Anh Ba

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Con tàu "Đô-đốc La-tút-sơ Tơ-rê-vin-lơ" của hãng Vận tải hợp nhất cập bến Sài Gòn để lấy hàng và đón khách. Một buổi trưa, một người trai trẻ lên tàu. Sau giây phút ngập ngừng, anh ta hỏi xin việc. Mấy nhan viên và thủy thủ cười vì thấy chàng trai có vẻ là một anh học trò hơn là một người lao động. Họ nói nhỏ với nhau:" Một người như thế có thể làm được việc gì trên tàu?" Nhưng trong số đó có một người có lòng tốt đưa anh thanh niên đến gặp chủ tàu.
  Chủ tàu nhìn người đến xin việc suốt từ đầu đến chân rồi hỏi:
- Anh có thể làm việc gì?
- Tôi có thể làm bất cứ việc gì! - Chàng trai trả lời rất rắn rỏi, vẻ tự tin.
- Được, ta sẽ lấy anh làm phụ bếp. Sáng mai anh sẽ đến đây nhận việc.
  Chàng trai ấy xưng là Ba. Công việc trên tài thật vất vả mà lại hoàn toàn mới mẻ đối với anh. Làm phụ bếp trên tàu, mỗi ngày anh phải dậy từ bốn giờ sáng, quét dọn sạch sẽ các nhà bếp lớn trên tàu rồi đốt lửa trong các lò. Sau đó đi khuân than rồi xuống gần lấy rau, thịt, cá, nước đá,... Công việc khá nặng nhọc vì dưới bếp rất nóng  bà trong hầm rất rét. Nhất là khi phải các một bao nặng leo lên những bậc thang trong lúc thuyền tròng trành trên sóng dữ.
Xong công việc ấy, phải dọn cho chủ bếp Pháp ăn rồi lại nhặt rau, rửa chảo rồi tiếp tục cời lò. Công việc kéo đai suốt ngày.
  Nhà bếp ấy lo ăn cho hàng trăng người. Cả nhân viên và hành khách. Có nhiều cái chảo đòng lớn và nặng quá, đến nỗi anh ba phải kéo lên trên sàn. Còn những tục ái nồi thì cao quá, anh hải leo lên ghế để chùi. Luôn luôn anh nghe tiếng:
- Ba, đem nước đây!
- Ba, dọn chảo đi!
- Ba, thêm than chỗ này!
- Ba, thêm nước chỗ kia!
  Suốt ngày người anh Ba đẫm nước, hơi và mồ hôi, mình đầy bụi than. Người ta thấy anh phải mang hết tinh thần và sức lực để làm cho xong công việc. Vì chưa quen công việc nên càng vất vả. Một lần phải gọt măng tây. Lần đầu tiên anh thấy măng tây. Anh gọt trơ trụi suýt nữa thì tai vạ, may nhờ có anh Mai ( nhân viên trên tàu đã giúp anh đến gặp chủ tàu xin việc ngày đầu) trông thấy, vội trút đổ xuống biển cho mất tang rồi bày cho cách gọt măng.
  Mỗi ngày chín tiếng, công việc mới xong, anh ba mệt lử. Nhưng trong khi anh em nghỉ hoặc đánh bài thì anh đọc sách hay viết đêns mười một giờ hoặc nửa đêm. Về thứ bậc, anh Ba là người dưới, một người phụ bếp. Nhưng vì anh có hiểu biết, hay giúp các anh em viết thư cho gia đình và tỏ ra một người đứng đắn, không hề nói tục, nên được tất cả mọi người yêu mến.
  Con tàu vẫn lướt sóng ra khơi vượt đại dương bao la. Bỗng một hôm trời động, biển nổi sóng to. Sóng biển như nhứng quả núi chồm lên, đổ xuống. Hầu hết mọi người say sóng. Như mọi ngày, anh Ba đi lên đi xuống từ bếp đến hầm. Không thể vác những rổ rau lên vai vì tàu tròng trành, anh buộc phải buộc dây sắt để kéo đi. Thình lình, một cơn sóng ập tới và cuốn phăng xuống biển mọi vật trên tàu, cả những rổ rau và anh Ba nữa. Anh bị đẩy vào giữa đám dây xích, nhờ vậy mà thoát chết.
  ... Trời yên biển lặng, vài ngày sau, tàu cập bến Mác-xây (Pháp). Nhân viên, thủy thủ đều được lĩnh lương, tù một trăm đến hai trăm quan, thêm vào đấy là tiền thưởng của hành khách. Anh Ba là phụ bếp chỉ được vài chục quan. Lương ít, nhưng anh đã học được nhiều điều mới lại. Anh hiểu rằng, ở nước Pháp cũng có người nghèo như bên ta. Không phải tất cả những người Pháp đều xấu... Đây chính là thu hoạch đầu tiên của một thanh niên yêu nước, giàu chí khí, muốn đi ra ngoài "xem các nước làm như thế nào rồi trở về giúp đồng bào".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro