Chương 5 : Thì ra là em.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Căn biệt thự rộng lớn của Vương Nhất Bác hiện giờ chỉ có mình hắn, mà Tiêu thiếu gia khiến hắn tò mò không có ở đây. Đồng hồ chỉ hơn nửa đêm, nhưng hắn không có chút buồn ngủ, nghe quản gia nói Tiêu Chiến được mẹ Vương đưa về nhà, bỗng nhiên hắn thật muốn gặp người này. Mẹ Vương là một người hiền lành, nhìn người rất chuẩn, Tiêu Chiến được đưa về nhà chính là mẹ Vương đã chấp nhận người con này.

Vương Nhất Bác xuống hầm để xe, lấy chiếc moto bảo bối của hắn chạy đi trong đêm tối.

.................................

Vương Nhất Bác nhìn người đang ngủ trên giường của mình, chỉ lộ gương mặt nhỏ nhắn, tim hắn đập liên hồi. Hắn ôn nhu vuốt ve khuôn mặt Tiêu Chiến, dùng tay giãn mi tâm đang nhíu lại của cậu, Tiêu Chiến ưm một tiếng dùng gương mặt của mình cọ cọ vào bàn tay hắn như một con mèo nhỏ nũng nịu, làm tim hắn ngày càng đập loạn hơn.

Kiềm chế xúc động, Vương Nhất Bác bước vào phòng tắm, nhìn bản thân trong gương, sờ sờ khuôn mặt mình, nhớ lại cảm giác non mềm khi chạm vào mặt Tiêu Chiến, hắn mất tự tin, liệu em ấy có chê mình hay không ?

Bước ra từ phòng tắm, Vương Nhất Bác đem cái khăn quấn trên hông mình bỏ xuống sàn, nhẹ nhàng chui vào chăn ôm lấy Tiêu Chiến. Tiêu Chiến dường như cảm nhận có người lạ lại gần có chút bài xích nhưng rơi vào cái ôm ấm áp của Vương Nhất Bác, cậu liền xoay người tìm tư thế thoải mái để ngủ.

Ôm cơ thể Tiêu Chiến trong lòng, Vương Nhất Bác có chút xúc động, tim càng đập nhanh hơn khi Tiêu Chiến còn vòng tay qua người ôm lấy hắn, hắn không biết rằng Tiêu Chiến chỉ xem hắn là gấu teddy lớn của cậu ấy mà ôm ấp thôi.

......................................

Một đêm không mộng mị, Tiêu Chiến tỉnh lại, cảm thấy có gì đó không đúng, gấu teddy của cậu khi nào mà lớn như vậy chứ. Trước mắt cậu là một người đàn ông trưởng thành, ngũ quan tinh xảo nhất là làn da còn muốn trắng hơn cậu, mà cậu thậm chí còn vòng tay ôm người ta, nhưng quan trọng là người đó còn không mặc đồ.

Gấu teddy của cậu có thể biến thành người không ?

Tất nhiên là không thể rồi, Tiêu Chiến nhìn chằm chằm người đàn ông nọ, chợt người đó mở mắt nhìn cậu, Tiêu Chiến trong lúc hoảng hốt la lên, thẳng chân đạp người đó xuống giường, mà cửa phòng ngủ cũng mở tung ra trước, mẹ Vương xuất hiện.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro