗ tai y nói nhỏ:
"Tự an ủi cho ta xem."
Tiêu Chiến ngu ngốc, nhìn thấy chính mình trong gương sắc mặt ửng hồng, trên mặt trên người dính đầy dịch thể trắng bạc, hai chân mở rộng bộ dáng thật là vô cùng đáng thương.
"Thả ra... Buông tha cho tôi đi..."
"Là ai mới vừa rồi nói có thể làm bất kì cái gì? Hử?"
Vương Nhất Bác cầm súng dí vào đầu Tiêu Chiến, còn lặp lại "tự an ủi" thêm một lần, hắn đã không thể chờ đợi được nhìn thấy bộ dáng lên cao trào của một nam nhân, muốn nhịn động tác vụng về của y cùng vẻ mặt nhịn không được liền muốn hung hăng gói đem về nhà chà đạp thêm một phen.
Tiêu Chiến không thể không run rẩy lấy tay phải, sờ lên chính biểu tượng nam tính của mình, nhẹ nhàng sờ loạng vài cái, nhưng mà bị người khác nhìn chòng chọc lại thêm đang ở bên bờ vực sinh tử, có thể cương lên được mới là lạ.
Vương Nhất Bác phía sau như độc xà liếm liếm môi.
Tiêu Chiến nhìn toàn thân mình trong gương bắt đầu trắng lên, hận không thể biến thành trong suốt như mớ dịch thể dính trên người.
Ngoài cửa sổ vang lên tiếng "Cốc cốc" hai tiếng, bốn chàng trai cô gái như hoa như ngọc đi vào, y phục chỉ che đi những bộ vị trọng yếu. Cô gái thiên kiều bá mị đi đến bên cạnh Vương Nhất Bác dùng bộ ngực cọ vào hắn, thiếu niên thì quì trên mặt đất vuốt ve nam căn của Vương Nhất Bác.
Còn không sờ qua vài cái, Vương Nhất Bác tiện thể nói với thiếu niên này:
"Gã xử nam này còn không biết làm sao DIY, các ngươi đến giúp y đi."
Thiếu niên mĩ nữ ha ha cười hùa theo, bắt đầu chuyển dời mục tiêu, các cô gái người trước kẻ sau chia ra vuốt ve các điểm mẫn cảm trên người Tiêu Chiến, các thiếu niên thì thoải mái ngồi xuống trước mặt Tiêu Chiến, một trái một phải tuột quần ra, để thuận tiện, nam kĩ ở Cực Lạc đều không có mặc quần lót, quần vừa thì bộ vị kia cũng lộ ra.
Một tay thiếu niên chủ động lên xuống, sờ chính bộ vị của mình, tay kia an ủi hai tiểu cầu, trước mặt Tiêu Chiến cùng Vương Nhất Bác bắt đầu thở dốc.
"A...a..."
Tiêu Chiến nhìn thấy cảnh này mặt đỏ tim đập, các cô gái bắt đầu liếm láp hai tiểu châu trước ngực cùng vuốt ve biểu tượng nam tính của y, y thoải mái dừng lại hay tay mắt nhìn không chớp hưởng thụ, Vương Nhất Bác phía sau từ đầu tới cuối chỉ nhìn theo y, thấy y dừng lại động tác, lộ ra vẻ mặt ngập tràn dục vọng, thong thả chờ y bắt đầu thở gấp sảng khoái mới dí súng vào sau ót y.
"Không cho phép dừng, rên lên thành tiếng với bọn nó."
Hoàn cảnh quá mức kích thích, Tiêu Chiến không chịu ảnh hưởng của khẩu súng quá lớn, y thở cực nhanh, thứ trong tay cũng có dấu hiệu muốn bắn ra, nhưng mà lúc này, khẩu súng phía sau trên đầu y bắt đầu trượt dọc theo sống lưng...
Vương Nhất Bác chậm rãi ngồi xổm xuống, liếc nhìn không chớp mắt vào trong gương chăm chú quan sát Tiêu Chiến sắp đạt đến cao trào, khẩu súng di chuyển đến tiểu huyệt Tiêu Chiến, ngay thời khắc Tiêu Chiến sắp phát tiết, dùng sức cắm vào trong!
"A... a...!" Chảy máu rồi! Nhất định là chảy máu rồi! Tiểu đệ đệ của Tiêu Chiến thật vất vả cứng lên liền xìu xuống, y vội bò lên té ra đằng trước run rẩy như con chó con.
Tiếng cười của thiếu nam mĩ nữ bên tai không dứt, Tiêu Chiến càng cảm thấy nhục nhã.
Nhưng đáng sợ nhất chính là thanh âm của ác ma kia, Vương Nhất Bác hỏi cô gái bên cạnh:
"Vì sao không thể cắm vào toàn bộ?"
"Ngài a, huyệt động của đàn ông không thể so với phụ nữ, phải bôi trơn trước."
Tiêu Chiến lúc này mới phát hiện cái kia làm cho y thống khổ như thế nào, hóa ra chỉ có thể tiến vào từ phía trước mà thôi.
Vương Nhất Bác nhìn cúc huyệt chảy ra máu tươi, liếm liếm đầu lưỡi, mặc dù thỏa mãn ý muốn ngược đãi của hắn, nhưng mà còn chưa có tiến vào thì sao có thể xem như là kết thúc được? Hắn ra lệnh cho cô gái đang quì gối bên cạnh.
"Ngươi đi lấy thuốc bôi trơn."
Cô cái sờ lên nam căn của Vương Nhất Bác, nàng biết người trước mắt đang giơ tay nhấc chân này chính là nhân vật chính, nếu có thể được "thị tẩm", nửa đời sau của nàng có thể hưởng phúc rồi. Cho nên cố sức bày ra bộ dạng mập mờ, phả từng luồng hơi lên nam căn của Vương Nhất Bác theo từng lời nói:
"Ngài muốn gia tăng mức độ sao?
Ai ngờ Vương Nhất Bác chẳng chút thương hương tiếc ngọc, dùng sức tung một cước đem cô gái đá ngã chỏng vó!
"Nói ngươi đi kiếm."
Vương Nhất Bác không có chơi đùa với đàn ông, càng đừng nói tới mông ông già như Tiêu Chiến, lúc này hắn lại dị thường cố chấp muốn trêu ghẹo y đến khi nào chán mới thôi, muốn nhìn thấy các biểu hiện trúc trắc dâm đãng trên mặt y, làm sao mà để ý đến sự câu dẫn của người khác?
Hắn từ nhỏ lớn lên trong gia đình xã hội đen, trời sinh là người khống chế kẻ khác, dưới đất tuyệt đối là vương giả, chưa người nào có thể làm trái mà không lập tức thực hiện mệnh lệnh của hắn, huống chi đối phương chỉ là cố ý câu dẫn hắn, là một con đàn bà cố ý làm cho hắn hưng phấn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro