Chương 25 : Lần cuối

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai người ngồi dưới gốc cây anh đào . Vương Nhất Bác ôm Tiêu Chiến vào lòng

- Có thấy thoải mái ko

- ưm , có

Tay Nhất Bác đang bóp đầu cho Tiêu Chiến dần dần di chuyển xuống phía dưới sờ soạng tấm lưng trần của y . Lưng của Tiêu Chiến vô cùng đẹp , phải nói là cả cơ thể đều đẹp mới đúng . Vương Nhất Bác chính là nghiện cơ thể này rồi

- ưm , ngươi làm gì thế

Tiêu Chiến thấy ngứa ngáy khó chịu khi Vương Nhất Bác cứ chọc ngoáy sờ soạng khắp người mình . 

Bỗng Vương gia cúi xuống , bế thốc Tiêu Chiến lên đặt nằm xuống rễ cây anh đào to nhất . Hắn đặt lên môi y một nụ hôn , nụ hôn của sự chiếm hữu , của sự cháy bóng 

- ưm

Tiêu Chiến lúc đầu cũng bất ngờ nhưng ngay sau đó lập tức vòng tay qua cổ Nhất Bác đáp lại nụ hôn . Môi lưỡi dây dưa nhau , y phục đang mặc trên người dần dần được cởi xuống đến khi ko còn gì trên người . Hai người từng làm rất nhiều lần , nhưng là làm trong phòng , còn lần này cả hai lại lôi nhau ra làm ở rừng hoa anh đào , lại còn nằm trên rễ cây . 

Vương Nhất Bác rời môi Tiêu Chiến , hôn dần xuống đến xương quai xanh , ngực , bụng , đi  đến đâu để lại dấu vết đỏ hồng đến đấy

- ưm , Nhất Bác

- Ngoan

Nhất bác đặt một chân Tiêu Chiến lên vai mình , đặt tinh khí to đùng đầy gân xanh tím của mình trước cửa huyệt 

- Chiến , ta vào nhé

Tiêu Chiến mặt giờ đã đỏ như trái cà chua chín , quay đầu sang bên khẽ gật ,. Như nhận được sự đồng ý , Vương Nhất Bác lập tức tiến vào

- A

- Chiến ngoan , thả lỏng

- ưm

Hai người cứ triền miên dưới gốc cây anh đào. Đến khi Nhất Bác bắn ra thì Tiêu Chiến cũng đã xụi lơ ko tý sức lực . Vương Nhất Bác vùi mặt vào hõm cổ của Tiêu Chiến

- Chiến , ta thật sự rất yêu ngươi

Tiêu Chiến vòng tay qua lưng Nhất Bác , khẽ vỗ vỗ

- Nhất Bác của ta , ta yêu ngươi , ko phải ngươi là không được 

_____________________________________

Hai ngày sau tại hôi săn Hoàng gia

_________________________________________

 cÁC quân tướng đều có trại riêng , Hoàng thượng và Hoàng hậu ở một trại , Nhất Bác và Tiêu Chiến ở một trại , Minh Hạo và Ngân Hoa ở một trại 

Tới giờ chuẩn bị săn , Hoàng thượng mới đến ngồi lên ngai vàng

- Hoàng Thượng vạn tuế

- Hoàng hậu thiên tuế

Hoàng thượng ra lệnh

- Các ái khanh hãy bình thân , hôm nay là hội săn , ta vẫn sẽ tham gia cùng các ngươi , nhưng các ngươi nhớ , săn con mồi nhưng ko được làm thương  những người khác

- Chúng thần tuân mệnh

________________________________

Ngựa và tất thảy mọi người đều đã sẵn sàng . Trống chưa kịp đánh liền thấy có người chạy vào

- Báooooooooo

Hoàng thượng liền cho dừng lại 

- Có chuyện gì

- Bẩm hoàng thượng , Tần tướng quân ở biên cương gửi tin khẩn cấp về

- Mau đưa trẫm xem

Tên lính đó vội đưa lá thư cho Hoàng thượng . Hoàng thượng mở ra đọc , nội dung thư như sau

'' Thần Tần tướng quân khấu kiến gửi thư cho Hoàng thượng . Thần cầu hoàng thượng cho suất binh gấp cũng như tăng cường phòng thủ trong thành . Bắc quốc có ý đồ xâm chiếm nước ta ''

Thư chỉ vọn vẻn có ba dòng mà làm tất cả mọi người ở đấy đầu bàng hoàng . Hoàng thượng vội vã

- Hội săn dừng lại , tất cả về cung thượng triều gấp

_____Trên triều_____

- Các khanh , Bắc quốc đã dấy binh làm loạn , các khanh có ý gì

Tất cả đều im lặng nhìn nhau . Vương Nhất Bác bước ra khỏi hàng

- Thần xin xuất binh dẹp giặc

Hoàng thượng 

- Nhị vương gia , đệ muốn dẹp giặc sao

- Thần đệ từng giao chiến với tướng quân của Bắc quốc , nên khẩn cầu hoàng thượng cho đệ lãnh binh dẹp giặc 

Hoàng thượng vẻ suy nghĩ một lúc sau liền ban chỉ

'' Thuận thiên thừa vận , Hoàng đế chiếu viết

 Bắc quốc có ý đồ xâm chiếm nước ta . Nay trẫm phong Nhị vương gia Vương Nhất Bác làm Bắc Bình Vương , dẫn 15 nghìn quân ra trận , dẹp loạn biên cương . Khâm thử ''

- Thần tuân mệnh

____________ Nhị vương phủ

Tiêu Chiến ngồi thút thít ôm Nhất Bác khóc

- Hic , ngươi phải đi thật sao

- Chiến ngoan , Bắc quốc làm loạn , ta không thể ko đi

Vương Nhất Bác vừa nói vừa vuốt ve mái tóc đen tuyền của Tiêu Chiến

- Bao giờ ngươi đi

- Rạng sáng ngày mai , ta sẽ dẫn quân đi 

________________________________________

Đúng vào giờ Dần ngày hôm sau , Vương Nhất Bác mặc áo giáp , dẫn đầu 15 nghìn quân lính xuất binh khỏi thành . Trước khi đi cònn quay lại trao cho Tiêu Chiến một nụ hôn cháy bỏng

Tiêu Chiến ko khóc nữa , y tin , tin rằng Nhất Bác của y sẽ thắng trận trở về , và nhất định sẽ trở về trong hai chữ '' bình yên ;;

_____________________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro