Biện pháp tu tiên (5)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiêu Chiến trở lại trúc xá, nhìn người nằm trên giường của mình, khí áp quanh thân càng thấp.

Thất linh căn thì sao. Thập thất linh căn anh đây còn có thể dậy được.

Dù sao nhiệm vụ chính tuyến cũng chỉ đề cập đến dạy, chứ đâu có nói chính xác là phải dạy thứ gì. Anh đây dạy chữ, dạy số cho em ấy cũng là dạy, dạy hát dạy đàn cũng là dạy. Anh đây có thể.

Tiêu Chiến ném khay đồ ăn lên bàn trà giữa phòng, chính mình vòng qua, ngồi bên cạnh giường, chăm chú quan sát Vương Nhất Bác.

Mười ba tuổi, vậy mà cơ thể chỉ cao hơn anh một chút, lại gầy hơn anh rất nhiều.

Tiêu Chiến cảm thấy cơn tức này nếu nhịn nữa, anh sẽ hỏng mất. Kiên quyết đứng dậy, đẩy cửa ra ngoài.

Đúng như dự đoán, đám người Vạn Ngự vẫn đang làm loạn ở bên ngoài, mặc dù không quá lớn nhưng chỉ cần liếc nhìn liền có thể biết, đây là cố tình gây sự.

" Nhóc..." Khanh Ngộ nhìn thấy người trở ra, trào phúng phát ra âm thanh.

Tiêu Chiến thì không rảnh như hắn ta, vừa đóng kín cửa liền động thủ.

Khanh Ngộ cũng chỉ là nguyên anh trung kì, đối với Tiêu Chiến ngang ngửa, thế nhưng hắn ta là hỏa linh căn, Tiêu Chiến lại là thủy linh căn. Thủy khắc hỏa, Tiêu Chiến vừa đánh liền chiếm được thế thượng phong.

Nguyên chủ trước đây không ít lần ăn quả đắng từ những người Vạn Ngự này. Tiêu Chiến lần này cũng không phải nhằm vào Khanh Ngộ toàn lực đánh. Đối với Khanh Ngộ anh chỉ tùy tiện phòng ngự, mục tiêu tấn công lại chính là đám người được Khanh Ngộ dẫn theo kia.

Khanh Ngộ vốn luôn tự tin khả năng của mình, đơn giản là bởi vì hắn tin với kinh nghiệm chiếu đấu của mình sẽ như trước kia, dễ dàng trói lấy Tiêu Chiến. Lần này thì khác, hắn ta không những không chạm được vào Tiêu Chiến mà đám đệ tử bên dưới còn bị Tiêu Chiến đùa giỡn một lượt.

" Tiêu Chiến, ngươi đừng quá đáng, đánh nhau trong Vạn Kinh, phải chịu phạt." Khanh Ngộ tay vận linh lực, nghiến răng.

" Cũng không phải ta gây sự trước."

Đây là đỉnh Vạn Phong, bị phát hiện, chỉ cần kêu Khanh Ngộ đem người tới gây sự, anh chỉ là "bất đắc dĩ" phản kháng. Không nói đến lý do có thuyết phục hay không, dựa vào trình độ cưng chiều của Mộ Dung tông chủ đối với nguyên chủ, không thuyết phục cũng thành thuyết phục.

Tận đến khi đám người phía sau Khanh Ngộ lăn hết dưới sân lớn của Vạn Phong, rốt cuộc cũng có người khác phát hiện ra, là Bạch Khinh chân nhân Họa Ly phong chủ đỉnh Vạn Hoa. Nàng một thân y phục hồng nhạt, hạ xuống, vận động linh lực, đánh gãy chiêu thức của Tiêu Chiến cùng Khanh Ngộ, đem hai người tách ra.

Nàng là đang trên đường từ Vạn Tông trở về đỉnh của mình, đi qua nơi đây cảm nhận được linh lực cường đại giao động, lúc tới đã thấy một màn này. Nàng toàn thân khí áp thấp, gương mặt tinh tế vô biểu tình, âm thanh lạnh nhạt:" Hai người làm gì."

Khanh Ngộ ổn định cơ thể:" Nó tự nhiên xông tới đánh ta, ta chỉ là đánh trả."

Tiêu Chiến chỉ ngang nhiên đứng trước cửa trúc xá, một lời cũng lười nói, chỉ duy trì ánh mắt nhàn nhạt nhìn về phía Khanh Ngộ.

" Ta không quản ai ra tay trước, Khanh phong chủ, ngươi là người lớn, lúc nào cũng chạy đến chỗ một đứa trẻ bắt nạt, không thấy mình bốc đồng sao?"

" Ta.." Khanh Ngộ cứng họng.

" Chuyện lần này, ta coi như không nhìn thấy, Khanh phong chủ vẫn là đưa người của mình trở về dưỡng thương đi."

----

Họa Ly tính tình lạnh nhạt, đối với ai cũng giống nhau, thế nhưng không hiểu vì cái gì, cũng cực kì cưng chiều nguyên chủ, mặc dù cách cưng chiều của nàng lại khắt khe, nghiêm túc, khác hẳn với Mộ Dung tông chủ. Cũng bởi vì vậy, nguyên chủ không ưa nàng, luôn lẩn tránh nàng. Đối với nàng chỉ có sợ hãi.

Tiêu Chiến cảm thấy khá thích con người này. Đối với nàng kính trọng vài phần, cúi đầu:" Họa cô cô."

Họa Ly nghiêm mặt:" Ta nói con bao nhiêu lần, đối với Khanh Ngộ này tránh xa một chút."

" Cô Cô, là hắn chạy tới gây rối trước."

" Được rồi, ngươi ra sao, ta chẳng lẽ lại không hiểu ngươi."

Nàng tiến tới, nhẹ nhàng điểm lên trán anh một cái, lại bị anh nhanh nhẹn tránh né. Nàng có chút thất vọng:" Đứa nhỏ này, còn biết tránh rồi?"

" Con biết lỗi rồi mà cô cô."

" Thôi được rồi..." Gương mặt vốn luôn vô biểu tình của nàng khẽ gợi nên một nụ cười:" Ta nghe nói con mới nhận được một người, lại còn là thất linh căn, ở đây ta có hai viên tẩy linh đan, mặc dù không giúp được nhiều, nhưng vẫn là muốn tới đưa cho con."

Tiêu Chiến cảm thấy thất linh căn với ngũ linh căn quả thực không khác nhau là bao nhiêu, song linh căn, tam linh căn còn có thể cố gắng tu luyện, từ tứ linh căn trở đi, đã là rất khó khăn rồi. Tiêu Chiến cũng không muốn vừa tới đã nhận ân tình của người khác:" Cô cô, con không định dạy hắn tu luyện."

" Hửm?" Họa Ly có chút bất ngờ.

" Con chỉ là muốn nuôi hắn, muốn dạy hắn làm người. Thế nên, tẩy linh đan này con không thể nhận."

" Đứa nhóc này." Họa Ly một lần nữa mỉm cười, nàng hiểu tính tình đứa nhỏ này, một khi đã quyết sẽ không quay đầu, nàng chỉ cần đợi một chút, đợi đến khi đứa nhỏ này đổi ý là được:" Vậy nếu tẩy linh đan này ta giữ giúp con, nếu con cần có thể tới lấy bất cứ lúc nào."

" Được ạ."

" Ta cũng không ở đây cản con với đứa nhỏ kia nữa."

" Hi hi, tiễn cô cô."

Họa Ly kéo lại biểu tình như cũ, huy động phi kiếm, hiên ngang rời đi.

-----

Vương Nhất Bác một lần nữa tỉnh lại là vào buổi tối, Tiêu Chiến lúc này đã nấu xong thức ăn, ngồi ở bên bàn trà nhàm chán ngưng thần. Nghe thấy động tĩnh liền mở mắt, trước khi Nhất Bác một lần nữa nhào xuống giường, anh đã nhanh chóng chạy tới bên cạnh.

Tiêu Chiến chứng ra biểu tình cực kì ôn nhu, bê theo thức ăn nóng hổi:" Rốt cuộc ngươi cũng tỉnh lại rồi."

Vương Nhất Bác mờ mịt nhìn đứa nhỏ tiên phong đạo cốt trước mặt, nhất thời không biết phải phản ứng thế nào.

Lời nói đi trước là lời thông minh. Tiêu Chiến trước khi Nhất Bác kịp phản ứng để rồi tái hiện một màn sướt mướt trước đây, anh đã nhanh nhẹn đem toàn bộ những gì xảy ra nói một lượt. 

Từ việc " tình cờ" bắt gặp cậu bị đánh đập, sau đó " thấy chuyện bất bình rút dao tương trợ" đem cậu cứu về, nói sơ qua sơ yếu lí lịch của mình cho cậu biết, cũng nói cả chuyện mình đã tới Triệu gia hỏi xin ý kiến của Triệu gia chủ. Đương nhiên, về phần "thăm hỏi đặc biệt" với tiểu thiếu gia nhà đó, anh suy xét một lúc liền vẫn là quyết định không nói.

----

Bởi vì có điều muốn hỏi các bạn nên bão nè bão nè!Phần sau mình định viết dựa trên ý tưởng của một bạn... bạn này đã gửi ý tưởng cho mình rất lâu rồi, nhưng vẫn chưa có dịp sử dụng... mình vẫn còn rất nhiều thế giới khác định viết. Không biết có nên bắt đầu viết theo ý tưởng của bạn đấy không đây?!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro