Mặt trời lặn trước (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi Tiêu lão sư ăn giấm.

Tiêu Chiến bị đỉnh lộng làm cho không chịu nổi, liếm láp bờ môi Vương Nhất Bác cầu xin khoan dung, thanh âm vừa ướt lại dâm đãng, mang theo âm thanh rên rỉ, rõ ràng là muốn nhưng lại từ chối, Vương Nhất Bác cắn bờ môi sưng đỏ của anh mà kéo kéo, tính khí thọc vào rút ra càng thêm hung ác, muốn hậu huyệt của anh ăn hắn càng sâu.

"Không muốn cái gì? Không phải anh câu dẫn em sao?"

Tiêu Chiến thoải mái tới nỗi tay chân cuộn tròn, câu lấy môi rên rỉ, bờ môi bị hôn đến đỏ tươi tiến đến bên tai Vương Nhất Bác thổi hơi, hận không thể ôm lấy hắn cộng đồng chết chìm trong tình dục ẩm ướt, thì thầm vô tội mà sắc tình:

"Nhất Bác, em thật lợi hại a."

Câu nói này Vương Nhất Bác cũng đã nghe qua một lần, không phải Tiêu Chiến nói, buổi chiều lúc diễn tập cảnh ở Bất Dạ Thiên, Tiêu Chiến có một cảnh tự mình diễn trước máy quay, Vương Nhất Bác mất vui, liền ở một bên cầm điện thoại di động cho các diễn viên khác xem video hắn đua xe motor.

Tới đoạn cua ép sát mặt đường tất cả mọi người ăn ý thốt ra một cách ngớ ngẩn, nam nam nữ nữ vây thành một đống, mồm năm miệng mười hỏi Vương Nhất Bác làm thế nào làm được điều đó, không sợ sao, không sợ lật xe sao, nói đến thứ yêu thích Vương Nhất Bác trở nên kiên nhẫn mà nói nhiều hơn, trả lời từng câu hỏi một, sau đó thu hoạch một đống rắm cầu vồng. (Tâng bốc thái quá)

"Đang làm gì đấy?"

Tiêu Chiến chen vào đống người, dựa vào bả vai Vương Nhất Bác, tựa mặt lên bả vai của hắn, Vương Nhất Bác đang giảng giải nghiêm túc, không quay đầu lại nhìn anh.

"Mang theo đồ bảo hộ thì không sợ, sẽ không bị mài đầu gối."

Tiêu Chiến không được đáp lại, đem một cánh tay khác vòng sang, bàn tay từ đầu vai trượt đến bên cạnh cổ Vương Nhất Bác, mười ngón tay hư hư mà giao nhau, cả người treo ở trên thân Vương Nhất Bác, trong giọng nói không che giấu được mệt mỏi.

"Anh cũng muốn xem."

Vương Nhât Bác rốt cuộc cũng chú ý đến anh, thời tiết quá nóng, Tiêu Chiến cả trong lẫn ngoài đều tản ra nhiệt khí, xuyên thấu qua trang phục, ủi đến trên người Vương Nhất Bác.

"Anh xem rồi mà." Vương Nhất Bác quay đầu bảo trợ lý đưa cho hắn chiếc quạt nhỏ, nhấn nút bật, quay quạt thổi sang bên Tiêu Chiến, sau đó nói thêm:

"Hôm qua cho anh xem qua rồi."

Tiêu Chiến lười biếng ừ một tiếng, tiếp tục dựa người vào Vương Nhất Bác, ánh mắt vẫn dừng lại ở trên màn ảnh, video rất nhanh được phát xong, cùng tổ nữ diễn viên tán thưởng một câu, đôi mắt sáng ngời nhìn về phía Vương Nhất Bác.

"Nhất Bác, cậu thật lợi hại a." Cô ta có hơi chút đỏ mặt, "Chính là, ừm vừa rồi cái khúc cua kia, rất lợi hại!"

Vương Nhất Bác xưa nay không che giấu đắc ý, trên mặt bất giác nở nụ cười.

"Cũng được, cũng được.."

"Cái này, con gái có thể học được không? Nhìn rất ngầu!"

"Có thể a, cô có thể đi tìm hiểu phương tiện này."

Tiêu Chiến ngáp một cái, buông lỏng Vương Nhất Bác ra, mở bình trà xanh trợ lý đưa tới, ngửa cổ uống ừng ực ừng ực đến non nửa bình, nước không kịp trôi xuống theo khóe miệng chảy xuống cổ, Vương Nhất Bác cất điện thoại di động, đột nhiên đưa tay lau sạch đi vệt nước đọng trên yết hầu của Tiêu Chiến.

"Để cho em một ngụm."

Tiêu Chiến lắc chai nước rỗng, nửa phần vô tội nửa phần tiếc nuối.

"Không còn rồi, sao không nói sớm"

Đạo diễn cầm loa lớn hô hai vị nhân vật chính chuẩn bị, Tiêu Chiến cười khanh khách liếm liếm bờ môi ướt át, kéo cổ tay Vương Nhất Bác xoay người rời đi

"Đi quay phim nào."

Vương Nhất Bác nắm lấy cổ tay anh, mượn tay áo rộng che lấp, nắm tay Tiêu Chiến rất chặt, để ngón tay ấm áp của anh ở trong lòng bàn tay của hắn mà cào nhẹ một cái, thập phần ấu trĩ mà lên án.

"Là anh cố ý không để lại trà xanh cho em."

Tiêu Chiến càng thêm vô tội, mở to mắt bất đắc dĩ nhìn Vương Nhất Bác cười.

"Là chính em nói chuyện phiếm sôi nổi, lại không nói sớm, anh làm sao biết em muốn uống mà để lại."

Cảnh diễn này Tiêu Chiến cần dựa vào lồng ngực Vương Nhất Bác, nhân viên công tác điều chỉnh lại vị trí, Tiêu Chiến buồn bực ngán ngẩm mà tựa vào người Vương Nhất Bác chơi đùa mái tóc dài của hắn, Vương Nhất Bác quỳ một chân trên đất, thân trên căng đến thẳng tắp, mới ổn được một chút dùng lực, Tiêu Chiến càng không yên ổn, ở trong lồng ngực hắn nhẹ nhàng vặn vẹo, cọ đến mức Vương Nhất Bác tâm sinh tà hỏa, nhịn không được nhéo nhéo cánh tay Tiêu Chiến, nói khẽ

"Đừng nhúc nhích."

Tiêu Chiến nhếch miệng, ồ lên một tiếng, quả nhiên không còn hành động nữa, đạo diễn lớn tiếng gọi tên Tiêu Chiến.

"A Chiến cậu chịu khó nằm xuống thấp một tí, ống kính không quay tới cậu."

Tiêu Chiến ứng một thân, cũng không đứng dậy, thân thể trực tiếp dán vào người Vương Nhất Bác trượt xuống, làn da cách quần áo ma sát, rất nhanh phát ra nhiệt, mông anh cọ sát qua hạ thân Vương Nhất Bác, không biết là cố ý hay là vô tình, mông thịt mềm mại thậm chí dùng sức ép xuống.

Tiêu Chiến ngẩng đầu nhìn hắn một cái, Vương Nhất Bác nháy mắt căng thẳng, mà Tiêu Chiến biểu tình chỉ là vô tội, cái mông của anh còn dán với tính khí Vương Nhất Bác. Sau khi anh nhận thấy phản ứng của Vương Nhất Bác lại di chuyển không chạm vào nơi đó nữa. Dùng âm lượng mà chỉ có hai người nghe nói với hắn.

"Không cẩn thận đụng phải, làm sao bây giờ?"

Vương Nhất Bác khẽ cắn môi, ổn định cảm xúc để nhập vai, mặt ngoài thì lạnh nhạt tỉnh táo, bên trong lòng lại tình triều mãnh liệt, hận không thể đem Tiêu Chiến đặt dưới thân làm cho chân mềm nhũn mới thôi.

Hai người hôn nhau ở trong phòng trang điểm, Tiêu Chiến ngồi trên bàn trang điểm, ngửa đầu tiếp nhận nụ hôn như cuồng phong bạo sóng của Vương Nhất Bác, hắn quá mức vội vàng, hôn không thỏa mãn, vừa vội lại thâm sâu mà xâm chiếm môi lưỡi của Tiêu Chiến, lưỡi cùng lưỡi triền giao, phát ra tiếng nước chụt chụt khiến người khác xấu hổ.

"Ừm... nhẹ một chút mà Bác ca."

Tiêu Chiến hai chân quấn lấy eo Vương Nhất Bác làm nũng, hai người đều cởi đồ hóa trang ra chỉ mặc mỗi áo cộc quần đùi, Tiêu Chiến lôi tính khí cứng đến phát nóng của Vương Nhất Bác ra, thuần thục mà tuốt lộng, ngón tay dính dịch nhầy rỉ ra quét qua huyệt chuông, lại sắc tình vuốt ve túi dưới.

"Làm sao vừa chạm vào đã cứng như vậy."

Vương Nhất Bác sảng khoái hít một hơi, cắn vành tai Tiêu Chiến, đem lời nói ướt sũng thô tục rót vào lỗ tai, một tay thò vào trong quần Tiêu Chiến, nắm chặt lấy thứ đang gắng gượng căng cứng kia, không chút lưu tình nhanh chóng tuốt lộng.

"Ai bảo anh lúc diễn còn lẳng lơ."

"Anh không cố ý mà."

Tiêu Chiến bị làm cho toàn thân như nhũn ra, ôm lấy eo Vương Nhất Bác, chân đỡ sức lực, đạp rơi vào hai bên, trán tựa vào bả vai Vương Nhất Bác tinh tế rên nhẹ.

Đợi cho Tiêu Chiến bắn một lần, Vương Nhất Bác còn gắng gượng lấy, cao trào qua đi cả người lười biếng, cắn bờ môi Vương Nhất Bác oán trách.

"Làm sao còn không bắn, quá lớn rồi, anh mệt quá."

Vương Nhất Bác nâng cao eo hướng vào bên tay đưa đẩy, một bên hôn anh một bên lừa gạt.

"Anh dùng miệng có được không."

"Không muốn......" Tiêu Chiến một tay ôm lấy cổ của hắn hôn sâu, lúc môi tách có một sợi chỉ bạc mập mờ, Tiêu Chiến hai mắt ửng đỏ, lại nhẹ thở hổn hển mà hôn lên.

"Không muốn dùng miệng đâu, anh muốn hôn em."

Vương Nhất Bác bị anh dính vào sức lực cạn kiệt, đành phải cầm tay của anh tuốt lộng tính khí lại trướng lớn hơn mấy phần của mình, Tiêu Chiến lè đầu lưỡi nhỏ ra, liếm hàm răng thẳng tắp của Vương Nhất Bác.

"Bắn cho anh có được không, Nhất Bác, bắn cho anh đi."

Tinh dịch Vương Nhất Bác vừa nồng lại vừa nhiều, dính đầy cả bàn tay Tiêu Chiến, bọn họ đã lâu không làm tình, khoảng thời gian này Vương Nhất Bác đi đóng phim nhiều, vừa đến liền bị treo lên dây cáp, Tiêu Chiến đóng phim cũng tập trung ở cùng một chỗ, hai người mệt mỏi, khi chân vừa chạm đất liền trở về phòng của mình đi ngủ.

Ra khỏi phòng trang điểm, hai người lại khoác lên người một bộ dáng ung dung, khuôn mặt đỏ ửng của Tiêu Chiến đã hoàn toàn tan đi, trên đường đi vừa cười vừa chào hỏi mọi người, bộ dáng một phút trước hãm sâu trong tình dục không còn tồn tại, trong lòng Vương Nhất Bác lại phát ra ngứa ngáy, hận không thể xé da anh ra, lộ ra bộ mặt này phóng đãng đến thế nào, nhưng ý nghĩ này rất nhanh bị mình phỉ nhổ, Tiêu Chiến dâm đãng, chỉ cần hắn tự mình biết là được rồi.

"Lên xe em đi."

Tiêu Chiến lắc đầu, ánh mắt nhìn về nơi cách đó không xa, Vương Nhất Bác ngẩng đầu, nhìn nơi cách đó không xa đó thấy một vài cô gái cầm máy ảnh núp ở trong bóng cây. Đáy lòng vô cớ hiện lên tá khí, vẫn không chịu buông tha mà xích lại gần Tiêu Chiến, cứng cổ nói chuyện.

"Sợ cái gì, ngồi chung xe thì làm sao?"

Tiêu Chiến không mặn không nhạt mà liếc hắn một cái, ánh mắt ý vị không rõ, thần sắc trên mặt Vương Nhất Bác càng ngày càng không kiên nhẫn, còn đang chờ Tiêu Chiến bắt đầu, liền đi nhanh vài bước, bước vào trong xe.

"Người yêu có ngồi hay không?"

Tiêu Chiến đột nhiên cười lên, tựa ở trên cửa xe, nhìn Vương Nhất Bác thở phì phì, nửa ngày mới vỗ vỗ chân Vương Nhất Bác.

"Ngồi xịch vào bên trong một chút a."

"Anh không phải không ngồi sao?"

"Anh nói anh không ngồi lúc nào?"

Tiêu Chiến nghẹo đầu cười, ra vẻ ủy khuất, Vương Nhất Bác nháy mắt nhiều mây chuyển tình, trên mặt lại còn căng ra, hắn di chuyển một chút vào bên trong, cùng Tiêu Chiến ngồi dính vào nhau, trợ lý ở tay lái phụ thuần thục kéo rèm trước chỗ ngồi phía sau, nhẹ giọng bảo tài xế lái xe.

Nhưng mà hai người vẫn rất quy củ, trắng trợn quá cũng không tốt, Vương Nhất Bác cầm điện thoại chơi trò chơi, đè ép đoạt thư hết cái này đến cái khác, Tiêu Chiến nhàm chán đảo vòng bạn bè, sau đó lúc Vương Nhất Bác đang tới vòng chung kết đột nhiên chọc chọc bờ vai của hắn.

"Bảo ngừng một chút, anh muốn ăn kem."

Vương Nhất Bác nghe không rõ, ừ một tiếng, vừa mới lơ là một cái, liền bị chém cho bay đầu, hắn ngẩng đầu nhìn Tiêu Chiến đang cười trên nỗi đau của người khác hỏi.

"Ăn cái gì ?"

"Kem."

Vương Nhất Bác đành phải bảo tài xế ngừng xe lại, sai trợ lý đi mua một cái kem ốc quế mang tới, Tiêu Chiến nói cảm ơn, nhận lấy ăn một miếng, đưa tới hỏi Vương Nhất Bác có muốn ăn hay không

"Anh tự ăn đi."

Kem tan rất nhanh, chất lỏng màu trắng của sữa chảy tới trên mu bàn tay, Tiêu Chiến lè lưỡi, đem chất lỏng ngọt ngào liếm vào trong khoang miệng, sau đó lại giống con mèo nhỏ liếm láp vỏ ốc quế, Vương Nhất Bác bị anh làm có chút tâm viên ý mã*, Tiêu Chiến khẩu dục rất tốt, lúc ngậm lấy hắn rất thích liếm.

(*diễn tả tình trạng những ý nghĩ trong óc của con người biến chuyển rất nhanh, đang nghĩ chuyện trên trời chuyển sang chuyện dưới biển, đang nghĩ chuyên tàu lại sang chuyện tây; tâm viên: tâm như con khỉ nhảy nhót tưng bừng, ý mã: ý như con ngựa chạy loanh quanh đó đây)

Tà hỏa càng đốt càng bùng cháy, Vương Nhất Bác tiến tới hôn bờ môi lạnh buốt có vị sữa của anh, thanh âm khàn khàn.

"Đêm nay dùng miệng lộng cho em."

Tiêu Chiến cười híp mắt liếm môi của hắn nói.

"Được a."

Tiêu Chiến lật người, dạng chân trên người Vương Nhất Bác, vịn vào tính khí của hắn, nhắm ngay cửa huyệt ngồi xuống, thứ kia của Vương Nhất Bác vừa to vừa dài, Tiêu Chiến đều đem nuốt vào, vội vã không nhịn nổi mà lắc lắc mông phun ra nuốt vào, trên người trên mặt đều là mồ hôi, người đỏ rừng rực, hậu huyệt nước chảy cũng nhiều, động tác cứ phun ra nuốt vào phát ra tiếng nước nhóp nhép nhóp nhép.

Tiêu Chiến vừa tiếp tục vừa ve vãn nói.

"Đua xe lợi hại như vậy, thao anh cũng lợi hại như vậy."

Vương Nhất Bác thưởng thức tình dục mê ly trên mặt anh, tình ái bên trong Tiêu Chiến xinh đẹp không tưởng nổi, giống một loại hoa diêm dúa nào đó, nở rộ vào nửa đêm, yêu hoa hóa thành hình người, câu dẫn Vương Nhất Bác cùng hắn giao cấu.

"Hôm nay làm sao tao như vậy, hửm?"

Vương Nhất Bác nâng cao eo, từ trên xuống dưới mà thao anh, hậu huyệt Tiêu Chiến vừa ướt vừa nóng, lúc Vương Nhất Bác rút ra, những mị thịt mềm mại ấm áp kia liền khao khát mà quấn tới, hút chặt lấy hắn không cho hắn đi, Tiêu Chiến rất biết làm sao để hắn điên cuồng.

Cái miệng Tiêu Chiến bên trên không thành thật như phía dưới, hỏi một đằng trả lời một nẻo mà làm lệch trọng điểm

"Sao không đi liên hoan, sao không tiếp tục trò chuyện với bọn họ về motor đi."

Đêm nay diễn viên trong đoàn phim tự mình hẹn nhau đi liên hoan, hai người đều tìm cớ không đi, Vương Nhất Bác tắm vội vàng rồi chạy đi trà trộn vào phòng Tiêu Chiến, Tiêu Chiến khoác ga trải giường ra mở cửa, lộ ra bờ vai trần trụi.

Bên trong anh cái gì cũng không mặc.

Nhiệt tình của Vương Nhất Bác nháy mắt bị nhen lửa, nặng nề mà đóng cửa một cái, liền ép Tiêu Chiến ở trên tường hôn, Tiêu Chiến vô thức ôm cổ hắn, ga trải giường trên người cũng theo động tác trượt xuống trên mặt đất, Vương Nhất Bác hai tay nhào nặn bờ mông thịt mềm mịn ngạo nghễ ưỡn lên của anh, tính khí cứng ngắc khó nhịn mà hướng giữa khe chân Tiêu Chiến đỉnh mấy lần.

"Dùng miệng."

Tiêu Chiến cười cười, giận dữ mà nhìn hắn, thuận theo mà cởi áo T-shirt thay Vương Nhất Bác, hai tay xoa lên cơ bụng đẹp mắt của hắn, sắc tình mà nhào nặn, anh trần trụi mà quỳ trên mặt đất, ngón tay chạm vào mép quần lót trên người hắn giật xuống, cầm tính khí to dài của Vương Nhất Bác, lè lưỡi liếm, giống như liếm kem ốc quế, từ gốc rễ liếm lên trên cùng, sau đó đầu lưỡi đảo một cái, đem dịch nhờn chảy ra của Vương Nhất Bác nuốt vào bên trong khoang miệng nhấm nháp.

Cặp mắt kia đỏ lên ngập tràn nước mắt trước sau câu lấy ánh nhìn của Vương Nhất Bác, ánh mắt sáng long lanh, lại sắc tình tinh khiết, Vương Nhất Bác đằng sau nhịn không được, đem người kéo lên hôn, hai người dây dưa ngã xuống giường, Vương Nhất Bác đánh nghiêng đèn bàn, lấy ra bao cao su, qua loa mà chuẩn bị, liền quơ lấy đầu gối Tiêu Chiến ép cong, ngay ngắn thao vào, Tiêu Chiến ngước cổ khó mà nhịn bật ra tiếng rên rỉ, vừa đau lại thoải mái, Vương Nhất Bác không cho anh thời gian thích ứng, đại khai đại hợp mà thao vào.

Lúc kích tình hai người thích nhất là tư thế ngồi cưỡi, tư thế này đi vào sâu nhất, Tiêu Chiến chậm rãi trên đong đưa, Vương Nhất Bác cùng anh dùng sức mười ngón quấn giao, phối hợp mà mài tại chỗ tuyến tiền liệt của anh, nghe Tiêu Chiến kéo dài tiếng rên rỉ run rẩy ẩm ướt, cái tư thế này làm cũng không thoải mái, nhưng cảm giác lại có chút ngọt ngào, lãng mạn đến triền miên.

"Ghen à?"

Vương Nhất Bác cười khẽ, Tiêu Chiến hừ hừ hai tiếng, nằm sấp ở trên người hắn bất động, Vương Nhất Bác dứt khoát đem hai người chuyển đổi vị trí, đè Tiêu Chiến xuống giường, triền miên hôn anh, hôn chóp mũi, sau đó mới tới gần hôn môi, lôi đầu lưỡi của Tiêu Chiến ra liếm láp, chính diện lại tiến vào anh, ngay ngắn rút ra lại dùng sức cắm vào, Tiêu Chiến chịu không nổi kích thích, mấy giọt nước mắt rơi ra, nháy mắt ngay cả rên rỉ đều trở nên ríu rít.

"Vương lão sư, anh cũng muốn học lái motor."

"Không được phép học."

"Vì sao chứ?"

Tiêu Chiến dùng sức kẹp một chút, Vương Nhất Bác bị anh kẹp chặt thở mạnh một tiếng, xém chút nữa thì bắn ra, hơi có vẻ bất mãn dùng đại lực nhào nặn mông thịt đầy đặn của anh, đem khe mông tách ra càng rộng, nhanh chóng trừu sáp bên trong, mặt chôn ở cổ anh gặm loạn một trận cả lên, Tiêu Chiến chìm nổi bên trong vò tóc của hắn, đem cổ lộ ra càng nhiều, Vương Nhất Bác cắn hầu kết của anh, trừu sáp mấy chục lần, gầm nhẹ bắn ra.

Bao cao su bị lột xuống ném đi, tinh dịch của Tiêu Chiến đều bắn ra bụng của hai người, Vương Nhất Bác rút mấy tờ khăn giấy tùy tiện lau đi, sau đó ôm Tiêu Chiến cuộn vào trong chăn.

Sau tất cả tình hình các lỗ chân lông đều tản ra, thỏa mãn và lười biếng, Tiêu Chiến cầm ngón cái của Vương Nhất Bác vừa hôn vừa cắn, động tác rất nhẹ, giống mèo con nũng nịu.

"Em nói con gái nhà người ta có thể học, làm sao anh lại không thể."

"Rất nguy hiểm."

Tiêu Chiến trầm thấp mà cười, đưa ngón trỏ ra chọc chọc vào má Vương Nhất Bác.

"Vậy em còn bảo người khác học."

Vương Nhất Bác không ngăn cái tay đang làm loạn của anh, thậm chí còn đem mặt xích lại gần chút, thuận tiện để anh chọc vào mặt mình.

"Dù sao thì cô ta cũng không học được."

Tiêu Chiến rất kinh ngạc a lên một tiếng, nửa người úp sấp trên người Vương Nhất Bác.

"Em còn rõ ràng như vậy?"

"Không phải đâu."

Tiêu Chiến nhìn dáng vẻ hắn cười hì hì, đột nhiên nhào tới, tại cổ Vương Nhất Bác tạo ra một dấu đỏ, không lớn lắm, Tiêu Chiến hài lòng gật đầu, sau đó duỗi đầu lưỡi ra ở liếm một cái.

"Tạo một dấu ấn của riêng anh."

Vương Nhất Bác không nhịn được cười, xoa mặt Tiêu Chiến hôn lên môi anh.

"Chiến ca ăn giấm nhưng vẫn ngọt ngào a."

END

Cre: 狐狸大王a

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro